Thần Hồn Đan Đế

Chương 111: Tiến vào đáy cốc biển lửa biện pháp

Chương 111: Cách vào đáy cốc biển lửa.
Vân Nhi trong nháy mắt xấu hổ mặt mũi tràn đầy đỏ bừng, nữ hài tử trước mặt mọi người đưa ra vấn đề như vậy thực sự được không?
"Nhìn bộ dáng các ngươi còn chưa có ngủ qua a... Thế nhưng mà Vân Nhi ngươi vì cái gì đối cái tên cơ hội, thích ăn bám này tốt như vậy?"
Tiểu Lạt Tiêu lộ vẻ nghi hoặc khó hiểu nói.
"Tiểu Lạt Tiêu tỷ tỷ, ngươi hiểu lầm thiếu gia rồi, hắn không phải là người như ngươi nghĩ đâu, hắn là người tốt nhất đối với Vân Nhi trên cái thế giới này!"
Vân Nhi đang khi nói chuyện lộ ra mặt mũi tràn đầy hạnh phúc, vụng trộm nghiêng mắt nhìn Tần Lãng một chút.
"Thật sao? Không nhìn ra!"
Tiểu Lạt Tiêu liếc Tần Lãng một cái xem thường.
"Tiểu Lạt Tiêu tỷ tỷ, làm sao mà tỷ bị người của Khắc thiếu bắt được vậy?"
Không muốn dây dưa vào vấn đề này, Vân Nhi tranh thủ thời gian nói sang chuyện khác.
"Ai, chuyện này nói rất dài dòng. Ta đi ra giúp mẫu thân tìm linh thảo chữa thương, không ngờ gặp Khắc thiếu cùng đám tay sai của hắn, bọn chúng bắt ta muốn uy h·iế·p cha mẹ ta mang bọn họ thuộc dong binh đoàn Dã Lang đến đáy Hỏa Di Cốc thu thập Hỏa Tinh." Tiểu Lạt Tiêu nói, "Cũng may gặp được các ngươi, nếu không ta nhất định sẽ bị bắt đến uy h·iế·p cha mẹ, đến lúc đó hậu quả sẽ mười phần nghiêm trọng!"
"Đáy cốc biển lửa? Hỏa Tinh?" Nhạy bén nắm bắt được thông tin mấu chốt trong lời Tiểu Lạt Tiêu, Tần Lãng nhíu mày, đó chẳng phải là vị trí Xích Viêm Địa Hỏa sao? Không khỏi truy hỏi: "Phụ mẫu ngươi là người nào? Còn Hỏa Tinh là cái gì?"
Liếc Tần Lãng một cái, Tiểu Lạt Tiêu lộ ra vẻ mặt tự hào nói: "Nói ra dọa chết ngươi, phụ thân ta là Đoàn Trưởng Thiết Huyết dong binh đoàn, võ sĩ đỉnh phong thực lực. Nếu không phải phụ thân ta thì Dã Lang dong binh đoàn đã sớm chiếm đoạt Thiết Huyết dong binh đoàn xưng bá Hỏa Di Cốc rồi!"
"Về phần Hỏa Tinh ấy à, là loại tinh thạch ngưng tụ từ linh lực tinh hoa thuộc tính Hỏa, có thể giúp Võ Giả thuộc tính Hỏa tăng tốc độ tu luyện, là đặc sản chỉ có ở đáy cốc biển lửa, giá trị liên thành vô cùng khan hiếm và đắt đỏ. Toàn bộ Hỏa Di Cốc chỉ có phụ mẫu ta biết rõ cách vào đáy biển lửa và vị trí Hỏa Tinh, chính là nhờ bán Hỏa Tinh mà Thiết Huyết dong binh đoàn của chúng ta mới có đại lượng tài chính duy trì, những năm gần đây mới có thể cùng Dã Lang dong binh đoàn đối kháng."
Không thể không nói Tiểu Lạt Tiêu thật sự không có tâm cơ gì, dăm ba câu đã đem hết tất cả sự tình kể cho Tần Lãng và Vân Nhi không có một tia giấu giếm.
Nghe xong Tiểu Lạt Tiêu, Tần Lãng không bình tĩnh!
Người khác có lẽ không rõ ràng, nhưng Tần Lãng lại biết Hỏa Tinh nhất định là do nguyên nhân Xích Viêm Địa Hỏa mới hình thành!
Điều làm cho Tần Lãng kích động là, phụ mẫu Tiểu Lạt Tiêu là võ sĩ, thực lực lại có thể vào đáy cốc biển lửa!
Phải biết rằng, dù cho các Chân Truyền đệ tử Phong Vân Tông từng người đều đạt tới cảnh giới Võ Sư, thì việc vào đáy cốc biển lửa đều là cửu tử nhất sinh vô cùng hung hiểm!
Mà phụ mẫu Tiểu Lạt Tiêu lại có thể thường xuyên ở đáy biển lửa thu thập Hỏa Tinh, hiển nhiên bọn họ hiểu rất rõ đáy biển lửa hoặc là nắm giữ một loại phương pháp vào đáy biển lửa mà người khác không biết!
Tin tức này đối với Tần Lãng vô cùng trọng yếu!
Nếu như bản thân có thể biết được loại phương pháp này, lấy thực lực hiện tại liền có thể tiến vào đáy cốc biển lửa, liền có thể sớm một ngày tìm thấy Xích Viêm Địa Hỏa dung hợp nó!
Giờ phút này, Tần Lãng hận không thể lập tức tìm tới phụ mẫu Tiểu Lạt Tiêu để thỉnh giáo bọn họ!
"Không ngờ Tiểu Lạt Tiêu tỷ tỷ lại là một cô nương hiếu thuận, không biết bá mẫu bị bệnh gì cần linh thảo gì?"
Vân Nhi tâm địa thiện lương nghe Tiểu Lạt Tiêu kể lại những gì nàng đã gặp phải thì cực kỳ đồng tình, vừa vặn bọn họ từ Phong Vân Tông rời đi có đổi rất nhiều loại linh thảo, có lẽ trong tay bọn họ có loại mà Tiểu Lạt Tiêu cần, vừa vặn có thể giúp được nàng.
"Bởi vì cha mẹ ta lâu dài ở đáy cốc biển lửa nên thời gian dài bị hỏa nguyên tố ăn mòn thân thể, tích lũy lượng lớn hỏa độc. Mẹ ta do thể chất yếu đuối, bị hỏa độc ăn mòn lợi hại, những năm gần đây hỏa độc bùng phát ngày càng nhanh, Y sư nói nhất định phải nhanh chóng tìm thấy Nhị Cấp linh thảo khắc chế hỏa độc là 'U Hàn Trúc' mới có thể chữa khỏi bệnh cho mẹ. Chậm thêm chút nữa, chỉ sợ mặc dù có 'U Hàn Trúc' cũng không cứu được mẫu thân của ta nữa."
Vừa nghĩ đến mẹ bị hỏa độc h·ành h·ạ đau đến mức không muốn sống, Tiểu Lạt Tiêu tính cách vốn sáng sủa không khỏi hốc mắt hơi phiếm hồng, thần sắc ảm đạm.
"Chúng ta tựa hồ không có linh thảo loại 'U Hàn Trúc' này."
Vân Nhi bĩu môi nhỏ, có chút tiếc nuối nói.
Tần Lãng cau mày, Đan Đế Thánh Thư ở chương «Linh Thảo» có ghi chép, U Hàn Trúc mặc dù là nhị cấp linh thảo nhưng do môi trường sinh trưởng hà khắc nên loại linh thảo này cực kỳ khan hiếm, thậm chí so với nhiều tam cấp linh thảo cũng khó tìm kiếm hơn.
"Ta ngược lại đã tìm thấy một gốc U Hàn Trúc, nhưng nó lại được một đám Yêu Miêu thủ hộ, Thủ lĩnh của chúng nó là một đầu yêu thú ngũ cấp. Chỉ bằng thực lực của ta căn bản không có cách nào lấy được! Mà hơn nữa, gốc U Hàn Trúc kia trong một hai ngày sẽ trưởng thành, trực tiếp bị chúng nuốt mất. Coi như ta hiện tại chạy về tìm người của Thiết Huyết dong binh đoàn giúp đỡ, về thời gian cũng không kịp!"
Tiểu Lạt Tiêu mặt đầy đau thương và tiếc nuối mất mát nói.
"Nếu Yêu Miêu Thủ Lĩnh là yêu thú ngũ cấp, vậy thì chúng ta ngược lại có thể giúp ngươi!"
Trầm ngâm một lát, Tần Lãng ánh mắt sáng quắc rơi vào người Tiểu Lạt Tiêu.
"Thật sao?"
Tiểu Lạt Tiêu hưng phấn đứng lên.
Đúng a, Vân Nhi bọn họ ngay cả cường giả Võ Sĩ tứ trọng còn có thể đánh g·iết, huống chi là yêu thú ngũ cấp?
Nếu có Vân Nhi hỗ trợ, chắc chắn có thể có được U Hàn Trúc!
"Việc này không nên chậm trễ, chúng ta hiện tại lên đường thôi!"
Vừa nghĩ đến lập tức có được U Hàn Trúc, Tiểu Lạt Tiêu không khỏi có chút nóng lòng chờ đợi, rục rịch.
"Được, lập tức xuất phát!"
Tiểu Lạt Tiêu và Tần Lãng ý nghĩ không hẹn mà hợp, Tần Lãng lập tức gật đầu biểu thị đồng ý.
Vân Nhi mọi việc đều nghe theo Tần Lãng, tự nhiên không có dị nghị.
"Không ngờ ngươi trừ điểm cơ hội, thích ăn bám, làm người vẫn còn chút nghĩa khí đó!"
Tiểu Lạt Tiêu dẫn đường ở phía trước vẫn không quên quay đầu trêu chọc Tần Lãng.
"Ngoan ngoãn dẫn đường, không ai coi ngươi là người câm điếc nếu không nói!"
Tần Lãng trừng Tiểu Lạt Tiêu một cái, cô gái này nói chuyện sao mà chướng tai vậy?
Đều nói ngực to mà không có não, nhưng ta thấy ngực của nàng cũng không lớn lắm mà, sao lại nói chuyện ngốc nghếch vậy?
Liếc xéo Tần Lãng, Tiểu Lạt Tiêu dẫn theo Tần Lãng cùng Vân Nhi lại tiến lên nửa canh giờ, phía đông trời bắt đầu ló rạng thì cuối cùng cũng dừng lại.
"Các ngươi nhìn kìa, ngay ở phía trước!"
Tiểu Lạt Tiêu chỉ vào phía trước một khu rừng trúc rậm rạp nhỏ giọng nói.
Theo hướng ngón tay của Tiểu Lạt Tiêu, Tần Lãng nhìn theo chỉ thấy phía trước là một mảnh rừng trúc màu đỏ dày đặc, và ở trung tâm khu rừng có một gốc trúc chỉ cao nửa thước, toàn thân xanh đen.
Tần Lãng liếc mắt thấy ra bụi cây trúc thấp bé này chính là U Hàn Trúc!
Lúc này cả cây U Hàn Trúc chỉ có vòng trên đỉnh cao nhất là màu trắng!
Con mắt Tần Lãng co rụt lại, nếu như bản thân nhớ không nhầm, khi ánh nắng bình minh đầu tiên chiếu xuống, thì vòng màu trắng cao nhất này sẽ biến thành màu đen kịt!
Đến lúc đó chính là thời điểm U Hàn Trúc hoàn toàn chín muồi!
Đồng thời cũng là thời điểm yêu thú thủ hộ nuốt nó!
Đột nhiên trong rừng trúc xôn xao hỗn loạn, chỉ thấy một đám Yêu Miêu mập mạp phì phì lắc cái mông đi đến xung quanh U Hàn Trúc, cái mông mập mạp trực tiếp ngồi xuống, từng cái mong ngóng và trông đợi một khắc U Hàn Trúc thành thục, tùy thời chuẩn bị nuốt chửng!
Cầu nguyệt phiếu!!!!!!!
Cầu vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận