Thần Hồn Đan Đế

Chương 1281: Nửa đường chặn đường

"Lôi tiểu thư, có chuyện gì không?"
Lấy máy truyền tin từ bên trong nhẫn trữ vật ra, Tần Lãng mở miệng hỏi, ở đại thế giới người có máy truyền tin của hắn đếm trên đầu ngón tay, nhìn vào chấn động máy truyền tin liền biết là Lôi Quyên đang gửi tin cho hắn.
Nhưng Tần Lãng rất nghi hoặc, hắn mới rời khỏi Lôi gia mấy ngày mà Lôi Quyên đã chủ động liên lạc hắn, lẽ nào Lôi gia xảy ra chuyện gì? Nếu không thì Tần Lãng căn bản không hiểu vì sao Lôi Quyên đột nhiên liên lạc với hắn.
"Tần công tử, vừa rồi có người đến, hội trưởng Vạn tự mình đến tìm ngươi, để ta báo cho ngươi biết 'Vân Nhi gặp nạn, đã rơi vào tay Thanh Sơn Kiếm Phái'!"
Đầu dây bên kia máy truyền tin truyền đến giọng của Lôi Quyên.
"Cái gì! Vân Nhi đã rơi vào tay Thanh Sơn Kiếm Phái!"
Con ngươi Tần Lãng đột ngột co lại, thất thanh nói.
Hắn chưa từng đề cập đến tên Vân Nhi với bất kỳ ai ở đại thế giới, việc Vạn Đạo Vĩ biết cho thấy tin tức này tám chín phần mười là thật!
Giờ phút này tâm tình Tần Lãng có thể nói vừa mừng vừa sợ.
Mừng vì Vân Nhi cuối cùng cũng đột phá đến cảnh giới Võ Đế, phi thăng đến đại thế giới!
Kinh hãi vì Vân Nhi vậy mà đã rơi vào tay Thanh Sơn Kiếm Phái, chẳng phải mang ý nghĩa Thanh Sơn Kiếm Phái đã biết quan hệ của hắn với Vân Nhi sao?
"Tần công tử, ngươi không sao chứ..."
Cảm nhận được tiếng thở gấp gáp của Tần Lãng, Lôi Quyên ở đầu dây bên kia lo lắng nói, trong lòng âm thầm đoán rằng Vân Nhi có vị trí rất lớn trong lòng Tần Lãng, nếu không thì Tần Lãng tuyệt đối không có phản ứng thất thường sau khi nghe tin tức này, hoàn toàn khác với Tần Lãng trong ấn tượng của nàng, nghĩ đến đây, Lôi Quyên ở sâu trong lòng trào dâng một cảm giác mất mát.
"Ta không sao."
Cố ép xuống những xao động trong lòng, Tần Lãng cố gắng để bản thân giữ tỉnh táo: "Lôi tiểu thư, không biết hội trưởng Vạn có ở bên cạnh không, ta có chuyện muốn hỏi hắn."
"Có, hội trưởng Vạn vẫn luôn chờ ở bên cạnh, ta lập tức đưa máy truyền tin cho ông ấy."
Lôi Quyên lên tiếng, đưa máy truyền tin trong tay cho Vạn Đạo Vĩ đang lo lắng chờ đợi ở bên cạnh.
"Hội trưởng Vạn, nếu như ta đoán không sai, Vân Nhi hẳn là vừa mới phi thăng đến đại thế giới, làm sao Thanh Sơn Kiếm Phái lại biết thân phận của nàng và mối quan hệ của ta?"
Tần Lãng mở miệng hỏi.
"Trong tay thành chủ Vĩnh Hòa thành, Mạnh Tân Ninh có một bức chân dung của cô nương Vân Nhi, ta suy đoán rất có thể là có người cùng các ngươi phi thăng từ một tiểu thế giới đã báo tin cho Thanh Sơn Kiếm Phái!"
Vạn Đạo Vĩ đáp lời.
"Vân Nhi bị Mạnh Tân Ninh bắt đi bao lâu rồi?"
Tần Lãng mở miệng nói.
"Hẳn là không sai biệt lắm hơn một canh giờ."
Vạn Đạo Vĩ ước tính thời gian, hồi đáp.
"Hơn một canh giờ!"
Mắt Tần Lãng sáng lên.
Vị trí Ngũ Hành Mê Lĩnh của hắn so với Vĩnh Hòa Thành có khoảng cách gần với Thanh Sơn Kiếm Phái hơn, nếu như hắn lập tức xuất phát, chắc là kịp ngăn cản Mạnh Tân Ninh đưa Vân Nhi đến Thanh Sơn Kiếm Phái!
"Đa tạ hội trưởng Vạn đã báo tin cho ta!"
Cảm ơn Vạn Đạo Vĩ một tiếng, Tần Lãng tắt máy truyền tin, bước chân khẽ động, sau một khắc thân ảnh từ Ngũ Hành Mê Lĩnh biến mất không thấy tăm hơi.
Ngay sau khi Tần Lãng rời đi không lâu, những tiếng loạt soạt từ xa đến gần truyền đến, rất nhanh một nam một nữ hai bóng người xuất hiện tại nơi Tần Lãng vừa đứng.
Hai người này không ai khác, chính là Long Phi và Tiếu Tiếu, cảm nhận được khí tức của Tần Lãng mà đến.
"Kỳ lạ, rõ ràng trong không khí vẫn còn lưu lại khí tức của tiểu đệ đệ, sao người không thấy?"
Tiếu Tiếu vẻ mặt nghi hoặc, đôi mắt phượng xinh đẹp nhìn khắp bốn phía.
"Có thể là bên ngoài có chuyện trọng yếu gì, Tần Lãng huynh đệ buộc phải tự mình đến giải quyết."
Long Phi suy đoán nói, nếu không thì Tần Lãng tuyệt đối không có khả năng vừa tới Ngũ Hành Mê Lĩnh đã quay ngựa rời đi....
Chân trời.
Một chiếc phi thuyền không gian toàn thân đen kịt đang nhanh chóng hướng về Thanh Sơn Kiếm Phái.
Trong phi thuyền không gian, Mạnh Tân Ninh nhìn Vân Nhi đang trong hôn mê, trên mặt lộ ra một nụ cười hưng phấn.
Việc đưa Vân Nhi về Thanh Sơn Kiếm Phái chắc chắn là một công lớn, hắn không chỉ nhận được ban thưởng hậu hĩnh từ Thanh Chi Trần đại trưởng môn, mà sau này cũng không cần ở lại trấn thủ Vĩnh Hòa Thành làm lỡ việc tu luyện.
Lấy một cái máy truyền tin ra mở lên, Mạnh Tân Ninh kìm nén sự kích động, mở miệng nói:
"Bẩm đại chưởng môn, Mạnh Tân Ninh không phụ sứ mệnh, đã thành công bắt được tỳ nữ Vân Nhi của Tần Lãng, đang trên đường đưa nàng về Thanh Sơn Kiếm Phái!"
"Tốt! Tốt quá rồi! Làm phiền Mạnh trưởng lão rồi, lần này Mạnh trưởng lão lập đại công, đợi về bổn chưởng môn nhất định phải thưởng lớn cho ngươi!"
Trong điện Thanh Trụi Phong của Thanh Sơn Kiếm Phái truyền ra tiếng cười hưng phấn của Thanh Chi Trần. Nghĩ đến điều gì đó, ông ta quay sang nhìn Trương Hoài, người giống như viên thịt ở bên cạnh:
"Trương hữu sứ, Vân Nhi quan trọng, không thể xảy ra bất cứ sai sót nào, đành làm phiền ngươi tự mình đi một chuyến, đón Mạnh trưởng lão về!"
"Tuân lệnh!"
Trương Hoài đứng dậy chắp tay, nhanh chóng rời khỏi điện Thanh Trụi.
Sau khi máy truyền tin tắt, trong mắt Thanh Chi Trần ánh lên một tia sáng, cúi đầu nhìn nữ tử áo trắng dưới tay:
"Lần này có thể bắt được Vân Nhi một cách thuận lợi như vậy, là nhờ có tin tức của cô nương! Chờ đến khi bắt được Tần Lãng thành công, bổn chưởng môn nhất định cảm tạ ngươi!"
"Không cần cảm tạ, ta cũng không phải vì những thứ khác mới tiết lộ thân phận Vân Nhi cho các ngươi, chỉ hy vọng ngươi có thể thực hiện giao ước trước đó, cho ta tự tay giết chết Tần Lãng, như vậy là đủ!"
Nữ tử áo trắng nhàn nhạt mở miệng nói.
"Được! Chỉ cần bắt được Tần Lãng, bổn chưởng môn nhất định giao hắn cho ngươi xử trí!"
Thanh Chi Trần gật đầu nhẹ, ánh mắt lộ ra một tia đắc ý.
Chỉ là một con thỏ con mà dám đấu với hắn, đúng là không biết trời cao đất rộng!
"Đại chưởng môn quá cẩn thận rồi, chỉ là một Vân Nhi lại còn để Trương hữu sứ tự mình đi một chuyến, đúng là chuyện bé xé ra to!"
Trong phi thuyền không gian, Mạnh Tân Ninh thu máy truyền tin vào nhẫn trữ vật, khóe miệng lộ ra vẻ khinh thường.
Tần Lãng dưới lệnh truy nã của Thanh Sơn Kiếm Phái bọn hắn như một con chó nhà có tang, ngay cả mặt cũng không dám lộ, hắn vừa bắt được Vân Nhi liền chạy về Thanh Sơn Kiếm Phái, cho dù Tần Lãng có biết tin tức cũng căn bản không đuổi kịp!
Ngay lúc này——
"Đông——"
Một tiếng động lớn vang lên, chiếc phi thuyền không gian đang lao vút đi như bị thứ gì đó từ phía sau đâm mạnh vào, kịch liệt rung lắc, Mạnh Tân Ninh loạng choạng theo.
"Cái tên nào không có mắt, mà ngay cả phi thuyền không gian của Thanh Sơn Kiếm Phái ta cũng dám đụng vào, quả thật là chán sống!"
Mạnh Tân Ninh giận dữ, trực tiếp mở cửa lớn của phi thuyền không gian, bước ra ngoài.
Ánh mắt nhìn về phía sau phi thuyền không gian, Mạnh Tân Ninh không khỏi giật mình:
"Ừ? Cũng là phi thuyền không gian của Thanh Sơn Kiếm Phái!"
Hắn phát hiện chiếc phi thuyền không gian vừa va chạm với phi thuyền do hắn khống chế là một chiếc giống hệt, cũng màu đen!
Ánh mắt hắn đảo lên, thấy một nam tử đang đứng trên phi thuyền không gian, Mạnh Tân Ninh không khỏi con ngươi chợt co lại!
Hắn tuy mới lần đầu gặp nam tử này, nhưng gương mặt này đã khắc sâu vào trong đầu Mạnh Tân Ninh!
Bởi vì người đó không ai khác, chính là trọng phạm đang bị truy nã của Thanh Sơn Kiếm Phái, Tần Lãng!
"Không thể nào! Sao hắn lại đuổi nhanh tới vậy!"
Mạnh Tân Ninh nuốt một ngụm nước bọt, trong mắt tràn đầy sự khó tin!
Hắn vừa bắt được Vân Nhi liền lập tức bay về Thanh Sơn Kiếm Phái, mà Tần Lãng vậy mà đã nhanh chóng biết được tin tức, còn kịp thời đuổi đến đây, nửa đường chặn đường hắn?
Bạn cần đăng nhập để bình luận