Thần Hồn Đan Đế

Chương 1171: Cùng Cô Xạ Nữ Đế giao dịch

Chương 1171: Giao dịch cùng Cô Xạ Nữ Đế
Đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào đôi mắt đẹp của Cô Xạ Nữ Đế, từ đó căn bản không nhìn thấy bất kỳ dao động nào, Tần Lãng hít một hơi thật sâu. Hiện tại hắn hoàn toàn có thể đánh cược một lần, cưỡng ép mang Cô Xạ Nữ Đế rời khỏi Ngũ Hành Mê Lĩnh, nhưng hắn căn bản không dám mạo hiểm! Bởi vì một khi thua cuộc, Đường Tâm Nhiên sẽ hoàn toàn hồn phi phách tán! Tần Lãng không thể thua được!
"Không thể rời khỏi Ngũ Hành Mê Lĩnh, vậy ta sẽ ở đây tách rời hồn phách của hai người các ngươi!"
Nghiến răng nghiến lợi, Tần Lãng trầm giọng nói. Rời khỏi Ngũ Hành Mê Lĩnh không có một tia cơ hội, nhưng ở đây cưỡng ép tách ra, ít nhất còn có một tia cơ hội, chi bằng buông tay đánh cược một lần!
"Thật ra ngươi không cần thiết phải được ăn cả ngã về không!"
Trên mặt Cô Xạ Nữ Đế không hề tỏ vẻ sợ hãi, ngược lại lộ ra một nụ cười, mở miệng nói: "Bản đế chỉ cần đem linh căn triệt để ngưng luyện dung hợp, hồn phách Đường Tâm Nhiên tự nhiên sẽ bị thay thế đi ra khỏi thức hải của bản đế. Đến lúc đó ngươi có thể một lần nữa nhìn thấy Đường Tâm Nhiên mà ngươi hằng mong nhớ."
"Dung hợp linh căn, thay thế hồn phách!"
Lời nói của Cô Xạ Nữ Đế như tràn đầy sức hút vô tận, con ngươi Tần Lãng đột nhiên co rút lại, trong nháy mắt hô hấp dồn dập.
"Tiểu đệ đệ, không cần dễ tin Cô Xạ Nữ Đế, nàng hoàn toàn đang cố ý kéo dài thời gian. Đợi đến khi nàng khôi phục thực lực, chúng ta liền không có cơ hội tốt bắt được nàng nữa."
Thấy phản ứng của Tần Lãng, Tiếu Tiếu bên cạnh lên tiếng nhắc nhở.
"Không sai, đừng nói bắt được nàng, e rằng liên hợp ta, Tiếu Tiếu và Tần Lãng ngươi, cả ba chúng ta cũng không phải là đối thủ của Cô Xạ Nữ Đế!"
Long Phi nhíu mày, cũng nhắc nhở.
"Yên tâm đi. Các ngươi có thể đánh phong ấn cấm chế lên trong cơ thể bản đế, như vậy dù bản đế khỏi bệnh, cũng không uy hiếp đến sự an toàn của các ngươi."
Cô Xạ Nữ Đế cười lạnh nhìn về phía Tần Lãng, mở miệng nói.
"Điều kiện trao đổi là gì? Làm sao chúng ta giúp ngươi triệt để ngưng luyện dung hợp linh căn?"
Tần Lãng nhíu mày. Hắn tin rằng Cô Xạ Nữ Đế tuyệt đối không dễ dàng bị khống chế bởi bọn họ, chắc chắn sẽ đưa ra điều kiện vô cùng khó khăn.
"Bản đế thích giao thiệp với người thông minh, quả nhiên là nói một hiểu ngay! Thẳng thắn mà nói, bản đế muốn các ngươi theo bản đế vào sâu trong Ngũ Hành Mê Lĩnh, đến gần Ngũ Hành Sơn trung tâm nhất. Nhân lúc hai thế lực lớn nhất ở đây đang tranh đấu lẫn nhau, chớp lấy cơ hội Ngũ Hành Sơn mở ra, đưa bản đế vào bên trong!"
Cô Xạ Nữ Đế mở miệng nói.
"Để mặc hai thế lực lớn ở Ngũ Hành Mê Lĩnh mà đưa Cô Xạ Nữ Đế vào Ngũ Hành Sơn?"
Tần Lãng cau mày.
"Tuyệt đối không thể! Cô Xạ Nữ Đế cũng không phải đối thủ của thủ lĩnh hai thế lực lớn, nàng bị Phương Vũ, thủ lĩnh của thế lực lớn nhất, trọng thương! Mạnh như Cô Xạ Nữ Đế cũng không phải đối thủ của hắn, chúng ta càng không thể là đối thủ của hai thủ lĩnh kia."
Long Phi cả kinh nói.
"Không sai! Nghe nói cơ hội vào Ngũ Hành Sơn vô cùng khó khăn, đến lúc đó xung quanh Ngũ Hành Sơn nhất định tụ họp gần như tất cả cao thủ ở Ngũ Hành Mê Lĩnh, với thực lực của chúng ta mà tranh cơ hội vào Ngũ Hành Sơn với họ thì căn bản không thực tế. Tiểu đệ đệ, đừng tuỳ tiện đáp ứng Cô Xạ Nữ Đế."
Tiếu Tiếu gật đầu nhẹ, đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn Tần Lãng, nhắc nhở.
Ánh mắt Tần Lãng lấp lóe, rơi vào trầm tư, hiển nhiên trong đầu đang giằng co tư tưởng kịch liệt.
"Sao vậy, vì cứu nữ nhân của ngươi, đường đường nam tử hán như Tần Lãng ngươi mà ngay cả chút nguy hiểm này cũng không muốn mạo hiểm à? Còn nói ngươi yêu Đường Tâm Nhiên, theo bản đế thấy, ngươi cùng những nam nhân khác không có gì khác nhau, đều là những kẻ phụ lòng, chỉ yêu nhất là chính bản thân mình!"
Thấy Tần Lãng chậm chạp không nói, trên mặt Cô Xạ Nữ Đế lộ ra một nụ cười trào phúng, mở miệng nói.
"Ngươi không cần dùng phép khích tướng, chỉ cần có thể cứu Tâm Nhiên, nguy hiểm lớn hơn nữa ta Tần Lãng cũng không chút nhíu mày, tuyệt đối không do dự mà làm!"
Tần Lãng nhìn thẳng vào Cô Xạ Nữ Đế, chậm rãi mở miệng: "Ta có thể toàn lực giúp ngươi, cố gắng hết sức giúp ngươi vào Ngũ Hành Sơn, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải cho phép ta dùng hồn lực khắc lên một đạo trận pháp linh hồn trong cơ thể ngươi, đảm bảo hồn phách của Tâm Nhiên được an toàn!"
Đây chính là nguyên nhân do dự của Tần Lãng trước đó. Nếu như thành công giúp Cô Xạ Nữ Đế vào Ngũ Hành Sơn, sau này mọi chuyện có thể sẽ vượt quá tầm kiểm soát của hắn. Bởi vậy, hắn phải cố hết sức bảo đảm an toàn cho hồn phách Đường Tâm Nhiên!
"Trận pháp linh hồn sao? Chỉ cần ngươi toàn tâm toàn ý giúp bản đế vào Ngũ Hành Sơn, đừng nói một đạo trận pháp linh hồn, cho dù là mười đạo hay trăm đạo trận pháp linh hồn cũng tùy ý ngươi bố trí."
Cô Xạ Nữ Đế cười nói.
"Tốt, giao kèo thành! Ta sẽ dốc toàn lực giúp ngươi vào Ngũ Hành Sơn!"
Tần Lãng gật đầu, trịnh trọng mở miệng nói. Đường Tâm Nhiên vì hắn có thể không tiếc cả mạng sống, hiện tại chỉ cần có cơ hội tách hồn phách Đường Tâm Nhiên ra khỏi cơ thể Cô Xạ Nữ Đế, đừng nói mạo hiểm, cho dù phải trả giá bằng mạng sống, Tần Lãng cũng không hề do dự.
"Tốt, thành giao!"
Trên gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Cô Xạ Nữ Đế nở một nụ cười nhàn nhạt, tựa như đóa Tuyết Liên đột nhiên nở rộ trên núi băng, bên trong sự lạnh lùng tràn đầy sự quyến rũ vô tận, như làm cho tâm thần của người ta hoàn toàn đắm chìm vào nụ cười nhàn nhạt kia, tất cả xung quanh đều trở nên lu mờ, ảm đạm không ánh sáng.
Tiếu Tiếu và Long Phi nhìn nhau, trong ánh mắt cả hai tràn đầy sự lo lắng, đồng thời khuyên bảo Tần Lãng. Nhưng rõ ràng Tần Lãng đã quyết tâm, mặc cho họ nói hao mòn cả miệng lưỡi cũng không thể làm dao động nội tâm Tần Lãng chút nào.
"Ta đi cùng Cô Xạ Nữ Đế đến trung tâm Ngũ Hành Mê Lĩnh, nửa bình Thanh Linh Thánh Thủy này các ngươi cầm lấy mau rời khỏi Ngũ Hành Mê Lĩnh, càng nhanh càng tốt!"
Tần Lãng chia Thanh Linh Thánh Thủy trong tay ra làm hai, một nửa rót vào một bình thủy tinh khác, đưa cho Tiếu Tiếu và Long Phi, đốc thúc hai người họ rời đi. Chuyến đi này nguy hiểm và độ khó rất lớn, tuyệt đối là thập tử nhất sinh, với khả năng cực lớn là đi không về, thà Tần Lãng một mình mạo hiểm, hơn là ba người cùng nhau rơi vào nguy hiểm.
"Tiểu đệ đệ, tỷ tỷ cùng ngươi có thần hồn khế ước, nếu ngươi xảy ra bất trắc, tỷ tỷ há có thể sống một mình? Lần này tới Ngũ Hành Sơn lẽ nào có thể để một mình ngươi bất chấp nguy hiểm? Tỷ tỷ cùng ngươi đi!"
Tiếu Tiếu chớp chớp đôi mắt phượng xinh đẹp, cười nhìn về phía Tần Lãng.
"Tần Lãng, ngươi chính là huynh đệ sinh tử của ta Long Phi, không có ngươi cứu giúp khi đó thì ta Long Phi chắc chắn đã sớm đi tong, hiện tại huynh đệ không màng sống chết đi mạo hiểm, ta Long Phi sao có thể khoanh tay đứng nhìn? Thêm ta nữa, huynh đệ cùng ngươi đi Ngũ Hành Sơn!"
Long Phi nắm chặt nắm đấm, hướng Tần Lãng gật đầu thật mạnh.
"Không được, đây là chuyện của ta, các ngươi không đáng theo ta nhảy vào hố lửa!"
Trong lòng dâng lên sự cảm động sâu sắc, Tần Lãng quả quyết từ chối Tiếu Tiếu và Long Phi.
"Lại có người đến, lần này hai người bọn họ muốn đi sợ là cũng đi không nổi!"
Giọng Cô Xạ Nữ Đế vang lên, chỉ thấy bóng người lướt qua, bốn bóng người xuất hiện trong tầm mắt của Tần Lãng. Bốn người này khí thế như núi, như biển, vô cùng bao la, mang theo một hơi thở khiến người ta run sợ. Nhìn thấy dung mạo của bốn người này, Long Phi không khỏi giật mình!
Bạn cần đăng nhập để bình luận