Thần Hồn Đan Đế

Chương 2495: đi biển bắt hải sản

Chương 2495: Ra biển bắt hải sản
Vân Hạch cũng không khách khí, hắn cầm lấy đồ vật Ba Đồ Lỗ đưa cho, nhồm nhoàm bắt đầu ăn. Chưa đến nửa phút, Vân Hạch đã ăn xong đồ Ba Đồ Lỗ cho.
Ăn xong đồ trong tay, Vân Hạch lại trông mong nhìn chằm chằm vào tay Ba Đồ Lỗ, tội nghiệp nói "Ta còn muốn ăn!"
Ba Đồ Lỗ thấy Vân Hạch gấp gáp vậy, không khỏi cười hì hì xoa đầu Vân Hạch, nói: "Nhóc sâu tham ăn, không thể ăn nữa, ăn nữa sẽ bể bụng!"
Vân Hạch níu lấy ống tay áo Ba Đồ Lỗ không ngừng lắc, trong miệng nũng nịu giả ngây thơ nói "Ta không muốn không cần thôi, ta còn muốn ăn!"
Ba Đồ Lỗ vốn không có cách nào với kiểu trẻ con nũng nịu, Vân Hạch làm thế khiến hắn mềm lòng rối tinh, liền móc ra mấy cây cá khô nhỏ đưa cho Vân Hạch nói:
"Tiểu tổ tông, thật là bó tay với ngươi, ăn đi ăn đi, ăn nhiều một chút cũng tốt!"
Vân Hạch nhận cá khô nhỏ, khi thấy cá khô nhỏ mắt liền sáng lên.
"Cái này vui đấy!" Vân Hạch vuốt vuốt cá khô nhỏ trong tay, nhẹ nhàng thổi một hơi vào.
Sau khi thổi hơi, cá khô nhỏ trong tay Vân Hạch đầy máu sống lại.
Trong ánh mắt kinh ngạc của Tần Lãng và Ba Đồ Lỗ, Vân Hạch trượt xuống đất, tìm cái dụng cụ chứa đầy nước, bỏ cá con vào.
Tần Lãng và Ba Đồ Lỗ nhìn Vân Hạch từng hành động, trong lòng đều có ý tưởng.
Nếu Vân Hạch có thiên phú tốt như vậy, sao không mang hắn ra biển thử một chút?
Ba Đồ Lỗ nghĩ nghĩ, trực tiếp nói: "Tần Lão Đệ, ngươi tìm đâu ra bảo bối đệ đệ này vậy? Ta thấy hắn có khả năng điều khiển tự nhiên sinh vật biển, mang theo hắn chẳng phải là nhàn hạ sao?"
Tần Lãng lại có chút do dự, kỳ thực trong lòng hắn có chút áy náy với cự nhân mụ mụ, nên muốn cho Vân Hạch một tuổi thơ vô tư, không muốn hắn dính vào chuyện đời.
Nghe Ba Đồ Lỗ nói vậy, hắn chậm rãi nói: "Như vậy không tốt đâu? Vốn dĩ bây giờ ta và người nhà vô tình bị cuốn vào, hiện giờ Vân Hạch nhỏ vậy cũng bị cuốn vào chuyện này, rất không hay."
Ba Đồ Lỗ nghe vậy, biết Tần Lãng hiểu lầm, liền nói: "Tần Lão Đệ, ngươi đừng hiểu lầm, ta không có ý gì khác, trong mắt ta, Vân Hạch cần trưởng thành khỏe mạnh vui vẻ, nhưng để hắn chịu chút trở ngại cũng tốt cho hắn. Nếu như cái gì hắn cũng chưa từng trải, sau này gặp khó khăn thì sao? Ngươi có thể bảo vệ hắn cả đời sao?"
Ba Đồ Lỗ nói xong, thấy Tần Lãng vẫn do dự, liền nói: "Tần Lão Đệ, ngươi nghĩ xem hồi nhỏ ngươi thì sao, chẳng lẽ cũng xuôi chèo mát mái? Ngươi có thành tựu hôm nay, chẳng phải cũng trải qua nhiều chuyện? Nếu hồi bé ngươi không gặp khổ cực, ngươi nghĩ xem hôm nay ngươi sẽ thế nào?"
Ba Đồ Lỗ nói rất thẳng, trực tiếp khiến Tần Lãng nghĩ lại hình ảnh hồi nhỏ gặp đau khổ không ai cứu giúp.
Chuyện cũ ùa về, Tần Lãng cảm thấy không thể đè nén cơn đau kéo tới, khiến Tần nhất thời hoảng hốt.
Sau hoảng hốt ngắn ngủi, Tần Lãng ổn định tinh thần, nhìn Ba Đồ Lỗ nói: "Ngươi nói xác thực có lý, vậy chúng ta mang theo Vân Hạch đi thôi. Học tập trưởng thành trong thực tiễn, dù sao cũng thực tế hơn là nói suông!"
Ba Đồ Lỗ vỗ tay cười nói: "Vậy thì đúng rồi, không cần xoắn xuýt nhiều vậy!"
Hai người thảo luận xong, liền dẫn Vân Hạch đến một vùng biển gần đó.
Trên đường đi, mọi người đều vội vã lên đường, nhất thời không ai nói gì.
Khi đến bên vùng biển xanh thẳm, trời đã khuya. Ban ngày nước biển xanh giờ đây đen kịt một màu, mặt trăng và sao cũng đều biến mất, xung quanh đưa tay không thấy năm ngón.
Đêm tối im ắng như tờ, mát lạnh như nước, có tiếng ếch kêu râm ran, có thủy triều sôi trào dữ dội.
Tần Lãng và Ba Đồ Lỗ đã bàn bạc, biết yêu tổ này có khả năng xuất hiện vào nửa đêm.
Bây giờ còn một đoạn thời gian nữa mới đến nửa đêm, bọn họ cũng không nhàn rỗi, mà cùng thi triển thân thủ bày hai trận pháp tại chỗ.
Hai trận pháp này là để khi Yêu Tổ xuất hiện, một mặt bảo vệ tốt bản thân, mặt khác có thể giảm xóc tránh tai họa cho người vô tội.
Đợi bọn họ bố trí xong hai trận pháp, thời gian đã trôi qua hơn phân nửa.
Bởi vì bố trí trận pháp hao phí nhiều tinh lực, khi bố trí hoàn toàn hai trận pháp thì đã sức cùng lực kiệt.
Ba Đồ Lỗ lau mồ hôi trán, thở phì phò với Tần Lãng: "Tần Lão Đệ, chúng ta nghỉ ngơi một chút, không thì ta sợ lát nữa yêu tổ ra, chúng ta đều bị đánh nằm luôn."
Tần Lãng nheo mắt, có chút không chắc chắn: "Chúng ta ở đây làm ồn ào như vậy, chẳng lẽ yêu tổ hắn không nghe thấy sao, chúng ta nghỉ ngơi, hắn đánh lén thì làm sao?"
Ba Đồ Lỗ cười nói: "Không sao, ta trước đó giao đấu với yêu tổ này rồi, biết nó không xuất hiện trước ba giờ sáng. Với lại biển rộng vậy, có khi nào nó không ở vùng biển này?"
Tần Lãng không giống Ba Đồ Lỗ sinh ra đã được cẩm y ngọc thực, từ nhỏ đến lớn gần như thuận buồm xuôi gió, ngồi vào vị trí hiện tại cũng không gặp phải trở ngại nào, bởi vậy luôn nghĩ đến mặt tốt nhất.
Với Tần Lãng, hắn là súng thật đạn thật từng bước một bò từ đáy lên, gần như ăn đủ khổ mà người khác không ăn, nên am hiểu quy luật tầng dưới: đó chính là thịt mềm từng bước xâm chiếm ngươi chết ta sống.
Với hắn, cái gì cũng nghĩ đến mặt xấu nhất, khi đó sự việc không theo mong muốn thì cũng không quá hụt hẫng.
Tần Lãng nghe vậy không nghĩ ngợi nói: "Tiền bối, ngươi cứ nghỉ ngơi chút, ta ngủ không được, đi dạo xung quanh."
Tần Lãng nói vậy vì biết Ba Đồ Lỗ có trải nghiệm khác mình, không thể hoàn toàn hiểu ý hắn.
Thay vì mất công tranh cãi với hắn, không bằng tự mình âm thầm chuẩn bị tốt mọi thứ, cho người khác chỗ dựa lớn nhất, như vậy hai người sống chung đều vui vẻ.
Ba Đồ Lỗ gật đầu, không khỏi cảm khái nói: "Người trẻ tuổi đúng là sức lực dồi dào, ta tuổi cao rồi, động chút lại buồn ngủ. Vậy ta ngủ trước một lát, đến giờ ngươi gọi ta nhé!"
Ba Đồ Lỗ vừa nói, vừa móc từ túi trữ vật ra một cái lều, chui vào ngủ say.
Tần Lãng nhìn Ba Đồ Lỗ ngủ, lại dùng tàn quyển pháp quyết trong Vô Tự Thiên Thư điểm nhẹ vài lần, bảo vệ lều của Ba Đồ Lỗ bằng một lớp bình chướng vô hình, rồi mới dẫn Vân Hạch quay người rời đi.
Tần Lãng dẫn Vân Hạch không đi đâu cả, mà tìm kiếm không ngừng trên bờ cát, hắn phát hiện nhiều vỏ sò thất thải trên bờ cát, những vỏ sò này khác với vùng biển khác, dù trong đêm vẫn tỏa ra ánh sáng lấp lánh.
Tần Lãng đi trên bờ cát vừa nhặt vừa xâu, mỗi khi nhặt một cái đều dùng dây đỏ xâu vào, cứ thế bất tri bất giác xâu được 108 cái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận