Thần Hồn Đan Đế

Chương 2519: đồ háo sắc

Chương 2519: đồ háo sắc
"Tần Lãng ca ca, ngươi ở đâu? Ta vào đây?" Ô Khắc Cương từ không trung vườn hoa dò la tin tức trở về, chạy đến tìm Tần Lãng đầu tiên.
Tần Lãng dù đang quay mặt vào tường nằm nhưng vẫn luôn lưu tâm nghe ngóng động tĩnh ngoài cửa.
Nghe được giọng nói non nớt của Ô Khắc, Tần Lãng vội vàng đứng lên nhìn, cười trả lời: “Ta ở đây, mau vào đi.”
Ô Khắc nghe vậy vội từ ngoài cửa đi vào, vừa vào phòng đã bị cảnh tượng vàng son lộng lẫy làm cho ngây người, hắn há hốc miệng nhìn khắp căn phòng bài trí, hai con ngươi linh động không ngừng gật đầu tán thưởng.
“Được đấy Tần đại ca, phụ vương ta xem ra rất ưu ái ngươi. Cả phòng bảo bối này, ta lớn ngần này rồi còn chưa từng được nhận lấy một món nào.” Ô Khắc nhìn khắp căn phòng bày biện, có chút ngưỡng mộ nói.
Tần Lãng nghe vậy cười ôn hòa nói: “Ô Khắc, ngươi xem có thích món nào thì cứ chọn lấy.”
Ô Khắc nghe vậy lại đột ngột lắc đầu nói: “Thôi hay là không cần, đồ vật phụ vương ta ban thưởng, nhìn thì nhiều vậy thôi chứ đợi lúc tâm tình ông ấy không tốt thì có thể tùy ý lấy lại ngay. Đến lúc đó không còn gì, lại phiền phức tìm đến ngươi.”
Tần Lãng nghe những lời này, lập tức nhận thức về Yêu Tổ lên một tầm cao mới.
Tần Lãng thấy Ô Khắc không hứng thú với mấy thứ bày biện này, bèn lại lấy ra mấy món điểm tâm công phu tinh xảo để chiêu đãi Ô Khắc.
Ô Khắc cũng không khách khí, thấy có điểm tâm thì lập tức bỏ vào miệng mấy cái, còn bỏ thêm mấy cái vào túi, chuẩn bị mang về cho mẹ ăn.
“Tần Lãng ca ca, ta đi trước......” Nói đến đây, Ô Khắc lại nhớ ra điều gì: “Ta quên nói, Tần đại ca, ta đã tìm được chỗ nhốt thân nhân của ngươi rồi.”
Tần Lãng nghe được tin tức này, nỗi lo lắng bấy lâu nay cuối cùng cũng được giải tỏa, hắn từ từ trấn tĩnh, lúc này mới hỏi: “Bọn họ bị giam ở đâu, họ vẫn ổn chứ?”
Ô Khắc nhìn quanh một chút, cảnh giác ghé sát vào tai Tần Lãng nói: “Bọn họ bị giam ở một nơi gọi là vườn treo, rất là kín đáo, người bình thường không tìm thấy được đâu. Ta cũng phải sai người tìm rất lâu mới tìm được, ta có vào xem rồi, tinh thần phụ thân ngươi rất tốt, chỉ là......”
Tần Lãng nghe đến đây, tim thắt lại: “Chỉ là sao?”
Ô Khắc nuốt nước bọt, lúc này mới nói tiếp: “Chỉ là ta có cảm giác hình như phụ thân ngươi hiểu lầm gì đó về ngươi.”
Hai người đang nói chuyện thì đột nhiên từ ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân cực nhẹ, đang hướng về phía cửa uốn lượn mà đến.
Ô Khắc nghe tiếng bước chân liền biến sắc.
Nếu bị người phát hiện hắn đến chỗ của Tần Lãng, vậy thì những ngày tháng của hắn và mẹ sẽ càng thêm khó khăn.
Trước đó mẹ hắn đã từng bị ép hầu hạ quý tộc, nếu lần này chuyện xấu của hắn bị bại lộ, thì hình phạt dành cho mẹ hắn không biết sẽ như thế nào.
Tần Lãng thấy sắc mặt Ô Khắc đột nhiên trắng bệch, trong nháy mắt đã hiểu nỗi lo lắng của hắn.
Hắn nhìn quanh căn phòng, thấy có một cái tủ lớn, vừa đủ cho một đứa bé trốn vào, liền dùng ánh mắt ra hiệu cho Ô Khắc trốn vào trong đó.
Ô Khắc hiểu ý Tần Lãng ngay lập tức, liền rón rén trốn vào tủ.
Gần như cùng lúc đó, cửa phòng bị người mở ra, bước vào là một nam tử mang mặt nạ bạc.
Hắn hơi cúi người chào Tần Lãng, coi như chào hỏi, rồi gằn từng chữ nói: “Tần thừa tướng, Yêu Tổ đại nhân mời!”
Đây là lần đầu tiên sau khi rời khỏi Yêu Tổ, đây cũng là điều mà Tần Lãng luôn mong đợi, nói thật, chỉ có gặp mặt trực tiếp Yêu Tổ, hắn mới có thể biết trong lòng Yêu Tổ đang nghĩ gì.
Việc phán đoán sự việc thông qua những việc nhỏ nhặt mà Yêu Tổ cố ý hồi đáp, thật sự quá tốn sức.
“Mời!”
Tần Lãng cũng đáp lễ, ra hiệu cho nam tử đeo mặt nạ bạc đi phía trước, hai người một trước một sau hướng đến Lẫm Uyên Cung nơi Yêu Tổ ở.
Lẫm Uyên Cung lần này khác với lần trước Tần Lãng thấy, lần trước Lẫm Uyên Cung mang màu đen kịt, còn lần này Lẫm Uyên Cung có màu cam, cả tòa Lẫm Uyên Cung từ trên xuống dưới đều tỏa ra một vẻ vui vẻ ấm áp.
“Ngạc nhiên lắm đúng không? Lẫm Uyên Cung của bản cung tùy tâm trạng của bản cung mà biến đổi, khi bản cung vui thì nó mang sắc màu ấm áp, khi bản cung không vui thì nó lại lạnh lẽo.”
Yêu Tổ vẫn chưa hề lộ mặt, mà lại giấu ở trên không trung cười lớn.
Tần Lãng thấy Yêu Tổ biểu hiện hết sức khách khí, liền cũng khách khí đáp lời: “Cũng không kinh ngạc, Yêu Tổ đại nhân thần thông quảng đại, chút chuyện nhỏ như vậy cũng không đáng gì.”
Những lời này của Tần Lãng khiến toàn thân Yêu Tổ thoải mái, hắn cười lớn một tiếng rồi làm bộ hờ hững hỏi: “Tần Lão Đệ nhận được lễ vật bản cung ban cho chưa? Cảm thấy thế nào?”
Tần Lãng nghe vậy tỏ vẻ vô cùng cảm kích nói: “Lễ vật ta đã nhận rồi, quá quý giá, Yêu Tổ đại nhân hậu ái ta sẽ ghi nhớ trong lòng, không bao giờ quên!”
Yêu Tổ làm bộ rộng lượng phất tay, rồi nói: “Chỉ là chuyện nhỏ thôi, tiền bạc chỉ là vật ngoài thân, những thứ bản cung ban cho ngươi chỉ là sợ ngươi ở chỗ chúng ta không quen, dù sao thì ngươi cũng là vị thừa tướng cao quý, phải dùng những thứ tốt hơn chứ.”
Yêu Tổ vừa dứt lời, Tần Lãng đang định lên tiếng, lại nghe Yêu Tổ nói thêm: “Đồ vật thì có, chỉ là ngươi vẫn còn thiếu một bộ dáng ưng ý, như vậy thì không được rồi.”
Tần Lãng còn chưa kịp từ chối thì đã nghe Yêu Tổ vỗ tay, trong nháy mắt mười mỹ nữ bước vào từ ngoài Lẫm Uyên Cung, uyển chuyển thướt tha tiến đến.
Mười mỹ nữ này ai cũng có vẻ đẹp riêng, có người cao, có người thấp, có người mập, có người gầy, có người mang dáng vẻ ngự tỷ, có người lại là thục nữ, có cả người mang vẻ tuấn tú.
Tần Lãng thấy vậy trong lòng cười lạnh một tiếng: xem ra tên yêu tổ này vẫn không từ bỏ ý định lôi kéo ta, lợi dụng ta.
Yêu Tổ không thèm quan tâm Tần Lãng nghĩ gì, mà cười tươi nói thẳng vào vấn đề chính: “Bản cung cũng không biết Tần Lão Đệ thích gì, nhưng nam nhi ai mà chẳng thích người đẹp, bản cung ta có đến ba ngàn giai lệ, quần nhau với nữ nhân thật là vui thú vô tận. Mười mỹ nhân này đều là hàng nguyên đai nguyên kiện, người khác muốn bản cung còn không cho, Tần Lão Đệ cứ chấp nhận hưởng thụ đi, nếu không đủ, bản cung sẽ cho ngươi thêm!”
Tần Lãng nghe những lời của Yêu Tổ thì kinh hãi đến buồn nôn, trong mắt tên yêu tổ này, phụ nữ chẳng khác nào những món đồ có thể tùy ý cho tặng, không có chút giá trị và tôn nghiêm nào.
Chỉ là để cho kế hoạch của mình tiến hành trôi chảy hơn, Tần Lãng không thể không giả bộ ra vẻ rất vui vẻ.
Đối với một kẻ địch như Yêu Tổ, kỳ thực điều hắn muốn nhìn thấy là một Tần Lãng tham tiền háo sắc, có thiếu hụt, như vậy chỉ cần bắt đúng bệnh kê đơn thì có thể dễ dàng nắm bắt.
Nếu đối đầu với một đối thủ chính trực khó chơi thì ngược lại, hắn sẽ vừa kính trọng vừa nâng cao cảnh giác.
Đối với Tần Lãng hiện tại mà nói, điều hắn muốn là Yêu Tổ buông lỏng cảnh giác, như vậy hắn mới có thể nhanh chóng lấy được tín nhiệm của Yêu Tổ, rồi thừa cơ lật bàn.
“Nếu Yêu Tổ đã dày tình, vậy Tần Lãng xin nhận lấy. Lại nói đến nữ nhân, cũng chỉ là dùng để tiêu khiển, để chúng ta tốt hơn mà thành tựu bản thân mình!”
Tần Lãng để màn kịch thêm chân thật, trực tiếp tiến lên tay ôm lấy hai mỹ nữ, ngả ngớn bóp má các nàng, quả thực là hình tượng một kẻ phong lưu háo sắc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận