Thần Hồn Đan Đế

Chương 2191: Gọi Phu Quân

Chương 2191: Gọi Phu Quân Tần Lãng từ biệt hai Thánh Hậu, mang theo Đường Tâm Nhiên đi vào một nơi cao vút trong mây trên đỉnh núi. Thời khắc này Đường Tâm Nhiên đã cởi xuống bộ nữ tu áo bào trước kia, đổi một thân váy lụa màu xanh biếc, phác họa ra dáng vẻ hoàn mỹ, mái tóc vốn búi gọn cũng tùy ý xõa sau vai, cộng thêm một khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ, cả người trông như Thần Nữ hạ phàm, khiến người ta phải sáng mắt lên. Gió mạnh trên đỉnh núi thổi tung mái tóc Đường Tâm Nhiên, càng làm tăng thêm một vẻ phong thái yểu điệu. Tần Lãng khoanh chân ngồi bên cạnh Đường Tâm Nhiên, mở miệng nói:
“Trước khi chúng ta về tiểu thế giới, có một số việc ta nhất định phải nói cho ngươi!” “Thứ nhất, việc ta có thể từ thần giới trở về đại thế giới là vì trong cơ thể ngươi có bốn trang Vô Tự thiên thư!” “Thần giới có tổng cộng chín tầng vị diện, còn Vô Tự thiên thư chính là bảo vật tuyệt thế do hơn mười Thần Đế ở vị diện cao nhất thần giới liên thủ cô đọng mà thành, bọn chúng có chín trang, mỗi trang nằm ở một giới trong Cửu Giới của thần giới!” “Theo ta được biết, Vô Tự thiên thư có thể giúp chín vị diện của thần giới ổn định, chống cự những thế lực như Ma tộc từ bên ngoài xâm lấn, có vai trò mấu chốt!” Nghe Tần Lãng giới thiệu, đôi mắt đẹp của Đường Tâm Nhiên chợt mở to. Nàng đã sớm biết Tần Lãng có Vô Tự thiên thư, và còn biết hắn lấy được trang đầu tiên là từ Thiên Hoang Đại Lục trước đây! Chỉ là điều nàng không ngờ là Vô Tự thiên thư lại đến từ thần giới, hơn nữa còn là thứ tồn tại nghịch thiên của thần giới, liên quan đến sự ổn định của thần giới.
“Nếu là chí bảo của thần giới, vậy vì sao Vô Tự thiên thư lại lưu lạc đến tiểu thế giới?” Đôi mắt đẹp của Đường Tâm Nhiên lộ vẻ nghi hoặc. Nếu quan hệ đến sự ổn định của thần giới, quan trọng như thế, tại sao bảo vật như vậy lại từ thần giới lưu lạc xuống tiểu thế giới? Điều đó chẳng phải sẽ khiến thần giới mất ổn định, có thể gặp nguy hiểm hay sao?
Tần Lãng khẽ gật đầu: “Khi biết nơi Vô Tự thiên thư phát ra, ta cũng có hoang mang như ngươi, thực ra Vô Tự thiên thư không chỉ lưu lạc xuống tiểu thế giới, thậm chí ở Cách Lan Vân Thiên cũng có một trang, hơn nữa còn là trang gốc trong chín trang Vô Tự thiên thư!” “Theo lý thuyết, những người bảo vệ Vô Tự thiên thư của thần giới đều là cường giả sánh ngang Thần Đế, tại sao bảo vật lại bị thất lạc khỏi thần giới, mà lại lưu lạc ra bên ngoài?” “Đây là điều ta luôn băn khoăn, và ta nghi ngờ có người đứng sau giật dây, muốn đoạt lấy toàn bộ chín trang Vô Tự thiên thư!” “Ta nghi ngờ kẻ đứng sau màn này rất có thể là một Thần Đế hoặc một trong chín người bảo vệ Vô Tự thiên thư ở thần giới!” Đường Tâm Nhiên trừng lớn hai mắt: “Ý ngươi là, có cường giả Thần Đế ở thượng thần giới để che mắt mọi người, trăm phương ngàn kế đưa Vô Tự thiên thư đến đại thế giới và tiểu thế giới?” Tần Lãng khẽ gật đầu: “Không sai! Rất có thể! Có lẽ để che mắt người, có lẽ để bồi dưỡng hậu bối, nói chung, người đứng sau tuyệt đối có ý đồ khó lường!” “Xem ra, trang thứ tư Vô Tự thiên thư ở nơi hai người ta khôi phục ký ức, và hai trang trước đây ta lấy được đều là do cùng một người làm ra!” “Vốn dĩ ta lên thần giới để giúp một tiền bối thu thập Vô Tự thiên thư, nên mới ngoài ý muốn từ thần giới xuống đại thế giới khi lấy được trang thứ ba!” “Ta nghĩ rằng chính vì có trang thứ tư Vô Tự thiên thư ở đây nên ta mới được đưa tới nơi này!” “Mà bây giờ, việc chúng ta tình cờ có được trang thứ tư Vô Tự thiên thư e rằng đã hoàn toàn phá hỏng kế hoạch của siêu cấp cường giả điều khiển tất cả!” “Cho nên việc ngươi có bốn trang Vô Tự thiên thư trong người tuyệt đối đừng nhắc với ai, nếu không thông tin bị lộ ra ngoài, ngươi sẽ rơi vào tình thế vô cùng nguy hiểm!” “Mà bây giờ ngươi bất quá chỉ là cảnh giới Võ Thánh, căn bản không đủ sức tự vệ khi đối mặt với cường giả thần giới!” “Vậy nên chuyện này, chỉ có hai chúng ta biết, những người còn lại, thậm chí cả phụ thân ngươi cũng đừng cho biết, nếu không cũng sẽ mang đến nguy hiểm cho phụ thân ngươi!” “Trước khi trở về Thiên Hoang Đại Lục, ta nhất định phải nói cho ngươi biết sự quan trọng của việc này!” “Ừm, trong lòng ta đã rõ.” Đường Tâm Nhiên khẽ gật đầu, trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt mỹ tràn đầy vẻ ngưng trọng. Vô Tự thiên thư giúp nàng nghịch thiên cải mệnh, đồng thời cũng mang đến cho nàng nguy cơ rất lớn! Sơ sẩy một chút thôi, có lẽ sẽ rước họa vào thân!
“Bây giờ chúng ta rời khỏi đây, tiến về tiểu thế giới!” Sau khi nói rõ mọi chuyện với Đường Tâm Nhiên, Tần Lãng nhẹ nhàng vung tay về phía trước, không gian trước mặt hai người khẽ rung lên, rồi trực tiếp nứt ra, xuất hiện một vết nứt. Vết nứt rộng chừng mười trượng, từng luồng sức mạnh kinh khủng từ đó tuôn ra, như thể có thể nuốt chửng tất cả, vô cùng đáng sợ. Với tu vi Thần cảnh của Tần Lãng hiện tại, việc xé rách không gian thần giới có lẽ không dễ dàng như vậy, nhưng xé rách không gian đại thế giới thì quá đơn giản, mà việc ép mở một đường hầm từ đại thế giới về tiểu thế giới thì càng là chuyện nhỏ.
Nhìn thấy Tần Lãng thi triển thủ đoạn, trên gương mặt xinh đẹp của Đường Tâm Nhiên lộ vẻ sùng bái: “Nhiều năm không gặp, không ngờ tu vi của ngươi đã đạt tới mức độ cường đại như vậy!” Thủ đoạn cường đại lần này của Tần Lãng thậm chí có thể so với Thiên Đạo.
“Ngươi cái gì mà ngươi? Không hiểu quy củ gì cả! Chúng ta đã có tình nghĩa vợ chồng, từ giờ trở đi, ngươi phải gọi ta là Phu Quân, có biết không?” Tần Lãng quay đầu, nghiêm trang nhìn Đường Tâm Nhiên, mở miệng dạy bảo. Nghe được những lời Tần Lãng nói, Đường Tâm Nhiên liền nhớ đến một màn tại lăng mộ Cô Xạ Nữ Đế, một khuôn mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, bàn tay trắng như phấn nắm chặt rồi đấm thẳng vào người Tần Lãng: “Nhiều năm không gặp, mặt mo của ngươi càng dày hơn, lại còn trêu ghẹo ta, đáng ăn đòn!” Tần Lãng không hề né tránh, ngạnh sinh sinh chịu một quyền của Đường Tâm Nhiên, kêu thảm một tiếng, cả người trực tiếp ngã ra phía sau. Thấy Tần Lãng bị mình đánh bay, Đường Tâm Nhiên lập tức luống cuống, vội vàng chạy tới ôm lấy hắn, mặt mày tràn đầy lo lắng, vội hỏi: “Đồ ngốc, sao ngươi không tránh? Thế nào, có bị thương không?” “Phu nhân đánh ta là vinh hạnh của ta, trốn cái gì chứ? Sao nào, phu nhân, nếu một quyền chưa hết giận thì đánh phu quân thêm vài quyền nữa đi!” Cảm nhận được sự mềm mại, Tần Lãng nắm lấy bàn tay trắng nõn của Đường Tâm Nhiên, một mặt đắc ý cười xảo quyệt nói.
“Ngươi cố ý, đáng ghét!” Đường Tâm Nhiên kịp phản ứng, khuôn mặt xinh đẹp càng thêm đỏ bừng, một bàn tay trắng như phấn khác giơ lên định đánh Tần Lãng tiếp. Nhưng khi nắm đấm còn chưa rơi xuống đã bị Tần Lãng bắt lấy, trong tiếng kinh hô của Đường Tâm Nhiên, Tần Lãng ôm lấy nàng, thân hình khẽ động, một bước bước vào vết nứt không gian: “Phu nhân, sắp về nhà mẹ đẻ rồi, kiềm chế một chút, chú ý hình tượng cá nhân!” Trong không gian xé rách vang lên tiếng cười vui vẻ của Tần Lãng rồi biến mất không thấy đâu nữa.
Và đúng lúc Tần Lãng mang theo Đường Tâm Nhiên trở về tiểu thế giới, thần giới đã hoàn toàn hỗn loạn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận