Thần Hồn Đan Đế

Chương 1173: Ngũ Hành Sơn

Chương 1173: Ngũ Hành Sơn.
Thức hải của Cô Xạ Nữ Đế vô cùng to lớn, tựa như một cái hồ rộng lớn, hiện lên màu xanh thẳm, trong đó xen lẫn những đạo sức mạnh thần thức màu đen. Với loại sức mạnh thần thức này, Tần Lãng rất rõ, chính là sức mạnh thần thức của Đường Tâm Nhiên. Theo dấu sức mạnh thần thức màu đen, ở ngay trung tâm thức hải của Cô Xạ Nữ Đế có thể nhìn thấy một bóng người xinh đẹp đang được bao bọc bởi trung tâm hội tụ sức mạnh thần thức màu đen.
"Tâm Nhiên!"
Nhìn thấy bóng người nhỏ nhắn đó, ánh mắt đảo qua những đường nét tinh xảo quen thuộc, dù đã có chuẩn bị tâm lý, Tần Lãng vẫn không kìm được trái tim đập liên hồi. Sau lần sinh ly tử biệt trước, nhớ nhung biết bao ngày tháng, hôm nay rốt cuộc đã thấy lại dung nhan từng chỉ xuất hiện trong giấc mộng, lại một lần nữa gặp được Đường Tâm Nhiên!
Những khoảnh khắc hai người cùng nhau đã từng xảy ra hiện rõ trong đầu, Tần Lãng cay sống mũi, bờ môi bất an khẽ run, nhẹ nhàng mở miệng thử gọi Đường Tâm Nhiên thức dậy. Nhưng Tần Lãng thất vọng, dù hắn cố gắng gọi thế nào, hồn phách Đường Tâm Nhiên vẫn ngủ say không chút phản ứng, vẫn cứ lặng lẽ nằm ở đó.
"Đừng tưởng bản đế không biết ngươi đang tính toán cái gì. Đừng phí thời gian, ngươi làm như vậy căn bản không thể đánh thức Đường Tâm Nhiên, ngoan ngoãn phối hợp với bản đế đi, đến lúc đó tự nhiên sẽ trả lại cho ngươi một Đường Tâm Nhiên đã thức tỉnh!" Cô Xạ Nữ Đế lạnh lùng truyền âm thần thức với Tần Lãng.
Không đáp lời Cô Xạ Nữ Đế, Tần Lãng lần nữa lưu luyến nhìn thoáng qua hồn phách Đường Tâm Nhiên, lúc này mới tiếp tục bố trí linh hồn trận pháp, đến cuối cùng giày vò Cô Xạ Nữ Đế đến toàn thân mồ hôi nhễ nhại, Tần Lãng mới buông tay đang nắm chặt bàn tay trắng nõn mịn màng của nàng ra, tiện tay tháo nhẫn trữ vật trên ngón tay Cô Xạ Nữ Đế.
"Ngay cả nhẫn trữ vật của bản đế ngươi cũng không tha, ngươi là nam nhân phiền phức nhất mà bản đế từng gặp, còn hơn cả đàn bà!" Cô Xạ Nữ Đế đưa tay ngọc lau trán, trừng mắt liếc Tần Lãng.
Tần Lãng không để ý, lắc đầu. Để đảm bảo Đường Tâm Nhiên không xảy ra bất cứ sơ suất gì, hắn nhất định phải cẩn thận từng li từng tí, làm mọi thứ một cách hoàn hảo.
"Tần Lãng, chúng ta hiện giờ đã rất gần trung tâm Ngũ Hành Mê Lĩnh, Ngũ Hành Sơn rồi." Phi thuyền không gian bay cực nhanh, cảnh vật hai bên lướt ngược về phía sau, Long Phi đưa tay chỉ về phía trước năm ngọn núi cao vút tận mây, lên tiếng nhắc nhở.
Tần Lãng quay đầu nhìn về phía trước, chỉ thấy năm ngọn núi liền kề nhau như năm ngón tay khổng lồ, xuyên thẳng vào mây, ẩn hiện trong làn mây trắng xóa.
"Nơi này chính là Ngũ Hành Sơn!" Tiếu Tiếu ánh mắt phượng xinh đẹp rơi vào Ngũ Hành Sơn, đôi lông mày thanh tú hơi nhíu lại.
Nàng phát hiện Ngũ Hành Sơn rõ ràng ở ngay gần, nhưng lại cho nàng một cảm giác xa tận chân trời, giống như ngắm hoa trong sương mù, phảng phất không cách nào chạm tới. Điều kỳ lạ hơn nữa là lúc này quanh Ngũ Hành Sơn không ngừng xuất hiện lôi điện dày đặc, từng đạo to cỡ bắp tay người lớn, nhưng bên trong ẩn chứa lực lượng khiến người ta kinh hồn.
"Ngũ Hành Sơn quanh năm bị phong ấn bởi Ngũ Hành lực lượng cuồng bạo, năm loại sức mạnh giao nhau xuất hiện, mỗi năm sẽ thay đổi một lần, mỗi lần thay đổi sẽ có một khoảng thời gian ngắn nửa ngày, tạm thời không có Ngũ Hành lực lượng phong ấn, là cơ hội duy nhất trong năm để tiến vào Ngũ Hành Sơn."
"Nếu ta đoán không sai, tháng sau sẽ xuất hiện khoảng thời gian đặc biệt duy nhất năm nay!" Cô Xạ Nữ Đế lên tiếng giải thích, nhìn về Ngũ Hành Sơn, đôi mắt đẹp hiếm khi lộ ra một chút nóng lòng. Mục đích nàng vào Ngũ Hành Mê Lĩnh chính là luyện hóa dung hợp hoàn toàn linh căn, cuối cùng là phá kén thành bướm hay thất bại, kết quả cuối cùng chính là ở lần hành động này!
"Nơi này cách chân Ngũ Hành Sơn khoảng năm mươi dặm, đi tiếp chắc đã đầy võ giả của hai thế lực lớn ở Ngũ Hành Mê Lĩnh, chúng ta đi tiếp có thể sẽ bại lộ. Mọi người dừng lại ở đây, tìm chỗ an toàn chữa thương điều tức, dưỡng sức." Tần Lãng lên tiếng nói.
Khoảng cách năm mươi dặm đối với phi thuyền không gian chỉ là mười mấy giây, một khi khoảng thời gian đặc biệt của Ngũ Hành Sơn xuất hiện, bọn họ ở đây tuyệt đối đủ thời gian xông vào trong. Dừng phi thuyền không gian, bốn người xuống phi thuyền, Tần Lãng thu hồi nó.
Xà yêu nhạy cảm nhất với môi trường xung quanh, Long Phi rất nhanh tìm được một vách núi khuất nẻo có rừng cây rậm rạp che chắn, nhanh chóng đào ra một sơn động, bốn người lập tức đi vào bên trong.
"Đây là đan dược chữa thương cho các ngươi." Tần Lãng ném cho Long Phi và Cô Xạ Nữ Đế mỗi người một chiếc nhẫn trữ vật chứa đan dược chữa thương, để bọn họ dùng chữa thương, còn Tần Lãng thì khoanh chân ngồi xuống ở một góc tường của sơn động. Từ vị trí của hắn có thể vừa ẩn mình tu luyện, vừa có thể nhìn thấy động tĩnh của Ngũ Hành Sơn ở bên ngoài qua cửa hang mơ hồ, sẽ không bỏ lỡ khoảng thời gian đặc biệt hiếm có trong năm.
Biết rõ khi đó chắc chắn sẽ là một hành động cực kỳ hung hiểm, bốn người ngầm hiểu tận dụng từng giây phút, mỗi người đều chữa thương tu luyện. . .
Chân Ngũ Hành Sơn.
Cách vùng lôi điện khủng khiếp chưa tới ba dặm, hai phe võ giả đã tạo thành hai đội hình lớn, giằng co với nhau. Tuy hai bên ánh mắt đầy vẻ cảnh giác, nhưng cũng rất hiểu ý không hề động thủ. Phía sau các trận doanh võ giả đang đối đầu, từng dãy doanh trại sừng sững.
"Vèo vèo vèo vèo!"
Bóng người lướt tới, thân ảnh Tứ Đại Kim Cương xuất hiện ở vị trí trận doanh của Phương Vũ Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận