Thần Hồn Đan Đế

Chương 318: Có gan ngươi tiến đến

Tần Lãng phát hiện, ban đầu ở Yêu vực bị tam đại Yêu Vương vây công cũng không có loại khí tức tử vong mãnh liệt như bây giờ! Một khi bị chưởng đao linh lực cường đại kia đánh trúng, hắn chắc chắn phải chết không nghi ngờ! Nhưng bây giờ linh lực hoàn toàn không có, đừng nói ngăn cản, hắn trốn tránh cũng không kịp! Trong thời khắc sinh tử, kinh hoảng thoáng qua trong đầu Tần Lãng, thay vào đó là sự tỉnh táo vô cùng! Lúc này thất kinh hẳn phải chết không nghi ngờ! Chỉ có tỉnh táo có lẽ có thể tìm được chút hy vọng sống! Trong đầu Hắc Sắc Nhãn Luân Võ Hồn vận dụng đến cực hạn, Tần Lãng cấp tốc quét mắt xuống đầm lầy dưới chân, vũng bùn lầy ban đầu trong mắt Tần Lãng hoàn toàn trở nên thông thấu, lập tức xuất hiện từng sợi hắc tuyến ngọ nguậy, bên trong những hắc tuyến này xen lẫn rất ít bạch tuyến nhàn nhạt! Giờ phút này, hai chân Tần Lãng đang giẫm chính trên những hắc tuyến này, mà phía sau hắn cách đó không xa vừa lúc có một tia trắng! "Chẳng lẽ ta bị nhốt cũng là vì những hắc tuyến này? Nói cách khác, nếu như ta có thể di chuyển đến bạch tuyến thì có khả năng thoát khốn?" Trong lòng vừa mới lóe lên ý nghĩ này, chưởng đao Giang trưởng lão phát ra đã gào thét mà tới, sau một khắc sẽ chém đứt cổ Tần Lãng! Tần Lãng không kịp cân nhắc nhiều, dùng hết toàn lực nghiêng người về phía sau, quăng về phía bạch tuyến! Chưởng đao linh lực sát đỉnh đầu Tần Lãng gào thét lướt qua, trực tiếp chém đứt một sợi tóc trên đỉnh đầu hắn, phiêu đãng giữa không trung. "Vậy mà tránh thoát được?" Nhìn thấy Tần Lãng vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc tránh được nhất kích tất sát, trong mắt lão già Giang trưởng lão lóe lên một vòng kinh ngạc. Bất quá rất nhanh trên mặt Giang trưởng lão liền hiện lên một vòng cười lạnh, hiện tại Tần Lãng ngửa mặt nằm vật xuống, toàn thân đều bị vây trong đầm lầy, tránh cũng không có cách nào tránh, hoàn toàn như thịt trên thớt mặc cho mình xâm lược! "Đi chết đi!" Quát chói tai một tiếng, Giang trưởng lão lại một chưởng đao linh lực từ trên xuống dưới đột ngột chém ra, muốn chẻ Tần Lãng làm đôi! Vừa tiếp xúc với bạch tuyến, Tần Lãng đột ngột cảm giác thân thể nhẹ bẫng, lực hút vô tận ở lòng bàn chân trong nháy mắt biến mất không thấy tăm hơi! "Thoát khốn!" Mừng rỡ trong lòng, Tần Lãng biết lần này mình thành công! Nhanh chóng rút hai chân khỏi vũng bùn, Tần Lãng trực tiếp xoay người bò lên, mượn Hắc Sắc Nhãn Luân Võ Hồn, dọc theo bạch tuyến nhanh chóng chạy về phía bên trong đầm lầy! "Phốc!" Chưởng đao sắc bén trực tiếp chém xuống vũng bùn sau lưng Tần Lãng, bắn lên vô số hạt bùn lên lưng Tần Lãng! "Cái gì? Hắn vậy mà ra khỏi vũng bùn?" Hai mắt Giang trưởng lão đột nhiên trừng lớn, rõ ràng Tần Lãng đã lâm vào tử cảnh tuyệt đối, vậy mà lại thoát khỏi đầm lầy, hơn nữa còn như giẫm trên đất bằng, không ngừng chạy nhanh? Thật sự như gặp ma! Vội vàng chém ra mấy đạo chưởng đao linh lực, nhưng Tần Lãng đã chạy trốn đến hơn trăm mét, chưởng đao linh lực của Giang trưởng lão còn chưa công kích tới trước người Tần Lãng đã tan hết linh lực, tiêu tán trong không khí, hoàn toàn không tạo ra chút uy hiếp nào với Tần Lãng! "Vậy mà để hắn trốn!" Giang trưởng lão tức tối giậm chân! Con vịt đã nấu sôi cứ như vậy trơ mắt nhìn nó bay đi! "Lão già, có giỏi thì tiến đến đuổi ta a!" Xác định Giang trưởng lão không thể công kích được mình, Tần Lãng nhanh chóng ăn một viên Hồi Khí Đan tứ phẩm thượng hạng, quay đầu về phía Giang trưởng lão đang đứng trên đầm lầy mở miệng khiêu khích. Kiêng kị lực hút kinh khủng của đầm lầy, Giang trưởng lão chỉ có thể phẫn nộ nhìn Tần Lãng đang nhảy nhót tưng bừng ở cự ly gần, không dám bước lên phía trước một bước nào! Đầm lầy tuyệt cảnh ban đầu suýt hại chết Tần Lãng trong giây lát trở thành tấm chắn tự nhiên giúp hắn tránh né sự truy sát của Giang trưởng lão! "Thì ra ngươi không có gan a? Đã ngươi không vào, vậy ta không đợi ngươi nữa, ta đi trước đây, bái bai!" Suýt mất mạng trong tay Giang trưởng lão, dù không thể lập tức báo thù, nhưng trong lời nói nhất định phải hảo hảo kích thích hắn một phen, nếu có thể khiến hắn tức giận đến mất mạng thì không còn gì tốt hơn! "Tiểu tử, lão phu sẽ canh giữ ở đây, ta không tin ngươi có thể ở trong cái đầm lầy chim không thèm ị này cả đời!" Bị Tần Lãng tức đến bốc khói bảy khiếu, Giang trưởng lão tức giận nghiến răng, trực tiếp khoanh chân ngồi xuống tại chỗ, chuẩn bị ngồi chờ sung rụng. "Lão già còn cố thủ ở đây? Quay đầu chờ ta ra khỏi đầm lầy, mối thù hôm nay nhất định gấp mười gấp trăm lần trả lại!" Tần Lãng cũng không mạo muội xâm nhập đầm lầy, ngay trước mặt Giang trưởng lão đơn giản xử lý vết thương trên người một lần, thay một bộ quần áo, sau đó lấy ra một đống lớn Linh Thạch Nguyên ngồi xếp bằng công khai vận công chữa thương. "Hỗn đản!" Nhìn thấy hành động của Tần Lãng, Giang trưởng lão tức đến râu mép dựng ngược lên, lại không thể làm gì, chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn chữa thương. Không biết qua bao lâu, xương sườn gãy của Tần Lãng đã nối lại, thương thế trên người đã khỏi bảy tám phần, linh dịch trong đan điền lại tràn đầy, tăng lên đến hơn chín trăm tích! Sau các trận đại chiến liên miên, chiến đấu sinh tử, thực lực của Tần Lãng đột nhiên tăng mạnh, đã đạt tới trung kỳ Võ Linh tam trọng! Nhìn Giang trưởng lão vẫn cố chấp đứng canh giữ trên đầm lầy, Tần Lãng biết rõ hiện tại mình không phải đối thủ của Giang trưởng lão, cũng không rời khỏi đầm lầy, mà cẩn thận từng li từng tí tiến về nơi sâu hơn trong đầm lầy. Mảnh đầm lầy này hoàn toàn là cấm địa của võ giả, một khi bước vào trong đó không cẩn thận giẫm lên khu vực hắc tuyến, cho dù là cường giả Võ Vương chỉ sợ cũng khó toàn mạng! Nếu không phải Tần Lãng có nghịch thiên Hắc Sắc Nhãn Luân Võ Hồn, cho dù không có Giang trưởng lão truy sát thì chỉ sợ cũng mất mạng tại nơi này! Một nơi quỷ dị như vậy, dường như đang ngăn cản bất kỳ võ giả nào tiến vào bên trong! Trong lòng Tần Lãng mơ hồ sinh ra một loại dự cảm, dường như có người cố ý bố trí ra đầm lầy tử vong này, không cho bất kỳ ai phát hiện ra bí mật ẩn giấu bên trong! Nghĩ tới đây trong lòng Tần Lãng hoảng hốt không thôi! Mảnh đầm lầy này thế nhưng có thể tùy tiện thôn phệ cả cường giả Võ Vương, nếu thật sự là do người tạo ra, thì thực lực của người bố trí ra mảnh đầm lầy này phải kinh khủng đến mức nào? Nghĩ tới đó, Tần Lãng liền cảm thấy lạnh gáy! Mang theo sự nghi hoặc này, Tần Lãng từng bước xâm nhập đầm lầy, tiến lên hơn mười dặm thì đã không còn nhìn thấy bóng dáng của Giang trưởng lão. Phóng tầm mắt nhìn ra xa, toàn bộ đầm lầy hoàn toàn tĩnh mịch, không có một chút dấu hiệu của sự sống, chỉ có một hai đám bọt khí thỉnh thoảng nổi lên từ vũng bùn lầy. "Chẳng lẽ ta phán đoán sai, đầm lầy này là do tự nhiên hình thành, bên trong cũng không có bí mật gì?" Tần Lãng cau mày, trong lòng hiện lên một tia nghi hoặc, đối với dự cảm trước đó sinh ra một chút hoài nghi. Đúng lúc này, đột nhiên một loại tim đập nhanh vô cùng khó hiểu truyền đến, Tần Lãng cảm giác toàn bộ trái tim như bị thứ gì đó hung hăng bóp nghẹt, hô hấp theo đó cũng trì trệ! Không chút do dự, toàn thân Tần Lãng đột nhiên phóng lên trời, như đại bàng giương cánh, cao đến bảy tám mét! "Ầm!" Cùng lúc đó, nơi Tần Lãng vừa đứng vang lên một tiếng trầm đục, vũng bùn dưới chân ầm ầm nổ tung thành vô số hạt bùn, một con quái vật khổng lồ đen sì, cao chừng bốn năm tầng lầu đột nhiên từ nơi nổ tung chui ra, vung ra bàn tay khổng lồ như đá tảng, hung hăng chụp về phía Tần Lãng đang ở giữa không trung! So với bàn tay khổng lồ của nó, Tần Lãng chẳng khác gì một con ruồi lớn hơn một chút! Một khi bị đánh trúng, chắc chắn khó thoát khỏi cái chết! Cầu Nguyệt Phiếu!!!!!! Cầu Vote 9-10 dưới mỗi chương!!!!!! Cầu Kim Nguyên Đậu!!!!!
Bạn cần đăng nhập để bình luận