Thần Hồn Đan Đế

Chương 1966: Đến biên cảnh

Minh Vũ ngước đầu nhìn về phía phương xa, ánh mắt lộ ra một vòng lạnh lẽo: “Giết một trong mười cường giả của Thần Hoa Quốc ta, ta bất kể ngươi là ai, đừng hòng còn sống rời khỏi Thần Hoa Quốc ta!”
Tại nơi khe núi Bồ Đông ngã xuống.
Hai vị phó tướng của Vĩnh Trì Thành là Ngưu Thành Hiên và Tư Nguyên Võ đang dẫn quân lính dò xét xung quanh.
Từng tốp lính qua lại, đem từng thông tin thu thập được báo cáo cho hai người.
Hung thủ tuy đã trốn thoát, nhưng hiện trường để lại vẫn rất có giá trị nghiên cứu, có thể từ đó suy đoán ra nhiều thông tin hữu ích.
Việc Bồ Đông ngã xuống tuyệt đối là đại sự chấn động trời đất của Thần Hoa Quốc, nếu hai người họ có thể dựa vào những manh mối tại đây để truy tìm hung thủ, bắt được hắn, thì tuyệt đối là một công lớn.
Đến lúc đó, Minh Vũ vui mừng, đặc biệt đề bạt một trong hai người bọn họ lên làm thành chủ Vĩnh Trì Thành cũng không phải là không thể.
Ngưu Thành Hiên liếc nhìn tập báo cáo dày cộp của thuộc hạ, nhíu mày nghi hoặc nói: “Tìm kiếm lâu như vậy, vẫn không có bất cứ manh mối nào, chúng ta hiện giờ ngay cả hung thủ là ai, trốn hướng nào đều không rõ ràng, vậy thì làm sao tra được?”
Nói xong, Ngưu Thành Hiên thở dài một tiếng.
Địa phận Thần Hoa Quốc bao la, nếu để hung thủ bỏ trốn, càng lâu càng khó truy tìm tung tích dấu vết.
Nếu bận rộn cả buổi mà vẫn không thể tìm ra hung thủ đã giết Bồ Đông, thì chuyện này e là sẽ trở thành trò cười cho thiên hạ.
Tư Nguyên Võ cũng bất lực, lắc đầu nói: “Coi như tìm được hung phạm bỏ trốn thì sao, ngay cả Bồ Đông đại nhân còn không phải là đối thủ của nó, hai người chúng ta mang nhiều người đuổi theo cũng là phí công, ngược lại còn mất mạng.”
Ngưu Thành Hiên cúi đầu xem tài liệu trong tay, lật từng tờ một, nhìn thấy một chi tiết, nghi ngờ hỏi: “Võ huynh, ngươi xem những tài liệu này, bên trong thể hiện ở khe núi này không hề phát hiện thi thể của tên thanh niên Tần Lãng kia, nhưng hai tên binh lính đi cùng hắn lại chết ở đây!”
“Binh lính đi cùng thì chết, Tần Lãng lại không chết, chẳng lẽ...”
Nghĩ đến đây, Ngưu Thành Hiên hít vào một hơi lạnh, kinh ngạc nói: “Chẳng lẽ, là Tần Lãng giết tất cả mọi người, sau đó bỏ trốn?”
“Trước kia tu vi của Tần Lãng thế nhưng là đỉnh phong Võ Thánh Chí Tôn, hoàn toàn có khả năng triệu hồi thiên uy hạo kiếp!”
“Có lẽ, thật sự là hắn đã triệu hồi ra thiên uy hạo kiếp, giết chết Bồ Đông đại nhân!”
Càng nói Ngưu Thành Hiên càng kích động, mở miệng suy đoán.
Tư Nguyên Võ trực tiếp lườm Ngưu Thành Hiên một cái: “Tần Lãng bất quá chỉ là một võ giả nhỏ bé vừa đến từ chiến trường vị diện, các thế lực lớn đều không ai muốn hắn, ngươi cảm thấy hắn có khả năng có năng lực lớn như vậy, vừa đột phá đến Thần cảnh nhất trọng đã có thể giết nhiều người như vậy?”
Nghe vậy, tim Ngưu Thành Hiên lạnh đi một nửa: “Cũng phải, ngay cả không có ai muốn người như vậy, dù có đột phá đến Thần cảnh cũng chỉ là phế vật, người như vậy căn bản không thể giết được Bồ Đông đại nhân.”
“Không sai, hung thủ chắc chắn là một người khác hoàn toàn!”
Tư Nguyên Võ khẳng định gật đầu.
“Hai vị phó tướng, quốc chủ tự mình hạ lệnh, bảo hai vị về Vĩnh Trì Thành, thống kê tất cả những võ giả Thần cảnh nhất trọng đã trở về Vĩnh Trì Thành!”
Một tên lính vội vàng chạy đến, đưa lên một phần thánh dụ.
“Quốc chủ đây là sợ hung thủ trở về Vĩnh Trì Thành lẩn trốn a!”
“Không sai! Bồ Đông đại nhân là thành chủ Vĩnh Trì Thành, hiện tại nơi hỗn loạn nguy hiểm nhất chính là Vĩnh Trì Thành, hung thủ rất có thể cảm thấy nơi nguy hiểm nhất lại là nơi an toàn nhất, ngược lại sẽ về Vĩnh Trì Thành! Xem ra quốc chủ rất cẩn trọng!”
Ngưu Thành Hiên và Tư Nguyên Võ đồng thời sáng mắt.
“Quốc chủ đồng thời hạ lệnh truy tìm tung tích võ giả Thần cảnh nhất trọng trong cả nước, đồng thời bất kỳ ai muốn rời khỏi biên giới Thần cảnh nhất trọng đều sẽ bị chặn đường khống chế, quốc chủ bắt rùa trong hũ, nhất định có thể bắt được hung thủ, đưa ra công lý!”
Người truyền lệnh lộ ra vẻ sùng bái.
Minh Vũ ở ngoài ngàn dặm lại bày mưu tính kế, so với đám người như ruồi không đầu bọn họ lợi hại hơn nhiều.
“Tốt! Chúng ta lập tức về Vĩnh Trì Thành!”
Ngưu Thành Hiên và Tư Nguyên Võ đồng thời gật đầu.
Bên trong Vĩnh Trì Thành có hộ thành đại trận, nếu thật sự phát hiện hung đồ giết Bồ Đông trong thành, dù hai người bọn họ không địch lại, mượn hộ thành đại trận cũng đủ chế ngự!
Nếu thật sự bắt được hung thủ, thì cả hai người họ chắc chắn lập được công lớn!
Tần Lãng không biết rằng Minh Vũ đã sớm giăng thiên la địa võng tại Thần Hoa Quốc.
Giờ phút này hắn đang bằng tốc độ nhanh nhất bay về phía bắc của Thần Hoa Quốc.
Hắn đã sớm tham khảo ý kiến của Tinh Thần, phương bắc là hướng gần biên giới Thần Hoa Quốc nhất, hắn có thể rời khỏi Thần Hoa Quốc trong thời gian ngắn nhất!
Chỉ cần rời khỏi phạm vi thế lực của Thần Hoa Quốc, sẽ tương đối an toàn hơn nhiều.
Uống đan dược thăng cấp Tam phẩm Tiên Đan, giờ phút này Tần Lãng đã biến thành một lão giả còng lưng, xuyên qua khu rừng ít người lui tới.
Trên đường đi không hề dừng lại nghỉ ngơi, vượt qua núi non trùng điệp, cuối cùng Tần Lãng cũng đã tới gần biên giới phía bắc Thần Hoa Quốc.
Chỉ cần vượt qua biên giới, tựa như cá gặp nước, Thần Hoa Quốc còn muốn vây khốn hắn thì gần như không thể.
“Dung mạo ta bây giờ căn bản không ai biết, chắc sẽ không bị phát hiện, muốn vượt biên hẳn không có vấn đề gì.”
Đứng trong hàng người xếp hàng rời khỏi biên giới, Tần Lãng thầm suy tính.
Tuy trên biên giới có trọng binh trấn giữ, nhưng dòng người vẫn có trật tự đi lên, từng võ giả lần lượt rời đi.
Sau nửa canh giờ, Tần Lãng đã đến khu kiểm tra đối chiếu ở biên giới.
Một đội lính mặc áo giáp chỉnh tề đứng hai bên, trong lối đi hơn mười người do một vị tướng dẫn đầu đang nghiêm tra thân phận võ giả.
“Xưng tên ra.”
Tướng kiểm tra liếc nhìn Tần Lãng đứng trước mặt, lạnh lùng hỏi.
“Biện Long Nham.”
Tần Lãng cúi đầu phát ra âm thanh khàn khàn.
Tướng kiểm tra ánh mắt quét cẩn thận trên người Tần Lãng, nhẹ gật đầu, nói: “Nhìn dung mạo không có vấn đề, cũng không có phạm tội ở Thần Hoa Quốc.”
“Đây là đá kiểm tra tu vi, đặt tay lên trên xác định một chút tu vi của ngươi, chúng ta ghi chép lại, ngươi có thể rời khỏi Thần Hoa Quốc.”
Tướng kiểm tra chỉ vào một tảng đá lớn đen kịt cao cỡ người bên cạnh, nói.
Tần Lãng gật nhẹ đầu, bước qua một bên, theo lời đặt tay lên tảng đá lớn đen kịt.
Trước đó tất cả các võ giả xếp hàng rời đi đều kiểm tra tu vi ở tảng đá đen kịt này rồi mới đi, trong mắt Tần Lãng, yêu cầu của tướng kiểm tra không có gì kỳ lạ và quá phận.
Theo tay Tần Lãng chạm vào, tảng đá đen kịt đột nhiên tách ra ánh sáng chói mắt, mấy chữ to màu vàng thình lình hiện lên: “Tu vi: Thần cảnh nhất trọng!”
“Là cường giả Thần cảnh!”
Nhìn thấy tu vi của Tần Lãng, đám người xếp hàng xôn xao náo loạn.
Thần cảnh, là ranh giới giữa kẻ mạnh và kẻ yếu trong thần giới.
Tuy Thần Hoa Quốc thuộc thần giới, nhưng số người thật sự đạt đến Thần cảnh cũng không quá nhiều.
“Thần cảnh nhất trọng!”
Nhìn thấy cảnh giới tu vi của Tần Lãng, lông mày của tướng kiểm tra bỗng nhiên nhướng lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận