Thần Hồn Đan Đế

Chương 409: Một chùy oanh sát

Chương 409: Một chùy oanh s.á.t "Sảng khoái như vậy?"
Nhìn thấy Tào chưởng quỹ hành động, Tần Lãng trong lòng hơi có chút kinh ngạc.
Hắn có thể cảm nhận được trong cửa hàng này bố trí một trận pháp có đẳng cấp không thấp, nếu Tào chưởng quỹ có ý đồ bất chính với mình, động thủ trong cửa hàng hiển nhiên là lựa chọn tốt nhất!
"Chẳng lẽ ta cảm giác sai, hôm qua thật chỉ là trùng hợp?"
Tần Lãng trong đầu suy nghĩ miên man, đồng thời tiếp nhận nhẫn trữ vật, kiểm tra năm ngàn viên trung phẩm linh thạch bên trong không thiếu một viên, sau đó lại xuất ra bảy trăm vạn viên hạ phẩm linh thạch giao cho Tào chưởng quỹ.
"Giao dịch đã hoàn thành, đa tạ Tào chưởng quỹ, cáo từ!"
Cất kỹ nhẫn trữ vật, Tần Lãng đứng dậy.
"Ha ha, quý khách khách khí, có thể hợp tác với người sảng khoái như ngươi là một may mắn, Tào mỗ rất mong chờ lần giao dịch tiếp theo của chúng ta!" Tào chưởng quỹ khoát tay nói, "quý khách đi thong thả, ta còn có việc bận ở đây, xin phép không tiễn!"
Tần Lãng cười nhẹ, cất bước rời đi.
Không hề dừng lại, Tần Lãng nhanh chóng rời khỏi Lâm Thương Thành.
Trung phẩm linh thạch đã có trong tay, đã đến lúc rời đi.
Đi bộ hơn mười dặm, Tần Lãng cố gắng cảm nhận tình hình xung quanh, cũng không phát hiện ai theo dõi.
"Xem ra ta nghĩ nhiều rồi, có chút đa nghi."
Cười lắc đầu, Tần Lãng tăng tốc bước chân về phía động phủ bế quan trước đó, chuẩn bị lần nữa bế quan tu luyện.
"Ừm?"
Lại đi hơn mười dặm, Tần Lãng đã cách Lâm Thương Thành ít nhất hơn trăm dặm, lúc này, mấy tiếng xé gió sau lưng truyền đến, chỉ thấy Tào chưởng quỹ và thiết thống lĩnh, còn có một người đàn ông trung niên cao lớn vút đến, nhanh chóng chặn đường Tần Lãng.
"Tào chưởng quỹ!"
Sắc mặt Tần Lãng trầm xuống.
Tào chưởng quỹ không ngại đường xa trăm dặm đuổi theo, đương nhiên không thể nào chỉ vì ôn chuyện, rõ ràng là có ý đồ xấu!
Tần Lãng liếc mắt đã nhìn ra Tào chưởng quỹ và thiết thống lĩnh đều chỉ có thực lực Võ Vương nhất trọng, căn bản không đủ để đáng sợ!
Điều duy nhất có chút uy hiếp chỉ có người đàn ông trung niên cao lớn phía sau bọn họ, nhưng hắn cũng chỉ là thực lực Võ Vương lục trọng, tương đương với Đường Tam bị Tần Lãng đánh g.i.ế.t, Tần Lãng căn bản không sợ.
"Tiểu tử, ngoan ngoãn giao ra nhẫn trữ vật, Tào mỗ có thể cho ngươi toàn thây!"
Tào chưởng quỹ vuốt vuốt chòm râu hình chữ bát, đắc ý nghĩ đã nắm chắc Tần Lãng trong tay, cười lạnh nói.
"Ta còn tưởng dự cảm của mình sai, hiện tại xem ra, dự cảm của ta vẫn rất chuẩn, Tào chưởng quỹ quả nhiên có ý đồ với ta!"
Tần Lãng thản nhiên lên tiếng.
Quả nhiên, tiền tài lộ ra ngoài dễ dàng trêu chọc một số kẻ có tâm tư bất chính.
"Bớt nói nhảm, giao tất cả mọi thứ trên người ngươi ra!"
Thiết thống lĩnh mắt như điện, lạnh lẽo nhìn Tần Lãng.
"Ta rất tò mò, các ngươi rốt cuộc làm sao theo dõi được ta vậy?"
Không để ý đến thiết thống lĩnh, Tần Lãng hướng mắt về phía Tào chưởng quỹ, hỏi.
Nơi này cách Lâm Thương Thành những hơn trăm dặm, trước đó Tào chưởng quỹ mấy người cũng không hề theo dõi, khoảng cách xa như vậy tìm được mình cũng không phải chuyện dễ dàng.
"Ha ha ha, cũng được, hôm nay sẽ cho ngươi c.h.ế.t một cách rõ ràng! Trên những trung phẩm linh thạch chúng ta đưa cho ngươi đều có thoa một loại vật liệu đặc biệt vô sắc vô vị, ngay cả thần thức cũng không phát hiện được, chính nhờ loại vật liệu đặc biệt này chúng ta mới có thể truy tìm ngươi đến đây!"
Tào chưởng quỹ cười lạnh nói.
"Thì ra vấn đề xuất hiện ở những trung phẩm linh thạch kia!"
Tần Lãng nhíu mày.
Lúc trước hắn dùng thần thức kiểm tra toàn bộ đều không phát hiện trung phẩm linh thạch có vấn đề gì, lúc này mới buông lỏng cảnh giác, xem ra trước khi đến vẫn là quá bất cẩn!
"Tào Thổ Minh, đừng nói nhảm với hắn, trực tiếp g.i.ế.t là được!"
Người đàn ông khôi ngô tráng kiện chính là thành chủ Lâm Thương Thành Lâm Hổ cùng nhau đến đây.
Vốn dĩ hắn còn nghĩ Tần Lãng lợi hại đến đâu, bây giờ gặp mặt thì thấy hắn chỉ là một tên nhãi ranh còn non, ngay cả bị người theo dõi cũng không biết, thật là quá gà!
Lúc này, Lâm Hổ cảm thấy hắn đến đây hoàn toàn là c.ở.i quần đ.á.n.h r.ắ.m, vẽ vời thêm chuyện!
"Được, cứ an tâm lên đường đi, kiếp sau làm việc nhớ lưu tâm hơn, đừng có cái gì cũng lấy ra để người khác thấy!"
"Hảo tâm" nhắc nhở Tần Lãng một câu, thiết thống lĩnh bên cạnh Tào chưởng quỹ sớm đã không kìm nén được, dẫn đầu động thủ!
"Hô!"
Thân ảnh lóe lên, thiết thống lĩnh đã tới trước mặt Tần Lãng, tay nâng một chiếc cự chùy lớn hướng thẳng đỉnh đầu Tần Lãng hung hăng nện xuống, linh lực cuồn cuộn bên ngoài cự chùy như một ngọn núi nhỏ từ trên trời giáng xuống, khí thế dọa người!
"C.h.ế.t đi!"
Thiết thống lĩnh khóe miệng lộ ra một tia cười lạnh, hắn từng dùng một chiêu này đ.á.n.h c.h.ế.t một cường giả Võ Vương nhị trọng, giờ phút này đối mặt Tần Lãng, hắn có trăm phần trăm nắm chắc sẽ nhất kích tất s.á.t Tần Lãng!
Đối mặt một kích cường hãn của thiết thống lĩnh, Tần Lãng căn bản không hề có ý định né tránh, hờ hững giơ bàn tay lên, trực tiếp chụp về phía cự chùy.
"Ngu xuẩn, vậy mà không biết tránh, quả thực là muốn c.h.ế.t!"
Thấy hành động của Tần Lãng, Tào chưởng quỹ vốn đang chuẩn bị đồng thời động thủ cũng dừng lại!
Một kích này của thiết thống lĩnh e rằng cũng sẽ đ.á.n.h Tần Lãng thành m.á.u t.h.ị.t b.e. b.é.t, căn bản không cần đến hắn động thủ!
"Ầm!"
Trong nháy mắt, cự chùy của thiết thống lĩnh đột nhiên nện xuống bàn tay của Tần Lãng, một tiếng nổ lớn vang lên, hình tượng Tần Lãng bị nện thành t.h.ị.t nát dự đoán không hề xảy ra, ngược lại Tần Lãng một tay nắm chặt cự chùy, trông có vẻ vô cùng nhẹ nhõm!
"Vậy mà đỡ được!"
Tào chưởng quỹ trực tiếp sửng sốt!
"Ừm? Tiểu tử này có chút kỳ lạ!"
Lâm Hổ nhíu mày.
"Mẹ nó!"
Không ngờ một kích mạnh mẽ của mình lại bị một tên nhãi nhép đỡ hờ hững, thiết thống lĩnh đột nhiên cảm thấy mất mặt, cánh tay ra sức kéo về, muốn rút cự chùy từ tay Tần Lãng ra.
Nhưng dù hắn dùng hết sức lực, mặt đỏ bừng, cự chùy vẫn như đ.ổ.i vào tay Tần Lãng, không hề nhúc nhích!
"Lực lượng thật là mạnh mẽ! Tiểu tử này là cao thủ còn mạnh hơn cả ta!"
Trong lòng thiết thống lĩnh hoảng hốt!
Lúc này nếu hắn còn không biết thực lực Tần Lãng mạnh hơn mình nhiều thì có thể tìm một miếng đậu phụ đ.ậ.p đầu c.h.ế.t!
"Nhanh lui lại!"
Không cách nào lấy lại v.ũ k.h.í của mình, thiết thống lĩnh quyết định nhanh chóng, trực tiếp buông tay khỏi cự chùy, cấp tốc lùi về phía sau.
"Đ.á.n.h ta một chùy liền muốn đi ngay? Sao có chuyện dễ dàng như vậy?"
Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, thân hình khẽ động, tốc độ nhanh hơn thiết thống lĩnh không biết bao nhiêu lần, trong tay cầm cự chùy hướng thẳng đỉnh đầu người sau mà nện xuống:
"Ngươi cũng nếm thử một chùy của ta xem sao!"
Âm vừa dứt, cự chùy bỗng nhiên bộc phát ra một luồng hồng quang mãnh liệt, giống như một khối hỏa cầu khổng lồ, phát ra tiếng rít, đột nhiên nện vào đầu của thiết thống lĩnh!
"Ầm!"
Tiếng nổ lớn kèm theo tiếng kêu t.h.ả.m t.h.i.ế.t của thiết thống lĩnh đồng thời vang lên, m.á.u tươi văng ra, thiết thống lĩnh vừa rồi còn oai p.h.o.ng lẫm liệt căn bản không kịp ngăn cản, trực tiếp bị một chùy nện thành một đống t.h.ị.t nát, m.á.u t.h.ị.t b.e. b.é.t, c.h.ế.t không thể c.h.ế.t hơn!
"Cái gì!"
Tào chưởng quỹ hai mắt đột nhiên trừng to, không thể tin được vào cảnh tượng trước mắt!
Thiết thống lĩnh dù sao cũng là cường giả Võ Vương nhất trọng, vậy mà lại bị một thiếu niên đối diện một chùy oanh s.á.t!
Thực lực của hắn rốt cuộc k.h.ủ.n.g k.h.i.ế.p đến mức nào? Chỉ nghĩ đến đây, Tào chưởng quỹ đã cảm thấy lạnh sống lưng!
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận