Thần Hồn Đan Đế

Chương 2415: Yêu Tổ

Tần Lãng một đường bước đi, trên đường cũng thường xuyên gặp được một chút đám người đang trên đường đến Huyễn Nguyệt Tông xem náo nhiệt, Tần Lãng cười trừ, tiếp tục hướng về Huyễn Nguyệt Tông bay đi. Đến khi Tần Lãng đến Huyễn Nguyệt Tông thì thời gian ước định vẫn còn mười ngày nữa. Khác với việc đánh Thiên Huyền Tông, lần này Tần Lãng sớm chạy tới mục đích là vì sớm phòng bị Huyễn Nguyệt Tông có viện quân. Lúc này bên ngoài sơn môn Huyễn Nguyệt Tông đã sớm chật ních người. Những người này phần lớn đều là đến xem náo nhiệt, đương nhiên cũng có một số người muốn nhân cơ hội này đến bày tỏ một chút lòng trung thành với Huyễn Nguyệt Tông. Đợi đến khi Huyễn Nguyệt Tông vượt qua được lần nguy nan này, có thể tiện thể nâng đỡ một chút bản thân. Tần Lãng liếc qua đám người này, cũng không phát hiện có gì khác thường, liền không để ý nữa. So với Thiên Huyền Tông thì hộ sơn tiên trận của Huyễn Nguyệt Tông tuy cũng là tiên trận phòng ngự tứ phẩm, nhưng phẩm cấp lại xuất chúng hơn không ít. Mà Tần Lãng thấy được, hộ sơn tiên trận của Huyễn Nguyệt Tông không chỉ có một tòa mà là do năm tòa tiên trận khác biệt sáp nhập lại trở thành một đại trận lớn hơn. Năm tòa tiên trận này đã bao hàm trận pháp phòng ngự, sát trận, khốn trận, huyễn trận và mê trận! Có thể nói là vòng vòng đan xen, tuy đều là tiên trận tứ phẩm, nhưng uy lực khi liên hợp lại với nhau so với tiên trận ngũ phẩm cũng không thua kém bao nhiêu. Mà lúc này Huyễn Nguyệt Tông đã sớm mở ra tiên trận, đồng thời mỗi một tòa tiên trận đều có một cao thủ thần giả cảnh cửu trọng đỉnh phong và một đám đệ tử thần giả cảnh canh giữ. Muốn giống như đối phó Thiên Huyền Tông mà sớm thần không biết quỷ không hay phá hủy những trận pháp này là căn bản không thể. Tần Lãng nhíu mày, trong lòng hiểu rõ, nếu như bản thân không có năng lực loại bỏ những tiên trận này, thì cho dù người đứng sau Huyễn Nguyệt Tông có đến cũng tuyệt đối sẽ không lộ diện. Kỳ thật loại bỏ những tiên trận này cũng không khó, chỉ là cần phải tốn chút thời gian thôi. Nhưng nếu làm vậy lại không có tác dụng chấn nhiếp, nghĩ đến đây Tần Lãng liền bắt đầu suy tính đối sách. Lần này đánh Huyễn Nguyệt Tông đối với Lôi Đình Cốc mà nói là một trận chiến thành danh. Không những phải bảo đảm làm thật gọn gàng, mà còn phải bảo đảm có thể dẫn dụ người đứng sau Huyễn Nguyệt Tông ra, sau đó đánh giết bọn chúng. Một hồi lâu sau, Tần Lãng đã quyết định chủ ý, bắt đầu ra tay bố trí… Lão tông chủ Huyễn Nguyệt Tông lúc này đang mở tế đàn, ý đồ liên lạc cùng với vị kia. Trên tế đàn là mấy trăm đồng nam đồng nữ còn sống sờ sờ, lúc này đang bị dây thừng trói lại cùng một chỗ, từng người kêu khóc không ngừng. Lão tông chủ cũng không để ý đến tiếng thút thít của mấy đứa bé này, muốn mời vị kia giáng lâm thì nhất định phải dùng tinh huyết đồng nam đồng nữ làm đại giá. Làm như vậy tuy có chút tổn hại, nhưng so với sinh tử tồn vong của Huyễn Nguyệt Tông thì lão tông chủ trực tiếp lựa chọn bỏ qua. Theo ấn quyết trong tay lão tông chủ không ngừng đánh ra, từng đạo thần lực hóa thành lưỡi hái tử vong không ngừng thu gặt lấy tính mệnh của mấy đứa bé này. Những đứa trẻ này chết đi, trên mặt vẫn là một vẻ ngây thơ vô tội mờ mịt không biết gì. Tinh huyết của đám trẻ con cũng tự động tụ lại trên tế đàn, xoay quanh hồi lâu mà không tan đi. Quá trình này kéo dài suốt một canh giờ, mấy trăm đồng nam đồng nữ đều bị hiến tế toàn bộ. Tinh huyết trên tế đàn cũng đã nồng đậm đến cực điểm. Năng lượng và oán khí trong những tinh huyết này thế mà chèn ép không gian trên tế đàn cũng có chút rung động. Lão tông chủ mặt không biểu tình, lẩm bẩm trong miệng, thần lực của bản thân cũng không ngừng hội tụ vào tế đàn. Theo thần lực lão tông chủ chuyển vào tế đàn càng lúc càng nhiều, tế đàn cũng có vẻ rung động nhẹ, sau đó trên tế đàn từ từ hiện lên một cái miệng lớn như chậu máu. Cái miệng lớn này to cỡ trăm mét, sau khi mở ra liền dùng sức hít nhẹ những tinh huyết trên tế đàn, những tinh huyết kia lập tức bị miệng lớn thôn phệ. Sau khi thôn phệ những tinh huyết kia miệng lớn lộ ra có vẻ ngưng thật hơn một chút. Trong lòng lão tông chủ có chút vui mừng, cung kính quỳ xuống trước cái miệng lớn như chậu máu kia, run rẩy nói: “Cung nghênh Yêu Tổ đại nhân, hiện tại Huyễn Nguyệt Tông đã đến thời khắc sinh tử tồn vong, xin Yêu Tổ đại nhân giáng lâm, bảo vệ Huyễn Nguyệt Tông!” Nguyên lai, sau lưng Huyễn Nguyệt Tông chính là Yêu Tổ Yêu tộc! Yêu Tổ đã sớm nghe nói Tử Uyên Thượng thần để lại Ngọc Bích không chữ tại thần giới bát trọng thiên, đối với món bảo vật này Yêu Tổ đã sớm thèm nhỏ dãi đã lâu, nhưng do vị diện thủ hộ giả và Tử Uyên Thượng thần nên Yêu Tổ không thể tùy ý giáng lâm thần giới. Cho nên Yêu Tổ chỉ có thể lựa chọn từ từ thẩm thấu vào thần giới bát trọng thiên, tìm kiếm cơ hội thích hợp. Quá trình này rất chậm, mà ngọc bích không chữ ở tại Lôi Đình Cốc, lúc đó Lôi Đình Cốc lại là thế lực đệ nhất ở thần giới bát trọng thiên, căn bản không ai dám đối đầu với nó. Về sau dần dần Yêu Tổ phát hiện Huyễn Nguyệt Hoa, nhờ Yêu Tổ trợ giúp Huyễn Nguyệt Hoa một đường tăng mạnh, cuối cùng trở thành tông chủ Huyễn Nguyệt Tông. Mà theo sự xuống dốc của Lôi Đình Cốc, Yêu Tổ liền không ngừng tẩy não Huyễn Nguyệt Hoa. Cũng vì Yêu Tổ đã thực sự giúp đỡ Huyễn Nguyệt Hoa và Huyễn Nguyệt Tông vài lần nên sau này tuy Huyễn Nguyệt Tông vẫn có chút mâu thuẫn về thân phận của Yêu Tổ, nhưng cũng từ từ chấp nhận. Cộng thêm việc Huyễn Nguyệt Tông muốn trở nên mạnh hơn cũng rất cần phải xóa bỏ, thôn tính Lôi Đình Cốc, vì vậy cuối cùng Huyễn Nguyệt Hoa liền đáp ứng yêu cầu của Yêu Tổ, đi ra tay với Lôi Đình Cốc. Nhưng nói thật, Huyễn Nguyệt Hoa vẫn luôn mang theo một tia hoài nghi với Yêu Tổ, cho nên khi làm việc này có vẻ hết sức cẩn thận. Nếu như không phải Tần Lãng đột nhiên xuất hiện, rất có thể mọi chuyện sẽ phát triển theo kế hoạch của Huyễn Nguyệt Hoa. Huyễn Nguyệt Hoa không chỉ có thể diệt Lôi Đình Cốc, chiếm lấy ngọc bích không chữ làm của riêng mà còn có thể kịp thời cắt đứt liên hệ với Yêu Tổ, không đến mức gây họa toàn bộ thần giới bát trọng thiên. Chỉ là nhân sinh không có nếu như, sau khi nhìn thấy Tần Lãng vô địch thì trong lòng Huyễn Nguyệt Hoa đã triệt để bỏ đi ý muốn chống lại Tần Lãng, chỉ cầu đem hy vọng cuối cùng đặt ở Yêu Tổ, hi vọng Yêu Tổ có thể giúp Huyễn Nguyệt Tông vượt qua khó khăn này. Trên tế đàn Yêu Tổ từ nãy giờ vẫn chỉ lộ ra cái miệng to như chậu máu, cái miệng lớn khép mở phát ra một trận âm thanh khiến người rùng mình, khiến lão tông chủ cũng có chút run sợ: “Huyễn Nguyệt Tông đi đến ngày hôm nay cũng là do không nghe lời ta mà ra. Hiện tại gặp phải nguy cơ ngập đầu mới nhớ đến triệu hồi ta, các ngươi không cảm thấy buồn cười sao?” Lão tông chủ vội vàng khấu đầu, mở miệng giải thích với Yêu Tổ: “Yêu Tổ đại nhân bớt giận, đó cũng là do Huyễn Nguyệt Hoa quá cố chấp không nghe lời của ngài. Hiện tại Huyễn Nguyệt Hoa đã mất, do tiểu nhân tiếp quản Huyễn Nguyệt Tông. Tiểu nhân cam đoan từ nay về sau trên dưới Huyễn Nguyệt Tông đều sẽ nghe theo Yêu Tổ đại nhân răm rắp!” Yêu Tổ phát ra một tràng cười lạnh, sau đó mở miệng nói với lão tông chủ: “Những năng lượng này còn chưa đủ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận