Thần Hồn Đan Đế

Chương 216: Phần Thiên Tông muốn tìm đồ vật

"Đông!"
Tần Lãng chỉ cảm thấy bản thân trượt dọc theo đường hầm rất lâu, gió bên tai vù vù, cảm giác như thể đang rơi vào một cái hố sâu không đáy. Bỗng một tiếng động lớn vang lên, mông của Tần Lãng tiếp đất, chỗ ngồi dưới thân vỡ tan thành gỗ vụn. Cảm giác bàn chân chạm đất thật rõ ràng khiến Tần Lãng cuối cùng cũng dừng lại.
"Nơi này là cấm địa của Mê Vân Tông?"
Nhìn xung quanh, Tần Lãng thấy mình đang ở trong một tĩnh thất hình chữ nhật rộng lớn. Ở chính giữa là một cái đài ngọc thạch lớn, trên đó bày đầy những tấm bài vị san sát nhau. Vì quá xa nên Tần Lãng không thấy rõ chữ khắc trên đó, đoán chừng đó là bài vị của các tông chủ và cường giả Mê Vân Tông qua các thời đại.
Hai bên có những giá sách lớn nhỏ khác nhau, trên đó cũng đầy những thư tịch. Đa phần đều đã ố vàng, thậm chí có một số đã nát vụn không thể cầm lên được. Tần Lãng tiện tay lấy một quyển thư tịch gần đó, bìa sách ghi: "Mê Vân Tông đời thứ 26, tông chủ Dư Chí Thiên luyện đan tâm đắc, ghi lại để cung cấp cho các tông chủ sau này học hỏi và tham khảo".
Tông chủ Mê Vân Tông luyện đan tâm đắc! Mắt Tần Lãng sáng lên! Nhìn xung quanh những thư tịch san sát nhau, Tần Lãng âm thầm tặc lưỡi, nhiều sách như vậy, chẳng lẽ đều là luyện đan tâm đắc của các đời tông chủ Mê Vân Tông sao? Nếu thật sự là vậy, nơi này chẳng khác nào một kho báu luyện đan! Sau khi nhanh chóng đọc qua vài quyển, xác định suy đoán của mình, mắt Tần Lãng từ từ mở to! Quả nhiên, giống như bản thân dự đoán, cấm địa của Mê Vân Tông đều là luyện đan tâm đắc của các đời tông chủ! Cần biết, Mê Vân Tông nổi tiếng khắp thiên hạ là nhờ luyện đan. Vậy thì giá trị của những tâm đắc này cao đến mức nào cũng có thể tưởng tượng được!
"Đệ tử Mê Vân Tông ghi nhớ: Luyện đan tâm đắc của các đời tông chủ chỉ có tông chủ mới có tư cách đọc, người khác không được tùy tiện đụng vào. Kẻ nào trái lệnh sẽ bị giết ngay tại chỗ!"
Tần Lãng phát hiện, gần như trên trang bìa của mỗi cuốn thư tịch đều có dòng chữ như vậy. Tần Lãng hít sâu một hơi, trách không được đến cả Giang trưởng lão cũng không có tư cách vào đây, thì ra nơi này tất cả đều dành riêng cho tông chủ mới!
"Dù sao ta cũng không phải là đệ tử Mê Vân Tông, lại là Giang trưởng lão chủ động đưa ta đến đây, đã đến rồi thì sao có thể bỏ lỡ?"
Tần Lãng không khách khí bắt đầu đọc lướt qua các thư tịch, xem xét tâm đắc luyện đan của các tông chủ Mê Vân Tông. Từng quyển từng quyển thư tịch được Tần Lãng đọc qua, xem xét, thỉnh thoảng hắn trầm tư suy nghĩ, thỉnh thoảng lại đột nhiên gật đầu, có khi nhíu mày không hiểu, có lúc lại bật cười…
Tần Lãng không biết mình đã ở cấm địa Mê Vân Tông bao lâu, khi hắn đọc xong cuốn thư tịch cuối cùng, trong mắt đã hoàn toàn tràn ngập vẻ kinh ngạc. Tâm đắc luyện đan của các đời tông chủ Mê Vân Tông hoàn toàn không thể so sánh với tâm đắc của Giang trưởng lão. Tần Lãng mơ hồ có một loại cảm giác, bây giờ cho dù bản thân không cần Xích Viêm Địa Hỏa, chỉ cần dùng hỏa diễm thông thường, cũng có thể dễ dàng luyện chế ra linh đan Tam Phẩm thượng đẳng!
"Chuyến đi này quá giá trị!"
Tần Lãng trong lòng kích động, đồng thời trong đầu càng thêm nghi hoặc. Hắn phát hiện luyện đan chi thuật của Mê Vân Tông thực sự rất giống với cách luyện đan của hắn. Điểm khác biệt duy nhất chính là bọn họ rất chú trọng luyện đan về "Hình", còn Đan Đế Thánh Thư mà bản thân học được thì thiên về "Thần" hơn!
"Đông!"
Bàn chân trượt một cái, Tần Lãng lúc này mới phát hiện mình bất giác đã đi hết tĩnh thất đến trước đài ngọc thạch. Bàn chân bị thứ gì đó vấp một cái. Vô thức cúi đầu, ngay lập tức, những dòng chữ nhỏ cứng cáp, có lực nhảy vào tầm mắt:
"Mỗi vị tông chủ sau khi đọc xong, cần hướng Khai Phái Tổ Sư dập đầu mười cái để bày tỏ lòng cảm kích!"
Tần Lãng hơi nghiêng đầu, thấy bên cạnh có một tượng đá nam nhân. Toàn bộ tượng đá có kích thước không khác gì người thật, mặt chữ quốc, mặt mày cương nghị, hai mắt sáng ngời có thần, trông y như người thật, toàn bộ tượng đá rất có linh tính. Dưới chân tượng đá có một bồ đoàn hình tròn không biết làm bằng chất liệu gì, có lẽ để người quỳ lạy. Người đàn ông trên tượng đá này chắc chắn là Khai Phái Tổ Sư của Mê Vân Tông!
"Đã được hưởng lợi không nhỏ từ Mê Vân Tông các ngươi, đồ đệ của Lão Sư ta dập đầu với Lão Sư, lẽ đương nhiên thôi!"
Tần Lãng cười rồi bước đến trước tượng đá, quỳ trên bồ đoàn rồi trực tiếp dập đầu. Rất nhanh, dập đầu xong mười cái, Tần Lãng đứng dậy, ánh mắt rơi vào những bài vị san sát trên đài ngọc thạch. Hắn thấy rõ những chữ khắc trên đó, quả nhiên đúng như dự đoán trước đó, đây là nơi thờ bài vị của các cường giả và tông chủ Mê Vân Tông qua các thời đại, bên dưới còn ghi sơ lược về tiểu sử mỗi người:
"Tề Phong, tông chủ đời thứ mười sáu Mê Vân Tông, Lục Phẩm Đan Vương, cường giả Võ Tông;"
"Điền Hiểu Long, tông chủ đời thứ hai mươi Mê Vân Tông, Ngũ Phẩm Đan Vương, cường giả đỉnh phong Võ Vương;"
". . ."
Tần Lãng thầm tặc lưỡi, không ngờ Mê Vân Tông trước kia lại xuất hiện nhiều cường giả và Đan Vương như vậy, số lượng nhiều hơn cả Phong Vân Tông! Đáng tiếc, Mê Vân Tông từng mạnh hơn Phong Vân Tông rất nhiều, bây giờ lại suy tàn đến mức ngay cả Tam Phẩm Luyện Đan Sư cũng không có, còn suýt bị một cái Hải Thiên Bang vô danh tiểu tốt diệt môn! Thương hải tang điền, dù một tông môn có mạnh đến đâu, cuối cùng cũng có ngày suy bại!
Ánh mắt Tần Lãng lướt qua từng tấm bài vị, khi rơi vào một tấm bài vị ở chính giữa, hắn khẽ giật mình, lông mày cũng theo đó nhíu lại. Tấm bài vị này có chất liệu không khác gì những tấm bài vị còn lại, nhưng trên đó lại trống không, không có gì cả!
"Vậy mà lại thờ một tấm bài vị trống không, là quên khắc chữ lên hay là sơ ý mà đặt thừa ra?"
Trong lòng Tần Lãng thoáng nghi vấn, nhưng rất nhanh lại phủ định. Nơi này là cấm địa của Mê Vân Tông, những tấm bài vị này lại càng là thứ vô cùng quan trọng của Mê Vân Tông, sao có thể xuất hiện sai lầm như vậy? Hơn nữa, cho dù một tông chủ sơ ý xảy ra sai lầm này, nhưng không thể nào các tông chủ về sau lại đều chủ quan không phát hiện ra được? Ngay cả mình cũng dễ dàng phát hiện ra, không có lý gì mà họ không nhìn thấy? Chẳng lẽ, tấm bài vị trống không này chính là do các tông chủ cố ý đặt ở đây?
Trong đầu nảy ra ý nghĩ này, Tần Lãng lại càng thêm nghi hoặc, bọn họ đặt một tấm bài vị trống không ở chính giữa để làm gì? Nhìn vị trí này cũng không phải để dự lưu cho tông chủ kế tiếp?
"Không đúng, chất liệu của tấm bài vị này khác với các bài vị khác!"
Đôi mắt Tần Lãng đột nhiên nheo lại. Hắn phát hiện những bài vị trên đài ngọc thạch này được sắp xếp theo một trận pháp vô cùng kỳ dị! Nếu như không phải gần đây hắn vẫn luôn nghiên cứu Tiên Trận Đại Điển, có tìm hiểu và tâm đắc với trận pháp, Tần Lãng thật sự không thể phát hiện ra trận pháp kỳ dị này!
"Chẳng lẽ tấm bài vị trống này chính là ‘vật’ mà Phần Thiên Tông vẫn luôn muốn Mê Vân Tông giao ra?"
Ẩn ẩn có loại dự cảm, Tần Lãng trong lòng run lên, ánh mắt sắc bén như điện trực tiếp nhìn chằm chằm vào tấm bài vị trống không! Ngay lúc này, tấm bài vị vốn đang đứng yên bất động dưới ánh mắt dò xét của Tần Lãng vậy mà lại quỷ dị lơ lửng trên không trung!
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận