Thần Hồn Đan Đế

Chương 223: Vết thương khu độc

"Cẩn thận!" Phát giác Tuyết Thiên Dao đang trong nguy hiểm, Tần Lãng lo lắng quát lớn tiếng nhắc nhở. Tuyết Thiên Dao lúc này mới tỉnh táo lại, từ chỗ nằm ngã lăn lộn cấp tốc trên mặt đất, vội vàng trốn tránh, cực kỳ chật vật né qua phần lớn mũi tên, nhưng vẫn bị một mũi tên sắc nhọn bắn trúng ngực, vết máu màu đen trong nháy mắt nhuộm đỏ bạch y trước ngực nàng, cả người sắc mặt cấp tốc trở nên trắng bệch. "Chia ra rút lui!" Thành công bắn trúng Tuyết Thiên Dao, nàng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhiệm vụ đã hoàn thành, một tên Hắc Y Nhân che mặt vung tay lên, mấy chục người phân tán hướng bốn phía rút lui. Xem xét đường rút lui của đám Hắc Y Nhân che mặt này, rõ ràng bọn chúng được huấn luyện vô cùng nghiêm chỉnh, dù là Võ Sư hậu kỳ cường giả cũng không thể nào đánh giết toàn bộ bọn chúng! "Giết người còn muốn toàn thân trở ra? Đều lưu lại chôn cùng đi!" Sắc mặt Tần Lãng lạnh xuống, từ phía sau hai tên cao thủ Võ Sư Thất Trọng dưới chân rút ra một thanh mũi tên, năm ngón tay giương lên, mấy chục mũi tên nhọn trong tay giống như Tiên Nữ tung hoa, đột nhiên bắn ra! "Vút! Vút! Vút!" Hàn quang lóe qua mang theo từng đạo từng đạo sương máu, mỗi một mũi tên nhọn chuẩn xác không sai, bắn trúng tim của Hắc Y Nhân che mặt! Không trượt một tên! Mười mấy tên Hắc Y Nhân che mặt gần như cùng một lúc bị Tần Lãng miểu sát! "Thật mạnh! Không ngờ hắn lại lớn nhanh như vậy!" Khóe miệng lộ ra một vòng vui mừng, Tuyết Thiên Dao trong lòng rung động không thôi, vừa nãy đám người tùy tiện có thể tiêu diệt toàn bộ thương đội của nàng, vậy mà ở trước mặt người này lại không chịu nổi một kích! Hơn nữa người vừa ra tay hình như vẫn là một cố nhân trước đây... Tuyết Thiên Dao cảm giác ngực chết lặng, cảm giác nhanh chóng lan ra toàn thân, nàng biết rất nhanh độc tính sẽ lan đến tim, không bao lâu nữa nàng sẽ hương tiêu ngọc vẫn! Nhưng Tuyết Thiên Dao không hề có chút lo lắng, ngược lại còn nở nụ cười nhàn nhạt, trước khi chết có thể tận mắt nhìn thấy cừu nhân đã giết Tống lão bị người ta tru sát, cũng coi như chết không tiếc! Điều đáng tiếc duy nhất chính là kẻ đứng sau thao túng tất cả, Tuyết Thiên Mạt vẫn còn đang tiêu dao pháp ngoại... "Ngươi sao vậy?" Vội vàng lao đến trước người Tuyết Thiên Dao, thấy ánh mắt nàng tan rã, khuôn mặt tuyệt đẹp đã ẩn hiện vẻ đen, Tần Lãng không khỏi nhíu mày, mũi tên có tẩm độc dược, độc tính quá mạnh, vậy mà đã bắt đầu khuếch tán! Làm sao bây giờ! Tiểu trấn gần nhất với Nhất Tuyến Thiên cũng cách đây hơn mười dặm, dù bản thân toàn lực chạy đi cũng cần một khoảng thời gian không ngắn, Tuyết Thiên Dao căn bản không chống đỡ nổi đến lúc đó! "Xem ra chỉ có thể giúp nàng khu độc ngay tại chỗ!" Nhanh chóng lấy ra một viên Tam Phẩm Hộ Tâm Đan nhét vào miệng Tuyết Thiên Dao, dược lực trong nháy mắt hóa thành một luồng lực lượng ôn hòa nồng đậm, giúp Tuyết Thiên Dao bảo vệ tâm mạch tạm thời không bị độc dược ăn mòn, Tần Lãng thu thi thể Tống lão vào trong nhẫn trữ vật, đồng thời Thần Thức truyền âm nói: "Vương Ngũ mang theo Thiên Lý Tuyết theo sát ta!" Ôm lấy Tuyết Thiên Dao thần chí đã có chút hôn mê, ngay lập tức một trận mềm mại từ tay truyền đến, thiếu nữ đặc hữu mùi thơm nhàn nhạt xông vào mũi, nhưng vì cứu người khẩn cấp, Tần Lãng căn bản không rảnh trải nghiệm loại phúc lợi khó có này, thi triển Du Long Bộ Kiện Bộ Như Phi cấp tốc rời khỏi Nhất Tuyến Thiên. Chạy như điên ra vài dặm, phát hiện giữa vách đá tuyệt bích có một cái hang động yêu thú cực kỳ kín đáo, Tần Lãng đạp chân lên vách đá núi, nhún người nhảy lên, trực tiếp xông vào hang động yêu thú. Trong huyệt động ngoài phân và nước tiểu yêu thú đã hong gió từ lâu, không có gì khác, xem ra đã rất lâu không có yêu thú nào cư ngụ ở đây, ngược lại tránh được phiền phức Tần Lãng phải ra tay đánh giết yêu thú. "Vương Ngũ giúp ta trông coi, nếu có người xâm nhập hang động, giết chết bất luận tội!" Truyền âm dặn dò Vương Ngũ đồng thời Tần Lãng tìm một chỗ sạch sẽ nhất trong sơn động, tùy ý vò mấy bộ quần áo đem Tuyết Thiên Dao cẩn thận đặt lên trên. Giờ phút này Tuyết Thiên Dao đã lâm vào hôn mê, khuôn mặt một mảnh đen sì, hàng lông mày thon dài thỉnh thoảng nhíu chặt, rõ ràng cơ thể đang phải chịu đau đớn cực lớn! Cũng may trước đó Tần Lãng đã cho nàng ăn Hộ Tâm Đan, bảo trụ tâm mạch nàng không bị kịch độc ăn mòn, nếu không thì giờ phút này dù Đại La Kim Tiên đến đây cũng vô lực hồi thiên! Nhưng Tần Lãng có thể cảm nhận được dược lực của Hộ Tâm Đan đang kịch liệt suy yếu, nếu không tranh thủ thời gian cứu chữa, Tuyết Thiên Dao cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Không biết Tuyết Thiên Dao trúng loại độc dược nào, cho dù biết rõ, mà ngay bên cạnh lại vừa lúc có Linh Thảo để luyện chế cũng không có đủ thời gian cung cấp Tần Lãng luyện chế giải dược! Lúc này muốn cứu Tuyết Thiên Dao chỉ có một cách! Dùng hỏa diễm tiến vào trong cơ thể Tuyết Thiên Dao để khu độc! Châm lửa Hỏa Diễm Thạch, dẫn một vòng hỏa diễm lên ngón giữa của bản thân, dùng Hồn Lực bao bọc nhẹ nhàng gõ lên cổ thon dài của Tuyết Thiên Dao. Dưới sự khống chế cẩn thận từng li từng tí của Tần Lãng bằng Hồn Lực, đạo hỏa diễm kia được đưa vào cơ thể Tuyết Thiên Dao thiêu đốt kịch độc đã lan tỏa. "Phụt!" Hỏa diễm chỉ vừa thiêu đốt một lúc còn chưa loại bỏ được kịch độc thì đã trực tiếp bị khí độc bao trùm dập tắt! "Khí độc mạnh thật, hỏa diễm thông thường căn bản vô dụng!" Tần Lãng khẽ giật mình, cau mày một cái, xem ra chỉ có thể vận dụng Dị Hỏa thử xem! Nhanh chóng từ Đan Điền gọi ra một đạo Xích Viêm Địa Hỏa, dùng Hồn Lực bao bọc, lần nữa cẩn thận từng li từng tí đưa vào cơ thể Tuyết Thiên Dao, bắt đầu thiêu đốt kịch độc lan tỏa. Theo Xích Viêm Địa Hỏa tiến vào, kịch độc vốn dĩ tùy ý lan tỏa giống như chuột gặp mèo cấp tốc rút lui! "A --" Bị Xích Viêm Địa Hỏa thiêu đốt, cơn đau kịch liệt truyền đến, Tuyết Thiên Dao đang hôn mê khẽ kêu một tiếng, lông mày nhíu càng chặt mấy phần, bộ dáng đau đớn khiến người thương tiếc. "Loại kịch độc này hơi khó giải quyết!" Mặc dù kịch độc lan tỏa gặp Xích Viêm Địa Hỏa liền cấp tốc rút lui, nhưng Tần Lãng kinh ngạc phát hiện Xích Viêm Địa Hỏa lại không cách nào bốc hơi kịch độc này thành hư vô, bài xuất khỏi cơ thể Tuyết Thiên Dao, mà chỉ có thể không ngừng ép kịch độc lùi bước trong cơ thể nàng. "Coi như trước tiên ép kịch độc đến cùng một chỗ, rồi tìm biện pháp sau!" Trong lòng hạ quyết tâm, Tần Lãng hết sức chăm chú dùng hồn lực bao bọc Xích Viêm Địa Hỏa, cẩn thận từng li từng tí vận chuyển quanh thân Tuyết Thiên Dao, khiến kịch độc lan tỏa trong cơ thể nàng dần dần hội tụ lại một chỗ. "A--" Toàn thân bị Xích Viêm Địa Hỏa thiêu đốt, cơn đau đớn truyền đến, Tuyết Thiên Dao đang hôn mê bị kích thích thần trí tỉnh lại, đột nhiên mở đôi mắt đẹp nhìn thấy Tần Lãng đang giúp mình khu độc, vẻ kinh ngạc lóe qua trên gương mặt xinh đẹp: "Ta vậy mà không chết! Là ngươi cứu ta?" "Coi như thế đi! Nhưng bây giờ toàn bộ quá trình cứu chữa vẫn chưa thực sự hoàn thành! Ta hiện tại đang giúp ngươi đưa kịch độc khuếch tán trong cơ thể hội tụ lại một chỗ, tiếp theo chúng ta cần tìm một chỗ đột phá để đưa hết chỗ nọc độc hội tụ trong người ngươi đi ra!" Lúc này Tần Lãng đã khống chế được kịch độc lan tỏa trong cơ thể Tuyết Thiên Dao, hoàn toàn áp chế nó ở vết thương ngay ngực nàng. "Đột phá khẩu ép độc?" Theo ánh mắt Tần Lãng, cuối cùng ánh mắt dừng lại ở vết mũi tên vẫn cắm ở ngực, trên khuôn mặt xinh đẹp của Tuyết Thiên Dao hiện lên một vòng đỏ bừng, ấp úng nói: "Ý ngươi là... Cần từ vết thương của ta... Từ vết thương ép nọc độc đi ra?" "Không sai!" Tần Lãng trịnh trọng gật đầu, chuyên tâm khu độc, chính hắn cũng không để ý thấy vẻ khác lạ trên mặt Tuyết Thiên Dao. Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!! Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!! Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận