Thần Hồn Đan Đế

Chương 2371: thành chủ giá lâm

Lời chưởng quỹ khiến tiểu nhị sợ tới mức tê liệt cả người. Tiểu nhị chỉ là một nhân viên phục vụ quèn ở cái Thanh Thủy Thành nhỏ bé này, tuy cũng từng thấy mặt mũi một vài thế gia quý tộc, nhưng làm gì đã được nghe tới những thần vật như vậy bao giờ. Trước kia, mỗi lần nghe người ta nhắc đến Càn Nguyên Tạo Hóa Đan, tiểu nhị đều thấy bất luận là những quý tộc lạc quan hay những cao nhân lánh đời, ai nấy cũng đều lộ vẻ khao khát, khi ấy tiểu nhị đã hiểu Càn Nguyên Tạo Hóa Đan chắc chắn là vô cùng trân quý, với thân phận địa vị của mình, e rằng cả đời này cũng khó có cơ hội gặp được. Nhưng hôm nay, Càn Nguyên Tạo Hóa Đan lại thật sự xuất hiện ngay trước mắt mình, lại còn là một viên Thần Đan cực phẩm, loại lực trùng kích này đối với trái tim của tiểu nhị mà nói, căn bản là không chịu nổi. Chưởng quỹ cũng tham lam liếc nhìn Càn Nguyên Tạo Hóa Đan một cái, sau đó luyến tiếc đóng hộp đan dược lại, cẩn thận từng li từng tí đặt vào trong ngực, rồi nói với tiểu nhị: "Ta đi gặp mặt thành chủ đại nhân đây, tiểu tử ngươi lần này xem như lập công lớn. Hôm nay ngươi không cần làm gì cả, cứ đi hầu hạ cho tốt vị quý nhân kia, tất cả mọi chuyện cứ chờ thành chủ đại nhân đến đây định đoạt." Tiểu nhị ngây ngốc gật đầu, mãi đến khi chưởng quỹ đi rồi rất lâu, lúc này mới hoàn hồn lại được, khó khăn bò dậy từ dưới đất, nhưng hai chân vẫn không khỏi run rẩy. Sau một hồi lâu, tiểu nhị cuối cùng cũng bình tĩnh lại, nhớ tới lời chưởng quỹ dặn dò, vội vàng chạy ra ngoài phòng. Tiểu nhị hiểu, thần vật như Càn Nguyên Tạo Hóa Đan, mình có thể có duyên gặp một chút, đã là quá may mắn rồi, về sau chắc chắn sẽ không có cơ hội gặp lại nữa. Mà Tần Lãng là vị thần tiên có thể luyện chế Càn Nguyên Tạo Hóa Đan, bây giờ đang thật sự ở trong khách sạn, chỉ cần mình biết nắm bắt cơ hội này, có thể hầu hạ Tần Lãng thật tốt, vậy thì nói không chừng vị quý nhân này về sau sẽ cho mình chút gì đó, là có thể khiến mình hưởng thụ cả đời! Cho nên tiểu nhị sau khi rời khỏi phòng chưởng quỹ, liền vội vã đi tìm loại trà tiên ngon nhất trong tiệm, tự tay pha thật tốt, sau đó lại bưng lên một bàn tiên quả quý giá nhất trong tiệm, rồi gõ cửa phòng Tần Lãng. Lúc này Tần Lãng đang nhắm mắt dưỡng thần trong phòng, nghe thấy tiếng gõ cửa, trong lòng hơi động, thu lại trận pháp đã bố trí trước đó, sau đó mới chậm rãi đứng dậy, mở cửa phòng. Tiểu nhị cười tươi rói nhìn Tần Lãng, cúi đầu khom lưng nói: "công tử, tiểu nhân đến giúp ngài hầu trà." Tần Lãng không chút biến sắc, nhưng trong lòng đã đoán được tám chín phần, khoát tay để tiểu nhị tiến vào. Tiểu nhị cẩn thận từng li từng tí bước vào gian phòng, sau đó đặt tiên quả lên bàn, lại cầm chén trà trên bàn lên, rót trà tiên cho Tần Lãng. Những hành động cẩn thận hết mực như vậy của tiểu nhị tự nhiên khiến Tần Lãng chú ý. Tần Lãng hiểu, kế hoạch của mình đã thành công hơn nửa, tiểu nhị này chắc chắn đã biết Thần Đan mình muốn bán ra trân quý đến cỡ nào, nên mới trở nên cẩn thận hết mực như vậy. Nhưng Tần Lãng cũng không vạch trần, ngồi ở bên bàn, một bên thưởng thức trà tiên, một bên tiện tay đưa cho tiểu nhị một viên tiên quả, mở miệng nói: "Tiểu ca, nhanh như vậy đã trở lại, xem ra sự việc ta nhờ Tiểu ca đã làm xong rồi." Tiểu nhị kinh hãi đón lấy tiên quả, sau đó dùng cách đối phó mà mình đã nghĩ sẵn trả lời Tần Lãng: "công tử, chuyện ngài dặn dò, tiểu nhân tự nhiên không dám thất lễ. Chỉ là tiểu nhân thực lực thấp kém, lại thêm thân phận này, sợ sẽ ảnh hưởng đến uy vọng của công tử. Cho nên chưởng quỹ chúng ta đã đích thân đi làm chuyện này. Tính theo thời gian thì chắc hẳn không lâu nữa là sẽ trở về thôi." Tần Lãng gật đầu nhẹ, trong lòng biết cái gọi là chưởng quỹ của tiểu nhị chắc chắn là đi gặp mặt thành chủ, chỉ là ngoài miệng vẫn nói: "Vậy thì đa tạ chưởng quỹ." Tần Lãng vừa nói, vừa lấy ra một viên Thần Đan nhất phẩm từ trong ngực đưa cho tiểu nhị, mở miệng nói: "Nhưng việc này chắc hẳn cũng là nhờ có Tiểu ca ra mặt giúp đỡ thì sự việc mới được thuận lợi như vậy. Đây là năm đó khi ta học luyện đan, luyện chế ra một viên Thần Đan nhất phẩm, mong Tiểu ca đừng chê." Tiểu nhị bây giờ cơ hồ muốn quỳ xuống trước Tần Lãng, Thần Đan nhất phẩm, cho dù tiểu nhị có làm việc ở đây mấy vạn năm, không ăn không uống cũng không tích lũy đủ tiền để mua được. Mà bây giờ Tần Lãng lại ban cho mình dễ dàng như vậy, tiểu nhị thậm chí còn đang hoài nghi mình có phải đang nằm mơ không. Tần Lãng đương nhiên biết ý đồ của tiểu nhị, chẳng qua là biết Càn Nguyên Tạo Hóa Đan trân quý, sau đó mới nghĩ đến Càn Nguyên Tạo Hóa Đan là do chính mình luyện chế ra, nên mới đặc biệt đến nịnh bợ mình. Điều này cũng chứng minh rằng, tiểu nhị đã truyền tin mình là luyện đan Thần Sư đi khắp nơi, việc mình ban thưởng cho hắn cũng là hợp tình hợp lý. Mà nói về viên Thần Đan nhất phẩm này, nó chỉ là do mình tiện tay luyện chế bằng những phế liệu còn dư lại khi luyện đan mà thôi. Tuy nó cũng là cực phẩm nhất phẩm, nhưng đối với Tần Lãng hiện tại mà nói, căn bản không đáng để trong lòng. Tiểu nhị kinh hãi tiếp nhận Thần Đan, sau đó cẩn thận từng li từng tí cất đi, thái độ với Tần Lãng càng thêm cung kính. Nhưng Tần Lãng lại không muốn lãng phí quá nhiều thời gian ở trên người tiểu nhị, mục đích của mình đã đạt được, tranh thủ khoảng thời gian thành chủ chưa đến, Tần Lãng còn muốn tính toán xem một lát nữa sẽ thuyết phục thành chủ như thế nào. Cho nên Tần Lãng khoát tay với tiểu nhị, mở miệng nói: "Tiểu ca, chúng ta có chút nóng lòng rồi, hay là ngươi ra cửa khách sạn giúp ta trông coi, chờ chưởng quỹ các ngươi trở về thì lập tức bẩm báo cho ta thế nào?" Đối với sự phân phó của Tần Lãng, tiểu nhị tự nhiên không dám từ chối, dù cho hiện tại Tần Lãng đưa ra bất kỳ yêu cầu quá phận nào, e rằng tiểu nhị cũng sẽ không chút do dự đáp ứng. Tiểu nhị liên tục hành lễ với Tần Lãng, sau đó mới lui ra khỏi gian phòng, cẩn thận đóng cửa phòng lại cho Tần Lãng, rồi chạy nhanh ra ngoài cửa khách sạn, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía phủ thành chủ. Cũng không đợi bao lâu, thành chủ và chưởng quỹ liền cùng nhau chạy tới. Đối với một Thần Đan sư có thể luyện chế cực phẩm Càn Nguyên Tạo Hóa Đan, thành chủ tự nhiên không dám thất lễ, nghe chưởng quỹ bẩm báo nói, người này bây giờ đang ở Thanh Thủy Thành, hơn nữa còn ở ngay khách sạn dưới quyền của mình, thành chủ liền trực tiếp gạt bỏ mọi công việc đang làm dở, cùng chưởng quỹ vô cùng lo lắng chạy đến. Tiểu nhị từ xa trông thấy thành chủ và chưởng quỹ, nếu như là ngày bình thường, thành chủ giá lâm, vậy thì tiểu nhị chắc chắn là không dám nhìn thẳng, nhưng bây giờ được Tần Lãng phân phó, cái eo của tiểu nhị cũng ưỡn thẳng lên rất nhiều, mở miệng nói với hai người: "Thành chủ đại nhân, chưởng quỹ, vị công tử kia đã chờ sốt ruột rồi, chúng ta tranh thủ thời gian đi vào đi." Thành chủ và chưởng quỹ cũng không để ý sự bất kính của tiểu nhị, nghe nói vị Thần Đan Sư phàm nhân kia vậy mà đã chờ sốt ruột, hai người đều biến sắc, vội vàng phân phó tiểu nhị dẫn đường. Ba người rất nhanh đã đến trước cửa phòng Tần Lãng, gõ cửa phòng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận