Thần Hồn Đan Đế

Chương 1880: Rung động toàn trường

“Phụ thân ngươi?” Trương Tương Quân nhíu mày, sau đó ánh mắt lộ ra vẻ chợt hiểu, đưa tay chỉ về phía Tần Chiến Hải đang trọng thương nằm trên mặt đất: “Ngươi là con của hắn?”
Tần Lãng căn bản không trả lời Trương Tương Quân, trên đỉnh đầu bỗng nhiên hiện ra một đạo Hỏa Long thánh hồn quanh thân mang theo ngọn lửa cháy hừng hực.
“Vũ hồn của ngươi cũng là Hỏa Long Vũ Hồn, xem ra ngươi đúng là con của Tần Chiến Hải rồi!” Nhìn Tần Lãng thi triển Vũ Hồn, Trương Tương Quân mở miệng xác nhận.
“Hỗn đản, đi chết đi!” Tần Lãng quát lớn một tiếng, Hỏa Long thánh hồn trên đỉnh đầu giương nanh múa vuốt, mang theo khí thế cường hãn, những nơi đi qua đều dấy lên từng đạo hỏa mang, lăng không nhào về phía Trương Tương Quân.
“Ngay cả lão tử ngươi cũng không phải đối thủ của bản tướng quân, ngươi cái ranh con còn dám chủ động khiêu khích ta, thật sự là không biết trời cao đất rộng! Cũng được, hôm nay bản tướng quân sẽ đem ngươi cũng đánh giết, trảm cỏ tận gốc!” Trương Tương Quân ánh mắt lộ ra vẻ khinh thường cùng trào phúng, bàn tay vung lên, một chưởng đao năng lượng màu vàng chém thẳng ra, đón lấy Hỏa Long thánh hồn của Tần Lãng!
“Răng rắc!” Chưởng đao năng lượng màu vàng vừa mới chạm vào Hỏa Long thánh hồn của Tần Lãng căn bản không chịu nổi một kích, trực tiếp bị cắt thành hai nửa ngay trước ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, trong nháy mắt bị mẫn diệt! Sau đó Hỏa Long thánh hồn không hề giảm tốc độ, mang theo khí thế kinh người quét thẳng về phía Trương Tương Quân.
“Chỉ là một tên tiểu binh doanh địa, sao có thể dễ dàng đánh tan công kích của bản tướng quân!” Vẻ khinh thường cùng trào phúng trước đó của Trương Tương Quân trực tiếp cứng đờ trên mặt, sau đó hai mắt lộ ra vẻ kinh hãi không gì sánh nổi, nhìn thấy Hỏa Long thánh hồn đang lao tới, mí mắt không kìm được hung hăng giật một cái!
“Dời núi chuyển nhạc!” Trương Tương Quân khẽ quát một tiếng, hai tay nhanh chóng ôm trước ngực, một đoàn năng lượng màu vàng hùng hồn bỗng nhiên ngưng tụ giữa hai tay, trong giây lát hiện ra một ngọn núi cao mấy chục mét, chắn trước người hắn.
Cùng lúc đó, Hỏa Long thánh hồn của Tần Lãng đã lao đến, hung hăng đụng vào ngọn núi cao mấy chục mét!
“Ầm ầm ——” Hỏa Long thánh hồn trực tiếp hóa thành một lực lượng kinh khủng cường hãn vô cùng, bỗng nhiên nổ tung, đánh ngọn núi cao mấy chục mét bay về phía Trương Tương Quân!
“Phốc!” Bị ngọn núi lớn đập trúng, Trương Tương Quân đột nhiên phun ra một ngụm máu lớn, cả người như diều đứt dây ngã mạnh ra sau, hung hăng nện xuống đất, nửa ngày không cách nào đứng lên.
Nhìn cảnh tượng trước mắt, mấy vạn người ở đây tất cả đều ngây dại! Đường đường là doanh địa tướng quân, cường giả Võ Thánh Chí Tôn, vậy mà ngay cả một chiêu của tên binh sĩ nhỏ bé Tần Lãng cũng không đỡ nổi! Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn vượt quá dự liệu của bọn họ!
Đến khi Tần Lãng làm Trương Tương Quân trọng thương, cấp tốc phóng đến chỗ Tần Chiến Hải, lúc này mọi người mới dần từ sự rung động mà kịp phản ứng, tiếng hít khí lạnh vang lên liên tiếp trong đám người.
“Tần Phó tướng còn có con trai sao?” Địch Tướng Quân dùng sức chớp mắt, ánh mắt dò hỏi hướng về phía Tống Hải.
Tống Hải chớp chớp đôi mắt già, không kìm được kéo khóe miệng: “Ta từng nghe Chiến Hải lão đệ nhắc đến con của hắn, hình như tên là Tần Lãng, không ngờ tên tiểu tử này cũng đến chiến trường vị diện, mà sức chiến đấu lại... Bưu hãn như vậy!”
“Nào chỉ bưu hãn, quả thực là nghịch thiên!” Địch Tướng Quân trực tiếp mở miệng tán thán.
“Phụ thân, xin lỗi, con đến chậm, người thế nào rồi?” Tần Lãng làm Trương Tương Quân trọng thương xong, lập tức chạy đến bên cạnh Tần Chiến Hải, quỳ một gối xuống, ôm ông vào lòng, giọng khàn khàn, nghẹn ngào nói.
“Không ngờ thật… Thật là con!” Tần Chiến Hải giơ bàn tay trái đầy máu tươi run rẩy chạm lên mặt Tần Lãng, trên khuôn mặt tái nhợt gượng cười vui mừng: “Yên tâm, lão tử ngươi mạng rất dai, không dễ dàng chết vậy đâu!”
Nói xong, Tần Chiến Hải ho khan dữ dội, lại phun ra một ngụm máu lớn, sắc mặt càng thêm trắng bệch, trắng như tờ giấy.
“Phụ thân!” Tần Lãng giật mình, tâm niệm vừa động, lập tức từng viên từng viên tiên đan tam phẩm xuất hiện trong tay, giống như hạt đậu không cần tiền, liên tục đút vào miệng Tần Chiến Hải.
“Nhiều tiên đan tam phẩm như vậy!” Thấy Tần Lãng một lần lấy ra số lượng lớn tiên đan tam phẩm, mấy vạn binh sĩ ở đây tất cả đều tròn mắt nhìn! Tại chiến trường vị diện, tiêu hao rất lớn, chiến tranh liên miên, tiên đan là tài nguyên trân quý nhất! Mà tiên đan tam phẩm lại càng trân quý, cực kỳ khan hiếm, bọn họ một năm cũng không nỡ dùng một viên tiên đan tam phẩm! Nhưng bây giờ Tần Lãng cho Tần Chiến Hải dùng tiên đan tam phẩm, sợ rằng còn nhiều hơn so với tổng số tiên đan họ dùng kể từ khi vào chiến trường vị diện cộng lại!
Tần Lãng làm xong những điều này còn chưa đủ, lại lấy ra một bầu rượu đục trường tình, coi như nước bình thường rót vào miệng Tần Chiến Hải.
“Đó là… Rượu đục trường tình!” Thấy Tần Lãng lấy ra rượu đục trường tình, mấy vạn người ở đây càng không kìm được hung hăng nuốt từng ngụm nước bọt! Rượu đục trường tình, có thể cải biến tư chất võ giả, giúp đốn ngộ, để võ giả cảm ngộ thiên địa pháp tắc, chính là bảo vật nghịch thiên và cực kỳ khan hiếm! Giá trị của nó còn quý hơn tiên đan tam phẩm nhiều! Nếu có thể đạt được một giọt thôi cũng đủ để bọn họ vui mừng khôn xiết! Vậy mà bây giờ thứ quý giá như rượu đục trường tình, Tần Lãng lại coi nó như nước bình thường cho Tần Chiến Hải uống!
Không chỉ như vậy, trước ánh mắt kinh ngạc của mấy vạn người, Tần Lãng lại lấy ra hơn chục quả đỏ anh, nhét hết vào miệng Tần Chiến Hải.
“Đủ, đủ rồi! Ăn tiếp nữa, ta chưa bị cái tên họ Trương hỗn đản đánh chết thì cũng bị năng lượng tinh thuần hùng hồn trong cơ thể làm no bạo mất!” Thấy Tần Lãng còn không ngừng lấy ra những bảo bối khác, Tần Chiến Hải vội vàng mở miệng ngăn cản.
“Phụ thân, người ở đây dưỡng thương, bây giờ con sẽ đánh chết cái tên hỗn đản đã trọng thương người!” Đỡ Tần Chiến Hải ngồi xuống, Tần Lãng đứng dậy, đột nhiên quay đầu nhìn về phía Trương Tương Quân vừa mới vùng vẫy bò dậy, trong con ngươi đen láy bùng phát một tia hàn quang.
Bị Tần Lãng nhìn chằm chằm, trong lòng Trương Tương Quân bỗng sợ hãi, cả người không kìm được run lên.
“Dám làm trọng thương phụ thân ta, ngươi có thể đi chết!” Tần Lãng gắt gao nhìn chằm chằm Trương Tương Quân, từng chữ nói ra, từng bước một bức tới.
“Mau, mọi người cùng nhau ra tay, ngăn hắn lại!” Lúc này Trương Tương Quân không hề có chút ý chí chiến đấu nào, vội vàng mở miệng, lớn tiếng cầu cứu mọi người xung quanh.
Nghe vậy, những binh lính lúc này mới tỉnh táo lại sau cú sốc! Dù cho sức chiến đấu của Tần Lãng cường đại thì sao? Bọn họ có trọn vẹn mấy vạn người, hợp sức lại, cho dù là cường giả Thần cảnh cũng đủ sức đánh một trận, huống chi Tần Lãng bất quá chỉ là tu vi Võ Thánh cửu trọng!
“Giết!” Binh lính kêu gào lớn tiếng, từ bốn phương tám hướng lao về phía Tần Lãng.
“Không tốt!” Thấy cảnh này, Địch Tướng Quân, Tống Hải, và ngàn tên binh sĩ dưới trướng đều biến sắc! Song quyền khó địch tứ thủ! Tần Lãng bất quá chỉ có một người, đối mặt hàng vạn binh sĩ, dù mệt cũng sẽ bị bọn họ làm cho chết mệt!
Trong mắt Tần Chiến Hải càng lộ ra vẻ lo lắng sâu sắc.
Nhưng mà đối mặt vô số binh sĩ đang lao tới như thủy triều, trên mặt Tần Lãng không hề có chút sợ hãi nào, lật bàn tay lại, một ngọn lửa màu đỏ thắm thình lình xuất hiện trên lòng bàn tay, sau đó đột nhiên tung ra ngoài: “Biển lửa luyện ngục!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận