Thần Hồn Đan Đế

Chương 174: Ngươi là Ô Quy vẫn là con rùa

Chương 174: Ngươi là Ô Quy hay là con rùa?
Đao mang cùng trường kiếm trong tay Vương Bá va chạm vào nhau, đồng thời một bóng người màu xanh lao tới ôm lấy Ngô Trùng đang trọng thương, cấp tốc lui về phía sau. Ngô Trùng vốn tưởng mình chắc chắn phải chết, không ngờ vừa đi một vòng trước quỷ môn quan đã trở về, trên mặt lộ ra kinh hỉ của người sống sót sau tai nạn.
"Là ngươi!"
Nhìn thấy gương mặt của thiếu niên áo xanh đã ra tay cứu mình, hy vọng vừa mới nhen nhóm trong lòng Ngô Trùng lại bị dập tắt trong nháy mắt!
"Tần Lãng, ngươi không phải là đối thủ của Vương Bá, mau tranh thủ thời gian rời khỏi đây, không cần quản ta!"
Ngô Trùng vội vàng thúc giục Tần Lãng đang ôm mình. Tần Lãng là người yếu nhất trong mười người, chỉ có thực lực Võ Sư Nhất Trọng, mà Vương Bá đã đạt tới Võ Sư Ngũ Trọng, chênh lệch giữa hai bên không chỉ là một tinh nửa điểm! Bây giờ Tần Lãng thậm chí khó lòng đỡ nổi một kích của Vương Bá! Vừa rồi Tần Lãng có thể cứu được mình từ trong tay Vương Bá, một là do vận dụng Võ Kỹ, hai là do đánh bất ngờ, nếu không thì làm sao Tần Lãng có thể cứu được mình từ trong tay Vương Bá!
"Ha ha, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa lại xông vào, đã đến rồi thì đừng hòng rời đi!"
Nhìn thấy Tần Lãng hiện thân, Vương Bá không những không giận mà còn mừng rỡ.
"Tiểu tử ngươi ngược lại làm Bản tiểu vương gia rất vừa ý, không ngờ ngươi có thể thoát khỏi sương mù rồi đến đây!"
Ánh mắt rơi vào người Tần Lãng, Vương Bá mặt khinh thường, thản nhiên nói.
"Hả, thì ra là ngươi à. Ngươi tên là gì nhỉ? Ô Quy? Hay là con rùa?"
Tần Lãng buông Ngô Trùng xuống, cho hắn uống một viên linh đan chữa thương Tam Phẩm, cố ý ngoáy lỗ tai, giả bộ như không nghe thấy gì, hài hước nhìn Vương Bá.
"Ngươi dám mắng Bản thiếu gia là con rùa, tự tìm đường chết!"
Vương Bá giận tím mặt, bởi vì tên có âm đồng nghĩa nên hắn ghét nhất bị người khác gọi là con rùa!
"Hả, thì ra ngươi không phải con rùa, vậy thì là Ô Quy rồi!"
Tần Lãng khoanh tay trước ngực, cười lạnh nhìn Vương Bá.
"Thằng nhãi ranh dám ăn nói hàm hồ! Ta là con rùa... Ta là Vương Bá, hiện tại ta sẽ giết ngươi, nếu không thì khó mà xả được mối hận trong lòng ta!"
Vương Bá nghiến răng nghiến lợi, hung hăng giẫm một cái xuống mặt đất, lao về phía Tần Lãng, đồng thời nắm chặt năm ngón tay thành quyền, linh lực màu lam nhạt lấp lóe trên nắm đấm, khi cách Tần Lãng không đến một mét, dồn hết sức lực, một quyền đột ngột vung ra, hung hăng nện về phía Tần Lãng! Trước đây trong sương mù, một quyền của Vương Bá chỉ là đánh tùy ý mà đã khiến Tần Lãng lùi lại! Bây giờ thực lực của Vương Bá đã tăng lên đến đỉnh phong Võ Sư Ngũ Trọng, hắn tin chắc một quyền này đủ sức nghiền nát Tần Lãng!
"Muốn giết ta đâu có dễ vậy!"
Tần Lãng hừ lạnh một tiếng, cũng nắm chặt năm ngón tay, hiện ra hồng quang nhạt, nắm đấm đón lấy nắm đấm của Vương Bá đột nhiên vung ra!
"Vậy mà không tránh! Lại mưu toan dùng thực lực Võ Sư Nhất Trọng để đỡ một quyền của Bản tiểu vương gia, quả thực là tự tìm đến cái chết!"
Nhìn thấy hành động của Tần Lãng, nụ cười trên mặt Vương Bá càng tươi hơn. Giờ phút này, trong mắt hắn, Tần Lãng chỉ là một tên tiểu tử ngông cuồng không biết trời cao đất dày! Một quyền của hắn còn có thể đánh chết cả Võ Sư Thất Trọng, Tần Lãng lại dám dùng thực lực Võ Sư Nhất Trọng để đón đỡ ư? Thật là không biết chữ chết viết thế nào!
Một bên, Ngô Trùng thấy cảnh này thì bất đắc dĩ nhắm hai mắt lại, tuy rằng hắn trời sinh tính lãnh đạm nhưng Tần Lãng dù sao cũng vì cứu hắn mà đến, tự nhiên không muốn tận mắt chứng kiến cảnh Tần Lãng bị một quyền đánh chết!
"Ầm!"
Nắm đấm đối quyền đầu! Tiếng nổ vang lên, linh lực cuồng bạo từ chỗ nắm đấm của Vương Bá và Tần Lãng va chạm vỡ ra, bao phủ xung quanh, những Linh Thảo Tam cấp ở đó bị tàn phá, hóa thành hư vô!
Thân hình Vương Bá vẫn đứng yên tại chỗ, không hề nhúc nhích, còn Tần Lãng thì soạt soạt soạt liên tiếp lùi về phía sau mười bước mới ổn định thân hình! Hổ khẩu rung mạnh, năm ngón tay bị chấn động run rẩy, Tần Lãng kinh hãi phát hiện lực lượng một quyền của Vương Bá lại mạnh mẽ như vậy, may mắn trước đó hắn đã liên tục đột phá, thực lực tăng lên, nếu không thì vừa rồi một quyền hắn đã bại rồi! Giờ khắc này Tần Lãng biết thực lực của Vương Bá rất mạnh, hoàn toàn không phải là Võ Sư Ngũ Trọng bình thường có thể so sánh! Thực lực của Võ Sư cảnh giới khi tăng lên một trọng sẽ khó khăn hơn rất nhiều, chênh lệch có thể đến hàng chục lần! Cho dù bản thân hắn đã liên tục đột phá thực lực đến đỉnh phong Võ Sư tam trọng, nhưng đối mặt với Vương Bá hiện tại vẫn không phải đối thủ!
Tần Lãng kinh ngạc, nhưng Vương Bá đối diện dù chiếm thượng phong, trong lòng kinh hãi cũng không hề kém Tần Lãng! Hắn khiếp sợ phát hiện thực lực hiện tại của Tần Lãng đã đạt tới đỉnh phong Võ Sư tam trọng! Chuyện này sao có thể! Trong sương mù, khi đã từng giao thủ ngắn ngủi với Tần Lãng, Vương Bá nhớ rõ ràng thực lực của Tần Lãng chỉ là Võ Sư Nhất Trọng! Nhưng lúc này mới qua chưa đầy hai mươi ngày, thực lực của Tần Lãng đã tăng lên đến đỉnh phong Võ Sư tam trọng! Hai mươi ngày mà gần như tăng liền ba trọng! Tốc độ thăng cấp điên cuồng như thế thật là chưa từng nghe thấy! Giờ khắc này, sát ý của Vương Bá đối với Tần Lãng vô cùng nồng đậm! Tốc độ tăng trưởng điên cuồng của Tần Lãng khiến đáy lòng hắn sinh ra một tia bất an! Từ trước đến nay làm việc cẩn thận, luôn tàn diệt tận gốc, Vương Bá hiểu rằng bản thân nhất định phải nhanh chóng giết chết Tần Lãng, nếu không thì một khi để loại yêu nghiệt này trưởng thành, tuyệt đối sẽ là một tai họa ngầm lớn!
Phát hiện xung quanh có chút yên tĩnh, Ngô Trùng hiếu kỳ mở mắt ra, nhìn thấy Tần Lãng lùi về cạnh mình, bình yên vô sự, không hề bị thương, đôi con ngươi lạnh lùng cũng không nhịn được mà lộ ra vẻ kinh ngạc! Tần Lãng vậy mà có thể chính diện đón đỡ một kích của Vương Bá mà vẫn bình yên vô sự! Sao có thể! Dù bản thân hắn đỡ một quyền của Vương Bá cũng không dễ dàng như thế!
" Được, rất tốt, vô cùng tốt! Không ngờ thực lực của ngươi lại tăng lên tới Võ Sư Tam Trọng, thật khiến Bản tiểu vương gia phải nhìn bằng con mắt khác!"
Vương Bá nhìn Tần Lãng chăm chú, ánh mắt đột nhiên lạnh đi, giọng nói lạnh lùng nói, "Có thể nhận được lời tán thưởng của Bản tiểu vương gia, ngươi hẳn là cảm thấy vinh hạnh! Càng vinh hạnh hơn nữa là ngươi đã lọt vào pháp nhãn của Bản tiểu vương gia, ngươi có tư cách làm đối thủ để ta đánh giết!"
"Huyền Giai Cao Cấp Vũ Kỹ Phục Long Giết!"
Giọng nói vừa dứt, trên đỉnh đầu Vương Bá bỗng hiện ra một sợi dây leo Võ Hồn dài mấy mét đầy gai nhọn, theo linh lực điên cuồng phun trào, dây leo Võ Hồn giống như ma quỷ cuồng vũ, đón gió tăng vọt, nhanh chóng dài ra, bao phủ về phía Tần Lãng!
Vậy mà đồng thời sử dụng Võ Hồn và Huyền Giai Võ Kỹ! Ngô Trùng trừng mắt nhìn, một kích này cho dù không gây thương tích gì cho hắn, hắn cũng không dám đón đỡ, Tần Lãng dù thực lực đã đến đỉnh phong Võ Sư tam trọng cũng không phải sức một mình mà đỡ nổi!
"Gai trên dây leo ngược lại có kịch độc, tuyệt đối đừng để bị chạm vào! Mau trốn đi!"
Ngô Trùng mặt mày tái mét, vội vàng thúc giục Tần Lãng.
"Bây giờ mình liều mạng với Vương Bá, dù có thể thắng đối phương thì cũng phải trả cái giá rất lớn, sau này bản thân mình khẳng định sẽ càng nguy hiểm hơn!"
Trong lòng lập tức đưa ra phán đoán, trong khoảnh khắc dây leo Võ Hồn sắp quấn lấy mình, Tần Lãng trực tiếp ôm lấy Ngô Trùng, nhanh chóng thi triển Du Long Bộ, tốc độ nhanh như chớp, bay về phương xa!
"Ta thao, tốc độ thật nhanh!"
Nhìn thấy Tần Lãng ôm Ngô Trùng bỏ chạy, tốc độ còn nhanh hơn cả khi mình toàn lực chạy, Vương Bá tức giận mắng một tiếng, trực tiếp từ bỏ việc đuổi theo Tần Lãng.
"Các ngươi cho rằng trốn được sao?"
Hừ lạnh một tiếng, Vương Bá liếm liếm khóe miệng, lấy từ trong túi thú bên hông ra một con Yêu Phong, nhỏ một giọt máu tươi của Ngô Trùng trên mặt đất vào miệng con Yêu Phong!
"Thị Huyết Phong ngàn dặm truy tung, không chết không thôi! Dù các ngươi trốn đến chân trời góc bể, Bản tiểu vương gia vẫn sẽ tìm ra được hai ngươi, có cánh cũng khó thoát!"
Vương Bá giơ tay lên, Thị Huyết Phong phát ra tiếng "Ong ong ong", vỗ cánh bay về phía xa, ngàn dặm truy tung Tần Lãng và Ngô Trùng!
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận