Thần Hồn Đan Đế

Chương 1972: Tần Lãng suy đoán

“Vút!” “Vút!” Trong ánh mắt kinh động của mọi người, khoảnh khắc khí tức trên người Đàm Tử Mặc và Đàm Tử Huy đạt đến cực hạn, hai bóng đen đột ngột phóng ra từ phía sau họ.
“Két!” “Két!” Hai bóng đen vừa xuất hiện liền phát ra tiếng kêu lớn, hai cánh đột nhiên xòe rộng! Một đôi cánh dài khoảng bảy, tám mét từ hai bên hai bóng đen mở ra, đồng thời hiện ra một đôi móng vuốt sắc bén hình móc câu, móng vuốt trắng toát phát ra ánh lạnh khiến người run sợ.
“Là thần hồn kền kền!” Nhìn thấy hai bóng đen, tất cả mọi người ở đây đều không nhịn được mà kinh hô lên.
Thần hồn kền kền, chính là một trong mười Võ Hồn mạnh nhất của Thần Hoa Quốc, uy danh hiển hách!
Trong số mười cường giả hàng đầu của Thần Hoa Quốc từng có ba người đã mất mạng dưới móng vuốt thần hồn kền kền! Nếu không có ba người đó chết thì Bồ Đông, người bị Tần Lãng đánh chết, có lẽ cũng không thể lọt vào hàng ngũ mười cường giả hàng đầu của Thần Hoa Quốc.
Vừa thấy thần hồn kền kền, tất cả mọi người ở đây đều hiểu, hai bóng đen mặc áo choàng đến đây không phải cường giả Thần cảnh lục trọng bình thường mà là những siêu cấp cường giả đã từng đánh bại ba người trong số các cường giả Thần Hoa Quốc!
Sức chiến đấu của hai người họ chắc chắn có thể lọt vào hàng ngũ mười cường giả hàng đầu Thần Hoa Quốc!
Tần Lãng đánh bại Bồ Đông nhưng chỉ là mượn sức mạnh từ uy trời của đại kiếp, chứ không hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân!
Còn hai tên cường giả áo choàng đen trước mặt hoàn toàn dựa vào thực lực bản thân đánh bại ba người trong mười cường giả Thần Hoa Quốc, những người còn mạnh hơn cả Bồ Đông!
Ai mạnh ai yếu, chân tướng đã rõ ràng!
“Kền kền thần trảo!” Hai Võ Hồn vừa xuất hiện, theo tiếng quát nhỏ của Đàm Tử Mặc và Đàm Tử Huy, hai thần hồn kền kền vỗ cánh mang theo một luồng gió lớn lao nhanh về phía Tần Lãng!
Động tác nhanh như chớp giật, trong nháy mắt hai thần hồn kền kền đã xông đến trước người Tần Lãng, móng vuốt trắng sắc nhọn bất ngờ vạch ra bốn đạo hàn quang bao phủ lấy Tần Lãng, căn bản không có chỗ nào trốn tránh!
“Trận chiến phải kết thúc!” Vị tướng lĩnh trấn giữ biên giới nói.
Mấy người trọc đầu Trần xung quanh cũng nhao nhao gật đầu.
Sức chiến đấu của Tần Lãng có nghịch thiên đến đâu đi nữa thì sao? Với việc Đàm Tử Mặc và Đàm Tử Huy hợp lực thi triển thần thông Võ Hồn, hắn cũng sẽ phải ôm hận mà chết!
“Vòng xoáy thôn phệ!” Tần Lãng cảm nhận được uy lực công kích mạnh mẽ từ hai Võ Hồn kền kền bộc phát ra, trong mắt lộ vẻ ngưng trọng, khẽ quát một tiếng, xung quanh thân thể hắn bất ngờ xuất hiện một vòng xoáy năng lượng lớn mấy trượng, bao trùm lấy hắn và hai thần hồn kền kền vào bên trong.
“Hừ! Châu chấu đá xe!” Thấy Tần Lãng thi triển thần thông, Đàm Tử Mặc và Đàm Tử Huy trong đôi mắt già nua đồng thời lộ vẻ cười lạnh. Dù thần thông có mạnh đến đâu thì với sự chênh lệch tu vi quá lớn, cũng không thể nào là đối thủ của thần thông của bọn họ!
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo nụ cười trên mặt hai người lại bỗng cứng đờ, sau đó biến thành sự kinh hãi tột độ!
Vòng xoáy thôn phệ của Tần Lãng đột nhiên bộc phát ra lực hút khủng khiếp, không ngừng lôi kéo hai Võ Hồn kền kền! Dù cho vòng xoáy thôn phệ bị móng vuốt lợi hại của Võ Hồn kền kền xé rách từng chút một, càng ngày càng nhỏ lại thì đồng thời uy lực thần thông Võ Hồn kền kền cũng đang nhanh chóng suy yếu đi một cách điên cuồng.
Khi vòng xoáy thôn phệ tan hết lực lượng cuối cùng cũng là lúc hai Võ Hồn kền kền cạn kiệt nốt chút sức lực còn lại, biến mất hoàn toàn ngay khoảnh khắc móng vuốt chuẩn bị chạm vào da thịt của Tần Lãng!
Năng lượng cạn kiệt, bên trong lộ ra Tần Lãng vẫn bình yên vô sự!
“Sao có thể như vậy!” Những người vốn tưởng rằng Tần Lãng chắc chắn phải chết đều kinh ngạc há hốc miệng khi thấy cảnh này, không ít người còn cố dụi mắt để kiểm chứng, không tin vào cảnh tượng trước mắt!
Dưới một kích liên thủ bằng thần thông Võ Hồn của hai cường giả Thần cảnh lục trọng, Tần Lãng không những không chết mà lại còn không hề bị tổn hại! Kết quả này hoàn toàn vượt quá dự tính của tất cả mọi người!
“Hắn đã làm thế nào vậy......” Trong lòng Đàm Tử Mặc và Đàm Tử Huy trỗi lên sóng lớn kinh hoàng! Thần thông Võ Hồn của hai người bọn họ còn có thể đánh bại cả cường giả Thần cảnh lục trọng, thế mà hiện giờ lại chẳng thể làm hại được một võ giả Thần cảnh nhất trọng! Cảnh tượng trước mắt hoàn toàn vượt ngoài nhận thức của họ!
“Quả là như thế!” Chặn được đòn tấn công thần thông Võ Hồn của Đàm Tử Mặc và Đàm Tử Huy, Tần Lãng lộ vẻ chợt hiểu, chậm rãi gật đầu nhẹ.
Trước đó chặn lại đòn song chưởng của Đàm Tử Mặc và Đàm Tử Huy, Tần Lãng vừa ngạc nhiên vừa nảy ra một suy đoán, lần này lại nhờ vào vòng xoáy thôn phệ mà đỡ được thần thông Võ Hồn của hai người bọn họ, càng khiến hắn vững tin suy đoán trước đó là chính xác.
“Lại đến!” Khoảnh khắc sau, trong ánh mắt kinh ngạc của Đàm Tử Mặc và Đàm Tử Huy, Tần Lãng đúng là khẽ động thân mình, chủ động lao về phía hai người bọn họ!
“Cái gì!” Nhìn thấy Tần Lãng chủ động tấn công, dù là vị tướng lĩnh trấn giữ biên giới, hay là đám người bị giam cầm như trọc đầu Trần đều không nhịn được mà khóe miệng giật mạnh! Vốn cho rằng đây là một màn ngược sát nghiêng về một phía, nhưng tuyệt đối không ngờ Tần Lãng không những chống đỡ được đòn liên thủ của hai cường giả Thần cảnh lục trọng, giờ đây lại chủ động phát động tấn công!
Sắc mặt của Đàm Tử Mặc và Đàm Tử Huy trở nên tối sầm lại.
Hành động hiện tại của Tần Lãng hoàn toàn là sự khiêu khích trắng trợn!
Có thể nhẫn nhịn, nhưng không thể nhẫn nhục!
Hai người khẽ động thân, đồng dạng bạo xông về phía Tần Lãng, cùng hắn giao chiến!
“Chẳng lẽ lão già này là một vị Đế tử nào đó từ trên thần giới xuống đây lịch luyện?” Nhìn ba bóng người điên cuồng giao chiến, nhất thời khó phân thắng bại, vị tướng lĩnh trấn thủ biên giới nghĩ đến điều gì đó, hít một ngụm khí lạnh, lặng lẽ lấy ra một viên thủy tinh cầu ký ức, nhanh chóng báo cáo cảnh chiến đấu trước mắt cho quốc chủ Minh Vũ đang ở xa trong Hoàng Thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận