Thần Hồn Đan Đế

Chương 1372: Không có cái gì không có khả năng

"Uống!" Nhậm Tiêu Diêu trong miệng quát lớn một tiếng, lực lượng kinh khủng trong cơ thể tuôn trào ra, đâm vào ngực hắn, Thanh Thương Thần kiếm trực tiếp bị cự lực bắn ngược trở ra. Lực lượng cường đại truyền vào cánh tay, Tần Lãng liên tục lùi về phía sau mấy mét. "Tiểu tử, ngươi căn bản không phá được phòng ngự của Bản môn chủ, trận chiến này ngay từ đầu đã định chỉ có một kết quả, đó là - ngươi bị Bản môn chủ chém giết!" Đẩy lùi Tần Lãng, Nhậm Tiêu Diêu trên mặt lộ vẻ tự tin vô hạn, mở miệng cười lạnh nói. Sức chiến đấu của Tần Lãng tuy nghịch thiên, nhưng đáng tiếc cuối cùng chỉ là cảnh giới Võ Đế, trong mắt hắn chỉ là con sâu cái kiến lớn mạnh hơn chút thôi! "Ha ha ha, muốn thắng môn chủ nhà ta, kiếp sau đi!" "Tiểu tử, chuẩn bị chết đi!" "Môn chủ, giết hắn, để báo thù cho Dương Tiêu Tôn giả và Trương Việt!" Hơn mười cường giả Tiêu Dao môn nhao nhao vung tay hò hét, ai nấy mặt mày đều lộ vẻ hưng phấn vô cùng. Theo họ nghĩ, đây hoàn toàn là trận chiến một chiều, Tần Lãng hẳn phải chết không nghi ngờ! "Tiểu tử, chịu chết đi!" "Vút!" Thân ảnh lóe lên, Nhậm Tiêu Diêu đột nhiên lao đến trước mặt Tần Lãng, quạt lông trong tay vạch ra từng đạo quang mang rực rỡ, năng lượng cuồng bạo gào thét, quét sạch về phía Tần Lãng, nhất thời khiến Tần Lãng liên tục rút lui. "Cảnh giới Võ Đế không phá được phòng ngự của ngươi? Ta thấy chưa chắc à?" Tuy bị Nhậm Tiêu Diêu áp chế, nhưng Tần Lãng lại không hề bối rối, thiên nhãn thánh hồn mở ra đến cực hạn, thu toàn bộ hành động của Nhậm Tiêu Diêu vào trong mắt. "Chính là lúc này!" Sau hơn mười chiêu, nhạy cảm quan sát được khoảnh khắc ngưng trệ trong công kích của Nhậm Tiêu Diêu, Thần hồn chi linh trong thức hải của Tần Lãng đột nhiên chấn động, thần niệm màu đen như mũi tên đen, đột ngột tuôn ra, bắn từ mi tâm của Tần Lãng, trong nháy mắt đi vào mi tâm Nhậm Tiêu Diêu! "Ông!" Nhậm Tiêu Diêu chỉ cảm thấy đầu óc chấn động, hai mắt thoáng thất thần. Mượn cơ hội trong một phần ngàn giây này, Tần Lãng lần nữa xông lên, Thanh Thương Thần kiếm trong tay vạch ra một đạo thanh mang chói mắt, tựa như cầu vồng xuyên qua mặt trời, một lần nữa đâm thẳng vào ngực Nhậm Tiêu Diêu! "Còn đến!" "Lại dùng Thanh Thương Thần kiếm đâm ngực môn chủ? Tiểu tử này ngốc sao? Rõ ràng biết không cách nào công phá phòng ngự của môn chủ, còn dùng đòn tấn công y hệt trước đó!" "Mấu chốt là tiểu tử này công kích vẫn nhắm vào một chỗ, chẳng lẽ hắn không biết đổi chỗ thử xem à, ha ha ha!" Thấy Tần Lãng tấn công Nhậm Tiêu Diêu, hơn mười cường giả Tiêu Dao môn không hề lo lắng cho Nhậm Tiêu Diêu, nhao nhao mở miệng cười nhạo Tần Lãng. Theo họ thấy, Tần Lãng hoàn toàn đang làm chuyện vô ích! Mà khoảnh khắc Thanh Thương Thần kiếm đâm rách da thịt Nhậm Tiêu Diêu, một đạo đạo Lôi Điện Chi Lực tuôn trào ra từ cơ thể Tần Lãng, đạo đạo điện quang men theo cánh tay của Tần Lãng tràn vào Thanh Thương Thần kiếm, sau đó toàn bộ hội tụ trên mũi kiếm! "Phụt!" Lực lượng thần bí trong cơ thể Nhậm Tiêu Diêu vốn kẹp chặt Thanh Thương Thần kiếm, khi chạm vào Lôi Điện Chi Lực thì tiêu hao lẫn nhau, sau đó Thanh Thương Thần kiếm không hề gặp trở ngại, tiến thẳng vào ngực Nhậm Tiêu Diêu, một vệt máu tươi chói mắt ngay lập tức bắn ra từ ngực Nhậm Tiêu Diêu! "Cái gì!" Nụ cười trên mặt hơn mười Võ Đế cường giả của Tiêu Dao môn cứng đờ, miệng há hốc, lộ vẻ mặt đầy khó tin! Cũng một kiếm đó! Cũng chỗ đó! Lần trước Tần Lãng không cách nào phá được phòng ngự của Nhậm Tiêu Diêu! Nhưng lần này Thanh Thương Thần kiếm trong tay Tần Lãng vậy mà lại đâm vào ngực Nhậm Tiêu Diêu! Không chỉ cường giả Tiêu Dao môn ngây ngẩn cả người, mà ngay cả Phạm Ninh, Điền Dã và mấy trăm nghìn đệ tử Thanh Sơn Kiếm Phái đều sững sờ tại chỗ! Chẳng phải nói Võ Thánh không thể bị sỉ nhục sao? Chẳng phải nói cảnh giới Võ Đế không thể phá nổi phòng ngự của Võ Thánh cường giả sao? Rốt cuộc thì Tần Lãng đã làm thế nào? "Tê - -" Cơn đau nhói vô tận truyền đến từ ngực, tim đập nhanh tràn vào trong đầu, Nhậm Tiêu Diêu ngay lập tức tỉnh táo lại, cả người dốc hết sức bay ngược về phía sau, toàn bộ linh lực trong cơ thể đều hội tụ ở ngực, vào khoảnh khắc Thanh Thương Thần kiếm trong tay Tần Lãng sắp đâm thủng trái tim hắn thì hắn gắng gượng ép Thanh Thương Thần kiếm từ ngực ra ngoài, máu tươi như suối phun, bắn ra từ ngực, đâm vào mắt người khiến họ đau nhức! "Không thể nào... Sao ngươi có thể phá được phòng ngự của Bản môn chủ..." Nhanh chóng dùng linh lực phong bế vết thương ở ngực, sắc mặt Nhậm Tiêu Diêu tái nhợt, thân hình lảo đảo, vẻ mặt không thể tin nổi, không thể tưởng tượng nhìn Tần Lãng! Vừa rồi nếu không phải phản ứng nhanh, chỉ sợ bây giờ hắn đã bị Tần Lãng đâm thủng tim, mất mạng rồi! "Là Lôi Điện chi lực!" Ở đây chỉ có Vân Nhi đôi mắt đẹp bỗng sáng lên, nhìn rõ được vì sao Tần Lãng có thể công phá phòng ngự của Nhậm Tiêu Diêu! Trước đây Tần Lãng đã cảm ngộ được một tia thiên đạo lực lượng trong Lôi Điện chi lực trong lôi kiếp Võ Thánh, dù chỉ là một tia thiên đạo lực lượng nhưng lại giúp Tần Lãng xé rách được phòng ngự bản năng của Nhậm Tiêu Diêu! "Cái gì mà Võ Thánh không thể bị sỉ nhục? Trong mắt ta, không có gì là không thể!" Tần Lãng cười lạnh, hờ hững nhìn về phía Nhậm Tiêu Diêu. "Tiểu tử, dám làm tổn thương Bản môn chủ, hôm nay ta sẽ bắt ngươi trả lại gấp trăm lần!" Nhậm Tiêu Diêu hai mắt giận dữ trừng lên, răng nghiến ken két, cả người như phát điên, khí thế toàn thân tăng vọt, trong nháy mắt bao phủ toàn bộ sơn môn Thanh Sơn Kiếm Phái, vô tận uy áp theo đó truyền đến! "Nhậm Tiêu Diêu, ngươi đường đường là Võ Thánh cường giả, vậy mà suýt chút nữa bỏ mạng trong tay một tiểu tử Võ Đế tứ trọng, còn có mặt mũi ở đây gào thét, thật sự là làm mất mặt mũi Võ Thánh cường giả chúng ta!" Trong lúc Nhậm Tiêu Diêu tức giận, chuẩn bị lao về phía Tần Lãng thì một giọng cười âm hiểm từ bên cạnh truyền đến, một lão giả phiêu nhiên tới, mở miệng chế nhạo Nhậm Tiêu Diêu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận