Thần Hồn Đan Đế

Chương 580: Xuất phát

"Cáo từ!" Nam Cung Chính Tề đạt được mục đích, vẻ mặt đắc ý, chắp tay chào tạm biệt.
"Thiếu gia, Vân Nhi xin phép đi trước, hôm nào sẽ trở lại thăm người!" Vân Nhi quyến luyến không rời, hướng Tần Lãng chào tạm biệt.
"Vân Nhi, hãy bảo trọng nhé, ta hứa với ngươi, nhất định sẽ giúp ngươi thuận lợi vượt qua lôi kiếp!" Tần Lãng ánh mắt kiên định, dặn dò Vân Nhi.
"Ừm, Vân Nhi tin tưởng thiếu gia nhất định nói được làm được!" Đôi mắt đẹp long lanh ánh lên vẻ dịu dàng, Vân Nhi trịnh trọng gật đầu.
"Vương Phương, tiễn khách!" Theo lời của Tần Lãng vừa dứt, Vương Phương vẫn luôn cung kính đứng phía sau hắn, dẫn Nam Cung Chính Tề và những người khác rời khỏi phòng tiếp khách, xuống lầu, rời khỏi Vân Tâm Đan Các.
"Ầm!" Cửa phòng tiếp khách bị người đột ngột đẩy ra, hai bóng người xông vào, chính là Đường Tâm Nhiên và Long Phi.
"Tần Lãng, sao ngươi lại chấp nhận yêu cầu của Nam Cung gia tộc? Rõ ràng bọn chúng đang gài bẫy ngươi, sao ngươi có thể dễ dàng chấp nhận như vậy?" Đường Tâm Nhiên giận dữ, đôi mắt đẹp đầy vẻ lo lắng. Tần Lãng vốn luôn thông minh, sao đột nhiên lại hồ đồ như vậy? Âm mưu của Nam Cung gia tộc rõ ràng đến mức nàng cũng nhìn ra!
"Vừa rồi ta cùng Nam Cung Chính Tề nói chuyện các ngươi đều nghe được?" Tần Lãng cười nhẹ, không mấy bận tâm, "Ta đương nhiên biết Nam Cung Chính Tề không có ý tốt, nhưng sự tình liên quan đến an nguy và trưởng thành của Vân Nhi, cho dù biết phía trước là vực sâu, biết có âm mưu to lớn đang chờ ta, ta cũng sẽ không do dự mà tiến lên!"
"Ngươi ngốc quá, Nam Cung Chính Tề biết chắc điểm này của ngươi nên mới đến Vân Tâm Đan Các cố tình dụ ngươi ra!" Đường Tâm Nhiên bực mình giậm chân, đôi mắt đẹp thoáng lộ vẻ ghen tị, "Vân Nhi cô nương đúng là có phúc, có thể khiến ngươi không màng đến sự an nguy của bản thân để giúp đỡ, thật khiến người ta ngưỡng mộ."
"Không chỉ có Vân Nhi, nếu là ngươi, ta cũng sẽ làm như vậy!" Tần Lãng dịu dàng cười, nhìn về phía Đường Tâm Nhiên.
"Thật sao?" Trong đôi mắt đẹp của Đường Tâm Nhiên lập tức lộ vẻ vui mừng, sau đó lại nghĩ đến điều gì, mày nhíu chặt lại, "Suýt nữa thì bị ngươi đánh lạc hướng, đừng tưởng rằng nói lời ngon ngọt ta sẽ tùy tiện cho ngươi đi! Trước khi ngươi đủ sức đối kháng với Nam Cung gia tộc, ta tuyệt đối không thể để mặc ngươi rời khỏi Thiên Thành!"
"Yên tâm đi, ta đã đồng ý với Nam Cung Chính Tề thì tự nhiên có niềm tin chắc chắn! Các ngươi xem đây là cái gì!" Tần Lãng mỉm cười, bàn tay đảo trên chiếc nhẫn trữ vật, một viên đá hình thoi cỡ ngón tay cái, thần bí xuất hiện trong tay Tần Lãng, từng đạo lực lượng thần bí ẩn chứa đại đạo thoang thoảng phát ra.
"Thánh Hồn Thạch!" Đường Tâm Nhiên và Long Phi đồng thanh kinh ngạc thốt lên, cả hai người đều tròn mắt nhìn. Bọn họ không ngờ trên người Tần Lãng lại có dư Thánh Hồn Thạch!
"Thực ra, Thánh Hồn Thạch ta đã chuẩn bị từ lâu cho Vân Nhi, chỉ là chưa có cơ hội giao cho nàng mà thôi." Tần Lãng cười nói.
"Nếu ngươi đã có Thánh Hồn Thạch thì vì sao vừa nãy không đưa ra, ngược lại chấp nhận yêu cầu của Nam Cung Chính Tề, đến Hoang Cổ cấm địa tìm kiếm Thánh Hồn Thạch?" Long Phi nghi hoặc hỏi.
"Ta có thể khẳng định với các ngươi, vừa rồi dù ta có đưa Thánh Hồn Thạch ra, Nam Cung Chính Tề cũng tuyệt đối không bỏ qua, nhất định sẽ nghĩ ra cách khác để ép ta rời khỏi Thiên Thành, cứ giằng co như vậy thì thà chấp nhận yêu cầu của bọn chúng, cùng bọn chúng đấu một trận cho ra nhẽ!" Tần Lãng nói.
"Nhưng hiện tại ngươi chỉ mới có thực lực Võ Tông tứ trọng, một khi ngươi rời khỏi Thiên Thành, Nam Cung gia tộc lập tức trở mặt, đối đầu với Nam Cung gia tộc hoàn toàn là thập tử nhất sinh, hung hiểm vô cùng!" Đường Tâm Nhiên vô cùng lo lắng nói.
"Yên tâm, hiện tại ta vẫn còn giá trị lợi dụng rất lớn đối với Nam Cung gia tộc, trước khi ta vào Hoang Cổ cấm địa tìm được Thánh Hồn Thạch, bọn chúng tuyệt đối sẽ không tùy tiện ra tay với ta!" Tần Lãng tự tin cười.
"Tần Lãng, thực ra ngươi không cần phải vất vả như vậy, dù sao Thiên Thành không được phép động thủ, vừa rồi ngươi hoàn toàn có thể cưỡng ép giữ Vân Nhi cô nương ở lại Thiên Thành, chắc Nam Cung Chính Tề cũng không dám gây khó dễ cho ngươi!" Long Phi lên tiếng.
Tần Lãng lắc đầu: "Chuyện ngươi có thể nghĩ ra, lão hồ ly Nam Cung Chính Tề sao có thể không nghĩ đến? Vừa rồi ta đã âm thầm quan sát Vân Nhi, quần áo trên người nàng có gắn một loại kịch độc kỳ lạ, chỉ cần ta dám cưỡng ép giữ Vân Nhi lại, Nam Cung Chính Tề tuyệt đối sẽ không do dự ra tay với nàng!"
"Móa nó, không ngờ lão hồ ly Nam Cung Chính Tề lại thâm hiểm đến vậy!" Long Phi im lặng lắc đầu.
"Mấy ngày tới, ta sẽ luyện chế một vài linh đan giúp Vân Nhi chống cự lôi kiếp, đồng thời cũng cần người đến Thiên Cực tổng viện cầu Hạo đại sư ban cho Vân Nhi một bộ hộ thể bảo giáp, giúp nàng an toàn độ kiếp!" Tần Lãng nói.
Lý do hắn chấp nhận yêu cầu của Nam Cung Chính Tề, còn một nguyên nhân quan trọng nhất, đó là mong có thể dốc toàn lực giúp Vân Nhi thành công vượt qua lôi kiếp!
"Được, việc Hạo đại sư cứ để ta lo!" Biết Tần Lãng nói được là làm, Đường Tâm Nhiên hiểu nói nhiều vô ích, không thuyết phục nữa, gật đầu, quay người rời đi. Hiện tại nàng có thể làm chính là toàn lực ủng hộ mỗi quyết định của Tần Lãng!
"Vân Nhi trong thời gian ngắn điên cuồng đột phá, quá nôn nóng cầu thành, căn cơ không vững chắc, nhất định phải dựa vào linh đan phụ trợ mới có thể thành công độ kiếp!" Trong phòng của Tần Lãng trên lầu ba, Tần Lãng vừa trầm tư, vừa không ngừng dùng thần thức tìm kiếm trong Đan Đế Thánh Thư ở phần linh đan, tìm kiếm loại linh đan phù hợp nhất cho Vân Nhi độ kiếp.
"Thương Lãng thần hộ đan, Ngũ phẩm linh đan, có thể giúp võ giả trong thời gian ngắn tăng gấp trăm lần lực phòng ngự, tâm mạch và thức hải cũng được bảo vệ, hiệu quả có thể so với Lục phẩm linh đan!" Thần thức chạm đến Thương Lãng thần hộ đan, Tần Lãng lập tức sáng mắt, đây chính là loại linh đan cần thiết phù hợp nhất cho Vân Nhi độ kiếp!
Vân Tâm Đan Các không thiếu Linh Thảo, Tần Lãng rất nhanh tìm được vật liệu luyện chế Thương Lãng thần hộ đan, nhóm lửa vào lò, Xích Viêm địa hỏa từ trong tay hắn triệu hồi ra, nhiệt độ cả phòng tăng lên nhanh chóng.
Mấy ngày sau, Tần Lãng gửi tin cho Nam Cung Chính Tề, chuẩn bị rời khỏi Thiên Thành, tiến về Hoang Cổ cấm địa. Rất nhanh, đối phương liền hồi âm, báo là đang chờ bên ngoài Thiên Thành, lúc nào cũng có thể lên đường.
"Két kẹt!" Mở cửa phòng bước ra, Tần Lãng thấy hai bóng người sớm đã đứng ở cửa, chính là Long Phi và Đường Tâm Nhiên.
"Các ngươi ở đây làm gì?" Tần Lãng ngạc nhiên hỏi.
"Cùng ngươi đến Hoang Cổ cấm địa chứ!" Đường Tâm Nhiên và Long Phi nhìn nhau cười, cùng nói.
"Đừng có làm loạn!" Tần Lãng cau mày, chuyến này của hắn đầy rẫy nguy hiểm, Đường Tâm Nhiên và Long Phi đi cùng sợ rằng sẽ bị liên lụy.
"Ngươi không cần khuyên chúng ta. Ngươi có thể vì Vân Nhi không màng đến an nguy của bản thân, chúng ta lại là bạn sinh tử tri kỷ, há có thể trơ mắt nhìn ngươi đơn thân mạo hiểm? Không cần dài dòng nữa, đồ đạc chúng ta đều đã chuẩn bị kỹ càng, cùng đi thôi!" Đường Tâm Nhiên và Long Phi căn bản không cho Tần Lãng cơ hội từ chối, hai người lập tức quay người nhanh chân đi về phía ngoài Vân Tâm Đan Các, để lại một mình Tần Lãng mặt đầy kinh ngạc tại chỗ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận