Thần Hồn Đan Đế

Chương 2182: Vô Tự Thiên Thư

Chương 2182: Vô Tự thiên Thư Giấy trắng!
Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào tờ giấy trắng trong tay nam tử tóc trắng!
Mộng Nhưng cùng những người khác hơi nhướng mày, tỏ vẻ kinh ngạc.
Cái này trông chẳng khác nào một tờ giấy trắng thông thường mà thôi, vậy mà nam tử tóc trắng lại coi nó là bảo vật?
Nhị Thánh lại nhìn nhau, con ngươi đột nhiên co rút lại, vẻ mặt ngưng trọng.
Thứ mà nam tử tóc trắng xem là vật cứu mạng tuyệt đối không phải tầm thường, dù sao lúc này nam tử tóc trắng chắc chắn sẽ không đem tính mạng mình ra đùa!
Mà vật có thể khiến cường giả Thần cảnh cao cao tại thượng coi trọng, tuyệt đối là cực kỳ nghịch thiên!
Mặc dù các nàng cũng không nhìn ra sự khác thường bên trong, nhưng càng như vậy thường thường càng chứng tỏ tờ giấy trắng trước mắt tuyệt đối không phải vật bình thường!
Ánh mắt Tần Lãng rơi vào tờ giấy trắng trong tay nam tử tóc trắng, ánh mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Tờ giấy trắng này trông cực kỳ bình thường, trên đó thậm chí không có chút sóng linh khí nào, cùng giấy trắng bình thường không khác gì cả!
Muốn nói điểm khác biệt, thì chính là tờ giấy trắng này lớn hơn giấy trắng bình thường một chút và mỏng hơn một chút.
Và chẳng hiểu tại sao, khi nhìn thấy tờ giấy trắng này, hắn lại theo bản năng dừng tay không công kích nam tử tóc trắng, dường như trong tiềm thức tờ giấy trắng này vô cùng quan trọng đối với hắn!
Tần Lãng cau mày đứng lên, ánh mắt gắt gao nhìn tờ giấy trắng, vắt óc tìm kiếm ký ức liên quan trong đầu.
Nhưng khiến hắn thất vọng là dù hắn cố gắng thế nào cũng không thể nhớ ra bất cứ ký ức nào liên quan đến tờ giấy trắng trước mắt!
Lắc đầu, Tần Lãng trực tiếp đưa tay chộp lấy tờ giấy trắng trong tay nam tử tóc trắng.
Người sau thấy Tần Lãng cử động theo bản năng muốn tránh né.
Đây là con át chủ bài cuối cùng để bảo vệ tính mạng của hắn, nếu rơi vào tay Tần Lãng thì hắn chẳng còn gì để dựa vào, e là cái mạng nhỏ khó mà giữ được!
"Đừng động!"
Thấy nam tử tóc trắng nhúc nhích, Tần Lãng tỏ vẻ không vui, trực tiếp quát lạnh.
Trong nháy mắt, toàn thân nam tử tóc trắng đột nhiên run lên, trong lòng kinh hãi.
Nhưng phát giác Tần Lãng cũng không có ý định trực tiếp cướp đi, nam tử tóc trắng có chút rụt người về sau, động tác đình trệ, tùy ý ngón tay Tần Lãng chạm vào giấy trắng.
Đầu ngón tay vừa chạm vào giấy trắng, Tần Lãng không cảm thấy có gì khác thường như dự liệu, cũng không có chuyện gì xảy ra.
"Lẽ nào mình dự cảm sai?"
Tần Lãng bất đắc dĩ lắc đầu, rụt tay về, đúng lúc hắn định từ bỏ thì trong cơ thể đột nhiên chấn động!
"Ông!"
Như thể mấy vật thể lạ trong cơ thể bị kích động, mấy luồng năng lượng mạnh mẽ đột nhiên từ trong cơ thể tuôn ra!
Trong nháy mắt, Tần Lãng chỉ cảm thấy toàn thân nóng rực, ngực như thiêu đốt ba ngọn lửa!
Ba ngọn lửa đó càng ngày càng nóng, gần như ngay lập tức toàn thân hắn mồ hôi nhễ nhại!
Một phần là vì đau nhức dữ dội trong cơ thể!
Phần còn lại là do bị ngọn lửa nóng rực thiêu đốt tạo thành!
"A a a a!"
Sau một khắc, Tần Lãng toàn thân không kìm được run rẩy, cả người đột nhiên ngã nhào xuống đất!
"Đông!"
Quá đau đớn, Tần Lãng trực tiếp đập mạnh đầu xuống đất, lực mạnh đến nỗi mặt đất nứt ra, tiếng nổ lớn vang lên, một cái hố sâu chừng trăm mét xuất hiện ngay dưới người hắn!
Mà trong hố sâu, Tần Lãng không hề dừng lại, vẫn không ngừng dùng đầu va vào mặt đất!
Theo động tác của hắn, độ sâu của hố càng lúc càng tăng thêm!
"Chuyện gì xảy ra?"
Cảnh tượng đột ngột, khiến mọi người đứng trơ tại chỗ!
Nhị Thánh và Cách Lan Vân cùng những người khác sau lưng càng nhìn nhau đầy khó hiểu!
Vừa rồi Tần Lãng vẫn còn rất tốt, sao đột nhiên lại có những hành động lạ lùng như vậy, trông cả người lại đau đớn không muốn sống?
Mộng Nhưng cũng giật mình, thấy Tần Lãng gào thét thảm thiết và giãy giụa trong đau khổ, trong lòng cũng của nàng đột nhiên rung động, theo bản năng đau lòng cho hắn!
Cảm giác này xuất phát từ tận đáy lòng, hoàn toàn ngoài ý muốn của nàng!
"Tiền bối, ngươi sao vậy?"
Trần Như Tâm thấy Tần Lãng không ngừng gào thét, khuôn mặt xinh đẹp biến sắc, đầy lo lắng, vội vàng chạy đến chỗ hố sâu.
"A?"
Cùng rơi xuống hố theo Tần Lãng, nam tử tóc trắng cũng ngây người ra!
Tình huống thế nào đây?
Chỉ là chạm vào tờ giấy trắng trong tay hắn, tên tiểu tử này sao lại đau đớn không muốn sống thế này?
Chẳng lẽ tờ giấy trắng trong tay hắn đã kích động cấm chế gì đó mạnh mẽ trong người Tần Lãng?
Nhất định là vậy!
Nếu không ngay cả thiên địa pháp tắc cũng không thể đánh chết hắn, sao có thể đau đớn không muốn sống đến vậy?
Nghĩ đến đây, nam tử tóc trắng lập tức vô cùng kích động!
Hắn chỉ định lấy tờ giấy trắng ra để đổi lấy cơ hội sống sót!
Kỳ thực hắn cũng không biết tờ giấy trắng này là thứ gì, chẳng qua lúc đầu khi gặp tên cường giả cũng từ thần giới đến ở đây, hắn ra tay ám sát và lục soát, phát hiện trên tay tên kia đang nắm chặt tờ giấy trắng này, rõ ràng tờ giấy trắng này vô cùng quan trọng đối với cường giả thần giới, vô cùng bất phàm!
Vậy nên lúc này, khi tính mạng khó giữ, nam tử tóc trắng mới lấy tờ giấy trắng này ra hòng bảo mệnh!
Thứ mà cường giả thần giới bị hắn giết trước đó coi trọng như vậy, có lẽ cũng có thể khiến Tần Lãng để ý, sau đó vui vẻ tha cho hắn một mạng!
Chỉ là nam tử tóc trắng không ngờ Tần Lãng có vẻ không nhận ra sự khác thường của tờ giấy trắng này, nhưng đã bị nó dẫn đến hàng loạt phản ứng, cả người đau khổ không thôi, toàn thân như bốc cháy từ trong ra ngoài!
"Cơ hội!"
Trong mắt nam tử tóc trắng lóe lên một tia tàn nhẫn và tham lam!
Trước đó hắn đã ám sát một cường giả đến từ thần giới, dựa vào tài nguyên tu luyện của hắn mà thực lực tăng lên rất nhiều, đạt đến gần ngưỡng Thần cảnh hiện tại!
Nếu giờ giết được Tần Lãng, chắc chắn sẽ có được vô số bảo vật và tài nguyên tu luyện trên người hắn không thua gì trước kia!
Cơ hội tốt như vậy, sao hắn có thể tùy tiện bỏ lỡ?
Trong lòng dấy lên sát ý, nam tử tóc trắng khẽ động, một lưỡi đao năng lượng dài hơn một trượng gào thét phóng ra, chém thẳng vào người Tần Lãng đang không ngừng đập đầu xuống đất!
"Không, không nên! Vừa nãy tiền bối đã dừng tay tha cho ngươi một mạng, ngươi lại đánh lén tiền bối!"
Thấy nam tử tóc trắng động thủ với Tần Lãng, Trần Như Tâm giật mình, tốc độ lao tới tăng nhanh mấy phần, trong đôi mắt đẹp đầy vẻ lo lắng!
"Tiền bối, mau tránh ra!"
Trần Như Tâm cũng vội vàng nhắc nhở Tần Lãng.
Nhưng giờ đây Tần Lãng đang quá đau đớn nên dường như không nghe thấy tiếng nhắc của nàng, vẫn tiếp tục đập đầu xuống đất, toàn thân run rẩy, co rút, hoàn toàn không phát hiện ra lưỡi đao năng lượng dài đang chém xuống!
"Phập!"
Lưỡi đao năng lượng cực nhanh, trong nháy mắt chém vào lưng Tần Lãng, chiếc áo choàng mà Trần Như Tâm khoác lên cho hắn vỡ vụn thành hư vô, lưỡi đao gần như chém đứt cả lưng hắn, xương trắng có thể thấy được, máu tươi bắn tung tóe!
"Chưa chết? Vậy thì thêm một đao nữa!"
Không ngờ thân thể Tần Lãng lại mạnh mẽ như vậy, nam tử tóc trắng hơi giật mình, rồi hừ lạnh một tiếng, lại tung ra một đòn chưởng đao mạnh mẽ!
Một đao này rơi xuống, Tần Lãng chắc chắn sẽ bị một đao làm đôi!
"Tiền bối!"
Thấy vậy, Trần Như Tâm nước mắt trào ra, quên mình lao về phía Tần Lãng, chắn ngay sau lưng hắn!
Vì cứu Tần Lãng, nàng sẵn sàng lấy thân đỡ đao!
Còn ở xa xa thấy cảnh này, toàn thân Mộng Nhưng đột nhiên run lên, ký ức bị đè nén như dòng chảy ùa về trong đầu...
Bạn cần đăng nhập để bình luận