Thần Hồn Đan Đế

Chương 1195: U Lan thâm cốc

"Tĩnh Tâm am Tĩnh Tâm sư thái!" Hai người đàn ông tuổi trung niên lên tiếng đáp lời.
"Tĩnh Tâm am Tĩnh Tâm sư thái?" Tần Lãng nhíu mày.
"Không sai, chính là nàng." Hai người đàn ông tuổi trung niên khẽ gật đầu: "Theo chúng ta biết, Tĩnh Tâm am Tĩnh Tâm sư thái có một nữ đệ tử cũng là Huyền Thiên ách hồn giống như vị cô nương xinh đẹp trước mắt, cũng đối mặt với việc thoát ly thức hải bị thôn phệ hồn phách tán, nhưng dưới cơ duyên xảo hợp đã được Tĩnh Tâm sư thái cứu sống, chẳng những không bị hồn phi phách tán mà còn tu luyện ra được nhục thân của mình!"
"Bởi vậy, chỉ cần tìm được Tĩnh Tâm sư thái, ta tin rằng việc cô nương xinh đẹp trước mắt có Huyền Thiên ách hồn sẽ căn bản không thành vấn đề."
"Tĩnh Tâm sư thái đã cứu một nữ tử có Huyền Thiên ách hồn!" Tần Lãng mắt sáng lên, mừng rỡ trong lòng. Có ví dụ sống sờ sờ trước mắt, chỉ cần tìm được Tĩnh Tâm am Tĩnh Tâm sư thái, việc cứu trợ Đường Tâm Nhiên chắc chắn không còn bất kỳ khó khăn nào!
Trong đôi mắt đẹp của Đường Tâm Nhiên cũng hiện lên một tia sáng, không ai không muốn sống, trước kia tưởng chừng như không có cơ hội, bây giờ biết được có cơ hội thay đổi vận mệnh, trong lòng nàng cũng dấy lên một niềm mong đợi. Nếu có thể sống sót, sẽ không cần chia lìa, có thể mãi mãi ở bên cạnh Tần Lãng, đó chính là tâm nguyện lớn nhất của Đường Tâm Nhiên!
"Tĩnh Tâm am ở đâu, mau nói cho ta biết!" Tần Lãng ánh mắt nhìn vào hai người đàn ông tuổi trung niên, mở miệng hỏi. Thời gian cứ trôi qua một giây, hồn phách của Đường Tâm Nhiên lại yếu bớt đi một chút, thời gian chính là sinh mệnh, hắn nhất định phải tranh thủ từng giây, nhanh chóng đến Tĩnh Tâm am, tìm Tĩnh Tâm sư thái.
"Tĩnh Tâm am tọa lạc ở bên trong U Lan thâm cốc, cách nơi này ước chừng mấy ngàn dặm, không tính quá xa. Nhưng lối vào Tĩnh Tâm am lại lơ lửng không cố định, rất khó tìm kiếm, người dù là Võ Đế chí tôn cũng khó lòng tìm ra!"
"Nhưng trùng hợp thay, ba người chúng ta của Đại Thương hội đã từng quen biết với người của Tĩnh Tâm am, hai người chúng ta cũng biết cách tìm lối vào Tĩnh Tâm am. Chỉ cần Vệ Đan Vương ngài đồng ý cho chúng ta đi theo bên cạnh, chúng ta nhất định sẽ dốc toàn lực ứng phó, giúp ngài thành công tiến vào Tĩnh Tâm am." Biết rõ việc trực tiếp nói cho Tần Lãng vị trí của Tĩnh Tâm am chưa chắc đã tránh được việc Tần Lãng giết người diệt khẩu, hai người đàn ông tuổi trung niên vội vàng mở miệng chỉ rõ rằng muốn tìm Tĩnh Tâm am không hề dễ dàng, chỉ có giữ bọn hắn lại thì hai cái mạng của bọn hắn mới có thể giúp thành công tìm ra cách tiến vào Tĩnh Tâm am.
"Chỉ cần có thể giúp Tâm Nhiên vượt qua vận hạn, hai người các ngươi tự nhiên lập một công lớn, ta chẳng những sẽ tha cho các ngươi hai cái mạng, mà còn sẽ cho các ngươi rất nhiều huyền thạch, giúp đỡ ba Đại Thương hội của các ngươi phát triển!" Tần Lãng lên tiếng.
Hai người đàn ông tuổi trung niên mừng rỡ. Mục đích chuyến đi này của bọn hắn chính là huyền thạch trên người Tần Lãng, nếu như thành công giúp Tần Lãng thì không chỉ có thể bảo toàn tính mạng, còn có thể nhận được lời hứa về số lượng lớn huyền thạch từ Tần Lãng, tuyệt đối là song hỉ lâm môn.
Một người đàn ông tuổi trung niên đưa tay quẹt một vòng chiếc nhẫn trữ vật trên ngón tay, một luồng sáng lóe lên, một chiếc phi thuyền màu vàng dài năm sáu mươi mét xuất hiện trước người hắn.
"Vệ Đan Vương, khụ khụ... Tần Đan Vương, phi thuyền thương hội của chúng ta mỗi canh giờ có thể bay được hơn trăm dặm, tốc độ cực nhanh, xin ngài cùng cô nương xinh đẹp này lên thuyền, chúng ta sẽ lập tức đưa mọi người đến U Lan thâm cốc." Người đàn ông lên tiếng chỉ vào phi thuyền màu vàng, cung kính nói với Tần Lãng.
"Không cần, vẫn nên ngồi phi thuyền của ta đi." Tần Lãng vung tay lên, một chiếc không gian phi thuyền màu đen khổng lồ xuất hiện trước mặt, kích thước lớn hơn chiếc phi thuyền màu vàng kia ít nhất vài lần!
"Lại là không gian phi thuyền!" Hai người đàn ông tuổi trung niên mắt sáng lên, khoa trương thốt lên đầy kinh hãi.
Hai người đàn ông tuổi trung niên kiến thức rộng rãi, liếc mắt một cái liền nhận ra chiếc phi thuyền mà Tần Lãng vừa lấy ra là không gian phi thuyền có phẩm chất cao hơn phi thuyền của bọn hắn vô số lần, tốc độ của nó cũng gấp mấy chục lần phi thuyền của bọn hắn, phi thuyền của bọn hắn căn bản không thể so sánh được.
Vốn muốn thể hiện mình trước mặt Tần Lãng bằng việc lấy ra phi thuyền, không ngờ rằng Tần Lãng trực tiếp lấy ra ngay chiếc không gian phi thuyền mà ngay cả ba Đại Thương hội của bọn hắn cũng không có, khiến cho bọn hắn bị đả kích đến thương tích đầy mình. Nhưng Tần Lãng trong lòng lại không có ý nghĩ tranh đua so sánh với bọn hắn, việc lấy ra không gian phi thuyền chỉ là muốn nhanh nhất có thể tới được U Lan thâm cốc, vào Tĩnh Tâm am, tìm Tĩnh Tâm sư thái để chữa trị cho Đường Tâm Nhiên.
"Vút!" Bốn người nhanh chóng lên không gian phi thuyền, không khí dao động kịch liệt một hồi, không gian phi thuyền gào thét lên một tiếng, xé gió mà đi, hóa thành một vệt đen, biến mất ở chân trời.
Sau ba canh giờ, một thung lũng lớn mênh mông bát ngát xuất hiện phía trước không gian phi thuyền, từ nơi mắt nhìn, đâu đâu cũng là hoa lan đang nở rộ, lá cây có hình mang, trên rìa lá có thể có những răng cưa nhỏ.
Màu đỏ, màu vàng, màu trắng, xanh nhạt, hồng, cam, đủ loại màu sắc đan xen nhau, trải rộng khắp núi đồi, làm cả thung lũng rộng lớn thêm phần mỹ lệ, khiến cho người ta sáng mắt, trong nháy mắt quên hết mọi ưu phiền.
"Tần Đan Vương, U Lan thâm cốc đến rồi." Hai người đàn ông tuổi trung niên chỉ vào thung lũng lớn phía trước, nói.
"Ngũ Nguyên Nhất, Vạn Đạo Vĩ, hai người các ngươi xuống không gian phi thuyền trước đi, ở phía trước dẫn đường." Tần Lãng mở miệng ra lệnh. Trên đường hắn đã hỏi rõ tên của hai người đàn ông tuổi trung niên, lần lượt là Ngũ Nguyên Nhất và Vạn Đạo Vĩ.
"Vâng, Tần Đan Vương!" Ngũ Nguyên Nhất và Vạn Đạo Vĩ trịnh trọng gật đầu, hai người nhảy ra khỏi không gian phi thuyền, Tần Lãng nắm lấy bàn tay ngọc lạnh buốt của Đường Tâm Nhiên rồi sau đó đi ra khỏi không gian phi thuyền.
Vừa mới xuất hiện ở U Lan thâm cốc, ngay lập tức một mùi hương hoa thơm ngát xông vào mũi, bước đi trong đó, phảng phất như đang lạc vào một nơi đào nguyên, cho người ta cảm giác vô cùng dễ chịu. Sau ba canh giờ phi hành, hồn phách của Đường Tâm Nhiên càng trở nên phai nhạt thêm vài phần, ký ức vốn in sâu trong đầu đã bắt đầu trở nên mơ hồ. Cảm nhận được sự biến đổi của Đường Tâm Nhiên, Tần Lãng không còn tâm trí nào để thưởng thức cảnh đẹp xung quanh, tăng nhanh bước chân tiến lên.
Đi thêm hơn mười dặm, số lượng hoa lan xung quanh càng ngày càng ít, chủ yếu là màu xanh biếc, màu xanh nhạt thuần khiết, hiển nhiên là một giống loài cực kỳ quý hiếm. Trên đường, Tần Lãng mở Thiên Nhãn Thánh Hồn, phát giác toàn bộ U Lan thâm cốc phảng phất như bị một đạo trận pháp thần bí mà khổng lồ bao phủ, nhưng mỗi khi hắn muốn kiểm tra rõ ràng thì lại không cảm nhận được gì cả, vô công mà trở về.
"Xem ra trong Tĩnh Tâm am này nhất định có một bậc đại sư trận pháp cường đại, nếu không thì tuyệt đối không thể bố trí được một đại trận khiến người ta không sao hiểu nổi như vậy."
Trong lòng thầm nghĩ, Tần Lãng đi theo phía sau Ngũ Nguyên Nhất và Vạn Đạo Vĩ, trằn trọc tiến lên trong đám hoa lan, lại đi tiếp gần trăm dặm nữa thì Ngũ Nguyên Nhất và Vạn Đạo Vĩ mới dừng bước lại, đứng thẳng người.
"Tần Đan Vương, Đường cô nương, chúng ta đến rồi, nơi này chính là lối vào Tĩnh Tâm am." Ngũ Nguyên Nhất và Vạn Đạo Vĩ chỉ vào khóm hoa lan Tố Tâm màu xanh biếc ở phía trước, quay đầu lại cười nói với Tần Lãng và Đường Tâm Nhiên.
"Nơi này là lối vào Tĩnh Tâm am?" Trong đôi mắt đẹp của Đường Tâm Nhiên tràn đầy vẻ nghi hoặc. Phía trước rõ ràng là một vùng hoa lan tươi tốt, căn bản không có đường đi, người muốn đi qua cũng không có lối, làm sao có thể là lối vào Tĩnh Tâm am?
Bạn cần đăng nhập để bình luận