Thần Hồn Đan Đế

Chương 1094: Báo danh

Chương 1094: Báo danh Để báo danh tham gia giải đấu luyện đan sư, người tham gia tối thiểu phải là Đan Vương ngũ phẩm. Ngưu Khôi liếc mắt đã nhìn ra Tần Lãng còn rất trẻ, tu luyện cũng không lâu, không ngờ rằng thực lực của hắn không chỉ vượt xa mình, mà lại còn là một Đan Vương ít nhất ngũ phẩm trở lên.
Ngưu Khôi thân là một luyện đan sư, trải qua không biết bao nhiêu năm khổ luyện mới trở thành Đan Vương thất phẩm. Hắn biết rõ con đường luyện đan gian khổ như thế nào, ngoài thiên phú cực cao ra còn cần đầu tư rất nhiều thời gian. Tần Lãng trẻ như vậy mà đã có thể trở thành Đan Vương ít nhất ngũ phẩm, theo Ngưu Khôi thì chuyện này gần như không thể nào.
"Ngươi đúng là đồ đầu óc heo, không phải luyện đan sư thì ta đến đây làm gì?" Tần Lãng lắc đầu cười khẩy, không để ý đến vẻ mặt đã biến sắc của Ngưu Khôi, trực tiếp vẫy tay với một thị nữ trang điểm lộng lẫy, dáng người hoàn mỹ bên cạnh: "Ta muốn ghi danh tham gia giải đấu luyện đan sư lần này."
"Hoan nghênh ngài đến tham gia!" Trên mặt thị nữ lộ ra nụ cười nghề nghiệp dịu dàng, giơ bàn tay trắng nõn, xanh nhạt chỉ lên lầu hai: "Mời quý khách đi theo ta, chỉ cần thông qua khảo thí, ngài sẽ có thể thành công tham gia giải đấu luyện đan sư lần này."
"Được." Tần Lãng gật đầu, đi theo sự chỉ dẫn của thị nữ lên lầu hai, vào một phòng thi.
"Trẻ như vậy sao có thể trở thành Đan Vương ngũ phẩm, hắn chắc chắn không qua nổi khảo nghiệm!" Ngưu Khôi hơi nheo mắt, khóe miệng nở một nụ cười lạnh.
Bên trong phòng thi.
Chính giữa phòng đặt một cái đan lô màu đen, bên cạnh bày các loại đá lửa dùng để luyện đan, bên cạnh đá lửa là các loại linh thảo cấp năm trở lên dùng cho khảo thí luyện đan.
Tần Lãng sớm đã biết nội dung khảo thí báo danh, nhưng vẫn cẩn thận lắng nghe nhân viên công tác trong phòng thi giảng giải chi tiết, sau đó mới kiểm tra kỹ đan lô và các loại linh thảo dùng để luyện đan. Sau đó hắn tế Xích Viêm Thiên Hỏa, châm lửa đan lô.
Với trình độ luyện đan cực hạn Đan Vương thất phẩm của Tần Lãng hiện tại, dạng khảo thí này hoàn toàn dễ như ăn cháo. Trong ánh mắt rung động của nhân viên công tác, từng cây linh thảo cấp năm như có sinh mệnh, tranh nhau chen lấn nhảy vào bên trong lò luyện đan dưới sự dẫn dắt của Tần Lãng. Tiếp đó, trong những quyết pháp luyện đan hoa mắt, rất nhanh tất cả linh thảo cấp năm đều đã được chiết xuất xong. Vẻn vẹn mười phút sau, hương thơm đan dược thấm vào tim phổi truyền ra, mười hai viên linh đan ngũ phẩm hạng nhất đã được Tần Lãng lấy ra từ máng đan, đựng vào trong bình sứ đã được chuẩn bị sẵn.
Cho đến khi Tần Lãng đặt bình sứ trước mặt, nhân viên công tác mới tỉnh táo lại từ sự rung động, nhìn Tần Lãng bằng ánh mắt đầy thâm ý, sau đó đổ một viên linh đan trong bình ra kiểm tra phẩm chất.
"Sa sa sa..." Tiếng bước chân vang lên, Tần Lãng cất bước từ lầu hai đi xuống.
"Ha ha ha, mới mười mấy phút đã ra, xem ra tên tiểu tử này chắc chắn đã thất bại!" Thấy Tần Lãng nhanh như vậy đã ra, Ngưu Khôi lộ ra vẻ hả hê trên nỗi đau của người khác.
Với trình độ Đan Vương thất phẩm của mình mà muốn luyện ra linh đan ngũ phẩm trong thời gian ngắn như vậy đã là chuyện cực kỳ khó khăn, hắn thấy Tần Lãng lại càng không thể nào làm được!
Giờ đây, kết quả mà Tần Lãng có chỉ có một, chắc chắn là thất bại trong khảo thí!
Nhưng sau đó, trong ánh mắt kinh ngạc tột độ của Ngưu Khôi, thị nữ đã nhận được tin tức, đang chờ ở đầu bậc thang, nhanh chóng nghênh đón, trên gương mặt xinh đẹp tràn đầy vẻ cung kính, vô cùng kính cẩn đưa một chiếc nhẫn màu vàng óng, khắc hình ngọn lửa cho Tần Lãng: "Thưa đại nhân Đan Vương tôn quý, chúc mừng ngài đã thuận lợi vượt qua khảo thí. Đây là tín vật để ngài tham gia giải đấu luyện đan sư năm nay, xin hãy cất giữ cẩn thận. Nửa tháng sau đến tham gia giải đấu, nhớ mang theo là được."
"Ừm." Nhận lấy chiếc nhẫn vàng, Tần Lãng cười gật đầu, không để ý đến Ngưu Khôi đang đờ đẫn bên cạnh, trực tiếp cất bước rời đi.
"Cái gì! Mười mấy phút đã thông qua khảo thí?" Cho đến khi bóng dáng Tần Lãng biến mất, Ngưu Khôi mới tỉnh táo lại từ sự kinh hãi.
Dù là một Đan Vương thất phẩm, muốn luyện chế linh đan ngũ phẩm đơn giản nhất, cũng tuyệt đối không thể hoàn thành trong mười mấy phút ngắn ngủi. Có thể nói, lần khảo nghiệm này của Tần Lãng hoàn toàn đã lập nên kỷ lục mới trong lịch sử giải đấu luyện đan sư nghèo nàn này!
"Xem ra tên tiểu tử này đã chuẩn bị kỹ càng, trình độ luyện đan của hắn có lẽ không chỉ là Đan Vương ngũ phẩm đơn giản như vậy!" Trong lòng Ngưu Khôi bỗng nhiên sinh ra một cảm giác bị áp bức vô tận, trong miệng lẩm bẩm, trên mặt không còn vẻ phách lối và tự tin như khi vừa thấy Tần Lãng.
...
Báo danh thành công, Tần Lãng tìm một khách sạn gần đó, mở một phòng để vào ở.
Thời gian nửa tháng đương nhiên không thể lãng phí, Tần Lãng lấy ra ngay những cực phẩm linh thạch mà mình đã lấy được từ Đỗ gia trước đó, rồi tiến vào trạng thái tu luyện.
Ngay lúc Tần Lãng tu luyện, Ngưu Khôi đang không ngừng nghiên cứu về đan đạo ở một khách sạn khác trong thành Huyền Phú.
Mười ngày sau.
"Đông đông đông!" Tiếng gõ cửa dồn dập vang lên, Ngưu Khôi dừng nghiên cứu đan đạo, khó chịu ngẩng đầu lên, trầm giọng hỏi: "Ai đó?"
"Đỗ Quyên của Đỗ gia, có chuyện quan trọng xin gặp Ngưu đại thủ lĩnh!" Một giọng nói dễ nghe từ ngoài cửa truyền vào.
"Vào đi." Ngưu Khôi gật đầu.
"Két két!" Cửa phòng được cẩn thận từng chút một đẩy ra, trong ánh mắt kinh diễm của Ngưu Khôi, một bóng hình xinh đẹp, thanh tú động lòng người bước vào, thần thái xinh đẹp, làn da mịn màng, dung mạo tuyệt mỹ, tư sắc mê hồn.
"Ta, Ngưu Khôi, từ trước đến nay không có bất kỳ liên quan gì với Đỗ gia các ngươi, ngươi tìm ta có chuyện gì?" Mắt nhìn chằm chằm vào vóc dáng linh lung gợi cảm của Đỗ Quyên, Ngưu Khôi không hề che giấu, nuốt nước bọt, trầm giọng mở miệng.
"Ta nghe nói Ngưu đại thủ lĩnh chính là Đan Vương có khả năng đoạt giải ba đầu trong giải đấu luyện đan sư lần này. Hơn nữa, ngài có hiềm khích với Tần Lãng, cho nên ta đặc biệt đến đây cầu xin Ngưu đại thủ lĩnh sau khi đoạt được ba hạng đầu của giải đấu luyện đan sư, thỉnh cầu đặc sứ đại nhân đích thân giết chết Tần Lãng!" Đỗ Quyên cung kính chắp tay hướng Ngưu Khôi, mở miệng nói.
"Tần Lãng? Đây có phải là tên của tên thanh niên mặc áo xanh đó không?" Ngưu Khôi nhíu mày hỏi.
"Không sai, chính là hắn!" Đỗ Quyên gật đầu.
"Bản thủ lĩnh đúng là có mâu thuẫn với tên Tần Lãng đó, nhưng Đỗ gia các ngươi không phải là không có cao thủ, ngươi nên để bọn họ ra tay giết Tần Lãng mới đúng, hà cớ gì lại chạy đến tận đây tìm ta?" Ngưu Khôi mắt không rời khỏi Đỗ Quyên.
"Ngưu đại thủ lĩnh, ngài không biết đấy thôi, lão tổ và cha của ta, còn cả ba vị trưởng lão của gia tộc đều đã bất hạnh mất mạng dưới tay Tần Lãng, khiến cho Đỗ gia chúng ta tổn thất nặng nề! Sau đó, biết tin kẻ thù của Đỗ gia ta nhao nhao kéo đến đánh tận cửa, những cường giả Võ Tôn còn lại của Đỗ gia thì người chết kẻ trốn. Hiện tại, Đỗ gia to lớn như vậy mà đến một cường giả Võ Tôn cũng không có, đã sụp đổ rồi!" Vẻ mặt xinh đẹp của Đỗ Quyên đầy cay đắng và bất lực.
Những năm qua, Đỗ gia họ đã đắc tội không ít thế lực, trước đây dựa vào thế lực của lão tổ và Đỗ Xán mà những kẻ đó không dám lên tiếng. Nhưng giờ biết tin lão tổ của Đỗ gia đã chết, lập tức những kẻ thù như ong vỡ tổ kéo đến Đỗ gia. Trong thời gian ngắn ngủi chưa đầy mười ngày, toàn bộ phủ đệ Đỗ gia đã bị tàn phá. Người Đỗ gia thì người chết kẻ trốn, hoàn toàn rơi vào cảnh tuyệt vọng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận