Thần Hồn Đan Đế

Chương 1231: Đồng sinh cộng tử

"Tần Lãng, mau tẩu thoát!" Thấy Tần Lãng rơi vào nguy hiểm, Đản Đản hoảng hốt lên tiếng.
Nhưng lúc này Tần Lãng đã hoàn toàn bị khí tức của Tru Thần Tỏa bao phủ, đừng nói là tẩu thoát, ngay cả tránh né cũng không thể làm được, Tru Thần Tỏa phía sau như điện chớp đánh tới, những chiếc xích sắt thô to như cự mãng dần hiện ra hàn quang chói mắt, ngay giây sau sẽ xuyên qua tim của Tần Lãng!
"Cút!" Ngay trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc này, một tiếng hét phẫn nộ vang lên, Đản Đản lao tới, trực tiếp hất văng Tần Lãng ra, Tru Thần Tỏa trong nháy mắt xuyên qua thân thể Đản Đản, bắn ra một mảng huyết vụ.
"Đản Đản!" Nhìn thấy Đản Đản không màng sống chết vì mình ngăn cản Tru Thần Tỏa, hai mắt Tần Lãng lập tức đỏ ngầu, muốn quay lại lao về phía Đản Đản.
"Không cần để ý ta, mau đi đi, nếu không hôm nay hai chúng ta ai cũng không thoát được!" Thấy Tần Lãng vậy mà quay lại, Đản Đản nghiến răng, phẫn nộ quát.
"Ô ô ô..." Tiếng gào thét vang lên từ trong cơ thể Đản Đản, lưng Đản Đản cong lên như con tôm, dường như có thứ gì đó muốn xông ra từ bên trong.
"Tru Thần Tỏa muốn từ trong người ta lao ra, ngươi mau tẩu thoát!" Chịu đựng nỗi đau đớn vô tận, mắt Đản Đản trợn tròn, cảnh cáo Tần Lãng.
"Phụt!" Vừa dứt lời, Tru Thần Tỏa trực tiếp xuyên thủng cơ thể Đản Đản, tóe ra một màn huyết vụ, sau đó đầu nhọn đột nhiên hướng về Tần Lãng, định tiếp tục lao ra, rõ ràng là quyết không bỏ qua mục tiêu.
"Mẹ nó! Đánh bị thương ông mày còn không tha!" Mắt Đản Đản đen như ngọc bích trong nháy mắt trở nên đỏ ngầu như máu, đột nhiên há cái miệng rộng như chậu máu, hung hăng táp vào đầu Tru Thần Tỏa!
"Ầm ầm!" Tru Thần Tỏa đang muốn tiếp tục xông ra để đánh giết Tần Lãng, lại bị Đản Đản cắn chặt lấy, nhất thời không thể thoát khỏi sự trói buộc của Đản Đản.
"Đản Đản!" Tần Lãng kinh hãi nói.
Tuy rằng Đản Đản tạm thời khống chế được Tru Thần Tỏa, nhưng ngay cả Thanh Sơn còn không thể tránh khỏi Thần khí, sớm muộn gì cũng sẽ thoát khỏi sự trói buộc của Đản Đản, đến lúc đó Đản Đản e là chắc chắn phải chết!
"Ta da dày thịt béo, không chết được đâu, đừng để ý ta, ngươi mau tẩu thoát đi, ra ngoài nhớ chăm chỉ tu luyện, ta chờ ngươi quay lại cứu ta!" Cắn chặt Tru Thần Tỏa không thể mở miệng, Đản Đản liên tục dùng thần thức truyền âm thúc giục Tần Lãng rời đi.
Răng Tần Lãng nghiến ken két.
Kỷ Ninh ngay cả cái bóng cũng không xuất hiện đã bị giết, Tần Lãng căn bản không tin lời Đản Đản nói!
Đản Đản bị Tru Thần Tỏa khống chế, ở lại chắc chắn phải chết!
Từ trước đến giờ, Đản Đản là đồng đội cùng hắn kề vai chiến đấu, bây giờ Đản Đản vì cứu hắn mà bị cầm tù, làm sao Tần Lãng có thể bỏ rơi Đản Đản một mình chạy trốn?
"Ngươi có thể vì Tần Lãng ta mà liều mạng, ta cũng có thể không màng sống chết vì ngươi! Muốn sống thì cùng sống, muốn chết thì cùng chết!" Sinh mệnh chi thụ hồi phục nhanh chóng vết thương, trong ánh mắt kinh ngạc của Đản Đản, Tần Lãng vậy mà lại quay ngược trở lại, ánh mắt lộ ra vẻ kiên quyết, hướng về cái xác không hồn "Thanh Sơn" bay thẳng đến.
"Tần Lãng!" Không ngờ Tần Lãng không chịu bỏ mình mà đào tẩu, Đản Đản lộ vẻ ảo não, trong lòng lại trào lên một dòng nước ấm.
Hắn quả nhiên không nhìn lầm người!
Hôm nay chỉ cần có thể cứu được Tần Lãng, hắn, dù chết! Không tiếc!
"Đản Đản, kéo chặt Tru Thần Tỏa của ngươi!" Ngay lúc Đản Đản chuẩn bị cùng Tần Lãng cùng nhau xông đến "Thanh Sơn" để kề vai chiến đấu, trong đầu lại truyền đến tiếng của Tần Lãng.
Đản Đản hơi giật mình, không hiểu dụng ý của Tần Lãng, nhưng nghĩ đến việc Tần Lãng ra mệnh lệnh như vậy tự nhiên là có mục đích của hắn, trong nháy mắt từ bỏ ý định lao về phía "Thanh Sơn", cắn chặt Tru Thần Tỏa liều mạng xông về phía trước, kéo cho nó thẳng ra.
"Tìm...chết..." Thấy Tần Lãng không chạy mà xông tới, "Thanh Sơn" phát ra tiếng khinh thường, thân hình hơi động, đột nhiên lao về phía Tần Lãng, như chim ưng bắt gà con, trực tiếp chộp lấy Tần Lãng.
"Phập!" Tốc độ của "Thanh Sơn" cực nhanh, trong nháy mắt tóm được hai tay Tần Lãng, hai tay vặn một cái, với lực lượng khổng lồ, Tần Lãng lập tức bị xé thành hai mảnh!
"Tần Lãng!" Trong lòng Đản Đản giật mình, sau đó nhìn thấy thân thể bị xé rách của Tần Lãng hóa thành hư vô, nhanh chóng tiêu tan, lúc này mới hiểu, vừa nãy người bị "Thanh Sơn" xé nát không phải là Tần Lãng, mà là Võ Hồn bản thể mà hắn đã tế ra!
"Ngu xuẩn, ta ở chỗ này!" Cùng lúc Võ Hồn bản thể bị đánh tan, thân hình Tần Lãng hiện ra ở phía sau "Thanh Sơn", tay phải cầm kiếm, ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm "Thanh Sơn".
"Chết..." "Thanh Sơn" mặt không biểu tình, quay ngược lại, thân hình hóa thành một vòng lưu quang, đột ngột lao về phía Tần Lãng!
Nhìn "Thanh Sơn" đang vội xông đến, Tần Lãng đứng yên tại chỗ không hề nhúc nhích, thiên nhãn thánh hồn nhanh chóng xuất hiện ở giữa mi tâm, ánh mắt trong mắt phát sinh biến hóa, mọi thứ xung quanh phảng phất đều biến mất, trong tầm mắt Tần Lãng chỉ còn lại Đản Đản đang cật lực kéo Tru Thần Tỏa cùng "Thanh Sơn" đang lao đến!
Hình bóng "Thanh Sơn" trong con ngươi đen càng lúc càng lớn, nhưng Tần Lãng trong lòng thì càng thêm tỉnh táo lại, nắm chặt năm ngón tay phải, siết chặt Thanh Thương Thần Kiếm trong tay hơn vài phần.
"Hô!" "Thanh Sơn" gần như thuấn di xuất hiện ở phía trước Tần Lãng, cách ước chừng một mét, hai tay như móng vuốt, đột nhiên vồ lấy Tần Lãng, trong chớp mắt khoảng cách đến cơ thể Tần Lãng đã không đến một tấc!
Sống chết chỉ trong gang tấc, nhưng Tần Lãng trên mặt lại không lộ vẻ sợ hãi, thậm chí một bước cũng không lùi lại!
"Ầm ầm!" Đúng lúc này, Tru Thần Tỏa phía sau "Thanh Sơn" phát ra âm thanh giòn tan của kim loại, trở nên vô cùng thẳng!
Một đầu Tru Thần Tỏa bị Đản Đản cật lực lôi kéo, đầu kia nằm trong cơ thể "Thanh Sơn", giờ khắc này bị cả hai kéo đến thẳng tắp!
Hai tay "Thanh Sơn" ở trước mặt Tần Lãng không đầy một tấc múa may vung vẩy, nhưng mặc cho hắn điên cuồng giãy dụa thế nào, cũng không thể tiến lên thêm chút nào!
"Tốc độ của ngươi dù có nhanh thì thế nào? Tru Thần Tỏa là lợi thế của ngươi, nhưng đồng thời cũng có thể là mối uy hiếp của ngươi!" Đồng tử của Tần Lãng chợt co rụt lại, Thanh Thương Thần Kiếm trong tay đột nhiên chém thẳng ra!
"Phụt!" Trong ánh mắt vui mừng của Đản Đản, một cái đầu lâu trực tiếp bay lên tận trời!
Bạn cần đăng nhập để bình luận