Thần Hồn Đan Đế

Chương 1379: Rung động hai tên tuần hồi làm

Chương 1379: Rung động hai tên tuần hồi
Thần thức dò vào mười mấy chiếc nhẫn trữ vật trước mặt, nhìn thấy bên trong từng dãy cực phẩm linh mạch, vô số tiên thảo và các loại tài nguyên tu luyện khác, Tần Lãng tính toán sơ qua trong lòng, lúc này mới hài lòng gật nhẹ đầu, vung tay lên: "Xem như các ngươi hiểu chuyện, chuyện hôm nay ta xem như chịu chút thiệt thòi vậy, không tính toán chi li với các ngươi, đi đi!"
Nghe Tần Lãng nói vậy, hơn mười vị cường giả Võ Thánh suýt chút nữa tức hộc máu! Đoạt Thần chi quốc ấn phù của Tần Lãng không thành, lại còn bị Tần Lãng lừa gạt một vố, hắn lại còn nói mình chịu thiệt? Còn có thiên lý không vậy!
Cố đè nén cơn tức giận trong lồng ngực, hơn mười vị cường giả Võ Thánh sợ Tần Lãng đổi ý rồi lừa bọn hắn thêm vố nữa, mỗi người đều như bôi dầu vào chân, cắm đầu chạy trối chết khỏi Thanh Sơn kiếm phái.
"Phạm tả sứ, Điền hữu sứ, mấy cái nhẫn trữ vật này các ngươi giữ lấy, với tài nguyên tu luyện bên trong, việc chấn hưng Thanh Sơn kiếm phái không thành vấn đề."
Tần Lãng trực tiếp ném tất cả mười mấy chiếc nhẫn trữ vật cho Phạm Ninh và Điền Dã.
"Tuyệt đối không thể! Chưởng môn, thứ này quá quý giá!"
"Không sai! Tài nguyên tu luyện nhiều như vậy vẫn nên để chưởng môn giữ lại đi, người so với chúng ta càng cần tài nguyên tu luyện hơn."
Tài nguyên tu luyện trên người cường giả Võ Thánh còn có thể làm Tần Lãng hài lòng, hiển nhiên vô cùng quý giá, Phạm Ninh và Điền Dã không cần nghĩ ngợi, vội vàng từ chối. Chỉ cần Tần Lãng mạnh lên, căn bản không ai dám động vào Thanh Sơn kiếm phái, những chuyện như hôm nay cũng sẽ không xảy ra nữa.
"Một tông môn chỉ khi không ngừng xuất hiện đại lượng cường giả, mới thực sự cường đại. Đó cũng mới coi như là hoàn thành tâm nguyện của chưởng môn Thanh Sơn. Các ngươi không nên từ chối, đây là mệnh lệnh!"
Tần Lãng trầm giọng nói.
"Tuân theo pháp chỉ của chưởng môn!"
"Tuân theo pháp chỉ của chưởng môn!"
Phạm Ninh và Điền Dã kích động chắp tay nhận lấy mười mấy chiếc nhẫn trữ vật. Có những tài nguyên tu luyện này, bọn hắn tự tin tuyệt đối sẽ chấn hưng được Thanh Sơn kiếm phái!
"Tốt, hiện tại ngươi không còn lo lắng gì nữa, chúng ta có thể lên đường chứ?"
Hai tên tuần hồi làm cười nhìn về phía Tần Lãng.
"Ta còn một yêu cầu nhỏ, không biết bạn bè của ta có thể cùng ta đến nơi ở của ẩn thế gia tộc không?"
Tần Lãng mở miệng hỏi dò. Nơi ở của ẩn thế gia tộc, bất luận là tài nguyên tu luyện hay điều kiện đều tốt hơn thế giới bên ngoài rất nhiều, nếu có thể tiện thể mang theo Vân nhi, Đản Đản, Long Phi và Tiếu Tiếu cùng đi thì quá tốt, chắc chắn sẽ có lợi ích lớn cho việc tu luyện của bọn họ.
"Nơi ở của ẩn thế gia tộc thần thánh đến nhường nào, đâu phải ai cũng tùy tiện vào được. Xin lỗi, chúng ta không thể dẫn họ theo cùng."
Một tên tuần hồi làm mở miệng từ chối.
"Không thể mang theo bọn họ sao..."
Trên mặt Tần Lãng lộ ra một chút thất vọng.
"Mặc dù bây giờ bọn họ không thể đi, nhưng hàng năm ẩn thế gia tộc đều sẽ tuyển chọn một số thiên tài võ giả từ thế giới bên ngoài gia nhập. Chỉ cần họ nỗ lực, sau này vẫn còn cơ hội."
Một tên tuần hồi làm khác cười nói, an ủi Tần Lãng.
Trong đầu bỗng lóe lên tia sáng, nghĩ ra điều gì đó, Tần Lãng mở miệng hỏi: "Đúng rồi, hai vị tuần hồi làm đại nhân, ta nhớ các ngươi vừa mới nói rằng, chỉ cần dung hợp Thần chi quốc ấn phù, người khác sẽ không thể tranh đoạt?"
"Không sai! Các ẩn thế gia tộc đều có quy ước chung rằng chỉ cần dung hợp Thần chi quốc ấn phù thì không ai được cướp đoạt. Quy ước này không chỉ có hiệu lực đối với người của ẩn thế gia tộc, mà cả những võ giả của thế giới bên ngoài cũng vậy. Chỉ cần họ dung hợp Thần chi quốc ấn phù thì cũng có thể vào nơi ở của ẩn thế gia tộc và giành được cơ hội tiến vào Thần chi quốc tiếp theo! Đó cũng là lý do vì sao hơn mười cường giả Võ Thánh kia đổ xô tới tranh đoạt Thần chi quốc ấn phù trong tay ngươi!"
"Cơ hội tiến vào Thần chi quốc có thể nói là khó như lên trời. Ngay cả trong ẩn thế gia tộc, sự cạnh tranh cũng vô cùng khốc liệt. Mỗi gia tộc chỉ tranh được một hai suất, thậm chí có gia tộc còn không tranh được suất nào! Trước đây Thần chi quốc ấn phù của ngươi có chút đặc thù. Mặc dù có khí tức Thanh Thương Thần kiếm Võ Hồn, nhưng lại chưa dung hợp. Cho nên chúng ta mới muốn cướp đi Võ Hồn của ngươi."
"Sao ngươi đột nhiên hỏi câu này? Có phải sợ chúng ta đoạt Võ Hồn của ngươi, nên muốn dung hợp Thần chi quốc ấn phù trước?"
Hai tên tuần hồi làm cười nói.
"Đã dung hợp Thần chi quốc ấn phù thì không cướp được sao, tốt quá rồi!"
Tần Lãng mừng rỡ trong lòng, lắc đầu nói: "Hai vị tuần hồi làm đại nhân chê cười, các ngươi đã trao Thần chi quốc ấn phù cho ta, sao ta lại lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử mà sợ các ngươi lại cướp?"
Nói tới đây, Tần Lãng nhìn về phía Vân nhi, cười nói: "Ta vừa hỏi vậy thôi, muốn xác nhận xem Vân nhi nhà ta có tư cách tiến vào nơi ở của ẩn thế gia tộc không?"
"Tư cách vào nơi ở của ẩn thế gia tộc?"
"Có ý gì?"
Hai tên tuần hồi làm sững sờ, nghi hoặc nhìn về phía Tần Lãng.
"Vân nhi nhà ta đã dung hợp một viên Thần chi quốc ấn phù, nàng ấy có tư cách cùng ta vào ẩn thế gia tộc chứ?"
Tần Lãng cười nói. Sợ mạo muội tiết lộ việc Vân nhi có Thần chi quốc ấn phù sẽ bị hai tên tuần hồi làm cướp ngay tại chỗ, sau khi xác định không ai có thể cướp đoạt, nỗi lo âu trong lòng Tần Lãng hoàn toàn tan biến, lúc này mới nói ra bí mật của Liễu Vân, định mang nàng cùng tiến vào ẩn thế gia tộc.
"Cái gì? Tiểu nha đầu này mà cũng dung hợp một viên Thần chi quốc ấn phù?"
Nghe Tần Lãng nói, hai tên tuần hồi làm như không tin vào tai mình, bật thốt lên kinh ngạc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận