Thần Hồn Đan Đế

Chương 107: Bị cường hôn

"Vân nhi, bộ Ngân Quang Lưu Giáp này đều là chuẩn bị cho nàng, có thích không?" Trong phòng khách sạn, Tần Lãng cười nhìn Vân nhi.
"Thích lắm ạ! Thiếu gia đối Vân nhi thật là tốt!" Vân nhi vô cùng vui vẻ, đôi mắt đẹp như tinh linh gần như biến thành hình trái tim, trong mắt toàn là những ngôi sao nhỏ.
"Thích thì mặc vào thử xem!"
"Dạ!" Vân nhi ngoan ngoãn gật đầu, hưng phấn đi vào phòng, lát sau mặc Ngân Quang Lưu Giáp đi ra, Tần Lãng lập tức mắt sáng rực.
Bộ giáp mềm màu bạc ôm sát cơ thể, tôn lên dáng người thướt tha hoàn mỹ của thiếu nữ, làn da trắng nõn phối hợp với giáp bạc khiến người ta cảm thấy khí khái anh hùng không thua kém nam nhi.
Thấy Tần Lãng nhìn mình chằm chằm không chớp mắt, Vân nhi lập tức mặt ửng đỏ, trong lòng có chút vui mừng, thì ra Vân nhi cũng có lúc khiến thiếu gia thất thần, hì hì!
Tỉnh lại từ vẻ kinh diễm, Tần Lãng ho khan một tiếng, lấy ra một chiếc Trữ Vật Giới đưa cho Vân nhi: "Cái này cũng là cho nàng, bên trong có chút quần áo, nhu yếu phẩm sinh hoạt, tài nguyên tu luyện, và mười cái định vị phù."
"Cảm ơn thiếu gia!" Vân nhi vui vẻ nhận Trữ Vật Giới, theo cách Tần Lãng chỉ dạy, nàng rót một sợi Thần Thức Ấn Ký vào trong, lập tức dung hợp, chỉ cần ý niệm khẽ động có thể nhìn thấy không gian trữ vật bên trong và đồ vật chứa bên trong.
Khi thấy hơn ngàn viên Linh Thạch sáng long lanh bên trong, Vân nhi lập tức giật mình: "Thiếu gia, ngươi cho Vân nhi nhiều quá rồi, những Linh Thạch này người nên giữ lại đi, Vân nhi không thể chiếm dụng tài nguyên tu luyện quý báu của ngươi như vậy được."
"Cho nàng thì cứ cầm lấy! Nàng không phải muốn trở nên mạnh mẽ bảo vệ ta sao? Dùng Linh Thạch tu luyện cho tốt, cố gắng mạnh lên, như vậy mới có cơ hội bảo vệ thiếu gia ta chứ!" Tần Lãng ngăn Vân nhi trả lại Linh Thạch, nghiêm trang nói.
"Vâng, thiếu gia, Vân nhi tuyệt đối sẽ không làm ngươi thất vọng!" Sống mũi Vân nhi cay cay, thiếu gia đối với mình tốt quá, chỉ sợ mình có dùng mười đời cũng không trả hết!
Giờ khắc này, một góc yếu mềm trong lòng Vân nhi bị lay động, trong đôi mắt đẹp thoáng qua vẻ kiên nghị, nàng nhanh chân tiến đến, trong ánh mắt kinh ngạc của Tần Lãng, đôi môi đỏ mọng trực tiếp in sâu lên môi Tần Lãng.
Hương thơm cơ thể thiếu nữ tràn vào mũi Tần Lãng, trong nháy mắt cảm thấy toàn thân như có vô số dòng điện chạy qua, cả người cứng đờ!
"Ta vậy mà... lại bị Vân nhi cưỡng hôn!" Mắt Tần Lãng bỗng nhiên co lại, đại não như thiếu dưỡng, trong đầu chỉ có một ý nghĩ này!
Mình bị cưỡng hôn! Bị Vân nhi cưỡng hôn! Bị Vân nhi luôn ngại ngùng, xấu hổ cưỡng hôn!
Vân nhi chỉ cảm thấy tim mình như thỏ con nhảy loạn phanh phanh, vừa rồi cảm động quá, bản thân vậy mà thoát khỏi vẻ ngượng ngùng bấy lâu, cưỡng hôn thiếu gia!
"Thiếu gia, đây là... nụ hôn đầu của Vân nhi!" Vân nhi mặt đỏ bừng, bụm mặt chạy trốn để lại Tần Lãng mặt mày ngơ ngác.
Giờ phút này Tần Lãng rất muốn nói: "Đây cũng là nụ hôn đầu của ta đó!"
Cứ như vậy mà không có... Cứ thế không có...
Ngày thứ hai trên đường đến Hỏa Di Cốc.
Tần Lãng ở phía trước, Vân nhi ở phía sau, một cỗ không khí xấu hổ bao quanh hai người.
"Thiếu gia, chúng ta đi Hỏa Di Cốc làm gì vậy?" Vân nhi mở miệng hỏi.
"Săn giết yêu thú khổ tu." Tần Lãng đáp gọn.
"A...lại phải săn giết yêu thú..." Mặt Vân nhi lập tức nhăn nhó.
Nửa tháng tiếp theo, Tần Lãng vừa tu luyện vừa hóa thân thành Lão Sư tự mình dạy dỗ Vân nhi chiến đấu kỹ xảo.
Vân nhi bộc lộ ra thiên phú chiến đấu khiến Tần Lãng giật mình, khả năng lĩnh ngộ chiến đấu đặc biệt mạnh, thậm chí có thể suy một ra ba, chỉ trong nửa tháng ngắn ngủi đã có thể tùy ý giết chết yêu thú Tứ cấp trong mười chiêu!
Một nơi ẩn núp trong sơn động.
Tần Lãng đang nhắm mắt ngồi xuống tu luyện, đột nhiên linh khí thiên địa xung quanh trở nên vô cùng nóng nảy, điên cuồng hướng về phía Vân nhi.
Cảm nhận được sự khác thường, Tần Lãng liền ngừng tu luyện, đột nhiên mở mắt nhìn về phía Vân nhi đang bị linh khí trắng bao phủ, kinh ngạc nói: "Vân nhi muốn đột phá Võ Giả Cửu Trọng, trở thành Võ Sĩ!"
Linh khí thiên địa phảng phất bị một loại sức mạnh nào đó dẫn dắt, giống như cá voi hút nước, với tốc độ mắt thường có thể thấy được, hội tụ vào cơ thể Vân nhi, khí thế quanh thân Vân nhi không ngừng tăng lên, trở nên mạnh mẽ!
Một khắc sau, trên đỉnh đầu Vân nhi bỗng hiện ra Hư Ảnh Băng Phượng Võ Hồn, theo cánh đập, toàn bộ Băng Phượng Võ Hồn dần dần ngưng thực với tốc độ mắt thường có thể thấy được, một chén trà sau, một con Băng Phượng trông rất sống động xuất hiện trên đỉnh đầu Vân nhi, con ngươi màu trắng chậm rãi chớp động, phảng phất như một đứa trẻ sơ sinh đang tò mò quan sát xung quanh.
"Đây là... Vũ Hồn Chi Linh!" Mặt Tần Lãng tràn đầy vẻ khó tin!
Vân nhi đột phá đến võ sĩ, đồng thời giác tỉnh Vũ Hồn Chi Linh!
Vũ Hồn Chi Linh đúng như tên gọi, là Võ Hồn của Võ Giả linh tính nồng đậm đến một mức độ nhất định mới có thể sinh ra Linh Căn cực kỳ linh tính, có thể giúp Võ Giả cảm ứng thiên địa pháp tắc càng tốt hơn, nhanh hơn, mà từ đó huyễn hóa ra đủ loại Võ Hồn thần thông!
Nghe nói thức tỉnh Vũ Hồn Chi Linh là một chuyện vô cùng khó khăn, thông thường chỉ khi đột phá Võ Vương đỉnh phong, trở thành Võ Tông cường giả mới có thể thức tỉnh Vũ Hồn Chi Linh!
Tần Lãng gặp Phong Vân Tông Tông chủ Phong Viễn Kỳ, Phó Tông chủ Mặc Phong, thậm chí cả Tôn Giả Yêu Nữ Tiếu Tiếu thực lực còn mạnh hơn cũng không có thức tỉnh Vũ Hồn Chi Linh!
Vậy mà Vân nhi vẻn vẹn từ Võ Giả đột phá lên Võ Sĩ đã tỉnh lại Vũ Hồn Chi Linh!
Thật sự quá bất khả tư nghị! Nếu nơi này là Địa Cầu, Tần Lãng dám cam đoan Vân nhi nhất định sẽ lập tức bị cắt lát nghiên cứu, sau đó phục chế nhân bản...
"Vân nhi hiện tại có thể đã tỉnh lại Vũ Hồn Chi Linh, khẳng định có liên quan đến thân thế bí ẩn của nàng!" Tần Lãng âm thầm suy tính, đợi mình có được Xích Viêm Địa Hỏa ở Hỏa Di Cốc xong, nhất định phải về Thanh Phong Trấn tìm Lãm Nguyệt Lâu Tuyết Thiên Dao hỏi cho rõ thân thế Vân nhi!
"Thiếu gia, ta đột phá trở thành Võ Sĩ Nhất Trọng rồi!" Vân nhi chậm rãi mở mắt, trong đôi mắt đẹp lóe lên vẻ mừng rỡ hưng phấn nói.
"Thế nào? Bây giờ nàng có cảm giác gì? Nhắm mắt lại cảm thụ một chút đi." Tần Lãng ở bên cạnh Vân nhi không ngừng hướng dẫn để nàng thử câu thông thiên địa pháp tắc, lĩnh ngộ Võ Hồn thần thông.
Thức tỉnh Vũ Hồn Chi Linh chắc chắn sẽ sinh ra một cảm giác huyền diệu, cơ hội khó được, Vân nhi lúc này nên làm là nhắm mắt trầm thần, cảm ngộ thật tốt!
"Dạ." Dù không hiểu lắm, nhưng Vân nhi vẫn rất nghe lời, nhắm mắt lại cẩn thận trải nghiệm một lát rồi chậm rãi mở mắt ra.
Tần Lãng đầy mong chờ vội hỏi: "Thế nào? Có phải cảm thấy bản thân thân mật với thiên địa hơn không? Có phải cảm thấy có gan cùng thiên địa hòa làm một không? Có phải có dũng khí như thoát thai hoán cốt..."
"Thiếu gia, ta chỉ có một cảm giác..." Vân nhi bĩu môi nhỏ.
"Mau nói xem, là cảm giác gì?" Tần Lãng hưng phấn nói, một loại cảm giác kia chính là nói Vân nhi đã lĩnh ngộ được một loại thần thông, không biết là thần thông gì đây?
Vân nhi: "Cảm giác rất đói..."
Tần Lãng: "..."
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận