Thần Hồn Đan Đế

Chương 1368: Bị khinh bỉ

"Phụt!"
Theo đại trận hộ phái bị phá, vô số đệ tử Thanh Sơn kiếm phái bị lực lượng cường đại trùng kích, há mồm nôn máu tươi, bay ngược ra ngoài, trường kiếm trong tay cũng nhao nhao rơi xuống trên mặt đất, phát ra liên tiếp âm thanh giòn tan. Thân ở phía trước nhất Phạm Ninh đứng mũi chịu sào, ngực đột nhiên lõm vào, âm thanh "Ken két" theo truyền đến, xương sườn không biết gãy mất bao nhiêu cái, cả người lảo đảo hướng lùi về phía sau ra tầm mười bước, thân hình loạng choạng, khóe miệng mang theo một vệt máu, sắc mặt vô cùng tái nhợt. Thương thế hắn chưa lành, gặp Nhậm Tiêu Diêu cùng cường giả Tiêu Dao môn liên thủ công kích, giờ khắc này thương thế càng nghiêm trọng mấy phần.
"Náo động hơi lớn một chút, bức chưởng môn của bọn chúng đi ra!"
Oanh phá đại trận hộ phái Thanh Sơn kiếm phái, Nhậm Tiêu Diêu hai tay ôm trước ngực, lạnh lùng mở miệng nói.
"Tốt!"
Sau lưng hơn mười người cường giả Võ Đế gật đầu, đồng thời ra tay, mười mấy đạo quyền mang kinh khủng phát ra tiếng rít, xé rách không khí, đồng thời hướng về phía ngọn núi nguy nga bên trong sơn môn có khắc bốn chữ lớn "Thanh Sơn kiếm phái" ập đến!
"Ầm!"
Theo mười mấy đạo quyền mang rơi xuống, ngọn núi cao mấy chục mét ầm ầm nổ tung, tiếng vang ầm ầm truyền khắp toàn bộ Thanh Sơn kiếm phái!
"Vậy mà hủy sơn môn Thanh Sơn kiếm phái của ta!"
Đang trên đường chạy tới, Tần Lãng nhìn thấy ngọn núi ở sơn môn bị nổ tung, sắc mặt đột nhiên trầm xuống. Sơn môn chính là bộ mặt của môn phái, hủy đi sơn môn cũng đồng nghĩa với việc trắng trợn khiêu khích! Giờ khắc này, tức giận trong lòng Tần Lãng bốc lên tận trời, trong mắt càng tản mát ra hàn quang băng lãnh!
Sơn môn Thanh Sơn kiếm phái. Theo sơn môn bị hủy, bốn chữ lớn cứng cáp "Thanh Sơn kiếm phái" càng vỡ vụn thành từng mảnh, hóa thành đá vụn, bay lả tả từ trên không trung rơi xuống.
"Hỗn đản!" Bốn chữ lớn trên sơn môn chính là di vật của chưởng môn Thanh Sơn, càng là biểu tượng tinh thần của toàn bộ Thanh Sơn kiếm phái, vô số đệ tử Thanh Sơn kiếm phái trong nháy mắt đỏ mắt, Phạm Ninh càng tức giận đến râu ria dựng ngược lên, kéo thân thể bị trọng thương đột nhiên xông về phía đám cường giả Tiêu Dao môn, Thanh Phong kiếm ba thước trong tay vạch rách không khí, mang theo hàn quang chói mắt trực tiếp đánh về phía Nhậm Tiêu Diêu.
"Dám động thủ với môn chủ của chúng ta?"
"Muốn chết!"
Hơn mười cường giả Tiêu Dao môn nhìn thấy Phạm Ninh công kích Nhậm Tiêu Diêu, cười lạnh một tiếng, tên Võ Đế cửu trọng cường giả đi đầu đấm ra một quyền, một đạo quyền mang màu đỏ năng lượng dài đến trượng đột nhiên oanh ra!
Phạm Ninh trọng thương xa không phải là đối thủ của cường giả Võ Đế cửu trọng, theo tiếng "Ầm" vang thật lớn, trường kiếm trong tay trực tiếp bị cự quyền năng lượng đánh bay, sau đó năng lượng còn lại của cự quyền toàn bộ đánh vào người Phạm Ninh!
"Phụt!"
Ngũ tạng lục phủ đau nhức một trận, Phạm Ninh ngửa mặt lên trời phun ra một ngụm lớn máu tươi, cả người hướng về phía sau bay ngược ra ngoài.
