Thần Hồn Đan Đế

Chương 2152: Ngươi mới là cùng yêu nhân cùng một bọn

Bạch Lạc Thần Đế nhiều lần phái người ám sát Tần Lãng không thành, lần này thật vất vả mượn cơ hội Vô Tự Thiên Thư xuất hiện nguy cơ có thể phá lệ tiến vào Thần Giới, việc làm đầu tiên liền là đem Tần Lãng giết chết, trừ bỏ hậu họa! Mà với cảnh giới Thần Đế của hắn, giết Tần Lãng hoàn toàn dễ như nghiền chết một con kiến! Sự chênh lệch cảnh giới giữa hai bên thực sự quá lớn! Tần Lãng cảm thấy quanh thân bị một luồng khí thế cường đại bao phủ, giống như một xiềng xích vô hình, giờ phút này, dưới sát ý của Bạch Lạc Thần Đế, hắn ngay cả động đậy giãy giụa cũng không thể, chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh trường kiếm của Bạch Lạc phát ra ánh sáng cường đại, nhanh chóng đâm thẳng đến hắn! Mười mét! Chín mét! Gần như trong chớp mắt, kiếm mang đã đến trước người Tần Lãng, cách chưa đến ba mét, hơi thở cường đại còn chưa chạm đến thân thể Tần Lãng đã xé rách áo xanh trước ngực hắn thành vải vụn, làn da trước ngực lại càng xuất hiện từng vệt máu! Kiếm chưa đến, người đã bị thương! Một kiếm của Thần Đế, có thể hủy trời diệt đất! Cả thần giới, người có thể cản được một kiếm của Thần Đế, lại càng ít! Mà đến Thần Giới yếu nhất tầng thứ chín, Thần Đế tùy ý một kiếm, càng không người nào có thể địch! Dù sức chiến đấu của Tần Lãng đủ để đánh ngang với người ở cảnh giới Thần Giả mạnh hơn, nhưng ở trước mặt Thần Đế cường đại, đừng nói đối địch, ngay cả xuất chiêu cũng không có cơ hội! Thạch Tam Hoàng bên cạnh cũng khẽ giật mình. Hắn không nghĩ tới sau khi tốn hết biện pháp, vất vả lắm mới vào được Thần Giới tầng chín, Thần Đế Bạch Lạc lại không phải đối phó Vô Tự Thiên Thư đang mất khống chế đầu tiên, mà bất chấp thân phận Thần Đế cao cao tại thượng, trước tiên ra tay với một hậu bối nhỏ bé! Một màn này, hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn! Mà khi hắn muốn xuất thủ ngăn cản Bạch Lạc Thần Đế thì đã muộn! Trường kiếm của Bạch Lạc Thần Đế đã đâm đến chỗ cách Tần Lãng chưa đầy hai mét! Kiếm mang cường đại bao phủ Tần Lãng xung quanh, sát khí quét sạch, tựa như cơn thịnh nộ của trời xanh, trời đất cũng vì đó mà thất sắc, còn da giữa lông mày của Tần Lãng thì bị xé toạc một vết kiếm, máu tươi nhỏ giọt tuôn ra, sự nhói đau vô tận truyền đến! Lúc này, Tần Lãng cảm giác mình như một bia sống, chỉ có thể để mặc Thần Đế dễ dàng giết mình! “A a a!” Toàn thân bị kiếm mang mạnh mẽ áp bách, Tần Lãng lại cảm thấy toàn thân xương cốt dường như bị nghiền nát, sự đau nhức vô tận truyền đến, ngay cả linh hồn cũng không nhịn được mà run rẩy. “Ta không thể cứ như vậy ngồi chờ chết được!” Trong lòng Tần Lãng tràn đầy không cam tâm, ngưng tụ toàn thân tinh lực đột nhiên bắn ra một đạo thần niệm! Thân thể bị sát ý cường đại khống chế nghiền ép, không cách nào động đậy, nhưng hắn vẫn có thể vận dụng một tia thần niệm! Đây cũng là thủ đoạn cuối cùng của hắn! “Hừ! Thần niệm yếu ớt như vậy, còn không đủ để bản thần đế chém một kiếm!” Nhìn thấy Tần Lãng bắn ra thần niệm, Bạch Lạc Thần Đế lộ vẻ khinh thường, trường kiếm trong tay khẽ run lên, một luồng kiếm khí cường đại hướng thần niệm của Tần Lãng chém tới! Nhưng vượt quá dự đoán của Bạch Lạc Thần Đế, thần niệm Tần Lãng phóng ra không phải để công kích hắn, mà là chém về phía từng đạo trận kỳ! “Phanh phanh phanh phanh phanh phanh!” Trọn vẹn hơn trăm đạo trận kỳ màu vàng dưới một kích thần niệm của Tần Lãng ầm ầm nổ tung, hóa thành vô số bột phấn! Trong nháy mắt, toàn bộ lực lượng của đại trận hộ vệ không còn chút nào! “Ân? Tiểu tử này vất vả lắm mới ngưng tụ ra thần niệm lại không dùng để đối phó ta?” Tung kiếm xuống một nhát nhưng không trúng, Bạch Lạc Thần Đế ngây ra, mặt lộ vẻ kinh ngạc. “Oanh!” Một khắc sau, không có đại trận hộ vệ ngăn cản, sức mạnh cuồng bạo của Vô Tự Thiên Thư đột nhiên đánh tới, cùng kiếm mang của Bạch Lạc Thần Đế đang chém về phía Tần Lãng hung hăng đụng vào nhau! Hai luồng năng lượng ầm ầm nổ tung, Tần Lãng đang ở trong đó cũng bị đánh văng mạnh về sau! “Phốc!” Thân thể còn chưa chạm đất, cổ họng Tần Lãng ngòn ngọt, đột nhiên phun ra một ngụm lớn máu tươi! Tuy rằng năng lượng khủng bố của Vô Tự Thiên Thư giúp hắn đỡ được một kích của Bạch Lạc Thần Đế, nhưng dưới sự va chạm tạo ra xung lực năng lượng rất lớn của hai luồng sức mạnh, cơ thể Tần Lãng vẫn chịu sự đả kích không nhỏ, bị thương không nhẹ. Đương nhiên, dù bị thương không nhẹ nhưng đã tránh thoát được một kích tất sát của Bạch Lạc Thần Đế! “Hay lắm! Vậy mà lại mượn lực lượng của Vô Tự Thiên Thư để chống lại một kích tất sát của Bạch Lạc Thần Đế!” Thạch Tam Hoàng mắt sáng lên, không nhịn được mà lên tiếng tán thưởng. Ngay cả hắn cũng cho rằng Tần Lãng trong một kích vừa rồi của Bạch Lạc Thần Đế hẳn phải chết không nghi ngờ, không ngờ rằng Tần Lãng trong tuyệt cảnh lại trực tiếp mượn sức bên ngoài để tránh thoát tình thế chắc chắn phải chết, trong thời gian ngắn như vậy mà có thể phản ứng nhanh nhạy như thế, chắc chắn là tích lũy từ vô số lần tôi luyện trong sinh tử! Còn mặt Bạch Lạc Thần Đế thì trong nháy mắt đen lại! Vừa rồi, nếu như thần niệm Tần Lãng phóng ra để công kích hắn, hắn có đầy đủ tự tin tiêu diệt nó! Nhưng Tần Lãng căn bản không dùng thần niệm để công kích hắn, mà triệt để hủy đi đại trận hộ pháp, mượn sức mạnh cuồng bạo của Vô Tự Thiên Thư để chống lại hắn! “Khục, khụ khụ, may mắn Thần Đế ngươi vừa đến đã phá hủy đại trận hộ pháp, không để Vô Tự Thiên Thư bị khống chế hoàn toàn, nếu không thì, ta thật sự mượn không được lực lượng để chống lại sự cường đại của ngươi!” Tần Lãng chậm rãi đứng dậy, lau đi vết máu tươi nơi khóe miệng, cười lạnh nói. Nghe vậy, mặt Bạch Lạc Thần Đế càng đen thêm mấy phần! Tần Lãng đây là đang trào phúng việc hắn tự mình nâng đá đập vào chân mình! Khiêu khích! Tuyệt đối là sự khiêu khích trắng trợn! Trong nháy mắt, sát khí toàn thân Bạch Lạc Thần Đế lại lần nữa tăng vọt! Nụ cười lạnh trên mặt Tần Lãng càng thêm nồng đậm mấy phần: “Ngươi đường đường là Thần Đế, một kích không giết được ta, lại còn định ra tay lần nữa sao?” “Càng khiến người ta câm nín hơn là ngươi để đối phó ta mà phải bịa ra lý do, vậy mà lại vu khống một kẻ tiểu tốt vô danh như ta!” “Ta cấu kết với yêu nhân? Uổng công cho ngươi nghĩ ra!” “Ta thấy là ngươi cấu kết với yêu nhân thì có, vội vàng giết ta chính là muốn giết người diệt khẩu!” “Nếu không thì, ngươi không cùng yêu nhân cấu kết, làm sao lại đến đây sớm hơn so với những Thần Đế khác? Chắc chắn ngươi đã biết trước mọi chuyện, nên mới hành động sớm!” “Cho nên, kẻ sai khiến yêu tổ đến cướp Vô Tự Thiên Thư, tám chín phần mười chính là ngươi!” Tần Lãng liên tục lên tiếng nói. Bạch Lạc Thần Đế có thể vu khống hắn, thì hắn cũng có thể dội nước bẩn trở lại! Mà địa vị của Bạch Lạc Thần Đế vốn tôn quý, thân phận đặc thù, lại càng coi trọng thanh danh! Quả nhiên, nghe những lời Tần Lãng nói, Bạch Lạc Thần Đế mặt lộ vẻ giận dữ, sát ý trên người càng đậm: “Tiểu tử thúi, dám vu khống bản thần đế, ta lập tức nghiền ngươi thành tro!” Sát ý mãnh liệt hơn gấp mấy lần so với vừa rồi lại lần nữa bao phủ lấy toàn thân Tần Lãng. Nhưng lúc này, Thạch Tam Hoàng lại bước lên một bước, đứng chắn trước người Tần Lãng, khí thế toàn thân bùng nổ, giúp Tần Lãng chặn lại sát ý vô tận kia. “Thạch Huynh, ngươi làm gì vậy?” Bạch Lạc Thần Đế ngạc nhiên nhìn Thạch Tam Hoàng. Hắn không ngờ người sau lại vì Tần Lãng mà đứng ra! “Bạch Lạc Thần Đế, ta cũng muốn biết vì sao ngươi lại đến nhanh như vậy!” Vừa rồi những lời Tần Lãng nói, khiến nghi ngờ trong lòng Thạch Tam Hoàng càng tăng thêm mấy phần, Nghi Hồ nhìn về phía Bạch Lạc Thần Đế. Trương Hiền hiện tại chưa chắc đã phát tín, nhưng Bạch Lạc Thần Đế đã xuất hiện ở đây, tựa hồ đã biết trước chuyện gì, cùng suy đoán trước đó của hắn không hẹn mà gặp!
Bạn cần đăng nhập để bình luận