Thần Hồn Đan Đế

Chương 142: Đốt thành tro bụi

"Không được!" Bị đánh trúng, đệ tử Phong Vân Tông liều mạng lùi về phía sau nhưng người hắn bị trọng thương tốc độ giảm mạnh, làm sao có thể trốn được một kích này của Tần Lãng? Trong lúc giãy dụa hoảng sợ tột độ, Đăng Thiên Thê ầm vang nện xuống! "Bành!" Một trận đất rung núi chuyển lay động, một cái hố sâu 1 mét lần nữa xuất hiện! Đệ tử Phong Vân Tông này cũng giống như tên đệ tử trước đó, trực tiếp bị nện thành một miếng bánh thịt! Cảnh tượng mạnh mẽ va vào thị giác khiến những đệ tử Phong Vân Tông cao lớn còn sót lại giật nảy mình, toàn thân không khỏi run rẩy! Đó là một loại run rẩy phát ra từ sâu thẳm linh hồn khi đối mặt với cái c·h·ế·t! Chết không đáng sợ! Nhưng quá trình chờ chết mới là điều dày vò người ta nhất! "Cái thang này là một kiện Tiên Khí!" Thái Thượng trưởng lão âm thầm tặc lưỡi, tận mắt chứng kiến uy lực cường hãn của chiếc thang này, đôi mắt già nua tràn đầy rung động! Không ngờ tiểu tử này lại có cơ duyên đạt được một kiện Thần Khí như vậy! Cầm Đăng Thiên Thê trong tay, Tần Lãng ăn mấy viên Hồi Khí Đan và Liệu Thương Đan, lúc này mới dồn ánh mắt về phía tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn cuối cùng. Thấy ánh mắt lạnh như băng của Tần Lãng, tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn không khỏi toàn thân run lên, cảm giác như mình bị một đầu Tuyệt Thế Hung Thú để mắt tới, lạnh cả sống lưng! Lười biếng nói nhảm, Tần Lãng kéo lê Đăng Thiên Thê, từng bước một tiến về phía hắn! Nhìn Tần Lãng ngày càng đến gần, trong mắt tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn bỗng xuất hiện một tia kiên quyết, lấy ra một viên Linh Đan màu đỏ như máu từ Túi Trữ Vật, nuốt vào! "Đốt Nguyên Đan!" Thái Thượng trưởng lão giật mình! Đốt Nguyên Đan có thể trong nháy mắt thiêu đốt Sinh Mệnh Tinh Nguyên của võ giả, trong thời gian ngắn tăng lên thực lực, nhưng tác dụng phụ cực lớn, chẳng những làm giảm đáng kể tuổi thọ của Võ Giả, thậm chí sẽ khiến tu vi mãi trì trệ không tiến! Vì vậy trừ khi gặp phải tuyệt cảnh không ai sử dụng Đốt Nguyên Đan! "Tần Lãng muốn g·i·ế·t ta, đâu có dễ dàng như vậy! Không ngờ ta đường đường cao thủ Võ Sư cảnh lại bị ngươi ép đến mức phải dùng Đốt Nguyên Đan, ngươi hẳn nên cảm thấy tự hào! Bất quá, ta rất nhanh sẽ đem tin tức Nguyệt Đan Sư chính là ngươi báo cho Thập Đại Tông Môn, hôm nay ngươi đừng mơ tưởng chạy thoát khỏi Thanh Phong trấn, hãy chờ c·h·ế·t đi!" Sinh Mệnh Tinh Nguyên toàn thân tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn nhanh chóng xói mòn, thương thế được khống chế, khí thế trên người tăng mạnh, thân hình khẽ động, đột nhiên bỏ chạy về phía xa! "Ngươi cho rằng dùng Đốt Nguyên Đan liền có thể chạy được?" Tần Lãng hừ lạnh, bản thân đã dám bại lộ thân phận, tự nhiên có biện pháp giữ chân đối phương! "Không thể để hắn chạy thoát!" Thái Thượng trưởng lão k·i·n·h h·ã·i! Nếu để tên đệ tử Phong Vân Tông này chạy thoát, tiết lộ tin tức của Tần Lãng ra ngoài, bên ngoài có đại lượng đệ tử Thập Đại Tông Môn bao vây, dù Tần Lãng có nghịch thiên Tiên Khí cũng là vô ích, cuối cùng chỉ có thể ôm hận! "Trốn chỗ nào!" Thái Thượng trưởng lão hét lớn một tiếng, thân hình khẽ động, chặn đường tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn, dốc toàn lực tung ra một quyền! "Vô Hình Quyền!" Một quyền đánh ra, trong không khí phát ra mấy đạo tiếng nổ đùng đoàng, uy lực phi phàm! Rõ ràng Thái Thượng trưởng lão đã tu luyện tuyệt học Vô Hình Quyền của Tần gia đến cực hạn! "Lão đồ vật, ngươi tự tìm c·ái c·h·ế·t!" Đường chạy bị cản, tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn mặt dữ tợn hung hăng đánh ra một quyền, đối đầu cùng Vô Hình Quyền của Thái Thượng trưởng lão! "Ầm!" Hai quyền va chạm, cánh tay Thái Thượng trưởng lão gãy xương, trong miệng phun ra một ngụm lớn máu tươi như đứt dây diều, bay ngược ra sau! "Thái Thượng trưởng lão!" Sự cố bất ngờ khiến mắt Tần Lãng trong nháy mắt trở nên đỏ ngầu! Đôi mắt trừng lớn nhìn thẳng về phía tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn! Toàn bộ Tần gia, ngoài Vân nhi, thì Thái Thượng trưởng lão là người đối tốt với bản thân nhất! Tần Lãng vẫn luôn coi Thái Thượng trưởng lão là bậc trưởng bối tôn kính nhất! Hôm nay tên đệ tử Phong Vân Tông này dám làm trọng thương Thái Thượng trưởng lão! Thật là tự tìm c·ái c·h·ế·t! Bị Thái Thượng trưởng lão làm trì hoãn một chút, tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn liên tiếp lùi lại mấy bước, trong nháy mắt, Tần Lãng đã đuổi kịp phía sau, Đăng Thiên Thê trong tay không chút do dự hung hăng nện xuống! "Bành!" Đất rung núi chuyển, hai chân của tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn trực tiếp bị nện lún xuống đất, cả người chỉ còn một nửa thân thể, trong miệng phát ra tiếng kêu thảm như lợn bị c·ắ·t tiết. "Tần Lãng hỗn đản, ngươi có gan g·i·ế·t lão tử!" Đau đớn kịch liệt, gân xanh trên trán nổi lên, tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn khàn giọng gào thét. "Hừ, làm trọng thương Thái Thượng trưởng lão mà còn muốn một cái c·h·ế·t nhanh chóng? Chẳng phải quá tiện nghi cho ngươi!" Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, cất Đăng Thiên Thê vào trong nhẫn trữ vật, hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm vào hắn. "Ngươi...ngươi muốn làm gì!" Một dự cảm bất an trào lên trong lòng, giọng tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn run rẩy. Một khắc sau, cả người hắn trực tiếp ngây ra, hai mắt dần trợn tròn xoe, không thể tin nổi nhìn ngọn lửa màu đỏ rực bay lên trong lòng bàn tay Tần Lãng! Ngọn lửa đỏ đậm, từng đợt năng lượng kinh khủng như ẩn như hiện bên trong! Dù cách một đoạn khá xa vẫn cảm nhận được hơi nóng bỏng như thiêu đốt cả linh hồn! "Đỏ...Xích Viêm Địa Hỏa!" Tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn kinh ngạc đến ngây người! Hắn đã từng đến Hỏa Di Cốc, tận mắt nhìn thấy uy thế đáng sợ của Xích Viêm Địa Hỏa! Vừa thấy ngọn lửa màu đỏ trong tay Tần Lãng, lập tức nhận ra! Điều này không thể nào! Tần Lãng chỉ là một Võ Sĩ nhỏ bé, vậy mà lại dung hợp được Xích Viêm Địa Hỏa! Đến cả Tôn Giả đại nhân cũng bó tay chịu trói, hắn làm sao có thể làm được? Quá bất khả thi! Nhìn Xích Viêm Địa Hỏa nhảy nhót trong lòng bàn tay Tần Lãng, tim tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn đập thình thịch! Hắn đã biết Tần Lãng muốn làm gì với hắn! "Đi!" Bàn tay vung lên, ngọn lửa Xích Viêm Địa Hỏa trong lòng bàn tay giống như một con Hỏa Xà màu đỏ, trực tiếp bao phủ tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn! "Không được!" Toàn thân bị ngọn lửa thôn phệ, tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, chỉ còn nửa thân mình điên cuồng giãy giụa vặn vẹo trên mặt đất! Rất nhanh, ngọn lửa thiêu đốt hết, tên đệ tử Phong Vân Tông cao lớn bị đốt thành tro bụi, không còn chút dấu vết! "Thái Thượng trưởng lão!" Tần Lãng một bước lớn vọt tới bên cạnh Thái Thượng trưởng lão, đỡ ông vào trong ngực, Linh Đan chữa thương trong tay không ngừng rót vào miệng ông! Tần Lãng không ngờ lúc đó Thái Thượng trưởng lão lại không chút do dự, dùng thân thể sắp đất xa trời của mình chống lại một kích của cường giả Võ Sư! Thái Thượng trưởng lão chẳng những bị gãy tay mà nội thương cũng rất nặng! Giờ phút này trong lòng Tần Lãng không ngừng rỉ máu! Giờ phút này trong mắt Tần Lãng tràn đầy lửa giận! Giờ phút này Tần Lãng hận không thể san bằng Phong Vân Tông! Giờ phút này Tần Lãng muốn băm Phong Viễn Kỳ thành muôn mảnh! "Khụ khụ...Xem ra ta đúng là già rồi... Lão địch nhân một chưởng đã đánh ta thành cái bộ dạng quỷ quái này... Tần Lãng, không ngờ ngươi đã lớn lên lợi hại như vậy, còn mạnh hơn cái lão già khọm này như ta!" Vui mừng nhìn Tần Lãng một cái, Thái Thượng trưởng lão tự giễu cười một tiếng, bàn tay run rẩy lấy ra một món đồ từ Túi Trữ Vật trong ngực nhét vào tay Tần Lãng, thúc giục nói "Đánh g·i·ế·t Chân Truyền Đệ tử Phong Vân Tông rồi, ngươi không thể ở lại Thanh Phong trấn nữa, mau chóng rời khỏi đây! Đây là bảo vật mà phụ thân ngươi liều c·h·ế·t mang về từ Thiên Phong Sơn, ngươi hãy mang đến hỗn loạn vực tìm Tạ Tứ Gia, ông ấy nhìn thấy món bảo vật này chắc chắn sẽ giúp ngươi!" Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận