Thần Hồn Đan Đế

Chương 2297: ngươi không xứng làm đối thủ của ta

Thần Đế Bạch Lạc hoàn toàn ngây dại! Hắn đường đường là Thần Đế! Là cường giả tuyệt đỉnh của Thượng Thần giới! Một kích vô cùng cường đại! Mặc dù đối với tu vi của Đường Tâm Nhiên cực kỳ k·h·i·n·h ngạc, vừa rồi một chưởng chỉ dùng hai ba thành lực lượng, nhưng tuyệt đối không phải nàng có thể ngăn cản! Nhưng mà! Bây giờ không có hộ thể cương khí bảo hộ, đối mặt một chưởng của hắn, Đường Tâm Nhiên lại bình yên vô sự! Điều này khiến hắn kinh ngạc tột độ! Không chỉ Thần Đế Bạch Lạc, mà cả Đế tử Bạch Như Ca, Hứa Bác ở đây cũng ngẩn người! Đã được chứng kiến sự cường đại và thần uy của Thần Đế vừa rồi, bọn hắn tự nhiên hiểu rõ Bạch Lạc cường đại đến mức nào! Nhưng vừa rồi hắn liên tiếp hai lần xuất thủ đều không gây ra tổn thương mảy may cho nữ t·ử trước mặt! Thật quá kỳ quái! Rất nhanh, Bạch Lạc phản ứng lại, ngẩng đầu nhìn về phía Hư Không sau lưng Đường Tâm Nhiên, nghiêm nghị quát khẽ: “Người nào? Đi ra! Giấu đầu hở đuôi, lẽ nào không dám lộ diện?” Nghe vậy, Bạch Như Ca và Hứa Bác trong lòng bừng tỉnh. Có cường giả âm thầm ra tay, giúp Đường Tâm Nhiên đỡ được một kích này của Thần Đế Bạch Lạc! Chỉ là ai cường đại như thế, mà có thể dễ dàng ngăn cản công kích của Thần Đế Bạch Lạc? Lẽ nào là một Thần Đế khác? Vừa lóe lên ý nghĩ này, Bạch Như Ca và Hứa Bác nhanh chóng phủ định! Thần Đế Bạch Lạc có chút hiểu rõ về các Thần Đế khác, nếu là Thần Đế khác ra tay, Thần Đế Bạch Lạc nhất định sẽ đoán ra ngay, chứ không phải mở miệng hỏi thăm. Tần Lãng nhíu mày. Bạch Như Ca và Hứa Bác không biết, nhưng hắn đã đoán ra người âm thầm ra tay là ai. Người ẩn nấp ở Hư Không không hiện thân, cũng không để ý tới Thần Đế Bạch Lạc, mà hừ lạnh một tiếng: “Nữ nhi ngoan, trước đó khuyên con không nên chạy loạn, vì sao không nghe lời?” Rõ ràng là hắn đang nói với Đường Tâm Nhiên. Sâu trong đáy mắt Thần Đế Bạch Lạc, một tia khó chịu chợt lóe lên! Mình đường đường là Thần Đế, được vạn người kính ngưỡng, vậy mà bị người trong Hư Không không coi ra gì? Bạch Như Ca và Hứa Bác càng trợn tròn mắt! Ngay cả Thần Đế cũng dám xem thường? Thực sự quá phách lối! Đường Tâm Nhiên lo lắng nhìn Tần Lãng một chút, quay đầu nhìn về phía Hư Không, trên gương mặt xinh đẹp lộ vẻ áy náy, nói: “Phụ thân, Tần Lãng là trượng phu của con, chàng ngàn dặm xa xôi đến tìm con, hiện giờ gặp nguy hiểm, con tự nhiên không thể bỏ mặc. Mong rằng phụ thân có thể hiểu cho!” Từ Hư Không vọng ra một tiếng hừ lạnh: “Trượng phu? Bị người đ·á·n·h cho không còn chút sức phản kháng, loại trượng phu vô dụng này không cần cũng được!” “Ta biết không ít thanh niên tài tuấn, đến lúc đó vi phụ sẽ giới thiệu cho con, so với hắn tốt gấp ngàn lần, vạn lần!” Đường Tâm Nhiên không chút do dự cự tuyệt: “Gả mèo th·e·o mèo, gả c·h·ó th·e·o c·h·ó, nếu con đã là người của Tần Lãng, vậy cả đời này con là người của chàng, c·h·ết cũng là quỷ của chàng! Người khác dù có ưu tú hơn, cũng không lọt vào mắt xanh của con! Hơn nữa, trong lòng con, Tần Lãng vốn dĩ là người ưu tú nhất, người khác căn bản không thể so sánh với chàng!” Nghe Đường Tâm Nhiên nói vậy, Tần Lãng vô cùng cảm động. Đường Tâm Nhiên biết rõ lúc này Đường Cảnh Nguyên đã hoàn toàn không phải phụ thân trước kia của nàng, nhưng vì mình vẫn ngỗ nghịch đối phương như vậy, đây hoàn toàn là coi an toàn của nàng như không! Bạch Như Ca đứng sau Bạch Lạc nghe được lời của Đường Tâm Nhiên, lập tức trong mắt tỏa ra ánh sáng nóng bỏng. Tình yêu chung trinh như vậy, thực sự quá làm cho người ta ngưỡng mộ! Rồi nghĩ đến điều gì, quay đầu nhìn Hứa Bác bên cạnh Tần Lãng, ánh mắt rực sáng. Bị Bạch Như Ca nhìn đến rùng mình, Hứa Bác không kìm được run bắn. Vợ chồng nhà người ta tình tứ, ngươi nhìn ta làm gì? Ta và ngươi không có quan hệ gì hết...... Bạch Lạc bị người trong Hư Không làm lơ, sắc mặt dần dần âm trầm: “Các hạ đối với bản Thần Đế hờ hững, tầm mắt cao quá đấy!” “Tri âm khó tìm, đối thủ khó gặp! Hôm nay ngươi ta có duyên gặp nhau, các hạ sao không hiện thân, để ngươi ta hảo hảo đ·á·n·h nhau một trận, phân cái thắng bại?” Bạch Lạc đã hạ quyết tâm, chỉ cần đối phương dám hiện thân, nhất định phải đ·á·n·h đối phương đến không còn sức sống, để giải nỗi phiền muộn bị lơ đi! Nhưng mà trong hư không lại truyền tới một tiếng cười lạnh: “Chỉ mình ngươi? Chỉ là một tên dự khuyết Thần Đế may mắn còn s·ố·n·g sót sau cuộc chiến Thần Ma mà thôi, còn chưa xứng làm đối thủ của ta!” “Ngươi!” Bạch Lạc thiếu chút nữa hộc máu! Mình đường đường là một trong thập đại Thần Đế, vạn người kính ngưỡng, vô số người e sợ, hôm nay lại bị khinh bỉ trắng trợn! Còn Hứa Bác thì mắt trợn tròn! Bạch Lạc không xứng làm đối thủ của đối phương? Lời này thật quá khoa trương đi? Cho dù là vị mạnh nhất trong thập đại Thần Đế cũng không dám nói như vậy! Không dám kh·i·n·h·th·ư·ờ·ng Thần Đế Bạch Lạc như vậy! Rốt cuộc đối phương có lai lịch gì? Trong lòng Hứa Bác tràn đầy hiếu kỳ! Đến tột cùng có năng lực cường đại đến cỡ nào, mà lại khiến đối phương có phách lối đến vậy? Bạch Lạc giận quá hóa cười: “Các hạ thật là khẩu khí thật lớn! Thần giới lớn như vậy đều thuộc quyền quản lý của chúng ta, thập đại Thần Đế và chín đại thủ hộ giả, chúng ta là tồn tại chí cao vô thượng của thần giới! Nếu ngay cả ta cũng không xứng làm đối thủ của ngươi, vậy cả thần giới, chẳng lẽ các hạ là vô đ·ị·c·h? Người như vậy, theo ta được biết, căn bản không có ở thần giới!” Trong Hư Không Chi Tr·u·ng vang lên tiếng cười khinh thường: “Ngươi là người thứ hai nói như vậy với ta! Người đầu tiên nói những lời y như ngươi đã bị ta g·i·ế·t c·h·ết, thần hồn đều bị diệt! À, đúng rồi, nếu ta không nhầm, người đó hình như tên là Thạch Tam Hoàng......” “Thạch Tam Hoàng!” “Thạch Tam Hoàng!” Nghe lời nói trong hư không, Tần Lãng và Bạch Lạc đồng thời kinh hô! Mí mắt Tần Lãng giật mạnh một cái! Chuyện Thạch Tam Hoàng c·h·ết ở tầng trời thứ chín của thần giới vẫn còn là bí mật! Chính mình cũng là vô tình mới biết Thạch Tam Hoàng đã vẫn lạc, sau đó liền đến ngay Thượng Thần giới, thời gian ngắn ngủi như vậy, tin rằng tin tức Thạch Tam Hoàng tiền bối thân t·ử đ·ạo t·iêu tuyệt đối vẫn chưa truyền đến Thượng Thần giới! Tuyệt đối không ai biết! Vậy mà Đường Cảnh Nguyên có thể nói một câu trúng phóc, vậy hắn chắc chắn là h·un·g t·hủ g·i·ế·t Thạch Tam Hoàng tiền bối! Nghĩ đến đây, con ngươi Tần Lãng chợt co rụt lại! Tu vi của Thạch Tam Hoàng tiền bối tương đương Thần Đế, có thể g·i·ế·t không một tiếng động như vậy, thì chỉ có siêu cấp cường giả như Đường Cảnh Nguyên! Còn Bạch Lạc kinh hô là do tin tức mà người trong Hư Không Chi Tr·u·ng nói ra quá sức r·u·ng đ·ộng, hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn! Nếu người này có thể g·i·ế·t Thạch Tam Hoàng, chẳng phải cũng có năng lực g·i·ế·t mình? Nếu trước đây có người nói vậy, Bạch Lạc tuyệt đối sẽ không tin! Nhưng vừa rồi người trong Hư Không lặng lẽ hóa giải công kích của mình, Bạch Lạc lúc này không khỏi nửa tin nửa ngờ! Thế mà, lúc này Bạch Như Ca lại bước ra, cười lạnh một tiếng: “G·i·ế·t thủ hộ giả vị diện? Ngươi cho rằng mình là ai? Cũng không tự soi mặt mình xem sao!” “Thần Đế không thể n·h·ụ·c, biết chưa hả?” “Mau q·u·ỳ xuống, dập đầu xin lỗi cha ta đi!” Bạch Như Ca vốn ngạo nghễ, căn bản không xem Đường Cảnh Nguyên ở trong hư không ra gì!
Bạn cần đăng nhập để bình luận