"Phạm tả sứ!"
Thân ảnh Tần Lãng vụt mạnh tới, một tay ôm Phạm Ninh vào trong ngực, hai chân nhẹ nhàng đáp xuống đất, nhíu mày nhìn Phạm Ninh trong ngực đã hấp hối, trước tiên lấy ra một viên tiên đan trị thương nhét vào trong miệng đầy máu tươi của hắn.
"Chưởng môn đại nhân!"
"Chưởng môn đại nhân!"
Xung quanh, các đệ tử Thanh Sơn kiếm phái nhìn thấy Tần Lãng xuất hiện, nhao nhao quỳ xuống hành lễ.
"Khụ khụ... Chưởng môn, ngài... Ngài sao lại tới đây? Thực lực Tiêu Dao môn quá mạnh, chúng ta căn bản không phải đối thủ của bọn chúng, ngài mau chóng rời đi... Rời đi, khụ khụ..."
Nhìn thấy Tần Lãng vậy mà chạy đến, Phạm Ninh một mặt lo lắng, đứt quãng nói.
"Phạm tả sứ, ngài cứ chữa thương quan trọng hơn, không cần lo lắng an nguy của ta! Người Tiêu Dao môn làm sao gây thương tích cho ngươi, ta để bọn hắn trả lại gấp trăm lần!"
An ủi Phạm Ninh một tiếng, mệnh hai tên đệ tử một bên đỡ Phạm Ninh, Tần Lãng liền quay đầu ánh mắt dồn vào tên Võ Đế cửu trọng Tiêu Dao môn đã đánh trọng thương Phạm Ninh.
"Tiểu tử, ngươi là tân nhiệm chưởng môn Thanh Sơn kiếm phái à? Xem ra Thanh Sơn kiếm phái thật sự là không còn ai, vậy mà để cho ngươi chỉ là một tên Võ Đế tứ trọng làm chưởng môn! Hơn nữa vừa đến đã huênh hoang không biết xấu hổ, còn muốn để cho chúng ta gấp trăm lần trả lại? Ngươi tin hay không hôm nay liền là ngày diệt môn của đám Thanh Sơn kiếm phái các ngươi!"
Tên cường giả Tiêu Dao môn đánh trọng thương Phạm Ninh cười lạnh một tiếng, mặt tràn đầy khinh thường.
"Chết!"
Tần Lãng lười cùng nó nói nhảm, thân hình khẽ động, hóa thành một đạo lưu quang đột nhiên lao thẳng về phía nó!
"Hừ! Bị Võ Thánh lôi kiếp oanh cho nửa chết nửa sống, còn lớn lối như vậy? Cũng được, hôm nay ta Trương Việt sẽ tự tay báo thù rửa hận cho Dương Tiêu Tôn giả đã chết!"
Cường giả Tiêu Dao môn "Trương Việt" đánh trọng thương Phạm Ninh hừ lạnh một tiếng, thân hình cũng hóa thành một vòng lưu quang, đột nhiên xông về phía Tần Lãng! Tần Lãng mặc dù giết chết Dương Tiêu và Thánh Thượng của Tuyết Thánh Đế Quốc, nhưng bất quá chỉ là mượn trường kiếm phong Cửu Long Tỏa Thiên Trận mà thôi, lại thêm luân phiên đại chiến, chiến lực hiện tại chắc chắn không bằng trước đó, Trương Việt có đủ tự tin cùng Tần Lãng một trận chiến, thậm chí có một chút nắm chắc tại chỗ chém giết Tần Lãng!
"Trương Việt, không cần khinh thường!"
Một lão giả tóc trắng lên tiếng nhắc nhở.
"Yên tâm đi, Trương Việt cũng là cường giả của Tiêu Dao môn ta gần như chỉ đứng sau Dương Tiêu Tôn giả, đối mặt với một tên Võ Đế tứ trọng trọng thương chưa lành tuyệt đối dư sức có thừa!"
Một cường giả Tiêu Dao môn gầy gò lắc đầu khinh thường nói.
"Tiểu tử, đi chết đi!" Trương Việt trong nháy mắt xông tới vị trí cách Tần Lãng không đủ ba mét, nắm tay siết chặt đột nhiên trực kích ra, quả đấm to lớn phảng phất một viên thiên thạch, trong nháy mắt phình lớn vô số lần, mang theo hồng mang chói mắt trong không khí, gào thét đánh tới Tần Lãng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận