Thần Hồn Đan Đế

Chương 2322: đàm phán không thành

Chương 2322: Đàm phán không thành
Nghe Tần Lãng nói ra điều kiện thứ ba, ba người Bạch Lạc Thần Đế đang khẩn trương lập tức thở phào một hơi.
Chẳng qua chỉ là gặp vợ hắn thôi, còn tưởng là chuyện đại sự gì chứ!
Yêu cầu này cũng không cao, nghĩ bụng Đường Cảnh Nguyên cũng sẽ không từ chối.
Thế nhưng, nằm ngoài dự đoán của bọn họ, nghe Tần Lãng nói, Đường Cảnh Nguyên hơi nhướng mày, không chút do dự cự tuyệt nói:
"Không được! Tuyệt đối không được!"
Hắn mang Đường Tâm Nhiên từ hạ giới đến thần giới, lại không giết chết, chính là muốn mượn Đường Tâm Nhiên để uẩn dưỡng Vô Tự thiên Thư, đến lúc đó liền có thể ngồi mát ăn bát vàng.
Mà mục đích của hắn, Tần Lãng rõ như lòng bàn tay!
Nếu để Tần Lãng nhìn thấy Đường Tâm Nhiên, với cái sự gian trá của tiểu tử này, Đường Cảnh Nguyên rất sợ sẽ có chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra!
"Cự tuyệt?"
Nghe Đường Cảnh Nguyên không chút do dự cất lời, ba người Bạch Lạc Thần Đế đều trợn tròn mắt!
Hai điều kiện trước đó hà khắc đến vậy, thậm chí còn đụng đến trăm năm thời gian của Đường Cảnh Nguyên, hắn đều chấp nhận, tại sao bây giờ chỉ là chuyện để người ta vợ chồng trẻ gặp mặt, hắn lại cự tuyệt dứt khoát như vậy?
Ba người Bạch Lạc Thần Đế nghĩ mãi không ra.
"Ngươi sợ?"
Tần Lãng cười lạnh nhìn về phía Đường Cảnh Nguyên.
Hắn để điều kiện này cuối cùng mới đưa ra, thật ra trong lòng đã sớm dự tính, biết Đường Cảnh Nguyên không có khả năng tùy tiện chấp nhận yêu cầu của mình.
"Sợ? Hừ! Làm sao có thể!"
Đường Cảnh Nguyên cười lạnh một tiếng:
"Ngươi đừng tự đánh giá mình quá cao! Trong mắt ta, chỉ có Tử Uyên thượng thần, còn ngươi với cái đám Thần Đế gì đó, chỉ là lũ sâu kiến bình thường!"
Nghe Đường Cảnh Nguyên nói, ba người Bạch Lạc Thần Đế lập tức khó chịu ra mặt, nhưng không dám mở miệng phản bác.
Tần Lãng lắc đầu, khinh bỉ liếc nhìn Đường Cảnh Nguyên:
"Nếu ngươi coi ta là sâu kiến, vậy ngươi có gì phải lo lắng?"
"Hừ!"
Đường Cảnh Nguyên hừ lạnh một tiếng:
"Muốn gặp Đường Tâm Nhiên, ngươi nằm mơ đi!"
Tần Lãng dang hai tay:
"Đã vậy, thì không có gì để nói!"
Nói xong, Tần Lãng đứng dậy đi thẳng ra ngoài.
Rõ ràng là một lời không hợp, chuẩn bị đứng dậy đi!
Thấy cảnh này, ba người Bạch Lạc Thần Đế, Diêu Nguyệt Thần Đế, Mộ Dung Thần Đế hoàn toàn trợn tròn mắt!
Vừa mới nói chuyện còn rất tốt, sao bây giờ lại đổ bể rồi?
"Tần Lãng, hiện tại Đường Cảnh Nguyên tiền bối không cho ngươi gặp Đường Tâm Nhiên chắc chắn có nguyên nhân của hắn, chuyện này không cần nóng vội! Lúc này, chúng ta nên nghĩ đến đại cục, lấy sự an nguy của toàn bộ thần giới cửu trọng thiên làm nhiệm vụ của mình, chứ không phải vì nhi nữ tình trường, mà làm trễ nải đại sự của thần giới!"
Bạch Lạc vội vàng ngăn Tần Lãng lại, ra sức khuyên bảo.
Tần Lãng liếc nhìn Bạch Lạc Thần Đế, hừ lạnh nói:
"Bảo vệ toàn bộ thần giới là chuyện của thập đại Thần Đế các ngươi, ta không quan tâm!"
"Trong lòng ta, sự an nguy của vợ ta Đường Tâm Nhiên mới là đại sự! Coi như 100 hay 1000 cái vị diện thần giới cửu trọng thiên, cũng không quan trọng bằng một mình Đường Tâm Nhiên!"
Mộ Dung Thần Đế ở bên cạnh chen vào nói:
"Tần Lãng, ngươi sai rồi! Bởi vì cái gọi là môi hở răng lạnh, nếu như thần giới cửu trọng thiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thần giới sụp đổ, vợ con ngươi cũng sẽ khó thoát khỏi cái chết!"
"Ngươi cố gắng vì thần giới, cũng là cứu vợ con ngươi, hai việc không hề mâu thuẫn!"
Tần Lãng lắc đầu:
"Tình huống hiện tại là, đến mặt vợ mình ta còn không gặp được, còn nói gì đến thần giới cửu trọng thiên, vì thiên hạ thương sinh, chư vị Thần Đế, các ngươi không cảm thấy, chuyện này buồn cười lắm sao?"
Nói xong, Tần Lãng mặc kệ ai ngăn cản, cứ thế bước ra ngoài.
Diêu Nguyệt Thần Đế nhìn bóng lưng Tần Lãng kiên quyết rời đi, không nhịn được trong lòng hơi rung động.
Một người đàn ông coi người yêu của mình lớn hơn cả thế giới này, đã không biết bao nhiêu năm rồi nàng chưa từng thấy!
Năm đó, nàng cũng từng tìm được một người giống Tần Lãng, nhưng tiếc thay, gã lại là kẻ tham sống sợ chết, khiến nàng vô cùng thất vọng.
Từ đó về sau, nàng một mực khép kín lòng mình, dồn hết tâm trí tu luyện......
Đường Cảnh Nguyên thấy Tần Lãng thật sự muốn đi, lập tức sắc mặt trầm xuống, đột nhiên vung tay, một bàn tay năng lượng to lớn bỗng xuất hiện, trực tiếp trói chặt Tần Lãng, kéo hắn về trước mặt mình:
"Hừ! Tần Lãng, nếu ngươi không định hợp tác với ta, ngươi nghĩ rằng ta sẽ để ngươi còn sống rời khỏi đây sao?"
Đối diện với sự uy hiếp của Đường Cảnh Nguyên, Tần Lãng lại không hề sợ hãi, hừ lạnh một tiếng:
"Lão thất phu! Ngươi thật cho là lão tử sợ ngươi sao?"
Đường Cảnh Nguyên lập tức cười lạnh:
"Có sợ hay không là chuyện của ngươi, nhưng có chết hay không là chuyện của ta!"
Nói xong, bàn tay to lớn đột nhiên siết chặt!
"Răng rắc!"
Toàn bộ cơ thể Tần Lãng bị siết chặt, xương cốt kêu lên răng rắc.
Không giống như lần trước chỉ là uy hiếp, lần này, Đường Cảnh Nguyên thực sự tức giận!
Còn việc gặp Tử Uyên thượng thần?
Dù sao hắn đã trở lại thần giới, cũng không cần vội vàng nhất thời, về sau chắc chắn còn có cơ hội!
Hơn vạn năm nay đều như vậy, chờ một chút cũng không sao!
"Tiền bối, hạ thủ lưu tình! Có gì từ từ nói!"
Diêu Nguyệt Thần Đế nét mặt căng thẳng, mở miệng xin xỏ giúp Tần Lãng.
Đường Cảnh Nguyên hừ lạnh một tiếng:
"Chuyện đã đến nước này, không còn gì để nói nữa!"
"Tần Lãng, ta nhất định giết ngươi!"
"Còn chuyện hợp tác với các ngươi, đừng bao giờ mơ nữa!"
"Ba người các ngươi cút đi, sau này đừng để ta thấy mặt nữa, nếu không, giết không tha!"
Đường Cảnh Nguyên đầy vẻ quả quyết và ngoan độc!
Chuyện này, dù ai tới van xin, cũng không có đường lui!
"Khụ khụ... Lão thất phu, ngươi thật sự nghĩ là ta, ta sợ... lại sợ ngươi..."
Tần Lãng bị siết chặt, toàn thân gần như biến dạng, nói chuyện cũng trở nên đứt quãng:
"Nếu ta dám đến đây, tự nhiên có chỗ dựa..."
Không chút do dự, Tần Lãng tâm niệm vừa động, hạt giống thế giới nguyên lực bỗng rung lên, quang mang lóe lên, cùng lúc đó, một giọng nói như tiếng trời vang vọng cả không gian:
"Tần Lãng tiểu hữu, ngươi chủ động liên lạc với ta, nhưng là có chuyện gì không?"
Giọng nói này cực kỳ nhu hòa, rơi vào tai những người ở đây, như gió xuân nhẹ nhàng thổi qua bên tai, làm cho cả tâm thần của người ta đều trở nên thả lỏng, thoải mái.
Mà Đường Cảnh Nguyên nghe thấy giọng nói này, cả người bỗng nhiên cứng đờ, hoàn toàn chết lặng tại chỗ!
Giọng nói quen thuộc đến thế!
Giọng nói này, hắn đã nhớ nhung không biết bao nhiêu năm!
Không ngờ hôm nay lại một lần nữa nghe thấy!
"Tử Uyên thượng thần! Là giọng của Tử Uyên thượng thần!"
Đường Cảnh Nguyên lộ vẻ vui mừng khôn xiết, giọng nói bắt đầu run lên!
Trước kia hắn thậm chí còn nghi ngờ, Tần Lãng là ăn nói hàm hồ, căn bản không biết Tử Uyên thượng thần, chỉ là trùng hợp biết được tên của Tử Uyên thượng thần mà thôi!
Nhưng bây giờ, hắn rốt cuộc tin, Tần Lãng không lừa hắn!
Tiểu tử này thực sự có cách liên hệ với Tử Uyên thượng thần!
"Tử Uyên thượng thần, khụ khụ... Liên lạc với ngài, ta là muốn nói cho... nói cho ngài, ta sau này có lẽ không cách nào hoàn thành sự việc ngài giao phó, ngài nên tìm người khác đi!"
"Vì sao?" Trong giọng của Tử Uyên thượng thần đầy vẻ nghi hoặc.
"Có người muốn giết ta, ta sắp phải chết, khụ khụ khụ..."
Tần Lãng hô hấp dồn dập, giọng nói trở nên đứt quãng!
Nghe Tần Lãng nói, sắc mặt Đường Cảnh Nguyên trong nháy mắt đại biến, trở nên vô cùng kinh hoàng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận