Thần Hồn Đan Đế

Chương 218: Tử Thần Chi Nhãn

Chương 218: Tử Thần Chi Nhãn Tần Lãng biết nghe hắn mới là lạ, Xích Viêm Địa Hỏa trong tay đột nhiên ném ra ngoài, trực tiếp bao phủ về phía Hồn Linh thạch.
"Không muốn... A!"
Hồn Linh thạch sợ hãi kêu lên một tiếng, còn chưa kịp chạy trốn đã bị Xích Viêm Địa Hỏa bao phủ, mặc cho nó giãy giụa thế nào cũng vô ích.
"Ngu xuẩn nhân loại, ngươi cũng dám có ý đồ với ta, quả thực là tự tìm c·ái c·hết!"
Tiếng chửi rủa giận dữ từ trong Hồn Linh thạch truyền ra, Tần Lãng lại mắt điếc tai ngơ, không ngừng thúc giục Xích Viêm Địa Hỏa, làm tan chảy lớp phòng ngự bên ngoài của Hồn Linh thạch.
Hồn Linh thạch không ngừng kích phát linh khí Linh Mạch tinh thuần, nỗ lực dập tắt Xích Viêm Địa Hỏa.
Bất quá, những linh khí Linh Mạch tinh thuần kia vừa mới tiếp cận Xích Viêm Địa Hỏa liền bị ngọn lửa nóng bỏng đốt thành hư vô, giống như châu chấu đá xe!
"Ngươi chỉ cần buông tha ta, ta có thể cho ngươi kích phát Vũ Hồn Chi Linh, lĩnh ngộ võ hồn thần thông, tuyệt đối so trực tiếp dung hợp ta hiệu quả còn tốt hơn gấp trăm lần!"
Phản kháng vô dụng, Hồn Linh thạch bắt đầu đáng thương cầu xin tha thứ, dùng đủ loại lời lẽ không ngừng dụ hoặc Tần Lãng.
"Thật có lỗi, ngươi nói những điều đó ta không hứng thú, ta vẫn cảm thấy hứng thú với việc trực tiếp dung hợp ngươi hơn."
Tần Lãng cười hắc hắc, đem lời của Hồn Linh thạch xem như gió thoảng bên tai, hết sức chuyên chú khống chế Xích Viêm Địa Hỏa làm tan lớp phòng ngự bên ngoài Hồn Linh thạch.
Một canh giờ sau, dưới sự thiêu đốt không ngừng của Xích Viêm Địa Hỏa, lớp đá áo ngoài cùng của Hồn Linh thạch mới rốt cục tróc ra, lộ ra phần chất bên trong đỏ tươi như ngọc.
Lớp phòng ngự này quả nhiên không phải dày bình thường!
Sau khi Xích Viêm Địa Hỏa thăng cấp, ngọn lửa vô cùng nóng bỏng, thiêu đốt lớp đá áo của Hồn Linh thạch mà cũng tốn hết một canh giờ!
Ánh mắt rơi vào phần chất đỏ tươi như ngọc của Hồn Linh thạch, xuyên qua ngọn lửa đỏ rực có thể lờ mờ nhìn thấy bên trong một hình nhân nhỏ đang không ngừng giãy giụa.
Hình nhân nhỏ này chính là vị trí tinh hoa của Hồn Linh thạch!
Lại dùng một canh giờ để xóa đi hoàn toàn Thần Thức của hình nhân nhỏ, hình nhân nhỏ này hiện ra trạng thái mờ mịt, kinh ngạc đứng trong ngọn lửa không nhúc nhích.
"Có thể dung hợp!"
Mắt Tần Lãng sáng lên, dùng Xích Viêm Địa Hỏa bao vây lấy Hồn Linh thạch, tiến vào thân thể mình, cẩn thận từng li từng tí hướng vào Thức Hải trong đầu.
Thức Hải là vị trí hội tụ linh hồn lực của võ giả, Võ Hồn chính là từ nơi này thai nghén mà sinh ra.
Hình nhân nhỏ vừa tiến vào não hải của Tần Lãng, lập tức hóa thành vô cùng rộng lớn, lực lượng tinh thuần mênh mông, cấp tốc hòa tan trong Thức Hải.
Trong nháy mắt, Tần Lãng cảm thấy vô số tin tức dồi dào phức tạp tràn ngập não hải, từng cơn đau nhói buốt óc từ não hải truyền ra, khiến đầu óc phảng phất như muốn bạo tạc!
"A!"
May là tâm trí Tần Lãng vô cùng kiên định, giờ phút này cũng không nhịn được phát ra tiếng rống đau tê tâm liệt phế, hai tay ôm chặt đầu, thân thể cuộn tròn co lại cùng một chỗ, toàn thân nổi gân xanh, mồ hôi đầm đìa, trông vô cùng kinh khủng!
Một chén trà sau, ngay lúc Tần Lãng đi đến cực hạn, quần áo ướt đẫm toàn thân, gần như không kiên trì nổi sắp bất tỉnh, cơn đau nhói trong đầu bỗng nhiên biến mất, đồng thời trong đầu vô cùng thanh minh!
Nhìn vào bên trong, Tần Lãng phát hiện diện tích thức hải của bản thân lại mở rộng ra mấy lần, lớn bằng cái ao nhỏ.
Một luồng nội dung thần bí, rộng lớn, khổng lồ trong đầu chợt lóe lên, vô cùng không lưu loát rườm rà!
Bất quá, Tần Lãng phát giác những nội dung thần bí phức tạp không lưu loát đó ở trong mắt hắn hiện ra một cách dễ dàng như nước chảy mây trôi, phảng phất chúng vốn là thuộc về bản thân, căn bản không cần suy nghĩ cũng có thể tùy tiện lý giải!
Trong thức hải, có thể nhìn thấy một đạo Thần Long Võ Hồn nắm giữ bốn trảo cùng Hắc Sắc Nhãn Luân Võ Hồn đang lẳng lặng trôi nổi ở đó.
Giờ phút này, tại trung tâm nhất của hai đạo Võ Hồn, có thể nhìn thấy hai viên Kim Đan màu vàng nhỏ như hạt gạo đang không ngừng bị Thức Hải gột rửa!
Tần Lãng có thể khẳng định, những tin tức phức tạp trong đầu chính là xuất phát từ hai viên Kim Đan nhỏ như hạt gạo này!
"Đây cũng là Vũ Hồn Chi Linh sao?"
Giờ khắc này, Tần Lãng cảm thấy bản thân cùng thiên địa thân mật hơn, có cảm giác có thể cùng thiên địa hòa làm một thể, phảng phất bản thân đã thoát thai hoán cốt.
Mặc dù thực lực không mạnh mẽ lên nhưng Tần Lãng có thể cảm giác được, bây giờ bản thân so với trước đó, bất luận là năng lực phản ứng của Hồn Lực, cảm giác lực, tốc độ chiến đấu,... đều cường đại hơn mấy chục lần!
"Không biết ta có sinh ra Võ Hồn thần thông hay không?"
Trong lòng Tần Lãng có một vòng chờ mong.
Lúc trước, khi Vân nhi đột phá võ sĩ thì tự động thức tỉnh Vũ Hồn Chi Linh, nhưng cũng không sinh ra Võ Hồn thần thông. Cho nên Tần Lãng biết rõ, mặc dù nắm giữ Vũ Hồn Chi Linh, cũng chưa chắc đã có thể lập tức sinh ra thần thông.
Chậm rãi nhắm hai mắt, cảm ứng một phen, trên mặt Tần Lãng dần dần hiện ra nụ cười hưng phấn, sau một khắc đột nhiên mở hai mắt, cấp tốc triệu hồi ra Hỏa Long Võ Hồn và Hắc Sắc Nhãn Luân Võ Hồn!
"Võ Hồn thần thông hiện!"
Theo tiếng quát khẽ của Tần Lãng, chỉ thấy Hắc Sắc Nhãn Luân Võ Hồn trong nháy mắt lao tới Hỏa Long Võ Hồn, ngay lập tức, hai mắt tràn đầy hỏa diễm của Hỏa Long Võ Hồn biến thành hai đạo hắc mang, phảng phất sinh ra hai con mắt đen kịt giống như người!
Sau một khắc, Hỏa Long Võ Hồn chớp mắt, hai đạo quang mang đen nhánh giống như tia chớp màu đen bỗng nhiên bắn ra!
"Tư tư!"
Tiếng vang truyền ra, mặt đất trước người Tần Lãng trong nháy mắt xuất hiện hai cái Hắc Động sâu không thấy đáy, lớn cỡ con mắt!
"Tê, uy lực thật mãnh liệt!"
Tần Lãng âm thầm hít sâu một hơi, hai đạo Võ Hồn dung hợp rồi kích phát, Hắc Sắc Quang Mang có lực công kích xa so với Xích Diễm trảm còn cường đại hơn gấp mấy chục lần!
Tần Lãng có tuyệt đối tự tin, mặc dù so với bản thân cao hơn một trọng là Võ Sư Thất Trọng, đối diện với đòn công kích này của bản thân cũng tuyệt đối sẽ bị miểu sát!
Thậm chí Võ Sư Bát Trọng nếu bất ngờ không kịp đề phòng cũng sẽ nuốt hận dưới Võ Hồn thần thông của mình!
"Không biết với thực lực bây giờ, một lần mình có thể phát ra nhiều nhất mấy lần công kích như vậy?"
Trong lòng lóe qua nghi hoặc như vậy, Tần Lãng quyết định liên tục thi triển Võ Hồn thần thông để xác định cực hạn của bản thân.
Đối địch ít nhất phải hiểu rõ chính mình, nếu không, một khi bản thân sử dụng Hồn Lực quá độ mà suy yếu, vậy chỉ có thể mặc cho kẻ địch xâm lược!
"Tư tư!"
Liên tiếp bắn ra gần hai mươi đạo hắc mang thiểm điện thần thông, trong đầu Tần Lãng trở nên hoảng hốt, hiển nhiên đã đi đến cực hạn, sử dụng Hồn Lực quá độ.
"Xem ra với thực lực bây giờ của ta, nhiều nhất có thể kích phát ra hai mươi lần công kích dạng này!"
Với kết quả này, Tần Lãng cũng đã rất vừa lòng thỏa ý!
Hai mươi lần cũng có nghĩa là có thể miểu sát 20 tên cao thủ Võ Sư Thất Trọng, điều này đối với Tần Lãng chỉ có thực lực Võ Sư Lục Trọng mà nói, cũng đã cực kỳ nghịch thiên!
"Đây là loại Võ Hồn thần thông đầu tiên của ta từ khi tu luyện tới nay, vậy nên gọi tên là gì đây?"
Ngưng thần trầm tư một lát, nghĩ đến hình thái khi Võ Hồn thần thông kích phát cùng sức phá hoại kinh khủng, một cái tên bỗng nhiên xuất hiện trong đầu Tần Lãng: "Được, quyết định, sau này chiêu Võ Hồn thần thông này sẽ gọi là 'Tử Thần Chi Nhãn'!"
Đòn công kích này theo hai mắt của Hỏa Long Võ Hồn phát ra một kích trí mạng, gọi cái tên này lại rất thỏa đáng!
Chốc lát sau đó, Hồn Lực toàn bộ khôi phục lại, Tần Lãng cất bước hướng đến nơi trưng bày đông đảo bài vị trên ngọc thạch đài, ánh mắt rơi vào trận pháp phía trên:
"Mê Vân Tông đã tặng cho mình một món quà lớn, vậy cũng đã đến lúc trả lại cho bọn hắn một phần 'Lễ' còn lớn hơn!"
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận