Thần Hồn Đan Đế

Chương 1256: Cường giả chính là Tần công tử

Chương 1256: Cường giả chính là Tần công tử
Tất cả mọi người ở đây đều đổ dồn ánh mắt vào hình ảnh Lôi Quyên tay cầm trường kiếm chém giết Long Nhị trên sông, ai nấy đều như bị thi triển Định Thân thuật, ngây ngốc tại chỗ, mặt mày tràn đầy kinh ngạc!
"Tê..."
Cả khung cảnh im phăng phắc đến mười mấy giây sau mới bị những tiếng hít hà ngược liên tiếp vang lên phá tan.
Thạch kém mất mạng dưới tay Lôi Quyên thì thôi đi, giờ đến cả Võ Đế nhị trọng Long Nhị cũng chung số phận, chết dưới tay Lôi Quyên theo cách tương tự! Chẳng ai ngờ được chuyện này sẽ xảy ra!
"Quyên nhi, ngươi...ngươi giết Long Nhị rồi!"
Lôi Minh Triết đứng sau Lôi Quyên cũng chấn động không kém, có thể không cần ra mặt, chỉ cần điều khiển Lôi Quyên chớp mắt đã giết được Long Nhị, một cường giả Võ Đế nhị trọng, thì cái người âm thầm giúp bọn họ Lôi gia thực lực phải kinh khủng cỡ nào? Lôi Minh Triết không sao tưởng tượng nổi!
"Đại tiểu thư quá tuyệt vời!"
"Đúng đó! Hừ, không có người giúp ngươi, đại tiểu thư đã chiến thắng cường địch rồi!"
Gương mặt xinh xắn của Anh Tuyết và Anh Nguyệt ngập tràn hưng phấn, không quên liếc nhìn Tần Lãng đang khoanh chân ngồi tĩnh tọa bất động trong xe ngựa.
"Đại tiểu thư uy vũ, Lôi gia tất thắng!"
Đại trưởng lão Lôi gia dẫn đầu tỉnh táo lại sau cơn rung động, vung tay hô to.
"Đại tiểu thư uy vũ, Lôi gia tất thắng!"
"...”
Đám người Lôi gia hùa theo đại trưởng lão phấn khích hô vang, tiếng hò hét đinh tai nhức óc, vang vọng đến tận trời cao, khí thế Lôi gia nhất thời như cầu vồng.
Ngược lại, mấy vạn hắc giáp binh sĩ lúc trước xông vào Lôi gia thì ai nấy lòng đều run sợ, tan tác bỏ chạy, không đánh mà tan.
Các tướng lĩnh ngân giáp trên Long Viêm Thành càng hoảng sợ tột độ, một Võ Đế mạnh như Long Nhị mà còn bỏ mạng tại chỗ, thì bọn họ càng không thể nào là đối thủ của Lôi gia!
Tan đàn xẻ nghé, các tướng lĩnh ngân giáp cũng không ngu dại đứng đợi chết, chẳng chút do dự, chuẩn bị thoát khỏi Long Viêm Thành.
"Người trên thành nghe kỹ cho ta! Mở cửa thành đầu hàng thì ta sẽ cho các ngươi một con đường sống, tha không giết, kẻ nào có ý định chống cự hoặc đào tẩu, Long Nhị sẽ là tấm gương cho kẻ đó!"
Nhưng các tướng lĩnh ngân giáp vừa cất bước, thì Lôi Minh Triết đã lớn tiếng quát, ngay lập tức bọn họ như bị thi triển Định Thân thuật, đứng chôn chân tại chỗ, mặt mày ỉu xìu. Bọn họ tin rằng, nếu dám chạy trốn thêm một bước, bọn họ thật sự sẽ theo vết xe đổ của Thạch kém và Long Nhị, bị Lôi gia đánh chết ngay lập tức.
"Vào thành!"
Khi cửa thành Long Viêm mở ra, Lôi Minh Triết vung tay hô lớn, dẫn đầu tiến vào trong thành Long Viêm, theo sau ông, đám người Lôi gia đông nghịt từ cửa thành rộng lớn mà qua, đã sớm sắp xếp xong chuyện mai táng cho các tộc nhân đã hy sinh.
Đại trưởng lão Lôi gia sai người tiếp quản các cứ điểm cửa thành Long Viêm cùng đại trận hộ thành, còn Lôi Minh Triết thì dẫn theo đám tướng lĩnh ngân giáp Long Viêm Thành đến phủ đệ mà Lôi gia đã chọn.
Quản sự Lôi gia chỉ huy mọi người đâu vào đấy an trí, Lôi Minh Triết ở đại sảnh gia tộc tiếp kiến các tướng lĩnh ngân giáp Long Viêm Thành. Lôi gia muốn đứng chân tại Long Viêm Thành, muốn nhanh chóng phát triển lớn mạnh, thì chỉ dựa vào sức của mình không thôi vẫn còn thiếu sót rất nhiều, vẫn cần thêm lực lượng bảo vệ xung quanh để hỗ trợ, để tránh cho tộc nhân lãng phí thời gian tu luyện vì những chuyện lặt vặt, mà các tướng lĩnh ngân giáp mà Long Nhị để lại thì mỗi người đều có tu vi không tầm thường, có vài người còn đạt đến cảnh giới Chuẩn Đế, thậm chí còn mạnh hơn Lôi Minh Triết, chính là lực lượng xung quanh Lôi gia không có người thứ hai phù hợp hơn.
Dù mấy tướng lĩnh này mạnh hơn mình, Lôi Minh Triết vẫn đủ tự tin hàng phục được họ, vừa dùng ân vừa dùng uy, chia rẽ, kiềm chế lẫn nhau, các loại phương pháp đan xen thi triển, Lôi Minh Triết là một gia chủ, những chuyện này dễ như trở bàn tay, tin rằng đám tướng lĩnh ngân giáp này sẽ ngoan ngoãn phục vụ cho Lôi gia.
Lôi Quyên thân là đại tiểu thư Lôi gia, được sắp xếp một tiểu viện sớm, lúc này Anh Tuyết và Anh Nguyệt đang tất bật ngược xuôi giúp Lôi Quyên sắp xếp phòng.
"Phù, cuối cùng cũng xong, mệt chết đi được!"
Anh Tuyết và Anh Nguyệt sắp xếp phòng xong thì vặn vẹo lưng, thở phào một tiếng.
"Đi, theo ta đến phòng Tần Lãng một lát."
Lôi Quyên lên tiếng.
Dù gì nơi này là trong tộc, một mình cô đến phòng Tần Lãng, khó tránh khỏi người đời đàm tiếu, có Anh Tuyết và Anh Nguyệt đi cùng thì tự nhiên sẽ không để tộc nhân hiểu lầm.
"Đến phòng Tần công tử?"
Anh Tuyết và Anh Nguyệt liếc nhìn nhau, trên khuôn mặt xinh đẹp lộ rõ vẻ khó chịu: "Không đi! Lúc trước đại tiểu thư gặp nạn, Tần công tử còn chẳng hề nhúc nhích, thấy chết không cứu, sao đại tiểu thư còn muốn đi gặp hắn làm gì?"
"Đại tiểu thư lòng dạ quá thiện lương, nếu là ta đã sớm đuổi Tần công tử đi rồi, vốn dĩ chẳng cho hắn ở Lôi gia chúng ta."
"Không nhúc nhích? Thấy chết không cứu?"
Nghe Anh Tuyết và Anh Nguyệt nói, Lôi Quyên đầu tiên là sững sờ, sau đó "phì cười" nhịn không được che miệng cười nói: "Hai nha đầu ngốc các ngươi, còn thật ngây thơ cho rằng Thạch kém và Long Nhị bị ta giết chết sao? Bọn hắn một kẻ là Chuẩn Đế, một kẻ còn mạnh hơn là Võ Đế nhị trọng, thực lực bỏ xa ta cả chục con phố, ta chỉ là Võ Hoàng, làm sao có thể giết được họ?"
"Chẳng lẽ có cường giả nào giúp đại tiểu thư sao?"
Anh Tuyết và Anh Nguyệt ngơ ngác tỉnh ngộ, lúc nãy các nàng vẫn nghĩ gia chủ Lôi Minh Triết ra tay từ sau lưng Lôi Quyên nên mới đánh chết được cường địch, giờ nghe Lôi Quyên, thì rõ ràng người giúp nàng không phải gia chủ, mà là người khác.
"Không sai! Người giúp ta không ai khác, chính là Tần công tử!" Lôi Quyên cười gật đầu.
"Không thể nào! Chúng ta tận mắt nhìn thấy, Tần công tử từ đầu đến cuối chẳng hề nhúc nhích một tý nào, thậm chí mắt còn không hề mở ra, sao có thể là hắn ra tay giúp ngài?"
Anh Tuyết và Anh Nguyệt quả quyết lắc đầu bác bỏ.
"Có đôi khi, mắt thấy không chắc đã là thật. Với lại cảnh giới của các ngươi với Tần công tử khác nhau một trời một vực, hắn ra tay, ngay cả cha ta còn không kịp phát hiện, thì các ngươi càng không thể phát hiện được." Lôi Quyên cười cười, rồi nói thêm: "Lôi gia chúng ta từ trước đến giờ vẫn luôn nghèo nàn, căn bản không có cơ hội biết được các cường giả Võ Đế khác, các ngươi nghĩ đi, lúc đó, ngoài Tần công tử ra, ai chịu giúp đỡ Lôi gia chúng ta?"
"Thì ra người ra tay cứu đại tiểu thư thật sự là Tần công tử!"
Gương mặt xinh xắn của Anh Tuyết và Anh Nguyệt đầy vẻ kinh ngạc, rồi sau đó là sự rung động vô cùng, Tần Lãng bất động trong xe ngựa mà có thể giúp đại tiểu thư chớp mắt giết được Võ Đế nhị trọng, vậy thực lực thật của hắn phải đáng sợ đến mức nào? Các nàng không sao tưởng tượng nổi! Điều càng khiến các nàng xấu hổ hơn là, vừa nãy bọn họ lại còn chế nhạo, khiêu khích, hiểu lầm hắn!
Sau khi được Lôi Quyên cố ý dặn dò, tiểu viện Tần Lãng ở không cách xa chỗ của cô là bao, đi qua mấy con đường nhỏ, vòng qua một hòn giả sơn thì các nàng đã đến nơi.
"Tần công tử, phủ đệ mới còn đơn sơ, không biết ngươi có quen không."
Gõ cửa tiểu viện, sau khi nghe Tần Lãng đáp lời, Lôi Quyên dẫn theo Anh Tuyết và Anh Nguyệt vẫn còn đôi chút ngại ngùng bước vào sân, nhìn thấy ngay Tần Lãng đang chữa thương trong viện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận