Thần Hồn Đan Đế

Chương 1240: Hắn liền là phá trận người

"Sưu sưu sưu..."
Từng bóng người nối tiếp nhau xuất hiện tại lối vào đất nghèo, dưới sự chỉ huy của mấy trưởng lão Thanh Sơn kiếm phái, đội ngũ chỉnh tề, phong tỏa khu vực này lớp lớp.
Thanh Chi Trần và Trương Hoài không xuống khỏi phi thuyền. Mục đích của bọn họ đến đây là Tần Lãng và Thanh Thương thần kiếm, không cần thiết phải lãng phí thời gian vì những võ giả bị loại ra ngoài. Đương nhiên, điều quan trọng nhất là bọn họ không muốn sớm lộ diện, sợ dọa cho hung đồ không dám mạo hiểm lộ mặt.
Mặc dù Thanh Chi Trần và Trương Hoài không xuất hiện, nhưng sự xuất hiện của một vạn đệ tử tinh anh Thanh Sơn kiếm phái tạo thành một khung cảnh khổng lồ khiến vô số võ giả ra vào đất nghèo đồng loạt đổ dồn ánh mắt về phía họ.
Không ít tán tu võ giả lộ vẻ lo lắng, dù sao trước đây đất nghèo vốn là của riêng Thanh Sơn kiếm phái, hiện tại những người này muốn xâm nhập vào địa bàn của người ta, chia một chén canh, như thể tiểu đạo tặc bị bắt tại trận, ai nấy đều hoảng hốt, bởi thế lực Thanh Sơn kiếm phái quá lớn, không phải những tán tu có thể chống lại.
Về phần các võ giả có chỗ dựa thì lại tỏ ra không hề gì. Tuy đội hình chiến trận của Thanh Sơn kiếm phái rất lớn, nhưng từ mệnh lệnh vừa rồi không khó nhận ra mục đích của bọn họ chỉ là để loại bỏ những người bị thương từ trong đất nghèo đi ra, chứ không ngăn cản bất cứ ai ra vào đất nghèo.
Nghĩ lại thì cũng dễ hiểu, đất nghèo có đầy huyền thạch lại bị công khai ra ngoài, lúc này không biết có bao nhiêu thế lực cường giả kéo đến nơi này, một thế lực thì Thanh Sơn kiếm phái không coi ra gì, nhưng vô số thế lực tập hợp lại thì lực lượng không nhỏ, Thanh Sơn kiếm phái cũng không thể tùy tiện chống lại được.
Mục đích quan trọng nhất của Thanh Chi Trần lúc này là tìm ra Tần Lãng, có được Thanh Thương Thần kiếm, hắn còn chưa ngu đến mức kích động nhiều người tức giận, chỉ có thể nhẫn nhịn nhìn vô số võ giả tràn vào đất nghèo. Điều quan trọng hơn cả là việc Thanh Sơn kiếm phái lui một bước, để các thế lực võ giả tiến vào đất nghèo, mới có thể đổi lại sự phối hợp ngoan ngoãn của bọn họ trong việc sàng lọc.
"Sưu!"
Một chiếc phi thuyền nhỏ bay lượn trên không trung đất nghèo hoang vu, đó chính là phi thuyền do Lôi Quyên điều khiển. Chiếc phi thuyền chuẩn bị trực tiếp xuyên qua cửa vào đất nghèo đột nhiên dừng lại ở khoảng cách năm dặm.
Lôi Quyên khẽ nhíu đôi mắt đẹp, nhìn về phía trước. Trước mắt, lối vào đất nghèo bị chia làm hai. Một bên là dòng người liên tục tràn vào, còn một bên là một hàng dài các võ giả đang muốn đi ra, chậm rãi hướng ra phía ngoài. Ở phía trước đội ngũ, mỗi một võ giả đều bị chặn lại kiểm tra người, xem có vết thương hay không. Ngay cả những nữ võ giả cũng không thoát, đều bị các nữ đệ tử Thanh Sơn kiếm phái soát người. Không ít võ giả khi bị phát hiện điều gì đó, liền trực tiếp bị đệ tử Thanh Sơn kiếm phái lôi kéo về phía phi thuyền đang lơ lửng trên không.
"Là người của Thanh Sơn kiếm phái, Anh Tuyết, Anh Nguyệt, hai người đi lên phía trước hỏi thăm một chút xem tình hình thế nào."
Trong lòng dấy lên một dự cảm không lành, Lôi Quyên quay đầu phân phó Anh Tuyết và Anh Nguyệt phía sau. Lôi Quyên dù chưa từng đến đại thế giới, nhưng với năng lực của một thành chủ huyền giàu, nàng đã sớm nắm hết ký ức của huyền giàu, biết Thanh Sơn kiếm phái mới là người thực sự nắm quyền đất nghèo. Nhìn qua quần áo những người mang trường kiếm loại bỏ võ giả kia, liền có thể đánh giá được họ là người của Thanh Sơn kiếm phái.
"Vâng, đại tiểu thư."
Anh Tuyết và Anh Nguyệt nhận lệnh rời đi, lát sau trở về. Anh Tuyết bẩm báo: "Đại tiểu thư, lối vào đất nghèo đã bị Thanh Sơn kiếm phái phong tỏa, vào thì tùy ý, nhưng ra ngoài thì phải kiểm tra nghiêm ngặt, nghe nói là đang truy tìm hung thủ phá vỡ không gian trận pháp đất nghèo."
"Hung thủ phá vỡ không gian trận pháp đất nghèo?"
Lôi Quyên tự nhủ, trong mắt hiện lên một tia sáng. Liên tưởng đến việc trước đó Tần Lãng bị cường giả truy sát, trong lòng âm thầm suy đoán, liệu hung thủ phá vỡ không gian trận pháp bên ngoài đất nghèo kia có phải là Tần Lãng không? Tuy nhiên, khi nghĩ đến việc Tần Lãng mới rời khỏi đất nghèo chưa được bao lâu, làm sao có năng lực lớn như vậy? Lôi Quyên trực tiếp bác bỏ suy nghĩ trong lòng.
"Ta ở đây còn một bức chân dung hung đồ. Người của Thanh Sơn kiếm phái nói ai thấy người này trong đất nghèo mà báo lại cho bọn họ thì sẽ được thưởng mười ngàn huyền thạch!"
Nghĩ đến điều gì, Anh Nguyệt lấy ra một tờ chân dung rồi nói thêm vào.
"Chân dung? Đưa cho ta xem!"
Lôi Quyên khẽ đưa tay, Anh Nguyệt đưa chân dung cho nàng. Khi thấy dung mạo nam tử trẻ tuổi trên bức vẽ, Lôi Quyên không khỏi sáng mắt, ngay sau đó liền hít vào một hơi khí lạnh, bản năng quay đầu nhìn về phía Tần Lãng vẫn còn đang ngủ say phía sau! Nam tử trong tranh không ai khác chính là Tần Lãng đang nằm trên phi thuyền của nàng lúc này!
Giờ khắc này, Lôi Quyên trong lòng khiếp sợ tột độ! Nàng vừa phủ định suy đoán trong lòng, lại không thể ngờ rằng hung thủ phá bỏ không gian trận pháp bên ngoài đất nghèo lại chính là Tần Lãng! Mới vừa chia tay chưa được bao lâu, không ngờ tốc độ phát triển của Tần Lãng lại nhanh đến vậy, thậm chí ngay cả không gian trận pháp của Thanh Sơn kiếm phái cũng bị oanh phá! Hành động kinh người như thế là việc mà nàng chưa từng nghĩ tới, vậy mà Tần Lãng lại làm được!
Sau khi trấn tĩnh lại, Lôi Quyên không khỏi cau mày. Nàng sau khi giúp Tần Lãng chữa thương đã chạy tới đây với tốc độ nhanh nhất, không ngờ vẫn chậm một bước, cửa ra vào đất nghèo đã bị người của Thanh Sơn kiếm phái phong tỏa. Hiện giờ, đường lui đã bị chặn. Lôi Quyên biết, với thực lực của nàng thì căn bản không thể xông qua được, nhưng nếu cứ ở lại đây cũng chẳng khác gì rùa trong rọ, sớm muộn cũng bị người của Thanh Sơn kiếm phái tìm ra chỗ ẩn náu của Tần Lãng. Tình hình hiện tại vô cùng tệ, dường như Tần Lãng đã lâm vào tình cảnh tuyệt vọng hẳn phải chết!
Thấy Lôi Quyên im lặng nửa ngày, mặt mày ủ dột, Anh Tuyết và Anh Nguyệt liếc nhau, đồng thời theo ánh mắt của Lôi Quyên nhìn về phía Tần Lãng đang ngủ say.
Vừa nhìn, cả Anh Tuyết và Anh Nguyệt đều trừng tròn đôi mắt đẹp, không hẹn mà cùng liếc nhau thêm lần nữa! Tuy trên mặt Tần Lãng vẫn còn vài vết thương lớn nhỏ, nhưng dung mạo của hắn không thể nghi ngờ chính là nam tử trong bức chân dung mà Lôi Quyên đang cầm!
"Đại tiểu thư, người ngài cứu chính là... Hung thủ bọn họ đang truy bắt, người phá vỡ không gian trận pháp bên ngoài đất nghèo!"
Anh Tuyết và Anh Nguyệt cùng nhau hít vào một hơi lạnh, đôi tay ngọc xanh nhạt bản năng che kín bờ môi đỏ mọng đang há lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận