Thần Hồn Đan Đế

Chương 2356: Tần Lãng kế hoạch

Lương Xung và Lương Hùng đều ở thần giới tầng thứ tám sinh sống rất nhiều năm, đối với thực lực các thế lực khắp nơi ở thần giới tầng thứ tám, đều có hiểu biết sơ bộ. Họ biết rằng với thực lực hiện tại của Lôi Đình Cốc, so với các tông môn không có tên tuổi kia thì mạnh hơn không ít, nhưng so với mười đại tông môn khác thì lại kém xa. Mà có thể chỉ điểm động nhiều môn phái nhỏ như vậy, chắc chắn là một trong mười đại tông môn. Tần Lãng tiếp tục thưởng thức tiên trà, không nói thêm gì nữa. Lời đã đến mức này, bây giờ Tần Lãng muốn nghe xem Lương Hùng và Lương Xung có cách nhìn như thế nào về chuyện này. Lương Xung vốn là người mưu trí, thấy Tần Lãng không nói gì, liền đoán ra ý của Tần Lãng, liền mở miệng hỏi Lương Hùng: “Tông chủ, theo ý ngươi, tông môn nào sẽ thèm muốn miếng ngọc bích không chữ của Lôi Đình Cốc chúng ta?” Lương Hùng nhíu chặt mày, suy tư một lát rồi lên tiếng: “Sư thúc tổ, theo ta phân tích, tông môn có thể có loại thủ bút này, chắc chắn là một trong mười đại tông môn. Mà những tông môn này, từ trước đến nay đều mang thù địch với Lôi Đình Cốc ta. Về phần bí mật ngọc bích không chữ, có lẽ những tông môn kia đều có nghe thấy. Nhưng người hiểu rõ nhất, có lẽ là Thiên Huyền Tông!” Lương Xung gật đầu nhẹ, lên tiếng nói: “Thiên Huyền Tông vốn dĩ là do Lôi Đình Cốc ta một tay gây dựng, chỉ là bọn người này bản tính vong ân bội nghĩa, sau khi phát triển lại cắn ngược Lôi Đình Cốc ta một cái. Bọn người này làm ra chuyện như vậy, cũng không kỳ quái. Bất quá căn cứ một số thông tin và dấu vết để lại, lão phu cảm thấy Huyễn Nguyệt Tông trong mười đại tông môn cũng rất đáng nghi!” Lương Hùng kinh ngạc nhìn Lương Xung, mặc dù chín tông môn còn lại ít nhiều đều có chút thù địch với Lôi Đình Cốc, nhưng Huyễn Nguyệt Tông lại là tông chủ thân cận với Lôi Đình Cốc nhất. Không vì gì khác, chính là bởi vì Lương Hùng khi trước còn chưa phải là tông chủ Lôi Đình Cốc, đã từng ra ngoài lịch luyện, cứu Huyễn Nguyệt Hoa của Huyễn Nguyệt Tông. Sau đó hai người kết bạn, cùng nhau du lịch khắp nơi ở thần giới tầng thứ tám, nảy sinh tình cảm sâu đậm, về sau còn kết bái làm huynh đệ khác họ. Sau nữa, Lương Hùng trở thành tông chủ Lôi Đình Cốc, Huyễn Nguyệt Hoa cũng như nguyện trở thành tông chủ Huyễn Nguyệt Tông, trong nhất thời, trở thành giai thoại ở thần giới tầng thứ tám. Mặc dù giữa Lôi Đình Cốc và Huyễn Nguyệt Tông có đôi chút ma sát, nhưng do quan hệ của Lương Hùng và Huyễn Nguyệt Hoa, quan hệ của hai bên xem như là còn có thể nghe được. Hiện tại Lương Xung đột nhiên nhắc đến Huyễn Nguyệt Tông, lẽ nào đã phát hiện manh mối gì sao? Như lời Lương Xung nói, Lương Hùng và Huyễn Nguyệt Hoa từng là huynh đệ kết nghĩa không có gì giấu nhau, về bí mật ngọc bích không chữ của Lôi Đình Cốc, mức độ hiểu biết của Huyễn Nguyệt Hoa quả thật không thua gì Thiên Huyền Tông, tông môn đã từng phụ thuộc vào Lôi Đình Cốc. Hơn nữa do Lôi Đình Cốc tín nhiệm Huyễn Nguyệt Tông, kỳ trước Thánh Tử Thánh Nữ cũng đều sẽ đi Huyễn Nguyệt Tông lịch luyện, đối phương muốn bắt cóc Thánh Tử Thánh Nữ cũng sẽ có nhiều cơ hội hơn. Lương Xung thở dài, mở miệng nói: “Biết người biết mặt khó biết lòng, đương nhiên lão phu cũng không thể xác định có phải do Huyễn Nguyệt Tông làm hay không, nhưng lòng phòng bị người không thể không có, hiện tại Lôi Đình Cốc đã không chịu nổi bất kỳ sự cản trở nào, ở trước mặt Thánh Tử, hay là cứ nói thật hết đi.” Lương Hùng gật đầu nhẹ, hướng Lương Xung hành lễ nói: “Sư thúc tổ dạy phải, sự an nguy của tông môn lớn hơn tất cả, chỉ cần là gây bất lợi cho Lôi Đình Cốc ta, dù đối phương là ai, Lương Hùng cũng sẽ không lẫn vào một chút tình cảm cá nhân nào.” Tần Lãng nghe xong phân tích của hai người, trong lòng đã có chủ ý, ngắt lời nói: “Nếu Lương tiền bối và Lương tông chủ đã khoanh vùng được mục tiêu, vậy thì nên phái người ra ngoài dò xét một phen, bất quá cũng không thể chỉ nhìn vào hai tông môn này, dù sao sự tình chưa có manh mối, đối thủ là ai cũng có khả năng.” Lương Hùng gật đầu, nói: “Thánh Tử nói không sai, ta sẽ sắp xếp người ra ngoài điều tra nghe ngóng, trước hết sẽ bắt đầu điều tra từ việc Thánh Tử Thánh Nữ kỳ trước biến mất.” Sau khi Lương Hùng nói xong, liền muốn đứng dậy ra ngoài sắp xếp, nhưng lại bị Tần Lãng ngăn lại, Tần Lãng cười lắc đầu, nói: “Lương Tông chủ, hiện tại việc khẩn cấp trước mắt không phải là cái này. Về phần hắc thủ phía sau màn là ai, rồi cũng có ngày tìm ra được manh mối, hiện tại hay là nên giải quyết nguy cơ của Lôi Đình Cốc trước mắt đã, rồi từ từ tra cũng không muộn.” Lương Hùng nhìn Lương Xung một chút, Lương Xung cũng gật đầu nhẹ, Lương Hùng mới ngồi xuống lần nữa, nói: “Vậy theo Thánh Tử thì chúng ta cần làm gì?” Tần Lãng đứng dậy, có chút hành lễ với Lương Hùng và Lương Xung, mở miệng nói: “Lương tiền bối, Lương tông chủ. Nếu hai vị tin ta, vậy ta sẽ nói kế hoạch của ta cho Lôi Đình Cốc với hai vị. Nếu hai vị có ý kiến hoặc đề nghị gì, đợi ta nói hết lời rồi hẵng nói cũng không muộn.” Lương Hùng và Lương Xung thấy Tần Lãng đã trang trọng như vậy, cũng đều đứng lên chăm chú lắng nghe. Tần Lãng suy nghĩ một chút tìm từ, vừa đi qua đi lại trong chính điện, vừa mở miệng: “Lôi Đình Cốc phải đối mặt, không chỉ là việc bị những tông môn khác bao vây hiện tại, mà còn là sự phát triển sau này.” “Với thực lực hiện tại của Lôi Đình Cốc, dù cho bị các tông môn kia khởi xướng bao vây, bằng vào lợi thế trận pháp của Lôi Đình Cốc cũng không đáng lo. Nhưng chỉ sợ đối thủ không chủ động phát động tấn công, mà chỉ tạo thành một vòng vây quanh Lôi Đình Cốc, như vậy chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Lôi Đình Cốc.” “Cho nên ta đề nghị là, chủ động xuất kích! Đương nhiên không phải là để Lôi Đình Cốc tất cả cao thủ đều dốc toàn lực, đến lúc đó có lẽ ta sẽ đích thân đi, hành sự tùy theo tình hình.” “Mà Lương Tông chủ bây giờ cần làm là, thu thập các loại tài nguyên, không ngừng củng cố trận pháp tông môn, đồng thời nhanh chóng khôi phục việc tu luyện bình thường của đệ tử Lôi Đình Cốc. Về sau Lôi Đình Cốc lớn mạnh, vẫn là phải dựa vào các đệ tử hậu bối này.” “Cuối cùng một điều quan trọng nhất chính là, ta muốn đi xem ngọc bích không chữ kia xem rốt cuộc có vấn đề gì. Nếu có thể giải quyết vấn đề ngọc bích không chữ, như vậy đối với Lôi Đình Cốc mà nói, lại là một cơ hội phát triển tốt đẹp.” Sau khi Tần Lãng nói một hơi, Lương Hùng và Lương Xung đều cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn. Không thể không nói, những điều Tần Lãng vừa nói, đều là đặt lợi ích của Lôi Đình Cốc lên hàng đầu để suy xét. Hơn nữa tất cả khó khăn nguy hiểm, Tần Lãng đều gánh hết lên mình, mà việc Lôi Đình Cốc cần làm, chính là thu thập tài nguyên, an tâm phát triển là được. Tần Lãng đã suy nghĩ cho Lôi Đình Cốc như vậy, Lương Hùng và Lương Xung cũng hiểu, nếu lại khách sáo thêm thì có vẻ giả tạo, hai người đối với Tần Lãng làm một lễ sâu sắc. Lương Hùng thì mở miệng nói: “Thánh Tử có thể vì Lôi Đình Cốc ta suy tính như vậy, đúng là phúc của Lôi Đình Cốc! Hôm nay trời đã tối, Thánh Tử hôm nay cũng mười phần vất vả, hay là nên nghỉ ngơi trước đã, sáng sớm ngày mai, ta sẽ đưa Thánh Tử đi xem ngọc bích không chữ!” Tần Lãng gật đầu nhẹ, sau đó cáo từ rời đi, đi đến nơi Đường Tâm Nhiên ở. Còn Lương Xung và Lương Hùng thì tiếp tục bàn bạc về chi tiết. Việc quan hệ đến tương lai của Lôi Đình Cốc, bọn họ nhất định phải dốc mười hai phần tinh thần, vô cùng cẩn trọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận