Thần Hồn Đan Đế

Chương 139: Giết cha cừu nhân

"Đa tạ Nguyệt đan sư đã ra tay cứu ta cái thân già này!" Thái Thượng trưởng lão mỉm cười, có chút yếu ớt nói, hắn đã nhận ra độc trong cơ thể đều đã được loại bỏ. Tuy trước đây chưa từng gặp mặt, nhưng danh tiếng của Nguyệt đan sư ở Thanh Phong Đan Võ Các trong thời gian gần đây ở Thanh Phong trấn rất vang dội, hình tượng đặc biệt nên Thái Thượng trưởng lão chỉ liếc mắt đã nhận ra ngay. "Ai, Nguyệt đan sư, ngươi không nên đến. Thật ra lão hủ cũng không phải do độc phát tác mà là bị người hạ độc. Ngươi đến chẳng khác nào nhảy vào vũng nước đục." Than thở một tiếng, Thái Thượng trưởng lão xin lỗi nói. "Hừ, lần này vũng nước đục ta còn không phải đến một chuyến sao! Thái Thượng trưởng lão, ngươi nhìn xem ta là ai!" Thần thức cảm giác xung quanh không có ai dòm ngó, tuyệt đối an toàn, Tần Lãng vốn đang khom người, thân hình không ngừng cao lên, da mặt nhăn nheo biến mất với tốc độ mắt thường có thể thấy được, cả người từ một lão già tang thương nhanh chóng biến thành một thiếu niên mi thanh mục tú. "Ngươi là... Tần Lãng!" Thái Thượng trưởng lão phảng phất không tin vào mắt mình, kinh hãi kêu lên. Gần đây ở Thanh Phong trấn, người nổi tiếng không ai sánh bằng, đại đệ tử của Phong Vân Tông, được Luyện Đan Sư công hội lấy lòng, có thể luyện chế Nhị Phẩm linh đan hàng nhất, Nhị Phẩm Luyện Đan Sư Nguyệt đan sư vậy mà lại là Tần Lãng! Thái Thượng trưởng lão trực tiếp từ trên giường kinh ngạc ngồi dậy, không thể tin nổi nhìn Tần Lãng: "Tần Lãng, thực sự là ngươi!" "Không thể giả được!" Đỡ Thái Thượng trưởng lão, Tần Lãng cười nói. "Tốt, tốt, tốt, Tần Chiến Hải sinh được một đứa con trai giỏi!" Run rẩy, tay già vuốt ve khuôn mặt Tần Lãng, Thái Thượng trưởng lão vừa hưng phấn vừa kích động, không ngờ trong thời gian ngắn ngủi hơn một năm, Tần Lãng chẳng những thực lực tăng lên mà trình độ luyện đan cũng đã cao như vậy, vượt xa cả bản thân! Từ trong vui mừng hoàn hồn, trên mặt già nua của Thái Thượng trưởng lão đầy vẻ lo lắng, cả kinh nói: "Tần Lãng, ngươi mau rời khỏi nơi này. Ta trúng độc chính là cái bẫy của Phong Vân Tông, mục đích của bọn hắn là để dẫn ngươi hiện thân, ngươi bây giờ đến Tần gia chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới!" Thái Thượng trưởng lão biết rõ, những người bày cái bẫy đều là Chân Truyền đệ tử của Phong Vân Tông, thực lực cực kỳ mạnh mẽ, chính mình cũng không phải là đối thủ của bọn hắn, huống chi là Tần Lãng? Bây giờ, chậm một giây thì sẽ nguy hiểm thêm một phần! Lúc này, Thái Thượng trưởng lão hận không thể Tần Lãng lập tức rời khỏi Tần gia! "Thái Thượng trưởng lão, ta chuyến này có chuyện rất quan trọng muốn hỏi ngươi, ngươi cần phải thành thật trả lời ta!" Mạo hiểm tiến vào Tần gia, Tần Lãng tự nhiên không có khả năng tay không mà về, ánh mắt rơi vào người Thái Thượng trưởng lão. "Ta biết ngươi muốn hỏi cái gì. Phong Viễn Kỳ, đường đường là Võ Vương cường giả lại không để ý thân phận phát lệnh truy nã Thập Đại Tông Môn đối với ngươi, ngươi hẳn là cũng đã đoán được vấn đề xuất phát từ thân phận của ngươi, đây cũng là mục đích mà ngươi mạo hiểm trở về lần này?" Điều làm Tần Lãng bất ngờ là Thái Thượng trưởng lão nói trúng tim đen, chỉ ra mục đích của Tần Lãng. Tần Lãng rất mừng, Thái Thượng trưởng lão đã nói như vậy thì cũng có nghĩa là suy đoán của bản thân hoàn toàn chính xác, Phong Viễn Kỳ muốn truy nã bản thân còn có nguyên nhân khác! "Xin Thái Thượng trưởng lão nói rõ sự thật!" Nhìn thấy vẻ mặt ngưng trọng của Thái Thượng trưởng lão, hô hấp của Tần Lãng có chút gấp gáp, trong lòng có chút khẩn trương, cảm giác một bí mật kinh thiên sắp sửa chậm rãi mở ra trước mặt mình! "Thật ra lúc trước đưa ngươi vào Phong Vân Tông chính là một quyết định sai lầm. Ta vốn tưởng Phong Viễn Kỳ sẽ không phát hiện ra thân phận của ngươi, và dù có phát hiện ra thân phận của ngươi thì cũng sẽ vì áy náy mà bồi thường cho ngươi, sự thật chứng minh ta vẫn còn quá ngây thơ! Không ngờ hắn chẳng những không bồi thường mà ngược lại phát lệnh truy nã Thập Đại Tông Môn đối với ngươi, muốn đuổi tận g·i·ế·t tuyệt!" Trong mắt Thái Thượng trưởng lão lóe lên sự hối hận và giận dữ, tức giận nói. "Áy náy? Đuổi tận g·i·ế·t tuyệt?" Tần Lãng nhíu mày, từ trong lời nói của Thái Thượng trưởng lão, hắn phát hiện chuyện này dường như không chỉ liên quan đến một mình bản thân? "Không sai!" Thái Thượng trưởng lão gật đầu, giận dữ nói "Thật ra, mười một năm trước, phụ thân ngươi Tần Chiến Hải không phải c·hết trong tay yêu thú mà là tại Thiên Phong Sơn bị Phong Viễn Kỳ đ·ộ·c thủ!" "Cái gì! Ngươi nói Phong Viễn Kỳ là kẻ g·i·ế·t cha ta!" Tần Lãng đột nhiên đứng lên, hai mắt trợn trừng, trong lòng nổi lên kinh đào hải lãng! Tin tức này đối với hắn chẳng khác gì sấm sét giữa trời quang! Từ trước đến giờ, cứ tưởng phụ thân là bị yêu thú cường đại ở Thiên Phong Sơn đ·á·n·h g·iết mà mất mạng, không ngờ lại c·h·ết trong tay Phong Viễn Kỳ! "Phong Viễn Kỳ, đường đường là Võ Vương cường giả, vì sao lại muốn ra tay với phụ thân ta?" Tần Lãng hai tay từ từ nắm chặt, cố gắng đè nén lửa giận trong lòng, truy hỏi. Thực lực và địa vị của phụ thân đều không thể so sánh với Phong Viễn Kỳ, rốt cuộc là nguyên nhân gì khiến cho Phong Viễn Kỳ không để ý thân phận, ra tay với phụ thân? "Bởi vì mẹ của ngươi!" Thái Thượng trưởng lão nói. "Mẫu thân của ta?" Tần Lãng một mặt không hiểu. "Phong Viễn Kỳ luôn đau khổ truy cầu mẹ của ngươi, mà nàng lại lựa chọn Tần Chiến Hải, phụ thân ngươi, người có thiên phú, thân phận, địa vị và thực lực đều kém xa Phong Viễn Kỳ!" Thái Thượng trưởng lão thở dài nói: "Cha mẹ ngươi an cư ở Thanh Phong trấn, Phong Viễn Kỳ dù không cam tâm nhưng vẫn không tìm ra tung tích của các ngươi, cho đến mười một năm trước, người của tộc mẹ ngươi đến Thanh Phong trấn, cưỡng ép mang mẹ của ngươi đi. Ta và phụ thân ngươi cùng nhau khổ sở đuổi theo cho đến khi vào sâu bên trong Thiên Phong Sơn thì gặp Phong Viễn Kỳ!" Ánh mắt Thái Thượng trưởng lão sâu thẳm, chìm vào hồi ức. "Phong Viễn Kỳ nhìn thấy tình địch, hết sức đỏ mắt, trực tiếp đ·á·n·h g·iết phụ thân?" Tần Lãng tức giận hỏi. Thái Thượng trưởng lão lắc đầu cười khổ: "Không phải, lúc đó Phong Viễn Kỳ bị yêu thú trọng thương, m·ạ·n·h treo một đường, chính phụ thân ngươi không chút do dự đã ra tay cứu hắn một m·ạ·n·g. Không ngờ Phong Viễn Kỳ lại lấy oán báo ân, ra tay với phụ thân ngươi! Nếu không có phụ thân ngươi lúc đó toàn lực ngăn cản, giúp ta đào tẩu thì có lẽ ta đã c·hết ở Thiên Phong Sơn từ mười một năm trước rồi, hiện giờ sớm đã hóa thành tro!" "Phụ thân ta cứu Phong Viễn Kỳ, vậy mà hắn lại lấy oán báo ân g·i·ế·t phụ thân?" Tần Lãng tức giận đến toàn thân run rẩy, nắm chặt hai tay, móng tay đều ghim vào da thịt, máu tươi chảy ra từng giọt mà bản thân lại không hề hay biết! G·i·ế·t ân nhân cứu m·ạ·n·g! Lấy oán báo ân! Chỉ vì mẹ lựa chọn phụ thân chứ không phải hắn! Cái gì gọi là mặt người dạ thú? Rõ ràng, dùng để hình dung Phong Viễn Kỳ thì lại cực kỳ phù hợp! Giờ khắc này, Tần Lãng rốt cục minh bạch, Phong Viễn Kỳ vì sao không để ý thân phận phát lệnh truy nã Thập Đại Tông Môn đối với bản thân! Chính là vì khi thấy hắn, Phong Viễn Kỳ đã phát hiện ra hắn là con của phụ thân mình! Cho nên, hắn muốn đuổi tận g·i·ế·t tuyệt! Đường đường là Tông chủ Phong Vân Tông, Đệ Nhất Cường Giả Tung Hoành Đế Quốc, nguyên lai lại là một kẻ ngụy quân tử không hơn không kém! T·h·ù g·i·ế·t cha không đội trời chung! "Một ngày nào đó, ta sẽ g·i·ế·t đến Phong Vân Tông, tự tay đ·á·n·h g·iết Phong Viễn Kỳ, báo thù cho phụ thân!" Một chưởng đập nát chiếc bàn gỗ trước mặt, hai mắt Tần Lãng trở nên vô cùng đỏ ngầu, nghiến răng nghiến lợi nói. "Được! Với tiềm lực của ngươi, ta tin tưởng không cần bao lâu, ngươi có thể báo thù cho phụ thân của ngươi! Nhưng bây giờ, ngươi nhất định phải tranh thủ thời gian rời khỏi Tần gia!" Thái Thượng trưởng lão tin rằng tương lai Tần Lãng nhất định có thể lớn mạnh hơn cả Phong Viễn Kỳ, nhưng ông càng lo lắng hơn là sự an nguy của Tần Lãng hiện tại! Hiện tại, những kẻ hạ độc cho ông, đám Chân Truyền đệ tử của Phong Vân Tông, chỉ sợ đang theo dõi xung quanh? "Dù có liều cái mạng già này, ta cũng phải đưa Tần Lãng rời khỏi Tần gia!" Quyết tâm trong khoảnh khắc, Thái Thượng trưởng lão đặt quyết tâm sống c·h·ết trong lòng! Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!! Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!! Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận