Thần Hồn Đan Đế

Chương 1045: Phản sát

Chương 1045: Phản sát
"Mạng nhỏ nằm tại chỗ này? Tần Lãng tiểu hữu, ngươi thật sự cho rằng ta sẽ tin chuyện ma quỷ của ngươi sao?"
Tôn giả chặn hai tên Chuẩn Đế hồn vực tấn công, lui về bên cạnh Tần Lãng, cười nói.
Hiểu rõ Tần Lãng thế nào, hắn tin Tần Lãng chắc chắn còn át chủ bài chưa tung ra, sao có thể dễ dàng m·ấ·t m·ạ·n·g như vậy.
"Tần Đan Vương, lần này may là ngươi kịp thời về, ta Tử Tinh hiện giờ lại nợ ngươi một mạng." Tử Tinh cũng lui về bên cạnh Tần Lãng, lộ vẻ cảm kích, cười nói.
"Không hay rồi, Tôn giả và Tử Tinh đã chữa thương xong!"
"Không ngờ Tần Lãng tiểu tử này lì đòn thế, chịu hơn ngàn chiêu mà chưa ngã!"
Thấy Tôn giả và Tử Tinh nhập cuộc, bảy điện chủ hồn vực không kìm được khóe miệng co giật dữ dội.
Khó khăn lắm mới đẩy được Tần Lãng vào đường cùng, ai ngờ lúc then chốt Tôn giả và Tử Tinh nhập chiến, cục diện đảo chiều, bọn hắn muốn g·i·ế·t Tần Lãng e là không còn dễ.
"Tôn giả, Tử Tinh, hai người các ngươi mỗi người cản hai điện chủ hồn vực, còn lại ba tên điện chủ hồn vực để ta lo liệu, chắc không vấn đề gì chứ?"
Tần Lãng chỉ mặt bảy tên điện chủ đang tạm ngưng tấn công, quay sang hai người bên cạnh nói.
"Đương nhiên không thành vấn đề." Tôn giả tự tin cười đáp.
"Tần Đan Vương một mình đối đầu bảy điện chủ hồn vực, ta Tử Tinh tuy là phận nữ nhi, nhưng tin cản hai điện chủ hồn vực tấn công vẫn dư sức." Tử Tinh gật đầu, cười nói.
"Vậy thì tốt." Khẽ gật đầu, Tần Lãng đưa mắt nhìn bảy điện chủ hồn vực đối diện, đưa tay chỉ về phía đối phương, giọng đột nhiên trầm xuống, "Vừa nãy các ngươi bảy người vây ta một mình, có phải đánh rất thoải mái không? Giờ cũng đến lúc cho các ngươi cả vốn lẫn lời trả lại rồi!"
Giọng Tần Lãng như tiếng sấm rền, vang vọng khắp Vân Tâm Thành, rõ mồn một trong tai mỗi hồn tu và võ giả.
Bị đánh một cách thụ động, dù là Nê Bồ Tát cũng sẽ nổi ba phần lửa giận, huống chi Tần Lãng vốn đâu phải thiện nam tín nữ!
Ngay từ lúc bảy điện chủ hồn vực liên thủ vây đánh hắn, Tần Lãng đã coi bảy người kia là người chết!
"Hừ! Chẳng qua chỉ có thêm hai kẻ trợ giúp, có gì mà huênh hoang!"
"Các ngươi chỉ có ba người, mà chúng ta có bảy Chuẩn Đế, không biết ngươi lấy đâu ra sự tự tin lớn thế!"
"Huống chi linh dịch trong đan điền của ngươi cạn gần hết vì chiến đấu kéo dài, đã là nỏ mạnh hết đà, muốn thắng bọn ta quả là chuyện viển vông!"
Nghe lời Tần Lãng nói, bảy điện chủ hồn vực khinh thường cười lạnh.
Tần Lãng vừa rồi quá ngông cuồng, phe bọn hắn có bảy Chuẩn Đế, phe Tần Lãng bất quá chỉ ba người, xét cả về số lượng và thực lực đều là phe bọn hắn chiếm ưu thế tuyệt đối.
Không để tâm đến bảy điện chủ hồn vực, Tần Lãng liếc mắt ra hiệu cho Tôn giả và Tử Tinh, hai người hiểu ý, thân hình khẽ động, lần lượt lao về hai điện chủ, còn Tần Lãng thì bám sát sau lưng, nhắm thẳng ba điện chủ còn lại xông tới!
"Lấy ít đánh nhiều, lại còn dám chủ động xuất kích! Cũng được, hôm nay sẽ khiến các ngươi hết hy vọng, một mẻ hốt gọn!"
Bảy điện chủ hồn vực hừ lạnh một tiếng, bốn người điên cuồng giao chiến với Tôn giả, Tử Tinh, ba tên điện chủ còn lại thì lao thẳng về phía Tần Lãng!
"Tiểu tử, chuẩn bị nhận chết đi!"
Tiếng quát lạnh vang lên, ba luồng linh lực đen ngòm to bằng cột đình, dài trăm trượng gào thét xé gió, tựa như ba con hắc long, mang theo hơi thở rùng rợn lao đến Tần Lãng!
Tuy bây giờ chỉ là ba người vây Tần Lãng, nhưng Tần Lãng đã sức cùng lực kiệt, ba tên điện chủ này có tự tin tuyệt đối sẽ đánh g·i·ế·t được Tần Lãng!
"Hừ! Coi ta Tần Lãng là mèo bệnh, hết cách rồi sao?"
Tần Lãng cười lạnh, đối mặt với đòn công kích hung hãn của ba điện chủ, chân khẽ động, trực tiếp nghênh đón ba tên điện chủ hồn vực, đỡ lấy đòn linh lực công kích của đối phương tựa bão táp mưa sa.
"Phốc!" Bốn người giao nhau một cái, bốn luồng linh lực mạnh mẽ phát nổ, vỡ tan, hóa thành vô tận kình khí bạo cuồng bắn ra bốn phía, Tần Lãng trong miệng bất ngờ phun ra một ngụm lớn m·á·u tươi, trong ánh mắt lo lắng của võ giả Thiên Hoang Đại Lục, cả người bay ngược về phía sau.
Mà ở đối diện Tần Lãng, ba điện chủ chỉ hơi lùi lại mấy bước.
"Chỉ có chút bản lĩnh ấy mà cũng dám ngạnh kháng công kích của chúng ta!"
"Thật đúng là không biết trời cao đất rộng!"
"Quả là tuổi trẻ bốc đồng, quá cuồng vọng vô tri!"
Ba điện chủ lộ vẻ khinh thường cười lạnh.
"Khục khục… Thật sự cho rằng ta ngu ngốc như các ngươi nghĩ sao?"
Thân thể Tần Lãng bay ngược, mặt không hề hoảng loạn, ngược lại lộ một tia cười lạnh, chậm rãi lau vết m·á·u bên khóe miệng.
"Hửm? Không hay rồi!"
Thấy nụ cười lạnh đột ngột trên mặt Tần Lãng, ba điện chủ đang cười nhạo trong lòng bỗng nhiên sinh ra một luồng hàn ý phát ra từ sâu trong linh hồn, ba người đồng loạt biến sắc, vô thức muốn bay ngược về phía sau!
"Bây giờ mới muốn bỏ chạy? Muộn rồi!"
Khóe môi Tần Lãng nhếch lên, lộ ra một vòng độ cong nguy hiểm, giọng đột ngột lạnh đi: "Chỉ điểm giang sơn!"
Khi Tần Lãng vừa dứt lời, ẩn trong kình khí tàn phá bừa bãi vừa nãy một bức họa bỗng hiện ra, ánh sáng ngũ sắc lấp lánh từ trong đó tỏa ra, chiếu sáng khắp Vân Tâm Thành tựa tiên cảnh, đẹp đẽ vô ngần!
"Ầm ầm——" Phảng phất địa chấn, tiếng nổ trầm đục truyền ra từ Giang Sơn Đồ, trước đôi mắt đang mở to hơn của ba điện chủ hồn vực, từng ngọn núi kinh khủng liên tục không ngừng trào ra từ trong Giang Sơn Đồ, rồi một màu đen kịt ập đến, hướng đỉnh đầu ba điện chủ giáng thẳng xuống!
"Sao có thể nhiều núi như vậy, vô tận thế này, thật sự quá khủng khiếp!"
"Ta hiểu rồi, Tần Đan Vương nắm giữ toàn bộ Giang Sơn Đồ của Thiên Hoang Đại Lục, hắn lợi dụng Giang Sơn Đồ cơ hồ dời toàn bộ núi ở Thiên Hoang Đại Lục đến đây!"
Chứng kiến một cảnh tượng rung động thế này, các võ giả Thiên Hoang Đại Lục đồng loạt kinh hô lên.
"Tiểu tử, ngươi dám chơi xỏ bọn ta!"
"Không, điện chủ không phục!"
"A!"
Bị vô số ngọn núi bao phủ thân hình, ba điện chủ hồn vực chỉ vừa kịp chặn tầm mười ngọn núi phía trước, sau đó trực tiếp bị liên tục xuất hiện núi đè xuống trấn sát, hồn phi phách tán!
"Ba điện chủ hy sinh rồi!"
Nhìn cảnh tượng đảo chiều, vô số hồn tu đang chuẩn bị hò reo bỗng ngậm miệng, thay vào đó là vẻ mặt khó tin!
Rõ ràng ba điện chủ hợp lực đã khiến Tần Lãng bị thương, ai ngờ trận chiến đột nhiên xoay chuyển, ba điện chủ bị núi vô tận trấn s·á·t tại chỗ, còn Tần Lãng thì tránh ra thật xa rơi xuống chân núi, không bị ảnh hưởng chút nào.
"Phản s·á·t!"
"Quá đã!"
"Vừa rồi dọa chết ta, cứ tưởng Tần Đan Vương thua rồi chứ!"
Ở một bên, các võ giả Thiên Hoang Đại Lục thì phát ra tiếng hò hét như núi kêu biển gầm, vô số võ giả nhìn cảnh tượng này, toàn thân huyết mạch sôi trào, hưng phấn kêu lên, nhìn Tần Lãng ánh mắt tràn đầy vẻ sùng bái!
Từ khi Tần Lãng xuất hiện đến giờ, đã đánh g·i·ế·t bốn điện chủ hồn vực, làm trọng thương một điện chủ!
Nếu cộng thêm cả điện chủ Diêm La Điện bị g·i·ế·t ở Linh Vũ Đại Lục, thì hơn nửa trong số mười điện chủ hồn vực đã nằm trong tay Tần Lãng!
Thành tựu này không phải người bình thường có thể đạt được!
Dù là Tôn giả và Tử Tinh từng được mọi người ký thác hy vọng cũng không thể nào đại s·á·t tứ phương như Tần Lãng!
Nếu như trước kia các võ giả Thiên Hoang Đại Lục còn chờ đợi thắng lợi thì bây giờ, họ đã có lòng tin tuyệt đối vào việc chiến thắng hồn vực!
Mà sự tự tin tuyệt đối này không phải vì ai khác, chỉ là do Tần Lãng một mình quay lại, xoay chuyển tình thế!
"Sao có thể, núi non liên miên không dứt thế kia rơi xuống, linh lực tiêu hao không phải ít, dù là Chuẩn Đế cũng không làm được, Tần Lãng rốt cuộc đã làm cách nào?"
Tôn giả đang ở bên cạnh Tử Tinh khó tin nháy mắt, có chút không thể tin nổi vào sự thật trước mắt.
"Đừng quên Tần Đan Vương hiện tại là người bảo hộ Thiên Hoang Đại Lục, mượn Giang Sơn Đồ hỗ trợ, dời non lấp biển, chuyện như trở bàn tay là điều đương nhiên!"
Lâm Trưởng Thiên kìm nén xúc động trong lòng, run giọng nói.
"Vậy Tần Lãng sao không dùng Giang Sơn Đồ trấn s·á·t đám Chuẩn Đế hồn vực ngay từ đầu?" Sở Tôn giả vốn có thể hỏi nhưng câu vừa thốt ra khỏi miệng đã hối hận, sao hắn có thể hỏi một câu ngu ngốc như vậy. Dời non lấp biển có phải chuyện dễ dàng đâu, huống hồ Tần Lãng dời không phải một hai ngọn núi, cho dù có Giang Sơn Đồ trợ giúp cũng cần thời gian chuẩn bị rất nhiều, mà lại phải xuất kỳ bất ngờ, nếu không thì Tần Lãng đã không cần thiết ngạnh kháng đòn tấn công của ba điện chủ rồi mới đột nhiên dùng "Chỉ điểm giang sơn"!"
"Tần Lãng tiểu hữu bên kia chiến đấu đã kết thúc."
Tôn giả giao chiến cùng hai điện chủ hồn vực, mở miệng nói với Tử Tinh.
"Nhanh quá. Tốc độ này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của ta! Ta còn tưởng hắn phải khổ chiến với ba điện chủ một thời gian mới có thể thắng, không ngờ chỉ chớp mắt đã phân thắng bại!"
Tử Tinh đang chiến đấu cùng hai điện chủ, trong đôi mắt đẹp tràn ngập vẻ không thể tin, kinh ngạc nói.
"Tần Lãng vậy mà đánh g·i·ế·t cả ba điện chủ đang chiến đấu với hắn!"
Bốn điện chủ còn lại cũng cảm thấy chiến đấu bên kia đã kết thúc, bốn khuôn mặt người tràn đầy rung động và hoảng sợ tột độ!
Vốn tưởng rằng ba điện chủ sẽ oanh s·á·t Tần Lãng sức cùng lực kiệt, rồi lại đến trợ giúp bọn hắn, liên thủ g·i·ế·t Tôn giả và Tử Tinh, nhưng không ngờ kết quả lại hoàn toàn trái ngược với dự đoán!
Giờ phút này cảm giác nguy cơ tột độ xông lên đầu!
Hiện tại phe bọn họ chỉ còn lại bốn người, một khi Tần Lãng khôi phục, lại có Tôn giả và Tử Tinh giúp, bốn người bọn họ chắc chắn thập tử nhất sinh!
"Xông phá Tôn giả và Tử Tinh cản trở, bất luận phải trả cái giá lớn đến đâu, nhất định phải g·i·ế·t bằng được Tần Lãng đang bị thương!"
Bốn điện chủ đồng thời lóe lên ý nghĩ này trong đầu, hết luồng linh lực kinh khủng này đến luồng khác oanh kích, cố gắng đánh lui Tôn giả và Tử Tinh, tấn công Tần Lãng đang chữa thương phía sau.
"Bảo vệ Tần Lãng!"
Tiếng của Tôn giả vang lên kịp thời, cùng Tử Tinh đồng lòng chống đỡ đòn tấn công điên cuồng của bốn điện chủ, sáu người linh lực bạo cuồng không ngừng phát nổ, từng cửa hàng biến thành phế tích, rồi phế tích lại bị oanh thành hư vô!
Đến cuối cùng vị trí ban đầu của phế tích còn có vô vàn vết nứt sâu hoắm nhìn mà kinh hãi, đủ thấy song phương chiến đấu khốc liệt đến mức nào.
Bốn điện chủ công kích điên cuồng, Tôn giả và Tử Tinh không hề nhượng bộ, trận chiến diễn ra gay cấn, mọi người tim như treo trên cổ họng!
Một khi Tôn giả hay Tử Tinh có ai đó không thể chống đỡ được, Tần Lãng bị g·i·ế·t thì kết cục trận chiến này có thể sẽ thay đổi!
"Hô!" Đột nhiên, một tiếng hét dài từ phía sau lưng Tôn giả và Tử Tinh vang lên, dưới sự chú mục của mọi người, Tần Lãng đang ngồi xếp bằng chậm rãi mở hai mắt ra, rồi trực tiếp đứng dậy, quay đầu đưa ánh mắt lạnh lùng về bốn điện chủ hồn vực!
Bạn cần đăng nhập để bình luận