Thần Hồn Đan Đế

Chương 933: Thiên Thư trấn Chuẩn Đế

"Thiên Thư trấn Chuẩn Đế"
"Vô Tự thiên thư!"
Tần Lãng nhíu mày.
Xem ra Tiếu Tiếu là định dùng Vô Tự thiên thư để đối phó bạch bào nam tử.
Chỉ là Vô Tự thiên thư Tần Lãng trước đó từng điều tra, khiến hắn trăm mối vẫn không có cách giải chính là trừ có liên quan đến tin tức của Đường Tâm Nhiên bên ngoài, dường như không còn công dụng gì khác, chẳng lẽ thật có thể coi như vũ khí để sử dụng?
"Chỉ dựa vào một tờ giấy trắng liền muốn đối phó ta, quả thực là ý nghĩ hão huyền!"
Âm thanh như có như không của bạch bào nam tử từ trong sương mù truyền ra, căn bản không dò ra được hành tung cụ thể của hắn, khí tức cường đại không ngừng tới gần ba người Tần Lãng.
"Khanh khách, thật là vô tri, ngươi cho đây là giấy trắng bình thường hay sao?" Tiếu Tiếu lắc đầu cười một tiếng, tay ngọc giơ lên, Vô Tự thiên thư phóng lên tận trời, đón gió căng phồng lên, trực tiếp bao trùm toàn bộ phong ấn chi địa, vô tận lực hút từ đó tuôn ra, như cá voi hút nước, lớp lớp sương mù lấy tốc độ mà mắt thường có thể thấy được bị hút vào trong đó, thân ảnh của bạch bào nam tử từ đó nhanh chóng hiện ra.
"Trang giấy trắng này rốt cuộc là pháp bảo gì, lại, lại có uy lực mãnh liệt như vậy!"
Trong mắt bạch bào nam tử trước đó tràn đầy khinh thường đều bị rung động thay thế!
Thần thông hắn vừa mới thi triển ra căn bản không có cách chống cự lại lực hút khổng lồ bên trong tờ giấy trắng kia, tất cả đều bị hút vào!
Hơn nữa, bản thân hắn mặc dù không ngừng chống cự giãy giụa, nhưng căn bản không ăn thua, bị cỗ lực hút dẫn dắt, không tự chủ được tiếp tục lao theo.
"Cỗ lực lượng bên trong Vô Tự thiên thư này thật là khủng khiếp!"
Mí mắt Tần Lãng giật giật.
Bản thân bạch bào nam tử là một Chuẩn Đế, thực lực gần như vô hạn với cường giả Đế cấp, thế mà một cường giả như hắn lại ngay cả lực hút trong Vô Tự thiên thư cũng không chống cự được, vậy thì Vô Tự thiên thư rốt cuộc là pháp bảo lợi hại đến mức nào?
Tần Lãng đơn giản khó có thể tưởng tượng!
"Khanh khách, bây giờ đã biết Vô Tự thiên thư lợi hại chưa?" Tiếu Tiếu liếc mắt, lộ ra một tia vẻ thương hại, chậm rãi lắc đầu, "Đáng tiếc đã muộn! Thu ——"
Tiếu Tiếu kiều quát một tiếng, năm ngón tay thon dài đột nhiên lại giương lên, lực hút bên trong Vô Tự thiên thư lại phóng đại, thân hình bạch bào nam tử bất ổn, trực tiếp bị hút vào trong!
"Không, không muốn ——"
Bạch bào nam tử mặt mày tràn đầy hoảng sợ cùng bối rối, không ngừng giãy dụa, nhưng căn bản không ăn thua, cả thân ảnh bị Vô Tự thiên thư nuốt chửng, biến mất không thấy gì nữa khỏi phong ấn chi địa!
"Ta bị nhốt ở đây vô số năm, chờ đợi vô số năm, bây giờ còn một ngàn năm nữa ta liền có thể rời khỏi phong ấn chi địa này!"
"Ta chỉ thiếu một chút nữa thôi liền có thể đạt được tha thiết ước mơ Sinh Mệnh Chi Thụ!"
"Nhưng tất cả tất cả đều thất bại trong gang tấc!"
"Ta thật hận, ta thật không cam lòng, không cam tâm..."
Bạch bào nam tử cảm giác như mình rơi vào vực sâu vô tận, xung quanh là vô vàn lực xé rách trào lên toàn thân, kéo hắn hướng đáy sâu vô tận hung hăng mà lôi đi, thần thức cấp tốc tiêu tan, ý thức tán loạn.
"Chết, chết..."
Đản Đản run rẩy môi, nhìn thân ảnh bạch bào nam tử biến mất hoàn toàn, phong ấn chi địa tan thành mây khói, trong đầu có cảm giác vô cùng không chân thực.
Bạch bào nam tử mạnh đến mức bọn họ thậm chí không có cơ hội phản kháng, kết quả lại dễ dàng như vậy bị Vô Tự thiên thư Tần Lãng mang trên người đánh bại!
"Hắn dù sao cũng là một Chuẩn Đế, muốn giết chết nào có dễ dàng như vậy. Bất quá ở trong Vô Tự thiên thư, hiện tại hắn cũng chẳng khác gì chết, sớm muộn gì cũng bị Vô Tự thiên thư hoàn toàn luyện hóa, triệt để diệt vong!"
Tiếu Tiếu vẫy ngón tay ngọc trắng nõn, lập tức Vô Tự thiên thư che khuất bầu trời nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành bộ dạng nhỏ một thước như trước, rơi vào tay Tiếu Tiếu.
"Tiểu đệ đệ, đã giải quyết, muốn triệt để luyện hóa tiêu diệt bạch bào nam tử này đại khái cần mười mấy năm, thậm chí lâu hơn, trong khoảng thời gian này Vô Tự thiên thư không thể sử dụng được nữa, hơn nữa nhất định không thể để Vô Tự thiên thư chịu bất cứ tổn hại nào, nếu không sẽ uổng công vô ích, bạch bào nam tử sẽ chạy thoát ra, đến lúc đó coi như tất cả chúng ta đều gặp nạn!"
Tiếu Tiếu đi đến trước mặt Tần Lãng, tay ngọc vươn ra, đưa Vô Tự thiên thư lại một lần nữa tới trước mặt Tần Lãng.
Ánh mắt dừng lại trên Vô Tự thiên thư giống hệt tờ giấy trắng bình thường trước mắt, Tần Lãng hai mắt sáng lên!
Hắn vạn vạn không ngờ bản thân tùy thân mang theo Vô Tự thiên thư để tìm kiếm tung tích Đường Tâm Nhiên lại có sức mạnh nghịch thiên như vậy, ngay cả một Chuẩn Đế mạnh như bạch bào nam tử cũng có thể thu phục!
"Đa tạ Tiếu Tiếu tỷ ân cứu mạng, ta vụng về có bảo vật mà không biết sử dụng, Vô Tự thiên thư ở chỗ ta hoàn toàn là phung phí của trời, ta nghĩ vẫn là tỷ cầm đi, ít nhất nó có thể phát huy ra tác dụng nghịch thiên vốn có của nó."
Tần Lãng khoát tay, đưa Vô Tự thiên thư cho Tiếu Tiếu, cự tuyệt.
"Khanh khách, tiểu đệ đệ, ngươi e rằng còn không biết giá trị của Vô Tự thiên thư lớn đến nhường nào đâu, đến cả những cường giả tu luyện cao cao tại thượng ở chỗ ta còn cực kỳ thèm khát Vô Tự thiên thư này, vì để đạt được nó mà sống chết tranh giành, nếu để bọn họ biết ngươi dễ dàng muốn đem Vô Tự thiên thư chuyển cho tỷ, đoán chừng từng người sẽ há hốc mồm kinh ngạc!"
Tiếu Tiếu che miệng cười một tiếng.
"Tiếu Tiếu tỷ ngài cứu ta một mạng, ở chỗ Tần Lãng ta xem ra, dù là pháp bảo nghịch thiên hơn nữa, cũng không quan trọng bằng mạng nhỏ của ta, Vô Tự thiên thư coi như là quà cảm ơn ngài đã cứu ta một mạng."
Tần Lãng mở miệng cười nói.
Nghe vậy, trên mặt Tiếu Tiếu nở một nụ cười rạng rỡ, cười đến run cả cành hoa, cả bộ ngực lắc lư lên xuống, ầm ầm dậy sóng:
"Tiểu đệ đệ ngược lại là hào phóng, bất quá trải qua Nguyệt Hồ tẩy luyện, ngươi đã hoàn toàn dung hợp Vô Tự thiên thư, có lẽ cho dù tỷ tỷ muốn cái Vô Tự thiên thư này cũng không có cơ hội, ngươi vẫn là giữ lấy đi, tỷ tỷ sau này có thời gian sẽ nói cho ngươi biết phương pháp sử dụng Vô Tự thiên thư."
Tiếu Tiếu nhét Vô Tự thiên thư vào ngực Tần Lãng, dùng ngón tay ngọc chọc vào ngực Tần Lãng, cười nói.
"Được rồi."
Tần Lãng gật gật đầu, đành phải cất Vô Tự thiên thư, sau đó nghĩ tới điều gì, mở miệng hỏi: "Đúng rồi, Tiếu Tiếu tỷ, sau khi ta cùng tỷ tách nhau ra ở Hoang Cổ cấm địa, sau này ở chỗ đó vô tình gặp được ca ca của tỷ là Long Phi, khoảng thời gian trước hắn nói cảm ứng được khí tức của tỷ, một mình đi tìm tỷ."
Nơi Tiếu Tiếu ở ngay cả một cường giả Chuẩn Đế như bạch bào nam tử cũng không thể tùy tiện tiến vào, Tần Lãng lo lắng Long Phi có lẽ chưa chắc có thể thuận lợi tìm được Tiếu Tiếu.
"Tin tức là do tỷ tỷ cố ý gửi cho Long Phi, chúng ta cũng đã gặp nhau rồi, hiện tại hắn đang cố gắng tu luyện, ta thấy việc cấp bách quan trọng nhất chính là tranh thủ thời gian nghĩ cách rời khỏi phong ấn chi địa này."
Tiếu Tiếu mở miệng nhắc nhở Tần Lãng.
"Hả? Tỷ có thể tùy tiện tiến vào nơi này, chẳng lẽ không thể tùy tiện rời đi sao?"
Đản Đản ở bên cạnh lộ ra vẻ kinh ngạc, nghe ý của Tiếu Tiếu, dường như ngay cả nàng cũng không thể tùy tiện rời đi nơi này.
"Địa phương quỷ quái này làm sao có thể tùy tiện rời đi. Nếu không phải có khế ước Thần Hồn với tiểu đệ đệ, tỷ tỷ có đánh chết cũng không tới phong ấn chi địa này đâu!"
Tiếu Tiếu lắc đầu cười khổ nói.
"Ngay cả tỷ cũng không thể tùy tiện rời đi à..."
Tần Lãng chau mày, lúc này mới có thời gian xem xét hoàn cảnh xung quanh.
Trong tầm mắt, xung quanh không phải là mặt nước xanh thẳm của Nguyệt Hồ, mà là một vùng chim hót hoa nở, cỏ thơm như trải đệm, xanh biếc dạt dào, tựa như chốn đào nguyên. Chung quanh chốn đào nguyên này bị bao quanh bởi vô vàn nước hồ Nguyệt Hồ, một tầng sức mạnh thần bí mắt trần có thể thấy ngăn cách, khiến toàn bộ chốn đào nguyên dường như một thế giới dưới đáy biển độc lập, hoàn toàn tách biệt khỏi Nguyệt Hồ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận