Thần Hồn Đan Đế

Chương 1959: Thiên Uy giáng lâm

"Chương 1959: Thiên Uy giáng lâm
“Thiên Uy!”
“Lại là Thiên Uy hạo kiếp!”
Trong nháy mắt đám binh lính vây quanh Bồ Đông Chu sắc mặt đại biến.
“Nhanh, mau trốn a!”
Phụ nhân xinh đẹp càng là sợ đến hoa dung thất sắc.
Thiên Uy, chính là sự trừng phạt giáng xuống từ Thương Thiên!
Một khi bị Thiên Uy bao phủ, sẽ có thiên lôi công kích tương ứng với thực lực cảnh giới!
Thực lực càng mạnh, uy lực thiên lôi càng lớn!
Đương nhiên, không ngoại lệ, nguy hiểm cũng cực lớn!
Về phần những cường giả đột phá đến Thần cảnh gặp phải Thiên Uy cũng sẽ càng trở nên khủng bố.
“Tần Lãng một mực kéo dài thời gian, nguyên lai mục đích thực sự của hắn là đại ca Bồ Đông!”
Bồ Nguyên cùng hai tên phó tướng càng nhịn không được kinh hô lên!
Bất quá Tần Lãng chỉ có cảnh giới Võ Thánh nhỏ nhoi mà khẩu vị thật là lớn, chẳng những chặn đánh giết bọn hắn, mà ngay cả Bồ Đông, Thần cảnh ngũ trọng đỉnh phong, một trong mười đại cường giả của Thần Hoa Quốc cũng muốn cùng nhau đánh giết!
“Tiểu hỗn đản này!”
Bồ Đông ngửa đầu nhìn lên trời, thiên lôi trong nháy mắt bao phủ tất cả mọi người bọn họ, nhịn không được nghiến răng nghiến lợi.
Nguyên lai Tần Lãng một mực là đang tương kế tựu kế, cố ý rời khỏi Vĩnh Trị thành, coi chính mình như mồi nhử, đặt vào chỗ nguy hiểm, mục đích chính là dẫn dụ bọn hắn đến đây, sau đó mượn Thiên Uy phản sát tất cả bọn họ!
“Chúng ta tới trễ, đã không cách nào ngăn cản Thiên Uy giáng lâm!”
“Bất quá muốn mượn Thiên Uy để bao phủ bổn thành chủ vậy cũng quá hoang đường!”
Mặc dù bây giờ thân ở trong phạm vi bao phủ của Thiên Uy, nhưng trước khi thiên lôi giáng xuống trên người, Bồ Đông vẫn có tự tin có thể trốn thoát khỏi sự bao phủ của Thiên Uy!
“Tam đệ, đợi khi đại ca trốn ra khỏi nơi này sẽ báo thù rửa hận cho ngươi!”
Bồ Đông khẽ quát một tiếng, một chưởng đột nhiên đánh về phía mặt đất!
“Ầm ầm!”
Tiếng vang truyền ra, mặt đất nổ tung, mảnh đá bay tán loạn!
Mượn lực phản xung cuồng mãnh của vụ nổ, thân hình Bồ Đông như một con chim đại bàng đột nhiên bay ngược về phía sau!
“Đại nhân, đừng bỏ ta lại mặc kệ, mang ta cùng rời đi!”
Phụ nhân xinh đẹp trong đôi mắt tràn đầy vẻ hoảng sợ, vô cùng chờ mong nhìn Bồ Đông.
Nhưng Bồ Đông không hề nghe thấy, căn bản không để ý tới phụ nhân xinh đẹp, cả người nhanh chóng lùi về phía sau.
Lúc này hắn tự bảo toàn tính mạng còn không xong, làm sao có thể để ý đến phụ nhân xinh đẹp từng được mình chiếm đoạt?
Nhưng lúc này một đoàn ngọn lửa màu đỏ thẫm xông tới, đánh vào phía sau lưng Bồ Đông, ngăn cản hắn rời đi!
“Cút! Chỉ là hỏa diễm cũng muốn ngăn ta rời đi? Nằm mơ!”
Bồ Đông quát lên một tiếng lớn, một chưởng đột nhiên đánh ra!
“Hô!”
Khí lãng cuồng bạo mang theo âm thanh chói tai bén nhọn cùng ngọn lửa đỏ thẫm hung hăng va vào nhau!
“Phanh!”
Tiếng vang truyền ra, ngọn lửa màu đỏ thẫm và khí lãng cuồng bạo đồng thời nổ tung, hóa thành kình phong tàn phá.
Ngọn lửa màu đỏ thẫm tuy bị Bồ Đông tùy tiện oanh diệt, nhưng tốc độ Bồ Đông thoát khỏi sự bao phủ của Thiên Uy lại chậm đi một chút!
Chỉ một chút khác biệt này lại khiến Bồ Đông không thể thoát khỏi sự bao phủ của Thiên Uy!
“Ầm ầm —”
Tiếng vang đinh tai nhức óc truyền ra, từng đạo thiên lôi khủng khiếp từ trên trời rơi xuống, lóe ra ánh sáng khiến người ta run sợ, sẽ nuốt chửng những nơi có bóng người!
“Ta không muốn ngăn cản ngươi triệt để, chỉ cần kéo dài ngươi một chút, là đủ!”
Thanh âm Tần Lãng chậm rãi vang lên.
“Hỗn đản, bổn thành chủ vượt qua lần Thiên Uy này, nhất định sẽ băm ngươi thành vạn mảnh!”
Tiếng gầm gừ của Bồ Đông truyền ra từ nơi bị Thiên lôi bao phủ.
Cùng lúc đó, còn kèm theo tiếng hoảng sợ và kêu thảm thiết của những người còn lại!
Càng ngày càng nhiều thiên lôi từ trên trời giáng xuống, toàn bộ khe núi như thế giới tận thế, kinh tâm động phách, phảng phất như nhân gian luyện ngục.
Trọn vẹn mấy canh giờ sau, sau đợt thiên lôi cuối cùng tiêu tan thành vô hình, toàn bộ khe núi cuối cùng cũng khôi phục lại sự yên tĩnh.
Chỉ là lúc này khe núi đã thủng trăm ngàn lỗ, cháy đen một mảng, cây cối xanh um tươi tốt đều đã hóa thành tro tàn, khắp nơi hoàn toàn tĩnh mịch!
Lổn ngổn trên mặt đất là những thi thể nám đen, tử trạng cực kỳ thê thảm!
Tại trung tâm phế tích khe núi, một bóng người đứng ở đó, trên thân từng khối cơ bắp nổi bật, cả người như một Chiến Thần, tạo sự tương phản rõ rệt với cảnh hoang vu thê thảm xung quanh!
Đạo thân ảnh này không ai khác, chính là Tần Lãng, người triệu hồi Thiên Uy!
Đối với võ giả bình thường mà nói, Thiên Uy cực kỳ nguy hiểm, sơ sẩy một chút là mất mạng ngay!
Nhưng đối với Tần Lãng có cường độ thân thể vượt xa cùng cảnh giới thì Thiên Uy không có gì nguy hiểm, ngược lại là thuốc bổ tốt nhất để hắn tăng cao tu vi!
Trải qua lần Thiên Uy này, tu vi của hắn cuối cùng đã từ Võ Thánh Chí Tôn đỉnh phong đột phá đến Thần cảnh!
Giờ phút này, Tần Lãng có cảm giác thoát thai hoán cốt!
Toàn thân tràn đầy lực lượng bạo tạc!
Dường như tùy tiện tung một quyền cũng có thể làm không gian nổ tung!
Trong lòng hắn ẩn ẩn có một cảm giác, nếu bây giờ gặp lại chính mình khi còn ở Võ Thánh Chí Tôn đỉnh phong, chỉ cần một ngón tay có thể diệt được!
Cảm giác này không hề vô căn cứ!
Mà là một sự tự tin tuyệt đối sau khi tu vi đột phá đại cảnh giới!
Giờ khắc này, Tần Lãng mới hiểu ra, vì sao những cường giả Thần cảnh từng gặp trước đây đều khinh thường mình!
Nguyên lai trong mắt cường giả Thần cảnh, dù cho là Võ Thánh Chí Tôn đỉnh phong võ giả cũng chẳng khác gì kiến!
“Đi vào thần giới ta cuối cùng cũng bước ra một bước quan trọng nhất!”
Tần Lãng chậm rãi nắm chặt song quyền, kích động lẩm bẩm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận