Thần Hồn Đan Đế

Chương 1556: Kết quả tốt nhất

"Việc hung thủ đánh lén bị đánh chết tại chỗ, chẳng phải là nói con trai bảo bối của hắn Hiên Viên Tuấn Tài xảy ra chuyện ngoài ý muốn..." Hiên Viên Đức Hồng trong lòng nổi lên sóng gió kinh hoàng. Hiên Viên Tuấn Tài đã đột phá đến Võ Thánh tứ trọng, thân pháp lại quỷ dị nhanh nhẹn đến ngay cả hắn cũng khó phát hiện ra dấu vết, vậy mà lại không phải đối thủ của Tần Lãng chỉ ở cảnh giới Võ Đế? Kết quả này vượt quá dự đoán của hắn quá nhiều. "Dẫn đường, ta ngược lại muốn xem thử là kẻ nào to gan lớn mật như vậy, dám chọn lúc này gây sự, đây là công nhiên khiêu khích gia tộc Hiên Viên chủ mạch chúng ta!" Hiên Viên lão tổ sắc mặt trầm xuống, lập tức cất bước đứng dậy đi ra ngoài, Hiên Viên Đức Hồng, đại trưởng lão và những người khác vội vàng theo sát phía sau. Đám người trùng trùng điệp điệp, bước chân vội vã rất nhanh đã tới vị trí căn phòng của Tần Lãng. "Lão tổ cuối cùng đích thân đến sao? Cũng tốt, vừa hay mượn cơ hội này chèn ép Hiên Viên Đức Hồng một phen, để hắn cả đời không cách nào lật mình được!" Nhìn thấy Hiên Viên lão tổ mặt mày không vui ở phía trước nhất cùng Hiên Viên Đức Hồng theo sát phía sau, khóe miệng Tần Lãng hơi nhếch lên, trên mặt lộ ra một vẻ lạnh lùng. Bước vào cửa căn phòng, nhìn thấy Hiên Viên Tuấn Tài chết thảm, trên mặt Hiên Viên Đức Hồng không chút gợn sóng, nhưng trong lòng thì đang rỉ máu! Vất vả lắm mới biết được nhi tử vẫn còn sống, còn chưa kịp hưởng thụ niềm vui bất ngờ thì không ngờ lần này con hắn lại thật sự mất mạng! "Ừm, kẻ đánh lén Tần Lãng đúng là Huyết Nô!" Đại trưởng lão đi vào phòng của Tần Lãng trước tiên, nhìn thấy thi thể Hiên Viên Tuấn Tài như con nhím khổng lồ, cùng với cảnh tượng đầy máu tanh, sắc mặt đột nhiên biến đổi, quay đầu nhìn về phía Hiên Viên Đức Hồng đang đứng sau lưng Hiên Viên lão tổ: "Nếu ta không nhớ lầm, toàn bộ gia tộc Hiên Viên chúng ta nuôi dưỡng Huyết Nô chỉ có một người, đó chính là nhi tử Hiên Viên Tuấn Tài của ngươi phải không?" "Con ta đã mất mạng trong đầm lầy tử vong rồi, là các ngươi tận mắt nhìn thấy, sao nó có thể sống lại, còn điều khiển được Huyết Nô này! Ta cảm thấy nhất định là có người cố ý vu oan hãm hại, muốn giá họa cho ta!" Hiên Viên Đức Hồng mặt lộ vẻ khó chịu, lạnh lùng nói. Mặc dù có thể khẳng định thi thể trước mắt chính là con trai Hiên Viên Tuấn Tài, nhưng Hiên Viên Đức Hồng biết cái nồi này tuyệt đối không thể vác! Dù sao hiện tại không có chứng cứ, có chết cũng không thừa nhận, người khác cũng không thể làm gì được hắn. "Vu oan hãm hại? Nếu không phải người quen biết thì những thủ vệ kia có dễ dàng làm chuyện xấu, ăn đồ ăn có độc hay sao? Rõ ràng là nội gián trong gia tộc Hiên Viên chủ mạch! Muốn biết ai chủ mưu thì thật ra rất đơn giản, chỉ cần tìm ra hôm nay trong gia tộc Hiên Viên ai mất tích, truy tìm nguồn gốc, tự nhiên sẽ tìm được kẻ chủ mưu đứng sau." Tần Lãng cười lạnh nói. "Bẩm lão tổ, chúng ta đã điều tra, nhưng những người kia quá gian xảo, căn bản không để lại dấu vết gì!" Một người trong tộc lên tiếng. Hiên Viên Đức Hồng cười đắc ý. Hắn đã sớm sắp xếp đâu vào đấy hết rồi, đừng nói những người kia đã sớm trốn mất dạng, dù bọn chúng bị bắt hết, hắn cũng có đủ tự tin không để lộ ra chuyện của mình. "Hiên Viên Đức Hồng, ngươi tự cho là mình làm được thiên y vô phùng, nhưng ngươi nên biết là trên đời này vốn không có kế hoạch nào hoàn mỹ tuyệt đối, ngươi nhìn xem đây là cái gì?" Tần Lãng lắc đầu cười lạnh, giơ tay ra, lòng bàn tay xuất hiện một viên ký ức thủy tinh, trên đó hiện lên cảnh Hiên Viên Tuấn Tài cùng Vân Nhi giao chiến, lời qua tiếng lại cũng từ đó truyền ra: "Người thông đồng với ngươi là phụ thân của ngươi Hiên Viên Đức Hồng đúng không?" Giọng nói kinh ngạc của Vân Nhi từ trong ký ức thủy tinh vọng ra. "Không sai, xem ra ngươi cô gái nhỏ này cũng không phải ngu không thuốc chữa. Hiện tại phụ thân ta đang mượn danh nghĩa mở tiệc chiêu đãi để chuốc rượu lão tổ, đại trưởng lão và các cường giả trong gia tộc Hiên Viên, đừng nói là tin tức của ngươi không truyền ra ngoài được, cho dù có truyền ra, lão tổ mấy người cũng không thể nào nhận được, căn bản sẽ không tới cứu ngươi và Tần Lãng!" Âm thanh vô cùng đắc ý của Hiên Viên Tuấn Tài cũng truyền ra… Thi thể Huyết Nô to lớn cao gần hai ba trượng trong phòng chính là Hiên Viên Tuấn Tài! Lúc này, tất cả mọi người mặt đầy vẻ kinh ngạc, ánh mắt không thể tin nổi đều đổ dồn về Hiên Viên Đức Hồng! Hiên Viên Tuấn Tài đã nói rất rõ ràng, kẻ thông đồng với hắn chính là phụ thân Hiên Viên Đức Hồng! Bằng chứng rành rành! Giờ phút này, Hiên Viên Đức Hồng hết đường chối cãi! Cơ mặt của hắn không nhịn được mà co giật dữ dội, Hiên Viên Đức Hồng giận đến nghiến răng! Hắn không ngờ nhi tử Hiên Viên Tuấn Tài lại xuẩn ngốc như thế, lại trực tiếp trước mặt Vân Nhi khai hết ra! Thật đúng là kẻ phá hoại người thân! "Lần này xem ngươi còn giảo biện thế nào!" Vân Nhi hừ một tiếng, trực tiếp liếc Hiên Viên Đức Hồng một cái. "Hiên Viên Đức Hồng, rốt cuộc chuyện này là như thế nào, vì sao ngươi lại làm như vậy!" Hiên Viên lão tổ mặt mày âm trầm, lạnh lùng nhìn về phía Hiên Viên Đức Hồng, giọng nói tràn đầy không vui. Tần Lãng là người mà hắn cố ý muốn bảo vệ, việc chữa trị bệnh cũ của hắn rất cần đến Tần Lãng, hắn không ngờ Hiên Viên Đức Hồng lại to gan như vậy, lại mượn cơ hội tiệc rượu xin lỗi này mà muốn đánh giết Tần Lãng! Cũng may năng lực của Tần Lãng không thể coi thường, vậy nên mới không để phụ tử Hiên Viên Đức Hồng đạt được mục đích, nếu không thì hậu quả khó mà lường được! "Lão tổ, ta chỉ muốn đánh giết Tần Lãng thôi, tuyệt đối không làm hỏng kế hoạch lớn của ngài, ngài ngàn vạn lần đừng hiểu lầm!" Hiên Viên Đức Hồng nơm nớp lo sợ nhìn Hiên Viên lão tổ, cẩn thận từng chút một mở miệng nói. "Đánh giết Tần Lãng?" Hiên Viên lão tổ lạnh lùng hừ một tiếng: "Tần Lãng vì giúp tìm long gân mà phải mạo hiểm trong Thần Chi Quốc, vô cùng nguy hiểm mới có được long gân, đối với gia tộc Hiên Viên chúng ta mà nói tuyệt đối là công lớn vô song, ngươi thân là tộc trưởng chủ mạch gia tộc Hiên Viên chẳng những không ban thưởng cho Tần Lãng, tư tâm của ngươi lại nặng đến như vậy, con ngươi là Hiên Viên Tuấn Tài vì báo thù mà lại nhắm vào công thần của gia tộc Hiên Viên chủ mạch mà ra tay, đúng là lấy oán báo ân!" "Hiên Viên Đức Hồng, ngươi thật làm ta quá thất vọng! Uổng công ta vẫn còn chút hy vọng ở ngươi, cho ngươi làm tộc trưởng tạm thời, giờ xem ra tương lai gia tộc Hiên Viên chúng ta tuyệt đối không thể giao vào tay ngươi được! Ta tuyên bố, từ hôm nay trở đi, ngươi không còn là tộc trưởng tạm thời của gia tộc Hiên Viên nữa, giáng làm một trưởng lão bình thường trong chủ mạch!" Hiên Viên lão tổ vẻ mặt giận không thể tranh, thất vọng lắc đầu, giọng nói lạnh lẽo tuyên bố. "Không, xin đừng! Lão tổ, ta biết sai rồi, cầu xin ngài hãy cho ta một cơ hội nữa!" Hiên Viên Đức Hồng "Bịch" một tiếng quỳ xuống đất, đầy vẻ mong đợi nhìn Hiên Viên lão tổ, đau khổ cầu xin nói. Nếu như bây giờ vị trí tộc trưởng tạm thời cũng mất đi, thì mọi nỗ lực của hắn trong gia tộc Hiên Viên chủ mạch đều sẽ tan thành mây khói, công cốc hết cả. "Ta đã cho ngươi cơ hội rồi, là chính ngươi không biết nắm bắt!" Nhìn lướt qua Hiên Viên Đức Hồng đang nằm rạp dưới đất khóc lóc, Hiên Viên lão tổ lắc đầu, sau đó trực tiếp đưa ánh mắt đến chỗ Tần Lãng, mở miệng áy náy nói: "Lão hủ quản giáo không nghiêm, trị gia không tốt, để ngươi bị kinh sợ, trận chiến vừa rồi không biết có làm ngươi bị thương không?" "Đa tạ lão tổ quan tâm, ta không hề hấn gì cả." Tần Lãng cười nói. Hắn biết trong mắt Hiên Viên lão tổ, Hiên Viên Đức Hồng vẫn còn có vai trò quan trọng trong gia tộc Hiên Viên chủ mạch, muốn mượn cơ hội này để hoàn toàn trừ bỏ Hiên Viên Đức Hồng là điều không thực tế, có thể làm cho hắn mất đi vị trí tộc trưởng tạm thời, đã là kết quả tốt nhất rồi. "Không có gì, không biết có thể lập tức mượn chân hỏa của ngươi, giúp lão hủ luyện chế linh đan cần thiết không?" Ánh mắt mong chờ của Hiên Viên lão tổ hướng đến Tần Lãng, mở miệng hỏi thăm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận