Thần Hồn Đan Đế

Chương 2174: Cùng ta đi Cách Lan Vân Thiên

Trần Như Tâm bên cạnh người thì trực tiếp ngây dại! Một mực tính cách trầm ổn, hỉ nộ không lộ ra ngoài vị tiền bối giờ lại công khai liếc mắt đưa tình với một ni cô! Thật sự là không thể tin nổi! Trần Như Tâm tự tin rằng dung mạo của mình tư sắc, dáng người khí chất không thể so với Mộng Nhiên ni cô trước mắt kém, nhưng một đại mỹ nữ như nàng hết lần này đến lần khác lượn lờ trước mặt tiền bối, hắn đều không chút nào động lòng, thậm chí chính mình chủ động muốn hiến thân, tiền bối cũng vẫn Lăng Nhiên cự tuyệt! Còn bây giờ, đối mặt ni cô động một chút là muốn ra tay tấn công tiền bối, thậm chí liên tục sỉ nhục tiền bối là dâm tặc, tiền bối chẳng những không hề tức giận, mà lại đúng là tới liếc mắt đưa tình, khẽ vuốt mặt, có tiếp xúc da thịt! Trần Như Tâm cảm thấy bình dấm chua của mình sắp đổ hết rồi! Tên ni cô này dựa vào cái gì có thể được tiền bối ưu ái đến vậy! Kỳ thật không chỉ Trần Như Tâm không hiểu, giờ phút này ngay cả Tần Lãng bản thân cũng không nghĩ rõ ràng, rõ ràng những ngày ẩn cư tại thôn sơn, tâm tính của hắn càng trầm ổn, đừng nói là chuyện xúc động, cả người thậm chí cực ít khi để lộ cảm xúc vui buồn! Nhưng hiện tại đối mặt ni cô mới vừa lần đầu gặp mặt, hắn lại mảy may không thể khống chế chính mình, bản năng liền muốn thân cận với đối phương, thậm chí chẳng quản được đôi tay của mình! Mà những lời kia với người khác nghe tới thì là liếc mắt đưa tình, nhưng Tần Lãng trong lòng rõ ràng đó chính là khắc họa chân thực nội tâm của hắn! Liền như thể việc Mộng Nhiên đánh hắn đối với hắn mà nói cũng là một loại hưởng thụ! "Ta tại sao lại đau lòng?" "Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra?" Mộng Nhiên thu đôi tay ngọc thon dài trắng nõn lại, cúi đầu một mặt khó hiểu nhìn bàn tay mình, trong đôi mắt đẹp tràn đầy mờ mịt. Rõ ràng nàng hận Tần Lãng đến muốn chết, hận không thể một chưởng đánh chết hắn để trừng phạt sự khinh nhờn của hắn đối với nàng! Nhưng một chưởng đánh vào người Tần Lãng, lòng nàng đúng là bản năng đau nhói! Như có một cây gai thật sâu đâm vào trái tim, cái cảm giác này như thể mình đang tự tay xé bỏ thứ quan trọng nhất của bản thân, đau đớn vô cùng! Đột nhiên, con ngươi của Mộng Nhiên bỗng nhiên co rút lại, nàng nghĩ tới điều gì: “Khi ta đến Cách Lan Vân Thiên, ta đã từng hỏi sư phụ về những ký ức đã mất của mình, nhưng mỗi lần sư phụ đều ngậm miệng không nói, cuối cùng khi ta liên tục hỏi dồn dập không ngừng thì mới bảo rằng, chuyện trước đây không nói cho ta là vì tốt cho ta! Đợi đến vạn năm sau, ta tự nhiên sẽ nhớ lại những ký ức đã mất!” “Mặc dù chuyện trước đây ở Cách Lan Vân Thiên ta một chút cũng không nhớ ra, nhưng ta ẩn ẩn có một loại cảm giác, trong trí nhớ của ta có một người cực kỳ quan trọng, thậm chí quan trọng hơn cả sinh mạng của ta mà ta muốn khắc ghi vĩnh viễn! Đây cũng là nguyên nhân vì sao ta nhiều lần truy hỏi sư phụ về quá khứ của mình!” “Ta rất muốn biết quá khứ của mình, ta quá muốn biết người quan trọng từ nơi sâu xa khiến ta một mực không muốn quên rốt cuộc là ai!” "Qua nhiều năm tu hành, tu thân dưỡng tính, thanh tâm quả dục, khiến tâm tính ta trở nên lạnh nhạt rất nhiều, nhưng đối với ký ức đã mất trước đây, ta càng chấp nhất, càng ngày càng bức thiết muốn biết quá khứ của mình." "Chẳng lẽ 'dâm tặc' trước mắt chính là người quan trọng nhất trong ký ức của ta?" Mộng Nhiên nghĩ tới điều gì, trong đôi mắt đẹp hiện lên ánh sáng vô tận, Mộng Nhiên ngẩng đầu nhìn Tần Lãng, ánh mắt lơ lửng không cố định. Mà hơi thở của nàng cũng trở nên dồn dập! Nếu người trước mắt thật sự là cố nhân trong quá khứ của nàng, đã từng là người vô cùng quan trọng, vậy hắn có thân phận gì? Tính cách như thế nào? Vì sao lại đánh giết Quốc chủ Khương Quốc, cùng Hoàng hậu Khương Quốc pha trộn một chỗ? Bất quá rất nhanh Mộng Nhiên bỗng nhiên lắc đầu: "Không đúng! 'Dâm tặc' này hẳn không phải là cố nhân của ta!" "Sư tỷ đã từng vụng trộm nói cho ta biết, người quan trọng nhất trong quá khứ của ta không thể gặp lại trong vạn năm này, bằng không ta sẽ nhặt lại trí nhớ trước kia, nhớ lại quá khứ, mà sư phụ cùng các nàng đã bỏ ra vô số công sức cứu chữa cho ta cũng sẽ trở nên vô ích, ta chẳng những sẽ dần dần khô héo, hồn phách cũng sẽ dần dần tiêu tan, hoàn toàn biến mất khỏi thế giới này!" "Nếu 'dâm tặc' này là cố nhân của ta, tất sẽ khiến ta khôi phục trí nhớ trước đây!" "Nhưng bây giờ ta đúng là không hề nhớ chút gì về quá khứ, rõ ràng hắn không phải người quan trọng mà sư tỷ đã nói!" "Cho nên, chuyện ta vừa mới đau lòng hoàn toàn là trùng hợp!" "Hoặc là 'dâm tặc' cố ý giở trò trên người ta, để ta có hảo cảm với hắn!" Rất nhanh, Mộng Nhiên kinh hãi toát mồ hôi lạnh ướt đẫm cả người! Với năng lực của dâm tặc hiện tại, hắn hoàn toàn có thể khiến nàng sinh ra ảo giác đau lòng mà không ai hay biết! Thật đáng sợ! Suýt chút nữa trúng dâm tặc đạo! “Quả nhiên sư phụ nói không sai! Kẻ tà ma ngoại đạo vì đạt được mục đích, sẽ không từ thủ đoạn!” “Ta những năm này tĩnh tu tu vi đột nhiên tăng mạnh, nhưng kinh nghiệm sống quá kém, suýt chút nữa trúng bẫy của dâm tặc!” Mộng Nhiên nghĩ đến đây, trong đôi mắt đẹp nhìn Tần Lãng hiện lên một tia tức giận: "Dâm tặc, ngươi đừng có mà hoa ngôn xảo ngữ, cố làm ra vẻ huyền bí!" "Ta Mộng Nhiên dù không phải là đối thủ của ngươi, nhưng Nhị Thánh nhất định có thể thu phục ngươi! Nếu ngươi có gan thì có dám cùng ta đến Cách Lan Vân Thiên, cùng Nhị Thánh quyết một trận thắng bại?" Mộng Nhiên trực tiếp lộ rõ thân phận cùng con át chủ bài của mình! Đồng thời nàng cũng đang khuyên Tần Lãng đừng nên có bất cứ ý đồ xấu nào với nàng, phía sau nàng có Cách Lan Vân Thiên hùng mạnh, có Nhị Thánh làm chỗ dựa, không phải hắn có thể tùy tiện động vào! Trước khi muốn động đến nàng, Tần Lãng nên cân nhắc một chút! "Đi Cách Lan Vân Thiên? Đó là nơi nào?" Tần Lãng nhíu mày. Mặc dù đây là lần đầu tiên nghe thấy tên địa danh này, nhưng không hiểu vì sao hắn lại cảm thấy rất quen thuộc và hướng tới nơi này, bản năng có một loại xúc động muốn đến đó! Nhưng rất nhanh, một nỗi nhớ trong sâu thẳm nội tâm của Tần Lãng dâng lên, hoàn toàn đè ép mạnh mẽ cảm xúc kích động này xuống! Nỗi nhớ đó như đang khuyên bảo hắn, nhất định không được đến Cách Lan Vân Thiên! Bằng không thì thứ vô cùng quan trọng trong sinh mạng của hắn, người cực kỳ trọng yếu sẽ vì điều đó mà gặp phải nguy cơ không thể tưởng tượng nổi! “Cách Lan Vân Thiên? Không thể đi!” Tần Lãng còn chưa kịp lên tiếng từ chối, thì Trần Như Tâm đã như lâm đại địch, vội vàng đứng chắn trước mặt Tần Lãng: “Tiền bối đã hứa với ta sẽ cùng ta trở về Phi Kiếm Tông! Tiền bối là người giữ chữ tín, trọng tình trọng nghĩa, chuyện đã hứa chắc chắn sẽ không thay đổi!” “Cho nên, tiền bối tuyệt đối sẽ không đi Cách Lan Vân Thiên, hắn sẽ chỉ cùng ta đi Phi Kiếm Tông chúng ta!” “Mong tiểu sư phụ đừng cố tình gây sự, xin tránh đường cho chúng ta rời đi!” Trần Như Tâm vô cùng cảnh giác nhìn Mộng Nhiên. Nàng không ngờ Mộng Nhiên lại đến từ Cách Lan Vân Thiên hùng mạnh! Đây là một tồn tại còn cao hơn cả Thiên Phong Đại Lục, thế lực nơi đó vô cùng cường đại! So sánh Cách Lan Vân Thiên với Phi Kiếm Tông thì khác nào trời vực, căn bản không thể so sánh được! Nếu tiền bối đến Cách Lan Vân Thiên hùng mạnh, sẽ có nguy hiểm nhất định, thậm chí có khả năng sẽ bị ni cô trước mặt này ăn tươi nuốt sống! Nàng tuyệt đối không để tiền bối mạo hiểm chuyến phiêu lưu này!
Bạn cần đăng nhập để bình luận