Thần Hồn Đan Đế

Chương 2033: Ẩn thế cường giả hiện

Chương 2033: Ẩn thế cường giả hiện
“Thần cảnh kim hồn của ta!” Đạo Thánh Ngô Lương đau xót mặt mày. Vừa mới giao phong đã khiến đối phương thiêu hủy gần một phần tư Thần cảnh kim hồn! Phải biết luyện chế đám Thần cảnh kim hồn này hao phí của hắn mấy trăm năm tâm huyết, giờ một phần tư trực tiếp không còn! Sao có thể không khiến hắn đau lòng cơ chứ?
“Hỗn đản, ngươi lại dám hủy Thần cảnh kim hồn của ta, hôm nay ta muốn các ngươi gấp trăm lần hoàn lại!” Đạo Thánh Ngô Lương gầm thét một tiếng, đột nhiên giơ một tay lên!
“Hô!” Luồng khí cuồng bạo lấy hắn làm trung tâm quét sạch ra bốn phương tám hướng, tựa một cơn lốc xoáy bỗng nhiên bành trướng, sức gió đến đâu, mọi thứ bị cuốn đến vỡ nát!
Cơ hồ trong nháy mắt, gió lốc đã xông đến trước mặt mọi người, mấy người vội vã vung vẩy vũ khí trong tay ngăn cản, nhưng vũ khí vừa mới chạm vào gió lốc liền bị cuốn vào trong đó, trong nháy mắt phân thành vô số mảnh vỡ.
Lập tức đám người sắc mặt đại biến, không dám trực diện giao phong, nhao nhao lùi về sau. Ngô Lương có thể đạt được danh hiệu Đạo Thánh ở thần giới tầng thứ chín không phải là hư danh, vẫn rất có mấy chiêu.
Ngay lúc Ngô Lương lộ vẻ đắc ý, nam tử trung niên tóc đỏ liền vung tay lên!
“Hô!” Một đóa Hỏa Liên đột nhiên từ trong tay hắn tuôn ra, phi tốc xoay tròn đồng thời kịch liệt phình to, cùng một cỗ sóng nhiệt trào ra, đột nhiên cùng gió lốc của Ngô Lương đụng nhau!
“Hoa ——” Âm thanh xé rách truyền ra, hai cỗ lực lượng kinh khủng điên cuồng tiêu hao lẫn nhau, cuối cùng gió lốc của Đạo Thánh Ngô Lương hóa thành hư vô, mà Hỏa Liên thì xoay tròn bay trở lại trong tay nam tử trung niên tóc đỏ, lơ lửng chuyển động chậm rãi, ngọn lửa nhấp nháy, khí tức cũng trở nên nhu hòa. Rất hiển nhiên, lần giao phong vừa rồi, nam tử trung niên tóc đỏ lại chiếm thế thượng phong.
“Hồng Liên chân hỏa! Chẳng lẽ ngươi là Mục Châu sen hồng chân nhân?” Nheo mắt nhìn đóa Hỏa Liên màu đỏ xoay tròn trong tay nam tử trung niên tóc đỏ, Đạo Thánh Ngô Lương cuối cùng nghĩ tới điều gì đó, nhịn không được kinh hãi mở miệng nói. Không phải là hắn kiến thức hạn hẹp, mà là Hồng Liên chân nhân đã ẩn sĩ không biết bao nhiêu vạn năm, thần giới tầng thứ chín đừng nói không gặp được bóng dáng của hắn, ngay cả tin đồn cũng gần như không còn ai nhắc đến, điều này khiến hắn không thể nhận ra đối phương ngay lập tức!
Nghe đồn Hồng Liên chân nhân là cường giả tuyệt đối của thần giới tầng thứ chín, đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, uy danh hiển hách, sớm đã có cơ hội tiến vào thần giới tầng thứ tám, nhưng chẳng biết vì sao lại chậm chạp không hề rời đi, ngược lại ở ẩn tại thần giới tầng thứ chín, dần dần bị thế gian quên lãng.
Đạo Thánh Ngô Lương không ngờ rằng, giờ phút này ngay cả cường giả ẩn thế không biết bao nhiêu năm như Hồng Liên chân nhân cũng xuất hiện! Chẳng lẽ hắn phát hiện ra di tích của cường giả kia so với hắn tưởng tượng còn cường đại và thần kỳ hơn? Nếu không vì sao những cường giả ẩn thế như Hồng Liên chân nhân lại tự mình xuất hiện để đối phó hắn? Nghĩ đến đây, Đạo Thánh Ngô Lương không khỏi cảm thấy một trận lửa nóng trong lòng.
“Ngươi không phải đối thủ của ta, không cần lãng phí thời gian của ta, thức thời lui sang một bên, để Tần Lãng trong phi thuyền đi ra!” Ngay lúc Đạo Thánh Ngô Lương đang suy tư, giọng nói lạnh lùng của nam tử trung niên tóc đỏ vang lên, trong lời nói tràn đầy sự khinh thường đối với Đạo Thánh Ngô Lương.
Bị khinh bỉ một cách trần trụi? Khóe miệng Đạo Thánh Ngô Lương nhịn không được run rẩy. Nếu là người khác nói với Đạo Thánh Ngô Lương như vậy, hắn nhất định sẽ nổi cơn tam bành, sau đó hảo hảo dạy dỗ cho một trận, nhưng giờ phút này đối mặt với cường giả ẩn thế không biết bao nhiêu năm như Hồng Liên chân nhân, Đạo Thánh Ngô Lương thật sự không có chút tính khí nào, sau khi nghe lời kia, ngay cả tính tình cũng không có! Bất quá rất nhanh hắn liền từ lời nói của Hồng Liên chân nhân nghe được một chút manh mối, vẻ mặt nghi hoặc: “Tần Lãng? Ngài biết Tần Lãng ở trong phi thuyền? Chẳng lẽ việc ngài huy động nhân lực, thậm chí không tiếc thân mình tới đây, không phải là vì tìm ta?”
Giờ phút này, Đạo Thánh Ngô Lương mới bắt đầu hoài nghi! Hồng Liên chân nhân vậy mà biết tên Tần Lãng, hơn nữa còn biết Tần Lãng ở trên phi thuyền của hắn, dường như không phải là hướng về phía hắn mà đến?
“Tìm ngươi? Ngươi đúng là tự dát vàng lên mặt mình! Ta không có thời gian rảnh để lãng phí với ngươi, mau để Tần Lãng đi ra, ngoan ngoãn giao ra rơi thần ngoa!” Hồng Liên chân nhân khinh thường cười lạnh một tiếng.
“Tần Lãng? Rơi thần ngoa!” Con ngươi Đạo Thánh Ngô Lương bỗng nhiên co rụt lại, “Các ngươi là nhắm vào rơi thần ngoa trong tay Tần Lãng mà đến!”
“Dựa vào! Bị thằng nhãi Tần Lãng kia chơi xỏ! Không công làm tay chân cho hắn!” Giờ khắc này, sắc mặt Đạo Thánh Ngô Lương tối sầm, trong lòng bừng tỉnh hiểu ra! Hồng Liên chân nhân, bao gồm ba đội ngũ kia trước đó, tất cả đều nhắm vào Tần Lãng cùng rơi thần ngoa trong tay hắn mà đến!
Còn hắn thì bị Tần Lãng lừa gạt, cho rằng những người này cũng là vì muốn cướp đoạt tin tức về di tích của cường giả từ tay hắn! Uổng công hắn còn nhọc lòng lao lực, đánh lui ba đội! Nguyên lai lại là làm tay chân miễn phí cho Tần Lãng!
Mà lần này vì ngăn cản Hồng Liên chân nhân, còn tổn thất một phần tư Thần cảnh kim hồn! Nghĩ tới đây, Đạo Thánh Ngô Lương càng thêm đau xót trong lòng. Thằng nhãi Tần Lãng này quả thực quá xấu! Thật đúng là hố người không đền mạng! Đạo Thánh Ngô Lương thiếu chút nữa đã hộc một ngụm máu tươi ra ngoài!
“Tần Lãng, ngươi có bản lĩnh đắc tội Thần Đế Thượng thần giới, lẽ nào lại không dám đi ra đối mặt với bản chân nhân sao?” Hồng Liên chân nhân đột nhiên cất cao giọng, nghiêm nghị hét lớn về phía phi thuyền.
“Ông!” Phi thuyền khẽ động, cửa thuyền mở ra, trước ánh mắt muốn ăn tươi nuốt sống của Đạo Thánh Ngô Lương, Tần Lãng mặt mày lạnh nhạt, chậm rãi lăng không cất bước đi ra.
“Thần Đế Thượng thần giới ta còn không để vào mắt, ngươi tính là cái thá gì?” Ánh mắt Tần Lãng rơi vào trên người Hồng Liên chân nhân đối diện, nhàn nhạt lên tiếng. Muốn tìm cảm giác ưu việt ở trên người hắn sao? Nằm mơ!
Bạn cần đăng nhập để bình luận