Thần Hồn Đan Đế

Chương 1695: Danh ngạch

"Tần chưởng môn, ngài có chỗ không biết, ba người Chu Minh gấp gáp như vậy chiếm đoạt đạo một thương hội của ta, ngoài việc thèm khát tài sản của đạo một thương hội, còn có một nguyên nhân rất trọng yếu, đó là đạo một thương hội của chúng ta có một mối quan hệ không bình thường với nguyên đại sư của đại thế giới!" Ngũ Nguyên vừa mở miệng liền nói.
"Nguyên đại sư?" Tần Lãng nhíu mày.
Ngũ Nguyên vội vàng giải thích: "Nguyên đại sư chính là đại sư trận pháp cấp mười một có trình độ cao siêu nhất của đại thế giới, có nghệ thuật tạo tác cực cao về trận pháp, là sự tồn tại mà vô số trận pháp sư ngưỡng vọng, nổi danh khắp đại thế giới!"
"Chuyện này thì có liên quan gì đến cơ hội vào Cách Lan Vân thiên mà các ngươi nói?" Tần Lãng hoang mang hỏi.
Vạn Đạo Vĩ cười thần bí, nói: "Người của Cách Lan Vân thiên rất mong muốn nghiên cứu trận pháp, mà nguyên đại sư lại là thượng khách của Cách Lan Vân thiên, cứ mỗi ngàn năm Cách Lan Vân thiên đều mời nguyên đại sư đến Cách Lan Vân thiên luận bàn, giao lưu những tâm đắc về trận pháp."
"Về chỉ tiêu đến Cách Lan Vân thiên, ngoài nguyên đại sư ra, còn có một người được hầu hạ cùng đi."
"Mỗi lần như thế, để có được tư cách hầu hạ này, võ giả của đại thế giới đều tranh giành vỡ đầu, cạnh tranh vô cùng kịch liệt, dù sao nghe nói các đạo cô của Cách Lan Vân thiên chẳng những ai nấy đều đẹp như tiên nữ, nơi đó còn có vô số tài nguyên tu luyện thần kỳ mà đại thế giới chưa từng nghe, hầu như võ giả nào ở đại thế giới đều vô cùng mong muốn đến Cách Lan Vân thiên!"
"Người hầu hạ có thể theo nguyên đại sư cùng nhau đến Cách Lan Vân thiên?" Trong mắt Tần Lãng phát ra ánh sáng rực rỡ, trong lòng nảy sinh vô vàn mong đợi.
Hắn đã hoàn toàn hiểu được cơ hội mà Ngũ Nguyên và Vạn Đạo Vĩ đã nói đến là gì.
Vạn Đạo Vĩ tiếp tục nói: "Mỗi lần trước khi đến Cách Lan Vân thiên, nguyên đại sư đều sẽ đưa ra mười suất, để những người đạt được suất này cạnh tranh, chỉ cần bảo bối mà người đó đưa ra lọt vào mắt xanh của nguyên đại sư, được hắn vui thích, thì nguyên đại sư sẽ dẫn người đó đến Cách Lan Vân thiên."
"Bởi vì quan hệ giao dịch thường xuyên qua lại, mỗi lần nguyên đại sư đều sẽ cho chúng ta một suất, để cạnh tranh công bằng, nhưng đáng tiếc thay, đạo một thương hội của chúng ta chưa từng có ai giành được."
"Sau ba ngày, là lúc nguyên đại sư quyết định người may mắn cuối cùng trong mười suất này, cũng để có được suất trong tay đạo một thương hội, ba người Chu Minh mới gấp gáp như vậy đi chiếm đoạt đạo một thương hội của chúng ta."
"Thì ra còn có một lớp nguyên nhân này." Tần Lãng bừng tỉnh gật đầu, trong đôi mắt đen tràn đầy chờ mong: "Nói cách khác, ta chỉ cần đưa ra được bảo bối có thể khiến nguyên đại sư động lòng, liền có cơ hội trở thành người hầu hạ của hắn, đến Cách Lan Vân thiên!"
Vạn Đạo Vĩ cười nói: "Không sai! Nhưng, không có nhiều bảo bối có thể khiến nguyên đại sư vừa mắt, nếu không đạo một thương hội của chúng ta cũng không đến giờ vẫn chưa ai đi được Cách Lan Vân thiên."
"Suất này đương nhiên chúng ta sẽ không do dự mà nhường cho Tần chưởng môn, nhưng có nắm chắc được cơ hội này không, thì phải dựa vào chính ngài."
Tần Lãng trầm ngâm nói: "Đồ vật có thể khiến trận pháp đại sư để ý, ta ngược lại cũng có không ít, xem ra lần này để có thể đến được Cách Lan Vân thiên, ta phải tốn nhiều một phen."
Ba ngày sau nguyên đại sư mới sẽ đến Vĩnh Hòa thành, chọn người hầu hạ xong mới gặp mặt sứ giả của Cách Lan Vân thiên, sau đó sẽ được dẫn tới Cách Lan Vân thiên.
Hai người Vạn Đạo Vĩ tìm một tiểu viện vô cùng yên tĩnh nhã nhặn, để Tần Lãng và mọi người ở lại.
Nhân lúc thời gian này, Tần Lãng trực tiếp lấy Huyền Tinh thạch có được ra, luyện hóa chúng, dung hợp vào lò đan bản mệnh pháp bảo.
Không giống với huyền thạch, độ khó luyện hóa Huyền Tinh thạch cực kỳ lớn, mặc dù Tần Lãng có Xích Viêm chân hỏa, luyện hóa một viên Huyền Tinh thạch cũng cần đến mấy canh giờ.
Đương nhiên năng lượng mà Huyền Tinh thạch nhỏ bé phát ra lại vượt quá sức tưởng tượng, Tần Lãng chỉ vừa luyện hóa được mười cái thì những vết nứt đáng sợ trên lò đan bản mệnh pháp bảo do Yêu Tổ phá hư đã được chữa trị hoàn toàn!
"Hô!" Thở phào một hơi, thu hồi Xích Viêm chân hỏa, Tần Lãng có phần hưng phấn gật đầu, mắt chăm chú nhìn vào lò đan bản mệnh pháp bảo trước mắt. Lúc này lò đan bản mệnh pháp bảo đen kịt tản mát ra ánh sáng thâm thúy hơn trước kia, xung quanh đều đặn có mười đường kinh tuyến tơ tằm nhỏ xíu, điểm xuyết trên lò đan bản mệnh pháp bảo, lúc ẩn lúc hiện, cả lò đan phảng phất như thoát thai hoán cốt, chất lượng tổng thể so với trước đó đã tăng lên một bậc lớn!
"Bản mệnh pháp bảo của ta cũng xem như đã được dục hỏa trùng sinh, trước kia vẫn không cho bản mệnh pháp bảo một cái tên, bây giờ là lúc đặt cho nó một cái tên thích hợp." Nhẹ nhàng vuốt ve lò đan bản mệnh pháp bảo, trong lòng Tần Lãng xuất hiện một ý niệm: "Vì nó có được trạng thái như bây giờ là nhờ vào huyền thạch và Huyền Tinh thạch, xem ra nó có duyên với chữ Huyền, mà nó cũng là lễ vật mà trời xanh ban cho ta, chi bằng gọi nó là 'Thiên Huyền' thì tốt!"
Vừa mới đặt tên rất hay cho bản mệnh pháp bảo, một bóng người xinh đẹp luôn canh giữ ở cửa đã cảm nhận được động tĩnh bên trong liền đẩy cửa bước vào.
"Vân nhi, vất vả cho nàng." Tần Lãng có chút yêu thương nhìn Vân Nhi.
Từ nhỏ Vân Nhi đã rất dịu dàng, vì hắn mà không tiếc công sức, không một lời oán trách.
"Không vất vả, được chăm sóc thiếu gia là vinh hạnh của Vân nhi." Lắc lắc bàn tay ngọc, trên khuôn mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành lộ ra nụ cười tự hào, khóe miệng Vân Nhi hơi nhếch lên, vẽ ra một đường cong hoàn mỹ.
"Trước kia đã đáp ứng với nàng khi quay về Hiên Viên gia tộc sẽ thành hôn, đáng tiếc về sau phát sinh nhiều chuyện quá, mãi vẫn chưa kịp hoàn thành lời hứa trước kia." Tần Lãng nhìn cô gái nhu thuận đáng yêu trước mặt, một mặt hổ thẹn, sau đó trịnh trọng nói: "Vân nhi, ta nợ nàng một hôn lễ! Ta hứa với nàng, đợi lần này cứu tỉnh Lỗ gia lão tổ xong, chúng ta liền quay về Hiên Viên gia tộc, để mẫu thân tự mình chủ trì hôn lễ cho chúng ta!"
"Thật ra… được hầu hạ bên cạnh thiếu gia, ta đã rất thỏa mãn rồi, còn về chuyện hôn lễ gì đó, không quan trọng đâu ạ." Trên gương mặt xinh đẹp của Vân nhi hiện ra một vệt đỏ ửng, e lệ cúi đầu, mấy lời cuối cùng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu, khó mà nghe thấy được.
Trên mặt Tần Lãng nở nụ cười, nhìn thẳng vào Vân Nhi đang ngượng ngùng, thấy nàng càng thêm thẹn thùng, mặt nóng ran.
"Thiếu gia, bản mệnh pháp bảo của ngài đã được chữa trị hoàn toàn rồi!" Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Tần Lãng, để làm dịu sự ngượng ngùng, nhìn thấy "Thiên Huyền" một lần nữa trở nên hoàn mỹ, Vân Nhi cố ý chuyển chủ đề nói.
"May mắn là có Đản Đản phát hiện ra Huyền Tinh thạch, nếu không thì sợ là không thể dễ dàng như vậy trong khoảng thời gian ngắn đã chữa trị được bản mệnh pháp bảo." Tần Lãng cười nói.
"Không ngờ Huyền Tinh thạch lại nghịch thiên như vậy, nếu thiếu gia mang Huyền Tinh thạch ra khi nguyên đại sư lựa chọn, ta dám chắc rằng, nguyên đại sư nhất định sẽ chọn thiếu gia cùng đi Cách Lan Vân thiên!" Vân Nhi có chút mong chờ nói.
Tần Lãng khẽ gật đầu, chậm rãi nắm chặt nắm đấm.
Vì lần này có thể vào được Cách Lan Vân thiên, hắn sẽ dốc hết toàn lực, không tiếc bất cứ giá nào!
Hai người đang nói chuyện thì Ngũ Nguyên chạy bước nhỏ từ bên ngoài mặt vào, vừa chạy vừa kích động nói: "Tần chưởng môn, nguyên đại sư đã đến trước Vĩnh Hòa thành rồi, chúng ta mau đi bái kiến nguyên đại sư thôi!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận