Thần Hồn Đan Đế

Chương 2366: đa tạ lão tổ

"Đúng vậy tông chủ, ngài mau chóng tuyên bố đi.”
“Chúng ta chắc chắn tin tông chủ, mấy ngày nay tại Lôi Đình Cốc xảy ra chuyện đã đủ không thể tưởng tượng nổi, chúng ta đều đã có sức miễn dịch rồi.”
Một vị trưởng lão trêu ghẹo nói, làm cả đám người đang ngồi cười ồ lên.
Mấy ngày nay tại Lôi Đình Cốc phát sinh sự tình, quả thực cho người ta một loại cảm giác giống như đang nằm mơ.
Lương Hùng cười cười, sau đó đứng dậy, thần sắc trịnh trọng nói:
“Các vị trưởng lão, lão tổ chúng ta hiện tại vẫn còn sống, ở ngay vị diện cao hơn, Cụ Thánh tử nói, lão tổ hiện tại đổi tên là Tử Uyên thượng thần, là tồn tại đứng đầu nhất của thần giới!”
Lời của Lương Hùng, làm cho các trưởng lão này từng người kinh hãi tới sảng khoái, sau một hồi lâu, mới bắt đầu nhỏ giọng bàn luận.
“Cái gì? Lão tổ vậy mà vẫn còn sống?”
“Khó trách trên trời rơi xuống Thánh tử Thánh Nữ, hóa ra đều là lão tổ sắp xếp.”
Tiếng nghị luận của các trưởng lão, Lương Hùng nghe nhất thanh nhị sở, khi có người nhắc tới Thánh tử Thánh Nữ, Lương Hùng đột nhiên tiếp lời, mở miệng nói:
“Các vị đoán không sai, Thánh tử Thánh Nữ, đều do lão tổ tỉ mỉ lựa chọn cho Lôi Đình Cốc chúng ta. Và không ngại nói cho mọi người, Thánh tử đã nhận được sự sai bảo của lão tổ, bảo chúng ta ngày mai mở tế đàn, đến lúc đó lão tổ sẽ đích thân giáng lâm, để dạy bảo cho chúng ta!”
Nếu như ngay từ đầu, Lương Hùng nói lão tổ còn sống, thậm chí còn có thể tự mình giáng lâm, những trưởng lão này tất nhiên sẽ bán tín bán nghi.
Nhưng vì có sự việc xảy ra trước đó, nên khi Lương Hùng nói ra tin tức này, làm cho các trưởng lão này mỗi người đều tin tưởng không chút nghi ngờ, trong mắt tất cả đều là chờ mong.
Vừa nghĩ tới những truyền thuyết liên quan đến lão tổ, các trưởng lão này liền không nhịn được cảm xúc bành trướng, không ngờ chính mình khi còn sống, lại có thể nhìn thấy lão tổ, các trưởng lão này thậm chí cảm thấy, việc này cho dù mình có thân tử đạo tiêu, thì mình cũng không còn gì phải tiếc nuối.
Lương Hùng đối với kết quả này vô cùng hài lòng, cho nên thừa cơ nói tiếp:
“Các vị, mấy ngày trước vừa mới mở tế đàn một lần, lần này lại mở lần nữa, mà thời gian lại gấp. Những thứ cần thiết để mở tế đàn, chúng ta hiện tại phải lập tức đi chuẩn bị, không thể bỏ lỡ thời gian!”
Mọi người phi thường đồng ý lời của Lương Hùng, mỗi người đều đứng dậy cáo từ rời đi, đi chuẩn bị những vật cần thiết để mở tế đàn vào ngày mai.
Sau khi mọi người tản đi, trong chính điện chỉ còn lại Lương Hùng cha con và Lương Xung ba người.
Lương Phi vẫn còn có chút khó tin, nghi ngờ mở miệng hỏi:
“Phụ thân, ngày mai lão tổ thật sự sẽ giáng lâm Lôi Đình Cốc sao?”
Sự chất vấn của Lương Phi, làm cho Lương Xung và Lương Hùng liếc mắt trừng hắn một cái, Lương Hùng còn mở miệng phẫn nộ quát:
“Lương Phi, ngươi nhớ kỹ! Thánh tử là cứu tinh của Lôi Đình Cốc chúng ta, sau này ta không muốn lại từ trong miệng ngươi nghe được bất kỳ lời nghi ngờ nào về Thánh tử.”
Ánh mắt của Lương Xung và Lương Hùng, làm Lương Phi không khỏi đổ mồ hôi lạnh, nhưng vẫn là gật đầu một cách nặng nề.
Sáng sớm hôm sau, Lương Hùng liền dẫn theo tất cả trưởng lão của Lôi Đình Cốc, đi tới vị trí tế đàn.
Vật dụng cần thiết để mở tế đàn, đã được bày ra thỏa đáng từ trước, chỉ chờ giờ lành tới, sẽ khai đàn làm phép, tế tự lão tổ.
Bao gồm cả Lương Hùng, tất cả mọi người đều thấp thỏm trong lòng, có chờ mong, có hưng phấn, đương nhiên cũng có nghi hoặc.
Bất quá cho dù như vậy, vẫn không có một ai mở miệng, tất cả đều im lặng chờ đợi ở đó.
Thấy mặt trời đã lên cao, Lương Hùng nhìn Lương Xung bên cạnh, mở miệng nói:
“Sư thúc tổ, lần này mở tế đàn, xin sư thúc tổ đích thân thao tác.”
Lương Xung khẽ gật đầu, là người có bối phận cao nhất hiện tại của Lôi Đình Cốc, trong một trường hợp quan trọng như vậy, địa vị của lão hẳn là trên tông chủ.
Cho nên Lương Xung cũng không từ chối, nhìn thời gian rồi, Lương Xung hít sâu một hơi, hướng về tế đàn đi tới.
Bao gồm Lương Hùng, tất cả mọi người đều ánh mắt sáng rực nhìn Lương Xung, khi Lương Xung bắt đầu thi pháp, mọi người đồng loạt quỳ xuống, trong lòng thành kính vô cùng.
Lúc này, Lương Xung cũng điều chỉnh tốt tâm thần, trong lòng một mảnh không minh.
Lương Xung lẩm bẩm trong miệng, tay không ngừng bắn ra thần lực, đánh vào những vật tế tự kia.
Không ngừng có thần lực phiêu đãng ra, hội tụ đến trên tế đàn, sau đó tan thành vô hình.
Thời gian từng giờ từng phút trôi qua, trên tế đàn cũng chầm chậm nổi lên hư ảnh của Tử Uyên thượng thần.
Lương Xung thấy hư ảnh của Tử Uyên thượng thần xuất hiện, cũng liền vội quỳ rạp xuống đất.
Chân dung của Tử Uyên thượng thần, luôn được Lôi Đình Cốc thờ phụng, cho nên Lương Xung vừa nhìn đã nhận ra, hư ảnh trước mắt chính là người đã sáng lập ra Lôi Đình Cốc.
“Đệ tử bất hiếu Lương Xung, bái kiến lão tổ.”
Lương Xung quỳ trên mặt đất, một mực cung kính mở miệng nói.
Mà Lương Hùng bọn người, bởi vì một mực thành tín quỳ trên mặt đất không dám ngẩng đầu, cho nên còn không biết Tử Uyên thượng thần đã xuất hiện, nghe được lời của Lương Xung, cũng không dám ngẩng đầu, tiếp tục quỳ trên mặt đất, trăm miệng một lời nói:
“Đệ tử Lôi Đình Cốc bất hiếu, bái kiến lão tổ.”
Tử Uyên thượng thần không có đích thân giáng lâm, chỉ là giáng xuống một đạo hư ảnh.
Với thực lực của Tử Uyên thượng thần, coi như xuyên qua mà đến cũng không phải việc khó, lại càng không cần tế đàn triệu hoán gì, bất quá lần này là vì cho Tần Lãng chính danh, nên mới thông qua cách này.
Dù sao mình bị hậu nhân tế tự triệu hồi, dù sao cũng tốt hơn việc mình tự chạy xuống, để có thể khiến mọi người dễ dàng chấp nhận hơn.
Nhìn đám người Lôi Đình Cốc đang quỳ rạp trên đất, Tử Uyên thượng thần thở dài, mở miệng nói:
“Đều đứng lên đi.”
Nghe Tử Uyên thượng thần hạ lệnh, mấy người này mới lần lượt đứng dậy, cẩn thận từng li từng tí ngẩng đầu, muốn nhìn phong thái của lão tổ một lần.
Khi thấy hư ảnh của lão tổ giống hệt bức chân dung được thờ phụng, liền ngay cả Lương Hùng cũng cảm thấy mình như đang nằm mơ vậy.
Bất quá vừa nghĩ đến việc lần này lão tổ đến đây, Tần Lãng thế mà đã biết trước, Lương Hùng lại không khỏi trong lòng suy đoán, Tần Lãng có địa vị trọng yếu đến mức nào trong lòng lão tổ.
Tử Uyên thượng thần tiếp tục nói:
“Chuyện của Lôi Đình Cốc ta đã biết, lần trước cũng đích thân chọn Thánh tử và Thánh Nữ cho các ngươi, giải trừ nguy cơ cho Lôi Đình Cốc trong chốc lát.”
Lương Xung dẫn theo mọi người tiếp tục hành lễ, trăm miệng một lời nói:
“Đa tạ lão tổ!”
Tử Uyên thượng thần khoát tay áo, tiếp tục nói:
“Bất quá sở dĩ các ngươi gặp nguy cơ hiện tại, hoàn toàn là do từng người các ngươi dậm chân tại chỗ, không biết tiến thủ! Năm đó ta để lại ngọc bích không chữ, Minh Ngôn chỉ có thể làm đồ vật phụ trợ tu luyện. Nhưng các ngươi lại hay, lại đem toàn bộ hy vọng tu luyện đặt hết vào ngọc bích không chữ, mà không để ý đến việc ma luyện bản thân! Tạo thành căn cơ của các ngươi, một đời so với một đời kém hơn, điểm này ta rất thất vọng!”
Giọng của Tử Uyên thượng thần, mặc dù không mang theo một chút cảm xúc nào, nhưng sự phê bình và thất vọng của lão đối với đám người Lôi Đình Cốc lại lộ rõ.
Đám người Lôi Đình Cốc lúc này cũng đều cúi đầu xấu hổ.
Thật sự là, từ trước đến nay, Lôi Đình Cốc đều cho rằng chỉ cần còn ngọc bích không chữ, Lôi Đình Cốc sẽ không xuống dốc, mà sẽ mãi mãi hưng thịnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận