Thần Hồn Đan Đế

Chương 1382: Nghiệt chủng

Phòng bên ngoài nhìn qua không khác gì thôn xóm bình thường, hết sức phổ biến. Sau khi bước vào, cách bài trí bên trong càng đơn sơ, phòng nghị sự rộng mấy trăm mét vuông mộc mạc không có gì đặc biệt, dường như không phải phòng nghị sự của một đại gia tộc."Bạch huynh, việc vặt trong tộc ta rất nhiều, không rảnh ra ngoài đón tiếp, mong huynh rộng lòng thứ lỗi!"Tần Lãng và Vân Nhi đi theo Bạch thúc vừa vào đại sảnh nghị sự, một giọng nói hào hùng lập tức vang lên."Tần Lãng và Vân Nhi ngước mắt nhìn, chỉ thấy lúc này trong đại sảnh hai bên đứng đầy người, ai nấy đều mặc trang phục có thêu hai chữ "Hiên Viên", ở vị trí trên cùng phía sau đại sảnh có một ông lão tóc bạc dáng người khôi ngô đang ngồi thẳng.Ông lão có khuôn mặt vuông chữ quốc, tinh thần hết sức phấn chấn, toàn thân ẩn hiện một luồng uy áp mạnh mẽ chỉ có người ở vị trí cao mới có, khí tràng rất mạnh, đám người hai bên đại sảnh nhìn lão với ánh mắt tràn đầy kính sợ.Người vừa lên tiếng chính là ông lão tóc bạc này."Hiên Viên tộc trưởng khách sáo rồi."Bạch thúc cười chắp tay với ông lão tóc bạc."Ông lão tóc bạc này chính là tộc trưởng gia tộc ẩn thế Hiên Viên?"Tần Lãng và Vân Nhi mắt sáng lên, không ngờ vừa đến địa bàn gia tộc Hiên Viên, đã dễ dàng gặp được tộc trưởng gia tộc Hiên Viên!Phải biết mỗi một thế lực gia tộc ẩn thế đều là tồn tại đáng sợ khiến cả đại thế giới phải run sợ, mà tộc trưởng càng là thân phận nổi bật, tuyệt đối là cường giả đứng trên đỉnh cao của đại thế giới!"Ta thấy giữa đôi lông mày Hiên Viên tộc trưởng ẩn hiện một nỗi u sầu, hẳn là có chuyện gì phiền lòng phải không?"Bạch thúc nhìn ông lão tóc bạc."Haizz, đều là mấy chuyện vặt trong gia tộc, tạm thời không nói đến cũng được! Không biết người quen mà Bạch thúc vừa nhắc đến là ai vậy?"Ông lão tóc bạc khoát tay, rồi tò mò hỏi."Hiên Viên tộc trưởng, ngươi thử nhìn xem người này giống ai?"Bạch thúc đưa tay chỉ Tần Lãng sau lưng, ra vẻ thần bí nói.Nghe vậy, ông lão tóc bạc dời mắt sang Tần Lãng, bắt đầu đánh giá kỹ lưỡng, đồng thời mọi người hai bên đại sảnh cũng nhìn về phía Tần Lãng, lộ vẻ nghi hoặc."Người quen, còn mang Hỏa Long Võ Hồn của gia tộc Hiên Viên ta..."Ông lão tóc bạc vừa đánh giá tỉ mỉ Tần Lãng, vừa trầm ngâm suy nghĩ, nhìn dung mạo của Tần Lãng, một cảm giác quen thuộc mơ hồ truyền đến, nghĩ ra điều gì đó, đáy mắt hiện lên một tia sáng, các ngón tay đang buông thõng không kìm được nhẹ nhàng run lên.Dù động tác của ông lão tóc bạc vô cùng nhỏ, và nhanh chóng che giấu đi, nhưng Bạch thúc vẫn thu hết vào mắt, không khỏi lắc đầu cười một tiếng, nói:"Xem ra Hiên Viên tộc trưởng đã đoán ra thân phận của hắn.""Lẽ nào hắn là... là..."Ông lão tóc bạc mấp máy môi, liên tiếp nói hai chữ "Là" rồi câu nói sau cùng như bị nghẹn ở cổ họng, dù thế nào cũng không thể thốt ra."Không sai, hắn chính là con trai của lệnh ái, Hiên Viên Thanh Thanh, Tần Lãng!"Bạch thúc gật đầu cười.Hắn thấy, phản ứng của ông lão tóc bạc rõ ràng là do quá kích động khi đoán ra thân phận của Tần Lãng."Cái gì!""Con trai của Hiên Viên Thanh Thanh!"Lời vừa dứt, Bạch thúc như ném đá xuống mặt hồ gây ra ngàn con sóng, tất cả mọi người trong phòng nghị sự xôn xao, đều lộ vẻ kinh ngạc không gì sánh nổi.Hai ông lão tóc trắng cao lớn đứng ở phía trước, đầu tiên là con ngươi co rút lại, sau đó nhìn nhau, đồng thời lộ ra vẻ hả hê trên nỗi đau của người khác, nhìn ông lão tóc bạc ngồi ở đầu ghế:"Không ngờ Hiên Viên Thanh Thanh chẳng những không hoàn thành trách nhiệm mà gia tộc giao cho năm đó, thậm chí còn sinh ra nghiệt chủng!""Thật là gia môn bất hạnh! Thật là nhục nhã cho gia tộc Hiên Viên ta!""Các ngươi nói ai là nghiệt chủng?"Tần Lãng giận tím mặt, đưa tay chỉ hai ông lão tóc trắng ở phía trước, hắn không ngờ vừa về gia tộc Hiên Viên, chưa nói được câu nào đã bị người ta mắng là nghiệt chủng!Lời này chẳng những là sỉ nhục hắn, mà còn là vũ nhục mẹ hắn Hiên Viên Thanh Thanh trước mặt mọi người!Dù hai ông lão tóc trắng kia có thân phận gì ở gia tộc Hiên Viên, Tần Lãng cũng quyết không cho phép chúng bôi nhọ thanh danh của mẹ hắn!"Làm càn, dám vô lễ với đại trưởng lão và nhị trưởng lão!"Đám người gia tộc Hiên Viên xung quanh lập tức quát mắng Tần Lãng.Nhị trưởng lão cười lạnh, nói:"Hừ! Chẳng những là nghiệt chủng, mà còn không có chút giáo dưỡng nào!"Đại trưởng lão lắc đầu, vẻ mặt tiếc nuối nói:"Một chút cũng không biết tôn sư trọng đạo, thật không biết Hiên Viên Thanh Thanh đã dạy dỗ hắn như thế nào! Loại người này mà cũng có được Hỏa Long Võ Hồn của gia tộc Hiên Viên ta, ông trời thật là mù!"Tôn sư trọng đạo? Hai lão già các ngươi vừa mở miệng đã vũ nhục mẹ ta và ta, còn xứng để ta tôn trọng sao?"Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, chỉ thẳng mũi đại trưởng lão và nhị trưởng lão quát mắng, đồng thời trong lòng dâng lên một dự cảm bất tường!Đại trưởng lão và nhị trưởng lão dám sỉ nhục hắn trước mặt mọi người, có lẽ bây giờ mẹ hắn ở gia tộc Hiên Viên không được tốt đẹp cho lắm!Nếu không phải biết mẹ hắn còn ở gia tộc Hiên Viên, Tần Lãng đã chẳng buồn phí lời với đại trưởng lão và nhị trưởng lão, đã sớm phủi áo quay người bỏ đi."Hiên Viên tộc trưởng, chuyện này... chuyện này là sao?"Bạch thúc sửng sốt, vẻ mặt không hiểu.Dẫn Tần Lãng về gia tộc Hiên Viên gặp mẹ, để mẹ con đoàn tụ, vốn là chuyện tốt, sao xem tình hình lại không như hắn nghĩ?"Gia môn bất hạnh! Hiên Viên Đức Minh ta không có đứa cháu ngoại như ngươi, gia tộc Hiên Viên không chào đón ngươi, bây giờ ngươi mau rời khỏi đây cho ta!"Ông lão tóc bạc vẻ mặt âm tình bất định, khóe miệng giật giật, phất tay ra hiệu cho hai gã đại hán lực lưỡng đứng ở cửa ra vào đuổi Tần Lãng đi."Tộc trưởng bảo ngươi cút, có nghe không?"Hai gã đại hán lực lưỡng tiến lên, muốn túm Tần Lãng đi."Thả ta ra! Ta có tay có chân, tự ta biết đi!"Tránh thoát khỏi tay hai gã đại hán, Tần Lãng trừng mắt nhìn Hiên Viên Đức Minh:"Không ngờ ngươi là tộc trưởng mà lại không phân tốt xấu! Ta bây giờ sẽ rời khỏi đây, rồi có ngày gia tộc Hiên Viên các ngươi sẽ hối hận!"Vốn sau khi biết mình có quan hệ với Hiên Viên Đức Minh, Tần Lãng còn có chút hi vọng vào ông ta, giờ nghe ông ta nói, hy vọng cuối cùng trong lòng cũng tan biến!Ở gia tộc Hiên Viên lúc này, hắn thật sự không muốn ở lại thêm một giây nào!"Ngày hôm nay bị nhục nhã, ta Tần Lãng sẽ bắt gia tộc Hiên Viên các ngươi phải trả lại gấp trăm nghìn lần! Một ngày nào đó, ta sẽ đường đường chính chính đến đón mẹ ta rời khỏi cái nơi ô uế của gia tộc Hiên Viên các ngươi!"Ánh mắt quét qua Hiên Viên Đức Minh và mọi người, Tần Lãng đưa tay nắm lấy tay Vân Nhi:"Vân Nhi, chúng ta đi!"Hai người nhanh chân bước ra ngoài."Hừ! Sỉ nhục gia tộc Hiên Viên ta mà còn muốn dễ dàng rời đi như vậy?"Nhưng nhị trưởng lão thân hình khẽ động, như quỷ mị xuất hiện ở cửa chính phòng nghị sự, chặn lối ra của Tần Lãng và Vân Nhi."Các ngươi muốn làm gì?"Khuôn mặt xinh đẹp của Vân Nhi lạnh đi, quát hỏi."Làm gì?"Đại trưởng lão cười lạnh, nói: "Trên người hắn còn mang Hỏa Long Võ Hồn của gia tộc Hiên Viên ta, người có thể đi, nhưng Hỏa Long Võ Hồn của gia tộc Hiên Viên ta nhất định phải để lại!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận