Thần Hồn Đan Đế

Chương 540: Sinh mệnh chi thụ tới tay

"Keng!" Thiên Phách Thần Thương cuối cùng giáng một đòn xuống, sinh mệnh chi thụ hoàn toàn thoát khỏi sự trói buộc của Hỗn Độn chi thổ. Tần Lãng không hề do dự, vung tay một cái thu nó vào không gian bên trong hình xăm ở lòng bàn tay. Sinh mệnh chi thụ chính là thần thụ thượng cổ, căn bản không thể thu vào nhẫn trữ vật thông thường, chỉ có thể thu vào không gian bên trong hình xăm ở lòng bàn tay mới có thể sinh trưởng bình thường. Về phần Hỗn Độn chi thổ số lượng lớn trong vườn linh dược, Tần Lãng cũng không bỏ qua, hốt hết toàn bộ đưa vào không gian hình xăm. Đản Đản đang ngủ gà ngủ gật ở bên trong nhìn thấy sinh mệnh chi thụ bị Tần Lãng mang vào, lập tức trợn tròn đôi mắt đen như đá quý, sau đó nhón đôi chân ngắn hấp tấp chạy đến dưới sinh mệnh chi thụ, híp mắt nằm xuống, không ngừng lắc chiếc đuôi xù lông, lộ vẻ cực kỳ hài lòng. "Tiểu gia hỏa này ngược lại là thật biết chọn chỗ!" Thấy cảnh này, Tần Lãng không khỏi bật cười. Hiện tại sinh mệnh chi thụ đã tới tay, đối với Tần Lãng mà nói tuyệt đối là một sự giúp đỡ lớn, đối với việc hắn chống lại tổ chức sát thủ đánh giết tuyệt đối có lợi ích rất lớn! Bất quá sau khi mừng rỡ, Tần Lãng rất nhanh tỉnh táo lại. Bây giờ bên ngoài bị mười mấy tên cường giả bí ẩn vây quanh, chỉ cần hắn ra ngoài, không cần nghĩ, tuyệt đối sẽ bị những cường giả kia đánh thành tro! Mà còn một khoảng thời gian nữa những cường giả bí ẩn kia rất có thể sẽ phát hiện ra trận nhãn tiến vào nơi này, xông tới, đến lúc đó hắn cũng sẽ phải chết không nghi ngờ! Với tính cách của Tần Lãng, đã hao hết thiên tân vạn khổ mới đạt được sinh mệnh chi thụ, tuyệt đối không thể có chuyện ngồi chờ chết! "Không biết nơi này có đường thông đạo nào khác để rời đi không?" Trong lòng vừa lóe lên ý nghĩ này, Tần Lãng chợt cảm thấy lòng bàn chân một tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ vườn linh dược kịch liệt chấn động. Tần Lãng căn bản không kịp phản ứng, cả người lẫn đất đá dưới chân đều bị một luồng lực lượng thần bí cường đại hút xuống dưới đất, không tự chủ được rơi xuống nơi không rõ! "Tình huống này là như thế nào? Chẳng lẽ ta đào sinh mệnh chi thụ đi khiến trận pháp triệt để bị phá hư, vườn linh dược muốn bị hủy diệt?" Thân thể rơi xuống với tốc độ cực nhanh, trước mắt một màu đen kịt, Tần Lãng kinh hãi. Cùng lúc đó, ở một nơi thần bí, một lão giả mặt mày hiền từ bỗng nhiên mở hai mắt ra, ngọn lửa giận lạnh lẽo bỗng nhiên bộc phát, giận dữ nói: "Hỗn đản, lão tử hao hết thiên tân vạn khổ giấu kín sinh mệnh chi thụ ở Hoang Cổ cấm địa vậy mà lại bị người mang đi, thật sự là tức chết ta mà!" Cảm ứng được trận pháp ẩn giấu bị vỡ vụn, lão giả tức giận đến râu ria dựng ngược, hai tay run rẩy, đột nhiên một chưởng đánh ra, một thanh cực phẩm linh khí ở trước người hắn trong nháy mắt bị đánh nát bấy! Nếu Tần Lãng thấy cảnh này nhất định sẽ giật nảy mình! Một chưởng đánh nát cực phẩm linh khí thành tro bụi, dù cho là cường giả Võ Hoàng khủng bố cũng rất khó làm được a? "Hừ! Nếu không phải lão tử hiện tại không có cách nào trở lại Thiên Hoang Đại Lục, nhất định sẽ lập tức lột da sống của ngươi!" Lão giả giận dữ quát lên, hắn bỏ ra vô số tâm huyết bồi dưỡng, vậy mà cuối cùng lại vì người khác làm áo cưới, bất quá đối mặt hiện thực cũng chỉ có thể bất đắc dĩ lắc đầu thở dài. "Đông!" Tần Lãng không biết mình rơi xuống bao lâu, cuối cùng dưới chân truyền đến cảm giác chạm vào đất, hắn rốt cục dừng rơi! Tế ra thiên nhãn quay đầu nhìn xung quanh, Tần Lãng phát hiện hiện tại hắn đang ở trong một không gian mạch nước ngầm tối tăm ẩm ướt, ngẩng đầu nhìn lên, thông đạo khi hắn đến đã hoàn toàn đóng kín, biến mất không thấy gì nữa! "Nơi này là mạch nước ngầm phía dưới Hoang Cổ cấm địa, khắp nơi đều là tử khí, xem ra đã bao nhiêu năm rồi cũng không có võ giả nào từng đến đây!" Xác định xung quanh có đại lượng tử khí, Tần Lãng ngược lại không còn lo lắng cho an nguy của hắn, tối thiểu nơi này không thích hợp cho võ giả nhân loại cùng những sinh vật khác sinh tồn, đối với hắn mà nói tương đối an toàn. "Phốc!" Lòng bàn tay tế ra Xích Viêm địa hỏa, quan sát một lát, Tần Lãng phân rõ phương hướng, nhanh chóng men theo mạch nước ngầm hướng phía dưới đi đến! Bên trên còn có mười mấy tên cường giả bí ẩn đang chờ hắn, mặc dù nói thông đạo kỳ quái biến mất, nhưng Tần Lãng không có chút thả lỏng nào, trước tiên phải chuẩn bị rời đi. Có mạch nước ngầm thì chắc chắn có lối ra, chỉ cần đi thẳng xuống dưới nhất định có thể rời khỏi nơi này. "A, hai bên bờ sông dưới lòng đất lại có vô số hang động lớn bị bỏ hoang, tựa hồ nơi này đã từng có yêu tộc ở lại!" Men theo mạch nước ngầm đi được hơn mười dặm, Tần Lãng phát hiện hai bên khắp nơi đều là hang động, rất hiển nhiên là chỗ ở tu luyện quần cư của một loại yêu tộc nào đó trước đây. "Ừm? Vảy rắn?" Lần nữa tiến lên hơn mười dặm, Tần Lãng trong lúc vô tình phát hiện một mảnh vảy màu đen đã tàn phá không chịu nổi, đó là vảy của một loại xà yêu cường đại. "Vảy màu đen này nhìn có vẻ hơi quen mắt..." Tần Lãng quan sát mảnh vảy màu đen, bỗng nhiên nghĩ đến điều gì, ánh mắt đột nhiên sáng lên, "Chẳng lẽ nơi này chính là nơi ở của Tiếu Tiếu và tộc nhân của nàng?" Tộc nhân của Tiếu Tiếu toàn bộ bị Thanh Sơn kiếm phái giết chết ở diệt yêu mộ. Khi liên kết mọi chuyện lại, Tần Lãng suy đoán rất có thể nơi này chính là nơi cư trú của tộc nhân Tiếu Tiếu, về sau bị Thanh Sơn kiếm phái xâm chiếm, cả một tộc thảm tao diệt tộc. Toàn bộ mạch nước ngầm kéo dài mấy trăm dặm đều là hang động của Xà tộc, đủ thấy số lượng xà yêu sinh tồn ở đây khi đó lớn đến nhường nào! Nhiều xà yêu như vậy cuối cùng đều mất mạng trong tay Thanh Sơn kiếm phái, thủ đoạn này thật quá mức tàn nhẫn! Tần Lãng lắc đầu, lần nữa tiến lên hơn mười dặm, bước chân đột nhiên dừng lại, nhìn về phía trước, con ngươi bỗng nhiên co rụt lại! Hắn phát hiện ở trung tâm mạch nước ngầm phía trước có dựng thẳng một cây cột sắt xuyên thẳng xuống đáy sông, trên cột sắt dùng lít nha lít nhít xích sắt cột một nam tử trần trụi toàn thân, tóc tai bù xù! Nam tử kia mặc dù có hình dáng con người, nhưng từ hình dáng đặc biệt trên cơ thể hắn không khó đoán được chính là một xà yêu. "Nơi này lại còn có thi thể xà yêu!" Tần Lãng vô cùng ngạc nhiên. Mười vạn năm trôi qua, thi thể bình thường đã sớm hóa thành đất vàng, tên xà yêu này ngâm dưới sông lâu như vậy mà nhục thân vẫn còn hoàn hảo, hiển nhiên khi còn sống thực lực không hề bình thường! Kẻ mạnh như vậy đều bị Thanh Sơn kiếm phái đánh giết, có thể thấy được thế lực của bọn chúng khi đó mạnh mẽ đến mức nào! Tần Lãng không dừng lại quá lâu, tiếp tục cất bước đi thẳng về phía trước, khi thoáng qua thi thể xà yêu, hắn lại biến sắc, không thể tưởng tượng nổi quay đầu nhìn lại! Vốn chỉ cho rằng đó là một bộ thi thể! Nhưng khi ở cự ly gần, Tần Lãng đột nhiên phát hiện trên thân hắn lại có một tia khí tức yếu ớt đến mức không thể cảm nhận được! "Tên xà yêu này vẫn chưa chết!" Tần Lãng trong lòng trong nháy mắt đưa ra phán đoán, sau đó trong lúc hắn nhìn chằm chằm, tên xà yêu bị trói phảng phất cũng phát hiện ra sự tồn tại của hắn, đúng là chậm rãi động đậy, xuyên qua mái tóc rối bời, có thể thấy lờ mờ một đôi mắt đỏ đang chăm chú nhìn Tần Lãng! Mười vạn năm trôi qua, tên xà yêu này vậy mà vẫn chưa chết, sao có thể chứ! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy, Tần Lãng đơn giản không thể tin vào sự thật trước mắt! "Ngươi là nhân loại?" Giọng nói khàn đặc khô khốc phát ra từ miệng xà yêu bị trói, sau đó hắn phát giác ra điều gì đó, kinh ngạc nói: "Không đúng, trên người ngươi còn có khí tức của xà yêu nhất tộc ta, ngươi rốt cuộc là ai?" Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!! Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!! Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận