Thần Hồn Đan Đế

Chương 163: Ta muốn trước mặt mọi người thân hắn ba miệng

Trong lòng bật cười, Kim Hổ trên mặt như cũ một mặt nghiêm túc nói, "Lâm Hội Trưởng, ta lần này đến có một chuyện muốn hỏi ngươi!"
"Kim hộ vệ cứ nói!"
Lâm Mậu Tài cảm kích nhìn về phía Kim hộ vệ, hiển nhiên Kim hộ vệ là muốn nói sang chuyện khác cho mình có đường lui a!
"Lần này hội nghị đấu thầu có phải hay không có một nhà thương nhân họ Tử tham gia, kết quả còn không thu hoạch được gì?"
Kim Hổ hỏi, vừa rồi hắn cũng đã từ miệng Tần Lãng đại khái hiểu được Tử Ngọc gặp phải tình huống.
Trong lòng khẽ động, Lâm Mậu Tài giả bộ một mặt trầm tư, nói: "Thương nhân tham gia hội nghị đấu thầu có đến mấy ngàn nhà, có hay không họ Tử, ta cũng không rõ lắm!"
"Bớt cho ta giả bộ ngớ ngẩn để lừa gạt! Ngươi muốn giở trò với cô nương nhà Tử không thành, lại làm khó dễ nhà người ta, ngươi tự mình làm chuyện tốt ngươi sẽ không rõ ràng sao!"
Kim Hổ đột nhiên lớn giọng, trừng mắt về phía Lâm Mậu Tài.
Toàn thân không tự chủ được run lên, Lâm Mậu Tài biết rõ không thể giấu diếm được nữa, run run rẩy rẩy nói: "Kim hộ vệ thứ tội, là ta sắc mê tâm khiếu, nhất thời hồ đồ, ta sai rồi! Ta bây giờ sẽ sửa kết quả hội nghị đấu thầu, khôi phục định mức giao thương của nhà Tử ở Hỗn Loạn Chi Vực!"
"Chỉ khôi phục thôi thì e là không đủ nhỉ?"
Kim Hổ nhìn chằm chằm Lâm Mậu Tài, tàn khốc nói.
"Gấp bội! Định mức giao thương của nhà Tử sẽ là gấp đôi trước đây!"
Lâm Mậu Tài mồ hôi vội vàng đổi giọng.
"Xem ra mặt mũi ta, Kim Hổ, không đủ lớn nhỉ, cũng mới gấp đôi mà thôi?"
Kim Hổ không buông tha.
"Gấp ba! Kim hộ vệ, gấp ba đã là cực hạn, thực sự không thể nhiều hơn nữa!"
Lâm Mậu Tài mồ hôi nhễ nhại, trong lòng đang kêu rên. Định mức giao thương của nhà Tử ở Hỗn Loạn Chi Vực cũng không nhỏ, cho nên hắn mới muốn nhân cơ hội giở trò với Tử Ngọc. Bây giờ phải xuất ra gấp ba định mức giao thương cho nhà Tử, cũng đồng nghĩa với việc hắn không biết sẽ đắc tội bao nhiêu thương nhân! Một hai thương nhân hắn có lẽ không quan tâm, nhưng nếu nhiều người quá, dù hắn là Hội Trưởng Thương Hội cũng cảm thấy áp lực núi lớn!
"Đi thôi, vấn đề này xử lý không tốt, ta xem ngươi cũng không cần làm cái chức Hội Trưởng Thương Hội này nữa!"
Kim Hổ khoát tay, lạnh lùng nói.
Lâm Mậu Tài hãi hùng khiếp vía, hắn biết rõ Kim Hổ không nói đùa, hắn thật sự có năng lực phế bỏ chức Hội Trưởng Thương Hội của mình!
"Kim hộ vệ, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ làm tốt, đảm bảo ngài 100% hài lòng!"
Lâm Mậu Tài sợ xanh mặt, một thân mỡ, lấy tốc độ chạy nước rút trăm mét nhanh chóng trở về trung tâm hội nghị.
"Lâm Mậu Tài ăn thịt người không nhả xương, Kim hộ vệ so với hắn còn hung ác hơn, không chỉ giúp nhà Tử lấy lại định mức giao thương trước đây mà còn biến thành gấp ba, nếu Tử Ngọc biết rõ không biết sẽ hưng phấn đến mức nào!"
Nhìn thấy dáng vẻ của Lâm Mậu Tài, Tần Lãng ở một bên không hề kiêng kỵ, sảng khoái cười ha hả. Đánh vào mặt Lâm Mậu Tài như thế, thực sự quá thoải mái!
"Tần Lãng tiểu huynh đệ, chuyện này ta xử lý ngươi còn hài lòng không?"
Ánh mắt Kim Hổ rơi vào người Tần Lãng, cười nói.
"Thật là có tiền, công phu hộ vệ cũng ra gì, ân tình này ta, Tần Lãng, ghi nhớ trong lòng, tương lai có cơ hội nhất định sẽ hậu báo!"
Tần Lãng chắp tay ôm quyền, nói cảm tạ.
Tần Lãng làm người từ trước đến nay ân oán rõ ràng. Nhai Tí mối thù, tất gấp trăm lần trả thù! Tích thủy chi ân, càng biết dũng tuyền tương báo!
Trung tâm hội nghị.
Trên gương mặt xinh đẹp của Tử Ngọc tràn đầy thất vọng, nhìn xung quanh các thương nhân hưng phấn cao hứng, trong lòng càng phiền muộn đến cực điểm, cảm giác bực bội. Nếu không phải đợi Tần Lãng trở về, nàng đã sớm rời đi nơi này.
"Tử Ngọc tiểu thư!"
Lâm Mậu Tài cười rạng rỡ đi tới, cười ha hả chào hỏi Tử Ngọc.
"Hừ!"
Hừ lạnh một tiếng, Tử Ngọc cau mày, thấy bộ dáng của Lâm Mậu Tài chỉ cảm thấy trong lòng một trận ác tâm, quay người hướng một bên đi đến, căn bản không để ý tới Lâm Mậu Tài.
"Tử Ngọc tiểu thư còn giận ta, Hội Trưởng đây sao? Ha ha, kỳ thực trước đó đều là cùng ngươi đùa giỡn, ta, Lâm Mậu Tài, làm sao có thể bạc đãi nhà Tử các ngươi chứ, ngươi xem đây là định mức giao thương của nhà Tử các ngươi, trọn vẹn là gấp ba trước đây! Vì giúp các ngươi, nhà Tử ta đã tốn không ít tâm tư đây!"
Lâm Mậu Tài đem một phần tờ đơn đưa tới trước mặt Tử Ngọc, cười hắc hắc, một mặt tỏ vẻ tận tâm tận lực.
"Vừa mới nuốt hết định mức giao thương của nhà Tử chúng ta, bây giờ còn nói cho nhà Tử chúng ta gấp ba định mức giao thương, Lâm Hội Trưởng, ngài cảm thấy ta, Tử Ngọc, là đứa bé ba tuổi sao, dễ dàng để ngươi lừa gạt như vậy?"
Liếc mắt khinh bỉ Lâm Mậu Tài một cái, Tử Ngọc tiếp tục đi về phía xa. Đổi lại bất luận ai gặp phải loại tình huống này cũng tuyệt đối sẽ không tin tưởng tên tiểu nhân ăn thịt người không nhả xương như Lâm Mậu Tài lại có hảo tâm như vậy? Trừ phi mặt trời mọc ở hướng tây!
"Tử Ngọc tiểu thư đừng đi mà! Ta, Hội Trưởng, nói đều là sự thật, câu nào cũng xuất phát từ tận đáy lòng, không tin ngươi có thể tự mình xem qua tờ đơn này, trên đó có pháp ấn của Thương Hội Hỗn Loạn Chi Vực, hàng thật giá thật, già trẻ không gạt!"
Lâm Mậu Tài một mặt khóc không ra nước mắt, đời này vẫn là lần đầu cầu xin người ta nhận lấy định mức giao thương, mà đối phương lại căn bản không tin! Nhưng bản thân còn không thể không ưỡn ngực, tươi cười, cố gắng hạ mình! Quá mẹ nó tủi thân!
Nhận lấy tờ đơn, bán tín bán nghi ánh mắt rơi vào phía trên, thấy nội dung bên trong, đôi mắt đẹp của Tử Ngọc càng trừng càng lớn, biểu cảm trên mặt từ thất vọng chuyển sang nghi hoặc, từ nghi hoặc biến thành khiếp sợ, từ khiếp sợ biến thành kinh hỉ, cuối cùng trên gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ mừng như điên! Gấp ba! Vậy mà thật là gấp ba! Định mức giao thương mà nhà Tử lấy được trong hội nghị đấu thầu lần này vậy mà thật là nhiều gấp ba so với trước đây! Nếu không phải ngại chỗ đông người, Tử Ngọc đã sớm hưng phấn nhảy lên cao ba thước! Nàng đương nhiên sẽ không tin tưởng Lâm Mậu Tài bịa đặt lung tung, chủ động cho nhà Tử gấp ba định mức giao thương! Hiện tại kết quả này rất hiển nhiên là Tần Lãng đang giúp đỡ!
"Tần Lãng thực sự làm được! Hơn nữa kết quả còn nằm ngoài dự đoán của ta! Thật sự quá khó tin!"
Trong đôi mắt đẹp của Tử Ngọc hiện lên thân ảnh thiếu niên thanh tú, mắt hạnh ửng đỏ, lệ nóng lưng tròng! Nếu như không có Tần Lãng, bản thân nàng khẳng định sẽ ảm đạm rời khỏi nơi này, mà nhà Tử cũng sẽ mất đi miếng bánh ngọt lớn Hỗn Loạn Chi Vực, thực lực suy giảm mạnh! Hiện tại nhà Tử lại một lần nữa có được miếng bánh ngọt lớn này, hơn nữa định mức còn là gấp ba trước đó!
"Nếu như Tần Lãng hiện tại ở đây, ta nhất định sẽ trước mặt mọi người hôn hắn ba cái để cảm tạ!"
Tử Ngọc run rẩy hai tay, hưng phấn tự nói.
"Trước đông người hôn vân vân thì không cần thiết đâu..."
Đúng lúc này, một giọng nói ôn hòa vang lên bên cạnh Tử Ngọc, mang theo giọng trêu chọc. Theo tiếng gọi nhìn lại, thấy người lên tiếng chính là Tần Lãng, khuôn mặt Tử Ngọc trong nháy mắt đỏ bừng cả lên, vừa rồi vì quá hưng phấn và kích động mà mình lại không cẩn thận nói ra lời trong lòng! Thực sự mắc cỡ muốn chết!
"Mẹ nó, mạng nhỏ sắp ném rồi vậy mà còn có tâm tình tán gái!"
Một bên, Lâm thiếu gia trong mắt tràn đầy ghen ghét, âm thanh lạnh lùng nói, "Người đâu, cho Bản thiếu chặt gãy hai chân hắn sau đó ném ra cho chó ăn!"
Thấy Lâm thiếu gia không biết nhìn sắc mặt, Lâm Mậu Tài và đám hộ vệ xung quanh đều âm thầm mặc niệm, đồng loạt cúi đầu, làm bộ như không nghe thấy.
"Các ngươi đều bị điếc hết rồi sao? Đi lên đánh hắn cho ta!"
Không ai nghe theo chỉ huy, Lâm thiếu gia nổi trận lôi đình, giận dữ nói.
"Bốp!"
Đám hộ vệ hãi hùng khiếp vía, một tiếng tát vang dội của Lâm Mậu Tài giáng lên mặt Lâm thiếu gia: "Hỗn trướng! Tần Lãng tiểu huynh đệ cũng là người ngươi có thể trêu chọc sao!"
Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!!
Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!!
Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận