Thần Hồn Đan Đế

Chương 1915: Chúng ta có thể chứng minh

"Kẻ này, sức chiến đấu đúng là nghịch thiên như vậy!" Các cường giả của những thế lực khác nhau đều nổi lên sóng gió trong lòng! Phải biết trước đó Diệp Lương Thần đã có thể vượt cấp cường thế chém giết cường giả Thần cảnh, mà bây giờ Tần Lãng bất quá chỉ vừa đạt đến cảnh giới Võ Thánh Chí Tôn lại có thể đánh bại Diệp Lương Thần vừa đột phá đến Thần cảnh! Sức chiến đấu của hắn đáng sợ đến mức nào? Đơn giản là khó có thể tưởng tượng! Giờ phút này, trong lòng các cường giả của các thế lực đều tràn đầy ảo não! Không tương tác được với thiên địa cảm ứng lực thì sao? Với năng lực chiến đấu vượt cấp nghịch thiên như thế, cái gọi là lực tương tác căn bản không đáng nhắc tới! Vừa rồi bọn họ đã bỏ qua một yêu nghiệt nghịch thiên đến mức nào vậy! Hiện tại bọn họ cũng rốt cuộc minh bạch vì sao Vân Nhi mấy chục người lại coi Tần Lãng như người dẫn đầu rồi! "Tần Lãng, ngươi tên hỗn đản, nhanh lên thả ta ra!" Diệp Lương Thần liều mạng giãy dụa, nhưng căn bản là chuyện vô ích, toàn thân bị những sợi dây lửa đỏ thắm trói buộc, ma khí căn bản không có cách nào tản ra. Dưới thủ đoạn của Tần Lãng, tuyệt chiêu chạy trốn mà hắn tự hào nhất căn bản không có tác dụng gì. "Rơi vào tay ta, mà miệng vẫn còn không sạch sẽ!" Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, cong ngón tay búng ra, một đoàn lửa đỏ thắm lớn bằng quả đấm bắn ra, sau đó trực tiếp rơi vào đầu Diệp Lương Thần nổ tung, ngọn lửa đỏ rực trong nháy mắt bao phủ đầu hắn. "A!" Đau nhức kịch liệt tận xương, Diệp Lương Thần nổi gân xanh, tê tâm liệt phế rên rỉ. "Hừ! Ngươi giết Thiết Nguyên Soái, đây là sự trừng phạt dành cho ngươi!" Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, trên mặt không có chút vẻ thương hại nào, lại lần nữa cong ngón tay búng ra, từng đoàn từng đoàn ngọn lửa đỏ thắm rời tay, tại chỗ đầu Diệp Lương Thần nổ tung! "Phanh phanh phanh phanh phanh phanh..." "Ngọn lửa này là báo mối thù ngươi nhiều lần hãm hại ta!" "Ngọn lửa này là báo mối thù ngươi vây chúng ta ở Vực Sâu Rơi Thần!" "..." Từng đoàn từng đoàn hỏa diễm nổ tung ở chỗ đầu Diệp Lương Thần, đầu của hắn đã bị nổ ra mấy chỗ trống rỗng, ma khí đen ngòm ở trên không trung cuồn cuộn, tiếng kêu thảm thiết giống như quỷ khóc sói gào không ngừng phát ra từ miệng Diệp Lương Thần, cả người bị tra tấn cực kỳ thê thảm! Ma khí không cạn thì Diệp Lương Thần sẽ không chết! Lúc này, ưu thế sinh mệnh lực ngoan cường của ma tu ngược lại làm Diệp Lương Thần phải chịu tra tấn, sống không bằng chết. "Tê...tra tấn người thì có gì hay? Cút... Đồ hỗn đản, ngươi có bản lĩnh trực tiếp giết... giết ta đi!" Đến cuối cùng, Diệp Lương Thần đau đến mức linh hồn cũng run rẩy, cả người run rẩy mắng Tần Lãng. Lúc này hắn chỉ muốn chọc giận Tần Lãng, để Tần Lãng cho hắn một sự thống khoái! "Giết ngươi? Nằm mơ!" Tần Lãng cười lạnh một tiếng: "Ngươi cướp đi Rơi Thần Ngoa, ngươi bây giờ có thể đổi được phần thưởng phong phú của thần giới!" Diệp Lương Thần đau đến nhíu chặt mày: "Ảo tưởng sức mạnh! Hiện tại đôi Rơi Thần Ngoa trên người ta đã bị một lão già tiên y bồng bềnh cướp đi rồi, ngươi cho dù bắt được ta cũng không lấy được Rơi Thần Ngoa, căn bản là không thể đạt được phần thưởng phong phú!" "Lão già tiên y bồng bềnh, chẳng lẽ là..." Tần Lãng nhíu mày, một bóng hình quen thuộc hiện lên trong đầu. "Chẳng lẽ là sư phụ ta?" Chu Long Long chớp chớp mắt, nhanh chóng nghĩ ra điều gì đó. Tần Lãng giật mình gật đầu. Có thể vượt mặt các cường giả thần giới, trước một bước cướp được Rơi Thần Ngoa từ tay Diệp Lương Thần, e rằng tuyệt đối không ai có thể hơn Ngô Lương, người mà lúc trước hắn đã giúp câu thần ngư! Bất quá rất nhanh Tần Lãng lộ ra một nụ cười lạnh ở khóe miệng: "Ngươi nói trên người ngươi không có Rơi Thần Ngoa là không có sao?" Diệp Lương Thần khẽ giật mình trong lòng. Trên người hắn căn bản không có Rơi Thần Ngoa, lẽ nào còn có thể từ không biến ra một đôi Rơi Thần Ngoa khác? Không để ý đến Diệp Lương Thần, Tần Lãng trực tiếp quay đầu nhìn về phía các cường giả của các thế lực: "Chư vị bằng hữu, hôm nay ta may mắn bắt được Diệp Lương Thần, cũng có liên quan đến việc các ngươi không chọn ta, cho nên ta mới có thể rời khỏi lối vào chiến trường vị diện rồi đến đây, do đó các ngươi cũng có một phần công lao, cho nên phần thưởng khi bắt được Diệp Lương Thần, ta Tần Lãng nguyện ý cùng các ngươi chia sẻ!" "Nguyện ý cùng chúng ta chia sẻ phần thưởng?" "Phần thưởng bắt được Diệp Lương Thần là vô cùng phong phú!" "Chúng ta không chọn hắn, mà hắn lại rộng lượng như vậy, lấy oán báo ân?" "Ý chí này cũng quá rộng lớn!" Nghe được quyết định của Tần Lãng, xung quanh các cường giả của các thế lực đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó lộ ra vẻ mặt kinh hỉ, nhao nhao mở miệng nói. Vừa rồi bọn họ còn ảo não vì không thể ra tay trước bắt sống Diệp Lương Thần, không ngờ rằng Tần Lãng lại chủ động để bọn họ có một phần. Phải biết, phần thưởng khi bắt sống Diệp Lương Thần là 10 triệu viên thần thạch! Cho dù Tần Lãng chỉ cho bọn họ một phần nhỏ cũng không phải là con số nhỏ! Đây tuyệt đối là niềm vui bất ngờ! "Đa tạ ngươi." "Vậy chúng ta xin phép không khách sáo." Các cường giả của các thế lực nhao nhao chắp tay cảm tạ. Phần thưởng tự đưa tới cửa, không cần thì phí! "Thật là ngây thơ đáng thương. Ngươi cho rằng cho bọn hắn chỗ tốt, bọn hắn sẽ nhớ ngươi tốt?" Diệp Lương Thần lại khinh thường cười lạnh. Tần Lãng tuyệt đối là đầu có vấn đề! Biết rõ trên người hắn không có Rơi Thần Ngoa, phần thưởng vốn đã ít đến thương cảm, bây giờ lại còn chủ động cùng những người này chia sẻ phần thưởng? Không phải đầu óc bị nước vào thì là cái gì? Tần Lãng lại không để ý đến sự chế giễu của Diệp Lương Thần, trực tiếp mang theo mọi người và các cường giả của các thế lực tiến về thành trì gần nhất. Thần giới, cùng chia chín tầng trời, phân biệt là thượng tam trọng, trung tam trọng, hạ tam trọng. Mà nhóm của Tần Lãng đến chính là tầng thấp nhất trong hạ tam trọng, cũng chính là tầng thứ nhất trong chín tầng trời thần giới! Từ trong miệng các cường giả của các thế lực biết được vị trí của bọn họ là Thần Hoa Quốc thuộc tầng thứ nhất! Mà mệnh lệnh truy bắt Diệp Lương Thần được tuyên bố bởi Thần Hoa Quốc! Rất nhanh bọn họ đi tới thành trì gần nhất, Đông Dã Thành. Thành chủ nơi này là Bồ Nguyên sớm đã nhận được tin tức, đi ra tận cửa thành nghênh đón nhóm của Tần Lãng. "Không ngờ chư vị lại có thể nhanh chóng bắt được Diệp Lương Thần như vậy, thật sự là khiến bổn thành chủ vô cùng bất ngờ!" Bồ Nguyên đội ngọc quan, cười rạng rỡ, phía sau hắn là hai hàng binh sĩ cầm trường mâu sắc bén, đứng tại cửa thành cao lớn uy vũ, đón lấy người của Tần Lãng. "Hắn chính là Tần Lãng." Một cường giả của một thế lực nào đó sớm đã đến Đông Dã Thành đứng bên cạnh Bồ Nguyên, chỉ Tần Lãng, mở miệng giới thiệu. "Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên. Không ngờ Tần Lãng Tiểu Hữu vừa tới thần giới đã lập được đại công này, giúp chúng ta bắt sống Diệp Lương Thần, thật là khiến người ta hâm mộ!" Bồ Nguyên mở miệng cười khách sáo với Tần Lãng. "Diệp Lương Thần đã bị bắt, ta giao hắn cho các ngươi. Mong rằng thành chủ đại nhân thực hiện lời hứa của quý quốc, đem thù lao đã định cho chúng ta!" Tần Lãng cùng Bồ Nguyên khách sáo vài câu sau trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, tiến vào chủ đề chính. "Thân phận của người này đã được xác định, đúng là hung thủ giết Thiết Mộc Dương huynh đệ, chỉ là chúng ta còn cần kiểm tra xem Rơi Thần Ngoa có còn ở trên người hắn không, thì mới có thể quyết định cụ thể thù lao cho các ngươi." Bồ Nguyên trực tiếp mở miệng nói. Sau đó gật đầu ra hiệu, hai tên binh sĩ phía sau hiểu ý, lập tức gật đầu, cất bước tiến lên, đi đến trước mặt Diệp Lương Thần đang bị trói, bắt đầu kiểm tra trên người hắn. Sau một lát, không có kết quả kiểm tra, hai tên binh sĩ đứng dậy lắc đầu với Bồ Nguyên. "Không có?" Bồ Nguyên nhíu mày, vẻ mặt phía sau trở nên trầm xuống, nhìn chằm chằm Tần Lãng: "Trên người Diệp Lương Thần không có Rơi Thần Ngoa, Tần Lãng Tiểu Hữu có phải nên giải thích một chút với ta không?" Truy bắt Diệp Lương Thần hung thủ chỉ là thứ yếu, quan trọng nhất chính là lấy được Rơi Thần Ngoa! Đó mới là giá trị lớn nhất của Diệp Lương Thần! Nếu không thể có được Rơi Thần Ngoa, Diệp Lương Thần cũng chẳng có giá trị gì. Bồ Nguyên càng không thể thực hiện đúng hẹn cho nhóm của Tần Lãng thù lao. "Chuyện này ta thấy thành chủ đại nhân cứ trực tiếp hỏi Diệp Lương Thần thì tốt hơn." Tần Lãng mở miệng cười nói. "Mau nói, Rơi Thần Ngoa ở đâu?" Bồ Nguyên mặt âm trầm, nhìn về phía Diệp Lương Thần. "Rơi Thần Ngoa đã bị một lão đầu tiên y bồng bềnh tóc trắng xóa cướp đi rồi, không còn ở trên người ta nữa, các ngươi muốn có được Rơi Thần Ngoa sao? Nằm mơ đi, ha ha ha!" Diệp Lương Thần đắc ý cười lớn. Hiện tại đã rơi vào tay người khác, hẳn phải chết không nghi ngờ, hắn hoàn toàn là kiểu lợn chết không sợ nước sôi, căn bản không có gì phải cố kỵ cả. "Hừ! Ngươi cho rằng bổn thành chủ là đồ ngốc chắc? Tin tức truy nã của ngươi vừa mới được truyền ra, trong thời gian ngắn như vậy làm sao có thể có người vượt lên trước một bước cướp đi Rơi Thần Ngoa?" Bồ Nguyên giận dữ, trừng mắt về phía Diệp Lương Thần. Căn bản không ai có thể trong thời gian ngắn ngủi như vậy cướp được Rơi Thần Ngoa trong tay Diệp Lương Thần! Mà lại lui 10.000 bước, nếu Diệp Lương Thần thật không may gặp phải cường giả có thực lực cường đại, cũng tuyệt đối không thể để cho Diệp Lương Thần sống! Chắc chắn đã sớm giết hắn diệt khẩu! Cho nên Bồ Nguyên tuyệt đối không tin lời của Diệp Lương Thần. "Ai, thôi được rồi, vậy ta nói thật vậy. Thực ra Rơi Thần Ngoa trên người ta bị Tần Lãng cướp đi, bây giờ Rơi Thần Ngoa đang ở trên người Tần Lãng!" Khuôn mặt yêu diễm của Diệp Lương Thần lộ ra một tia đắc ý, trực tiếp đổ hết trách nhiệm cho Tần Lãng. Nghe vậy, Bồ Nguyên hơi nhướng mày. Diệp Lương Thần chính là bị Tần Lãng bắt được, nếu như nói có khả năng nhất lấy được Rơi Thần Ngoa thì không ai khác ngoài Tần Lãng! Vì vậy, Tần Lãng là người có hiềm nghi lớn nhất lúc này! Đã sớm ngờ được Diệp Lương Thần sẽ cắn ngược lại một cái, Tần Lãng cười lạnh một tiếng, mở hai tay ra, nói: "Sau khi ta bắt được Diệp Lương Thần, cũng không hề khám xét thân thể hắn, càng không thể lấy được Rơi Thần Ngoa, không tin, thành chủ đại nhân ngài tự mình khám xét thân thể Diệp Lương Thần là sẽ rõ." Mang theo hoài nghi trong lòng, Bồ Nguyên đi đến trước mặt Diệp Lương Thần, thần niệm lướt qua thân thể hắn. Quả nhiên, trong người Diệp Lương Thần không hề có khí tức của Tần Lãng. "Chỉ dựa vào một lời nói của ngươi như vậy, cũng không thể loại trừ việc ngươi không lấy được Rơi Thần Ngoa! Dù sao có một số cao nhân khám xét thân thể người khác rất cao siêu, người khác căn bản không thể phát giác." Bồ Nguyên vẫn không yên tâm, mở miệng nghi ngờ nói. Lập tức, các cường giả của các thế lực nhao nhao lên tiếng: "Thành chủ đại nhân, Tần Lãng bắt được Diệp Lương Thần sau đó liền dẫn hắn đến Đông Dã Thành, căn bản không hề khám xét Diệp Lương Thần." "Không sai! Khi Tần Lãng cùng Diệp Lương Thần đại chiến chúng ta cũng ở đó, chính mắt thấy toàn bộ quá trình, hắn căn bản không có cơ hội khám xét Diệp Lương Thần." "Đúng vậy, chúng ta có thể chứng minh Tần Lãng không có được Rơi Thần Ngoa!" Các cường giả của các thế lực nhao nhao chủ động lên tiếng, gột rửa hiềm nghi cho Tần Lãng. Bồ Nguyên gật nhẹ đầu. Nếu chỉ có một hai tên cường giả của một thế lực nào đó đứng ra, thì vẫn có nghi ngờ thông đồng, nhưng có nhiều cường giả của các thế lực khác nhau như vậy đều nói cho Tần Lãng, sự thật như thế nào, quá rõ ràng. Nghe được các cường giả của các thế lực nói cho Tần Lãng, lập tức khuôn mặt của Diệp Lương Thần đen lại.
Bạn cần đăng nhập để bình luận