Thần Hồn Đan Đế

Chương 2151: Hắn cùng yêu nhân là cùng một bọn

"Chỉ cần có thể nắm giữ Vô Tự thiên thư trong tay, ta có đủ tự tin khống chế nó một lần nữa!" Nhìn Vô Tự thiên thư gần ngay trước mắt, ánh mắt nam tử áo trắng lộ vẻ kích động.
Vốn tưởng rằng cần một cường giả cấp Thần Đế phối hợp mới có thể áp chế, khống chế Vô Tự thiên thư, sự xuất hiện của Tần Lãng lại khiến hắn không khỏi mừng rỡ.
Mà dưới tác dụng khống chế đại trận hộ pháp của Tần Lãng, năng lượng cuồng bạo của Vô Tự thiên thư hoàn toàn bị áp chế, nam tử áo trắng có thể tiếp cận Vô Tự thiên thư với cái giá thấp nhất!
Giờ phút này hắn đã giơ ngón tay cách Vô Tự thiên thư không đến mười centimet!
Thắng lợi ở ngay trước mắt!
Nhưng đúng lúc then chốt này——
"Vút!"
Một bóng trắng đột ngột xuất hiện phía sau Tần Lãng, cách đó hơn mười mét. Nhìn thấy trận hộ pháp đang tỏa năng lượng, bóng trắng lập tức vung tay chém một nhát!
"Phập!"
Mấy lá trận kỳ màu vàng trực tiếp bị chém thành hai nửa, năng lượng mạnh mẽ của trận pháp nhanh chóng tản đi!
Cái này vừa hỏng thì cái kia nổi lên! Năng lượng cuồng bạo vốn bị kiềm hãm của Vô Tự thiên thư trong nháy mắt tăng vọt, trực tiếp ép về phía vòng bảo hộ của trận pháp!
"Phập!" "Phập!"
Một cái ảnh hưởng đến nhiều cái, từng lá trận kỳ màu vàng bị năng lượng cuồng bạo đánh vào liên tục đứt gãy, nhanh chóng nổ thành vô số bột phấn!
"Ầm!"
Sau một khắc, toàn bộ đại trận hộ pháp phát ra một tiếng nổ kinh thiên, rồi đột ngột nổ tung, một đám mây hình nấm khổng lồ bốc lên!
Không còn sự hỗ trợ của đại trận hộ pháp, nam tử áo trắng ở vị trí gần Vô Tự thiên thư nhất trực tiếp hứng trọn, bị đánh bay, bàn tay năm ngón xòe ra bê bết máu thịt, máu tươi đầm đìa!
"Khốn kiếp! Vừa rồi còn kém chút nữa thôi, ta đã có thể nắm Vô Tự thiên thư trong tay!"
Nam tử áo trắng ngã mạnh xuống đất, mặt mày tràn ngập tức giận!
Vừa rồi gần như đã thành công, kết quả vào thời điểm mấu chốt lại đột ngột có người xuất hiện, khiến hắn và Tần Lãng thất bại trong gang tấc!
Không đoái hoài tới vết thương của mình, nam tử áo trắng ngay lập tức nhìn về phía người vừa đến, sắc mặt lập tức cứng đờ!
"Bạch Lạc Thần Đế!"
Nam tử áo trắng không ngờ rằng người vừa tới, phá hỏng việc khống chế Vô Tự thiên thư của hắn và Tần Lãng lại chính là Thần Đế Bạch Lạc của thượng thần giới!
"Vất vả cho Thạch Tam Hoàng huynh đệ đã áp chế Vô Tự thiên thư! Những nỗ lực của ngươi, ta đều đã nhìn thấy, sau này nhất định sẽ bẩm báo lên thượng thần giới, cho ngươi phần thưởng lớn!"
Bạch Lạc cười nhìn Thạch Tam Hoàng.
"Thưởng cái rắm!"
Thạch Tam Hoàng từ ngây người bừng tỉnh, phun thẳng ra một ngụm máu, giận dữ nói: "Ngươi vì sao lại hủy trận hộ pháp của Đan Hoàng công hội? Vừa rồi ta sắp nắm Vô Tự thiên thư trong tay rồi, nếu không có ngươi quấy rối, bây giờ đã thành công khống chế, hoàn toàn áp chế nó!"
Bạch Lạc khoát tay áo, nói: "Thạch Tam Hoàng huynh đệ ngươi đừng nóng vội. Ta sở dĩ hủy đại trận hộ pháp là bởi vì ta nghi ngờ tiểu tử này từ bên trong quấy rối, Vô Tự thiên thư là do hắn phá hỏng, mà hắn chính là kẻ cầm đầu mọi chuyện!"
Nói đến đây, ánh mắt lạnh lùng của Bạch Lạc rơi xuống Tần Lãng: "Tiểu tử, không ngờ đúng không, chúng ta lại gặp nhau rồi!"
"Là ngươi!"
Đồng tử Tần Lãng đột ngột co lại.
Hắn nhận ra Bạch Lạc chính là phụ thân của Đế Tử mà trước kia hắn từng muốn chém giết, một sợi thần niệm của người sau đã xuất hiện khiến Tần Lãng nể mặt tha cho Đế Tử Bạch Như Ca một mạng, mà Tần Lãng căn bản không để ý tới sự lôi kéo và uy hiếp của Bạch Lạc, không những đánh tan thần niệm của Bạch Lạc mà còn chém giết Đế Tử Bạch Như Ca!
Nếu không phải Bạch Như Ca có thủ đoạn bảo mệnh, e là đã sớm chết dưới tay Tần Lãng.
Tần Lãng trong nháy mắt hiểu ra vì sao Bạch Lạc xuất hiện lại không nói một lời mà trực tiếp hủy đi đại trận hộ pháp!
Mục đích lớn nhất Bạch Lạc đến đây tuyệt đối là vì muốn đánh giết mình!
"Bạch Lạc Thần Đế, ngài hiểu lầm rồi, vị tiểu huynh đệ này đang giúp ta, vấn đề của Vô Tự thiên thư hoàn toàn không liên quan gì tới hắn."
Thạch Tam Hoàng đầu tiên khẽ giật mình, sau đó mở miệng giải thích với Bạch Lạc, đồng thời trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù Bạch Lạc đã phá đại trận hộ pháp, nhưng có cường giả thần đế tới đây, chỉ cần hai người bọn họ liên thủ, vẫn có bảy phần chắc chắn sẽ áp chế được Vô Tự thiên thư.
"Bạch Lạc Thần Đế đúng không? Vì ân oán trước kia, ngươi muốn giết ta cứ việc nói thẳng, không cần đổ lên người ta những tội danh kia!"
"Chỉ là khiến ta không ngờ, ngươi phái người nhiều lần giết ta không thành, lại không tiếc tự mình từ thượng thần giới đến đây giết ta, thật sự quá coi trọng Tần Lãng ta rồi!"
Tần Lãng cười lạnh nhìn Bạch Lạc.
Đối phương vừa đến đã phá hủy trận hộ pháp do hắn chưởng khống, lại còn chụp mũ lung tung cho hắn, ý đồ khó dò, Tần Lãng đương nhiên sẽ không khách khí với hắn.
Hơn nữa đối mặt với Thần Đế đến từ thượng thần giới, hắn không có chút phần thắng nào!
Giờ phút này chỉ có thể làm rõ ân oán giữa hai bên, để Thạch Tam Hoàng biết hắn và Bạch Lạc có khúc mắc, mong Thạch Tam Hoàng xem ở việc trước đó hai người liên thủ áp chế Vô Tự thiên thư, giúp hắn kéo dài một ít thời gian!
Dù sao hắn và Thạch Tam Hoàng chẳng qua chỉ là quen biết hời hợt, Tần Lãng căn bản không hy vọng xa vời để Thạch Tam Hoàng giúp hắn đối kháng Bạch Lạc Thần Đế, mà chỉ mong hắn phẩm tính không tệ, có thể giúp hắn nói một hai câu, kéo dài thời gian, trong lúc tâm tư hắn chuyển động, ánh mắt cũng hướng về phía ba đạo chân hỏa ở phía xa.
Quả nhiên, nghe được lời Tần Lãng, Thạch Tam Hoàng đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó hiểu ra, ánh mắt lộ vẻ bừng tỉnh, lên tiếng với Bạch Lạc:
"Bạch Lạc Thần Đế, ngài hiểu lầm rồi! Người phá hoại Vô Tự thiên thư là yêu nhân, thật không liên quan tới vị tiểu huynh đệ này!"
Bạch Lạc trực tiếp cười lạnh một tiếng: "Tiểu tử này chắc chắn cùng lũ yêu nhân kia là một bọn, hắn cố ý lưu lại mê hoặc Thạch huynh, ngươi cẩn thận bị lừa!"
"Hôm nay bản thần đế sẽ giết hắn trước rồi tính!"
Trường kiếm trong tay Bạch Lạc ánh sáng phóng đại, toàn thân sát khí tăng vọt, nghiền ép về phía Tần Lãng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận