Thần Hồn Đan Đế

Chương 2256: cứu Lý Mặc

“Ầm ầm ầm!” Phát hiện Tần Lãng đúng là xông ra khỏi trung tâm Huyễn Hải, Huyễn thú Thú Vương lập tức mở miệng gào thét, điều khiển huyễn thú tiến hành ngăn cản hắn! Tần Lãng xuất hiện giết hết huyễn thú ở trung tâm Huyễn Hải, đã khiến nó có chút phẫn nộ, lần này, nó tuyệt đối không cho phép, Tần Lãng lại cứu Lý Mặc một lần nữa! Theo lệnh của Huyễn thú Thú Vương, từng con huyễn thú hung hãn không sợ chết, ào ào xuất hiện trên con đường Tần Lãng lao tới chỗ Lý Mặc! Chúng thà chết cũng muốn ngăn Tần Lãng lại! Nhưng nỗ lực của chúng căn bản là vô ích! Nơi Tần Lãng đi qua, căn bản không thấy hắn ra tay, huyễn thú ý đồ ngăn cản hắn từng con nổ tan xác! Thế không thể đỡ! Chỉ trong nháy mắt, Tần Lãng đã tới biên giới Không Gian lĩnh vực của Huyễn thú Thú Vương! Sau đó dưới sự chú mục của tất cả mọi người, Tần Lãng một ngón tay chỉ ra! Ngón tay Tần Lãng trực tiếp chạm vào Không Gian lĩnh vực! “Răng rắc!” Trước ánh mắt không thể tin nổi của tất cả mọi người, Không Gian lĩnh vực vô cùng kiên cố của Huyễn thú Thú Vương lại vỡ vụn ra thành từng mảnh! Sau một khắc, thân ảnh Tần Lãng trực tiếp xuất hiện bên trong Không Gian lĩnh vực của Huyễn thú Thú Vương, một tay bắt lấy Lý Mặc đang bị đánh bay, tay kia đột nhiên vung về phía trước một cái! “Hô!” Thanh thương thần kiếm cổ xưa đâm thẳng ra, mang theo thiên uy huy hoàng trực tiếp đánh vào phía trên đạo bạch mang kia! “Phanh!” Bạch mang trực tiếp bị chém tan, tiêu tán vô hình, còn thanh thương thần kiếm thì đảo ngược quay về, lơ lửng trước người Tần Lãng. “Cứu được thủ lĩnh rồi!” “Quá tốt rồi!” Thấy cảnh này, Tráng Hổ Vĩnh, Đỗ Phi Dương, Quách Giai và những người khác trong trung tâm Huyễn Hải lập tức cuồng hỉ đứng lên! Động tác của Tần Lãng nhanh như chớp giật, trong nháy mắt đã xông phá vô số huyễn thú ngăn cản, sau đó đánh nát Không Gian lĩnh vực của Huyễn thú Thú Vương, cuối cùng còn cứu được thủ lĩnh Lý Mặc, một kiếm chém ra, cứng rắn chống lại một kích cường đại của Huyễn thú Thú Vương! Giờ phút này, trong mắt các võ giả nhân loại đều lộ ra ánh sáng vô tận, từng người nắm chặt song quyền! Giờ phút này, biểu hiện của Tần Lãng cho bọn họ niềm tin vô tận! Giờ phút này, bọn họ tin tưởng, chỉ cần Tần Lãng còn, trung tâm Huyễn Hải liền có hi vọng! Võ giả nhân loại liền có hi vọng! Chống cự thú triều cấp hai liền có hi vọng! “Là hắn!” “Hắn vậy mà đã thức tỉnh!” “Chẳng phải hắn đã bị tuyên bố là hẳn phải chết không nghi ngờ sao?” “Điều này cũng quá không thể tưởng tượng nổi!” Hơn mười cường giả đỉnh cao Thần cảnh cửu trọng còn lại trong đám huyễn thú nhìn thấy Tần Lãng cứu Lý Mặc, mười mấy người con ngươi đột nhiên co rụt lại, trong mắt tràn đầy kinh ngạc và xấu hổ vô tận! Bọn họ dốc hết toàn lực xông pha chiến đấu cũng không thể tới gần Không Gian lĩnh vực của Huyễn thú Thú Vương, mà Tần Lãng vừa xuất hiện đã thế như chẻ tre, trực tiếp cứu được thủ lĩnh Lý Mặc, hoàn thành việc mà bọn họ căn bản không thể làm được! Sự cường đại của Tần Lãng hoàn toàn vượt ra khỏi tưởng tượng của bọn họ! Mà một Tần Lãng cường đại như vậy, trước đó bọn họ thậm chí còn oán trách hắn liên lụy thủ lĩnh Lý Mặc, muốn từ bỏ hắn! Cũng may thủ lĩnh Lý Mặc nhìn xa trông rộng, cũng không từ bỏ Tần Lãng, nếu không hôm nay trung tâm Huyễn Hải chắc chắn bị thú triều cấp hai nuốt hết, mà thủ lĩnh Lý Mặc cũng cuối cùng rồi sẽ mất mạng tại đây! “Tần Lãng huynh đệ, ngươi lại mạnh hơn rồi!” Lý Mặc tựa vào lòng Tần Lãng, trên khuôn mặt tái nhợt lộ ra một nụ cười, khóe miệng đầy máu tươi vỡ ra, tự giễu cười một tiếng: “Khụ khụ… Hôm nay, ngươi lại cứu ta một mạng, hiện tại ta, Lý Mặc, thiếu ngươi hai cái mạng rồi!” Tần Lãng cúi đầu cười một tiếng: “Mạng của ta cũng là ngươi cứu! Nếu không, lúc đầu ta cũng đã chết trong tay con thú vương này rồi!” Sau đó, Tần Lãng trực tiếp lấy ra một viên tiên đan tứ phẩm nhét vào miệng Lý Mặc: “Lý Mặc huynh, ngươi hãy chữa thương trước đi, con thú vương này giao cho ta là được!” Một luồng sức mạnh nhu hòa hiện lên trong lòng bàn tay, đẩy Lý Mặc sang một bên, huyền thiên thần lô từ trên trời giáng xuống, chụp ngược xuống, trực tiếp bao phủ thân ảnh Lý Mặc vào trong đó. Từng con huyễn thú liều mạng phát động công kích, muốn đánh giết Lý Mặc, nhưng huyền thiên thần lô là pháp bảo bản mệnh của Tần Lãng, dùng vô số thiên tài địa bảo luyện thành, kiên cố vô cùng, không thể phá vỡ, dù là huyễn thú tam giai trong lúc nhất thời cũng không có cách nào lay chuyển nó chút nào! Đảm bảo Lý Mặc được an toàn, Tần Lãng quay đầu ánh mắt rơi vào thân hình Huyễn thú Thú Vương ở cách đó không xa. Lúc này, đôi mắt to lớn màu đỏ tươi của Huyễn thú Thú Vương đang hung dữ nhìn chằm chằm Tần Lãng! Nó sao cũng không thể nghĩ ra, Tần Lãng lúc trước bị âm ba công kích của nó tại sao không những không chết, ngược lại còn trở nên cường đại hơn, chẳng những để cho huyễn thú xông vào trung tâm Huyễn Hải toàn bộ mất mạng, thậm chí còn cứu đi thủ lĩnh võ giả nhân loại hẳn phải chết không nghi ngờ từ dưới tay nó! Một mình hắn phá hỏng chuyện tốt của nó! Thật sự đáng ghét đến cực điểm! Lúc này, nó hận không thể chém Tần Lãng thành muôn mảnh! “Ầm ầm ầm!” Trong cổ phát ra tiếng gầm thét tức giận, thân thể khổng lồ của Huyễn thú Thú Vương trực tiếp hóa thành một vòng bạch mang, gào thét lên phóng về phía Tần Lãng! Vào khoảnh khắc sắp chạm vào thân thể Tần Lãng, một vòng bạch mang trong nháy mắt vỡ tan ra, hóa thành ít nhất trên trăm đạo bạch mang! Mỗi một đạo bạch mang đều có lực lượng giống y hệt như đạo bạch mang trước đó! Cũng có nghĩa là, uy lực của một kích này của Huyễn thú Thú Vương mạnh hơn trước đó gấp trăm lần! Rõ ràng, Huyễn thú Thú Vương hận thấu Tần Lãng vừa ra tay chính là tuyệt chiêu, muốn giết Tần Lãng một đòn tất sát! Thấy cảnh này, trái tim tất cả mọi người đều như nghẹn lại! Tần Lãng tuy mạnh, nhưng biểu hiện của Huyễn thú Thú Vương thật sự quá mức khủng bố, có thể miểu sát cường giả Thần cảnh cửu trọng đỉnh phong của nhân loại, thậm chí ngay cả thủ lĩnh Lý Mặc đã đạt đến cảnh giới thần giả cũng không phải là đối thủ của nó! Đối mặt với tuyệt chiêu của Huyễn thú Thú Vương mạnh hơn công kích trước đó gấp trăm lần, tất cả võ giả nhân loại đều vì Tần Lãng đổ một vệt mồ hôi! Đối mặt với công kích của Huyễn thú Thú Vương, ngoài dự liệu của mọi người, Tần Lãng cũng không có trốn tránh hay lui lại, bàn tay đột nhiên vung về phía trước một cái, trong miệng đột nhiên khẽ quát một tiếng: “Biển lửa Luyện Ngục!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận