Thần Hồn Đan Đế

Chương 1836: Không thể cho ngươi nhiệm vụ

Diệp Lương Thần ở vị trí thống soái trong doanh trại. Trước đó, tùy tùng điều tra về việc Tần Lãng tiêu hao Thần thạch đang ở bên cạnh hắn báo cáo.
"Thống soái đại nhân, đây là toàn bộ tin tức về Tần Lãng mà thuộc hạ thu thập được."
Tên tùy tùng kia cung kính đưa một phần tài liệu chi chít chữ tới trước mặt Diệp Lương Thần.
Diệp Lương Thần cầm lấy tài liệu, xem qua một lượt, khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh, chậm rãi gật đầu: "Không ngờ lại có nhiều người cùng Tần Lãng vào vị diện chiến trường như vậy, xem ra bọn chúng đều là bạn bè thân thích của Tần Lãng. Lực hiệu triệu của Tần Lãng mạnh tới mức vượt ngoài dự kiến của bản thống soái."
"Chậc chậc, người đưa bọn họ vào vị diện chiến trường lại là Ngô Lương? Thật sự là ý trời! Nguyên soái đại nhân vốn có bất hòa với Ngô Lương, hiện tại Tần Lãng và nhóm của hắn lại do Ngô Lương đưa tới, bản thống soái coi như làm quá tay một chút, chỉ cần không đi quá giới hạn, tin rằng nguyên soái đại nhân cũng sẽ nhắm mắt làm ngơ, không can thiệp."
"Năm đó, Tần Lãng đã ngay trước mặt ta đánh chết phụ thân ta, bây giờ ta không chỉ muốn khiến hắn không thể tu luyện, mà còn muốn để hắn tận mắt nhìn thấy bạn bè xung quanh từng người chết thảm trước mặt hắn!"
"Trước kia hắn cho ta đau đớn, lần này ta muốn trả lại gấp nghìn, vạn lần!"
Nói đến câu cuối cùng, trong mắt Diệp Lương Thần tràn đầy hung quang vô tận.
"Vậy thưa thống soái đại nhân, có muốn thuộc hạ tạo cơ hội, ngưng cấp Thần thạch bổng lộc cho đám bạn bè của Tần Lãng không, để tất cả bọn họ đều không thể tu luyện?"
Trong mắt tên tùy tùng kia lóe lên vẻ nịnh nọt, lên tiếng đề nghị.
"Không cần. Bọn chúng nhân số đông đảo, nếu ta ngừng bổng lộc của tất cả thì không dễ ăn nói với nguyên soái. Huống chi, bọn chúng chỉ là đám tạp nham, căn bản không lọt vào mắt xanh của bản thống soái, không cần lãng phí tinh lực vào chúng." Diệp Lương Thần khoát tay cự tuyệt.
"Thống soái đại nhân vũ lực vô biên, uy trấn càn khôn, há có thể so sánh với đám tiểu miêu tiểu cẩu kia." Tên tùy tùng kia nịnh nọt nói.
Trên mặt Diệp Lương Thần lộ ra một nụ cười, nghĩ đến điều gì đó, lên tiếng nói: "Từ phó tướng, ngươi phái người giám sát Tần Lãng chặt chẽ, theo dõi nhất cử nhất động của hắn, hễ có tình huống gì phải lập tức báo cáo cho bản thống soái!"
"Tuân lệnh, thống soái đại nhân!"
Từ phó tướng chắp tay lĩnh mệnh, lên tiếng nói: "Bẩm thống soái đại nhân, thuộc hạ vừa nhận được tin, Tần Lãng vừa về đến doanh trại không bao lâu thì lập tức đến doanh trại nhận bổng lộc và phân phát nhiệm vụ."
Nghe Từ phó tướng báo cáo, khóe miệng Diệp Lương Thần lộ ra một nụ cười lạnh: "Bản thống soái đã sớm đoán hắn sẽ tới doanh trại. Xem ra không có Thần thạch bổng lộc, Tần Lãng muốn nhận nhiệm vụ ở trong doanh trại để đổi lấy Thần thạch."
Diệp Lương Thần nói tới đây thì dừng lại, ánh mắt nhìn về phía Từ phó tướng: "Truyền lệnh xuống, bảo quản sự doanh trại bằng mọi cách và lý do, không cho Tần Lãng nhận bất kỳ nhiệm vụ nào để kiếm Thần thạch!"
"Rõ! Thuộc hạ đi làm ngay!" Từ phó tướng gật đầu lĩnh mệnh, nhanh chóng rời khỏi doanh trại.
Nhìn bóng lưng Từ phó tướng rời đi, trong mắt Diệp Lương Thần chợt lóe sáng, nghiến răng nghiến lợi nói: "Tần Lãng, một khi ngươi đã xui xẻo đặt chân vào địa bàn của Diệp Lương Thần ta, thì đừng hòng có bất kỳ cơ hội xoay người nào!"
Tần Lãng dưới sự đi cùng của Vân Nhi, trực tiếp đi tới doanh trại.
"Cái gì, Tần Lãng vậy mà lại tới doanh trại? Hắn tới làm gì!" Trong doanh phòng, Diêm phó tướng đang tuần tra nghe thuộc hạ "Mười một" báo cáo, lập tức mặt mày kinh ngạc.
Hắn không ngờ Tần Lãng vừa mới bị phạt bổng lộc đã nhanh chóng tới doanh trại.
Vốn cho rằng thời gian dài sau này sẽ không gặp lại Tần Lãng, điều khiến Diêm phó tướng không kịp chuẩn bị là Tần Lãng vừa bị xử phạt đã tới doanh trại ngay trong ngày.
"Thưa đại nhân, hắn không nhận được bổng lộc, không có Thần thạch, không thể trưởng thành được, chắc là đến doanh trại chúng ta xem có nhiệm vụ nào phù hợp không, để kiếm Thần thạch tu luyện." "Mười một" phỏng đoán nói.
"Doanh trại chúng ta có nhiệm vụ đổi Thần thạch, nhưng Thần thạch trân quý như thế, làm sao dễ kiếm được như vậy? Trong này, nhiệm vụ nào để kiếm Thần thạch mà chẳng cực kỳ khó khăn? Hắn chỉ là một tân binh mới đến doanh trại vị diện chiến trường, làm sao có thể hoàn thành được? Thật đúng là ý nghĩ viển vông!" Diêm phó tướng khịt mũi coi thường, cười lạnh, rồi trực tiếp vung tay lên nói: "Đi, chúng ta đi xem xem Tần Lãng sẽ nếm trái đắng như thế nào."
Diêm phó tướng trực tiếp mang theo "Mười một" đi về phía trước.
Tần Lãng và Vân Nhi vừa mới bước vào doanh trại liền chạm mặt Diêm phó tướng, khuôn mặt người sau đầy vẻ chế nhạo, cười lạnh nói: "Nha, đây chẳng phải là Tần Lãng, tân binh mới hôm qua đã đại sát tứ phương trước cổng doanh trại của ta sao? Ngươi không phải vừa mới bị phạt mất 30 năm Thần thạch bổng lộc à, đã không thể nhận được Thần thạch bổng lộc, thì tới doanh trại chúng ta làm gì?"
Nghe Diêm phó tướng nói, đám binh lính xung quanh đều nhìn Tần Lãng, sau đó ồn ào cười ha hả. Mới vừa vào doanh trại đã bị phạt mất 30 năm Thần thạch bổng lộc, trong nhiều năm qua, vị diện chiến trường chưa từng có người xui xẻo như Tần Lãng!
Thấy Diêm phó tướng đổ thêm dầu vào lửa, đôi mắt đẹp của Vân Nhi tràn đầy vẻ giận dữ, đang muốn lên tiếng thì bị Tần Lãng khoát tay ngăn lại. Không phải Tần Lãng nhát gan sợ phiền phức, mà đối với loại người như Diêm phó tướng, căn bản không cần thiết tranh luận. Mục đích hắn tới đây là làm nhiệm vụ kiếm Thần thạch, những chuyện khác Tần Lãng tuyệt không để trong lòng.
"Ta đến là muốn nhận nhiệm vụ phù hợp với mình, góp chút sức mọn, tiện thể kiếm thêm chút quân công. Ta nghĩ ngài sẽ không cản trở sự phát triển của doanh trại chứ? Xin ngài cho biết." Đối với sự chế nhạo của Diêm phó tướng, Tần Lãng không những không tức giận mà còn nở nụ cười trên mặt, từ tốn hỏi.
"Hừ! Muốn kiếm Thần thạch mà còn nói đạo lý!" Diêm phó tướng tức giận liếc nhìn Tần Lãng một cái, nhàn nhạt lên tiếng: "Nói cho ngươi biết đương nhiên là được."
"Trong doanh trại có thể nhận đủ loại nhiệm vụ như săn giết yêu thú, thu thập khoáng thạch, tiên thảo... Tất cả đều có thể kiếm quân công. Nhưng tất cả các nhiệm vụ này đều phải ra ngoài, ngươi lại là binh lính đoàn tiên phong, lúc nào cũng phải sẵn sàng ra trận, không thể tự ý ra ngoài được, cho nên những nhiệm vụ đó ngươi không thể nhận."
"Cho nên, nhiệm vụ ngươi có thể nhận chỉ có thể hoàn thành trong doanh trại mà thôi."
"Đây là danh sách tất cả nhiệm vụ có thể hoàn thành trong doanh trại, tự ngươi xem đi." Diêm phó tướng tiện tay ném cho Tần Lãng một tờ danh sách nhiệm vụ.
Không phải hắn muốn giúp Tần Lãng, mà hắn biết rằng những nhiệm vụ trong doanh trại, dễ thì không kiếm được bao nhiêu quân công, khó thì Tần Lãng không có khả năng hoàn thành!
Tần Lãng và Vân Nhi xem danh sách nhiệm vụ, trên đó có nội dung nhiệm vụ và số quân công nhận được sau khi hoàn thành. Ở mặt trước là những nhiệm vụ hoặc đơn giản, hoặc tốn nhiều thời gian, nhưng quân công nhận được chỉ có một hai điểm, cực kỳ ít. Tần Lãng lập tức đưa mắt đến mấy nhiệm vụ cuối trang, thấy nhiệm vụ luyện chế tiên đan xuất hiện, liền nhãn tình sáng lên!
Mục đích Tần Lãng đến doanh trại vốn là nhận nhiệm vụ luyện chế tiên đan, lúc này, trước mắt hiện ra cả trăm nhiệm vụ cần các loại tam phẩm, tứ phẩm, ngũ phẩm tiên đan!
Luyện chế tam phẩm tiên Nguyên Đan, một viên có thể nhận được 100 điểm quân công; Luyện chế tam phẩm ngưng thần tiên đan, một viên có thể nhận được 100 điểm quân công; Luyện chế tam phẩm bạo Vân Đan, một viên có thể nhận được 100 điểm quân công; Luyện chế tứ phẩm huyết hồi đan, một viên có thể nhận được 500 điểm quân công; Luyện chế ngũ phẩm phục linh tiên đan, một viên có thể nhận được 3000 điểm quân công…
Thấy nhiệm vụ luyện chế tiên đan và số quân công thưởng, Vân Nhi cũng bỗng chốc đôi mắt đẹp sáng ngời. Nàng đã tìm đọc qua tài liệu liên quan, trong doanh trại, 100 điểm quân công có thể đổi một viên Thần thạch! Nói cách khác, luyện thành công một viên tam phẩm tiên đan, có thể kiếm được một viên Thần thạch!
Tần Lãng chậm rãi gật đầu. Đúng như hắn đã đoán! Chiến trường vị diện chém giết lâu dài, nguy hiểm trùng điệp, lượng tiên đan cần dùng và tiêu hao rất lớn! Vì vậy, giá trị tiên đan trong này cực cao!
Trình độ luyện đan của hắn hiện tại tuy không luyện được tứ phẩm tiên đan, nhưng tam phẩm tiên đan thì hoàn toàn dễ như trở bàn tay! Hơn nữa, hắn không hề giống những tam phẩm đan hoàng khác, dù có khả năng luyện chế nhưng chưa chắc có được đan phương tương ứng! Sở hữu 《 Đan Đế Thánh Thư 》, Tần Lãng tự tin có thể luyện chế thành công bất cứ tiên đan nào mà nhiệm vụ yêu cầu!
"Ta muốn nhận nhiệm vụ luyện chế tam phẩm tiên đan này." Tần Lãng đưa tay chỉ vào nhiệm vụ luyện chế tam phẩm tiên Nguyên Đan, lên tiếng với Diêm phó tướng.
"Cái gì! Chẳng lẽ ngươi là tam phẩm đan hoàng?" Diêm phó tướng giật mình, vốn chuẩn bị xem trò cười của Tần Lãng, liền quái lạ hỏi. Không phải tam phẩm đan hoàng trong doanh trại hiếm có, mà là tuổi Tần Lãng quá nhỏ, tu vi và sức chiến đấu đã cực kỳ mạnh, trong mắt Diêm phó tướng, Tần Lãng chắc hẳn đã hao phí nhiều thời gian tu luyện, làm sao còn có tinh lực tu luyện đan đạo, mà lại còn là một tam phẩm đan hoàng không tầm thường?
"Sao? Ta không thể là tam phẩm đan hoàng sao?" Tần Lãng nở nụ cười nhàn nhạt, hỏi ngược lại.
Diêm phó tướng hắng giọng một cái, cố ép sự kinh ngạc trong lòng xuống, mặt nghiêm túc nói: "Ta khuyên ngươi tốt nhất không nên khoe khoang! Nếu như ngươi không có trình độ tam phẩm đan hoàng mà báo cáo sai, luyện tiên đan thất bại, lãng phí tiên thảo của doanh trại, hậu quả rất nghiêm trọng!" Trong doanh trại, xử phạt đối với những binh lính nhận nhiệm vụ mà không đủ thực lực rất nghiêm khắc, thưởng phạt phân minh.
"Ta hiểu, nhiệm vụ này ta nhận, phiền phức đưa nhiệm vụ và tiên thảo cần luyện đan cho ta luôn!" Tần Lãng gật đầu, khẳng định nói.
"Được…" Thấy Tần Lãng không hề có ý đùa giỡn, Diêm phó tướng đang định gật đầu thì một tên công việc binh sĩ đi đến, thấp giọng nói nhỏ vài câu.
Diêm phó tướng chậm rãi gật đầu, liếc nhìn Tần Lãng, ánh mắt mang vẻ khác thường.
"Ta muốn nhận nhiệm vụ luyện chế tam phẩm tiên đan, xin hãy giao nhiệm vụ và tiên thảo cần thiết cho ta." Tần Lãng thúc giục.
"Xin lỗi, nhiệm vụ này ta không thể giao cho ngươi!" Diêm phó tướng lắc đầu cười một tiếng.
"Ngươi vừa mới rõ ràng đã đồng ý rồi, sao bây giờ lại đột ngột đổi ý?" Đôi mắt đẹp của Vân Nhi trừng lớn, tức giận nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận